Ảnh Đế Khó Theo Đuổi - Thư Thư - Full

Chương 72: Nghỉ Phép (h)


Bạn đang đọc Ảnh Đế Khó Theo Đuổi – Thư Thư – Full – Chương 72: Nghỉ Phép (h)

Thời gian nghỉ phép ở hải đảo trôi qua rất nhanh, Giang Ngộ không chỉ vứt bỏ hết các chuyện trong nước, cũng không có phép Phương Niên chú ý quá nhiều, năm mới này, một nhà ba người bọn họ chỉ tận sức đắm chìm trong ánh mắt trời và sóng biển.

Ngoại trừ dẫn theo bà vú của đứa nhỏ, chuyến đi này bọn họ không dẫn theo những người khác.

Giang Ngộ tự giác đảm đương thân phận nhiếp ảnh gia, chụp cho Phương Niên và con gái rất nhiều ảnh chụp, mỗi một tấm, từ góc độ cho đến lấy cảnh đều cực kì xinh đẹp, có thể so sánh với poster phim thời thượng.

“Đạo diễn Giang, thẩm mỹ không tệ nha.” Phương Niên nằm trên ghế trên bãi cát, nhìn ảnh trong máy ảnh mà khen ngợi anh.

“Tất nhiên.” Giang Ngộ ôm lấy cô từ phía sau, bàn tay nắm chặt trước ngực mềm mại của cô nhẹ nhàng nhào nặn, bám vào bên tai cô ý vị thâm trường nói: “Đêm nay ở trong phòng chờ anh.”

Phương Niên hờn dỗi, đưa tay đẩy anh: “Đừng lộn xộn, có người ở đây.”

Cô trông trẻ và Điềm Điềm chơi nước ở cách đó không xa, chỉ cần bọn họ quay đầu là có thể trông thấy động tác của hai người.

“Nhưng mà anh cứng rồi, làm sao bây giờ?”

Anh nói, vật to lớn giữa hai chân cũng nặng nề đâm lên mông cô.

“Anh nhịn một chút đi.”

“Nhịn không được.”

Khi đang nói chuyện, bàn tay đã thăm dò vào áo tắm màu nghệ của cô, nắm đỉnh đỏ nhẹ nhàng vân vê.

“Ưm bây giờ không được mà.”


“Bà xã giải quyết giúp anh đi.” Từng đợt hơi thở nóng hổi của anh thổi tới bên tai cô, kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô run rẩy từng đợt.

“Được, nhưng anh đừng động nữa.”

Phương Niên nói xong, ở trong ngực anh chậm rãi xoay người, nằm xuống mặt hướng về phía anh.

Kể từ lúc đó, những người khác cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của bọn họ.

Ghế nằm cũng không rộng, cô xoay lại, hai khối trước ngực liền dán chặt lấy lồng ngực trần trụi của anh.

“Xuýt” Giang Ngộ bị cô cọ mà hừ nhẹ, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào ngực cô.

Áo tắm của cô là kiểu chữ V khoét sâu, tư thế nằm nghiêng khiến cho hai khối ngực bị chen lấn tạo thành sóng mãnh liệt, ngay cả đầṳ ѵú màu hồng phần cũng mơ hồ nhìn thấy được.

Màu sắc áo tắm nổi bật dưới ánh nắng, da thịt lộ ra bên ngoài mềm như đậu hũ.

Bàn tay Giang Ngộ nhẹ nhàng gảy ra, tách áo tắm ít vải đến đáng thương của cô sang hai bên, hoàn toàn để lộ bầu ngực trắng noãn của cô.

Sau đó, anh cúi đầu xuống, chôn ở ngực cô mà liếm láρ.

“Ưm…” Phương Niên đè nén mà hút khí.

Giữa ban ngày, bảo mẫu và con gái ở cách đó vài mét mà cô cứ như vậy bị anh mút ngực, thật là khiến cho người ta vừa sợ hãi vừa kích thích.

“Ông xã…. A….”

Cô run rẩy, giữa hai chân trong nháy mắt nóng lên, một lượng lớn mật dịch chảy ra.

Giang Ngộ vừa mút lấy hai khối mình yêu thích nhất, vừa nắm lấy tay cô đặt giữa hai chân mình.

Phương Niên thuận theo động tác của anh vươn tay vào quần bơi, nắm chặt thanh cứng rắn kia, bắt đầu vuốt ve lên xuống.

“A… Ưm…”

Kĩ xảo của anh hoàn mỹ, hai đầu ngực được anh thay phiên yêu thương lại ngứa ngáy dễ chịu.

Vốn Phương Niên còn hơi sợ, thế nhưng lại nhanh chóng bắt đầu động tình, cô cúi đầu xuống, ngậm lấy phía sau cổ anh mà liếm, thỉnh thoảng dùng sức mút lấy.

Đương nhiên phía dưới cũng không quên chiếu cố, dưới sự khuấy động của cô gậy thịt của anh ngày càng thô to, quy đầu bắt đầu thấm ra nước trong suốt.

Động tác của cô khiến cho hô hấp Giang Ngộ ngày càng dồn dập, anh ngậm lấy đóa hồng mai của cô, nhẹ nhàng gặm cắn.

“Ưm… Ông xã…”


Cô vẫn đè nén âm thanh rên rỉ, âm cuối kiều mị tận xương, âm thanh mơ hồ mang theo chút rung động.

Giang Ngộ ngẩng đầu lên, nhìn về phía bờ biển một cái, sau đó nói với cô: “Mấy người họ chắc là một lát mới quay lại, giờ anh đi vào nhé.”

“A… Không được….” Cô cuống quýt ngăn cản.

Nhưng làm sao là đối thủ của anh được.

Quần bơi của cô bị kéo xuống, lộ ra chỗ đã cạo sạch lông nhìn như ngọc mật.

Ngón tay Giang Ngộ sờ lên, sau khi phát hiện cô đã sớm ướt đẫm, liền móc gậy thịt ra cắm vào.

“A…”

Âm thanh hô lớn của Phương Niên nhanh chóng bị chặn lại, đầu lưỡi của anh tùy ý quấy phá trong miệng cô, không cho cô có cơ hội nói chuyện.

Bàn tay trống không một mực đè eo cô lại, khiến cho cô chỉ có thể ở tại chỗ, để anh tận tình ra vào. Hai người mặt đối mặt, tư thế nằm nghiêng, gậy thịt không dễ dàng xâm nhập, thế nhưng làm ở bên ngoài như thế này lại có cảm giác đặc biệt kích thích.

Giang Ngộ thoáng nâng chân cô lên, gậy thịt kiên định từng tấc từng tấc tiến vào, công thành chiếm đất.

Bên trong lỗ nhỏ đã nóng lại trơn trượt, cũng không biết chảy bao nhiêu nước.

Gậy thịt vừa đi vào đã bị lôi kéo hút lấy, có thể thấy được đói khát đến nhường nào.

“Bà xã à, kêu nhỏ chút, đừng để cho Điểm Điềm nghe thấy.” Anh nhẹ nhàng nhắc nhở.

“Ưm… Lớn quá… Giang Ngộ…. em không được…”

Trong không gian an toàn như trên giường, lá gan của cô sẽ lớn hơn một chút, cũng thả lỏng hơn.

Giờ phút này chỉ vỏn vẹn một chiếc ghế, một cây dù, bốn phía đều không hề che chắn, dưới sự khẩn trương, mọi lực chú ý đều dồn vào giữa hai chân, chỉ cảm thấy nơi đó vừa trướng lại vừa xót.


“Cúi đầu nhìn ông xã yêu thương em như thế nào.”

Anh nói, tiếp theo dưới tầm mắt cô hơi rút gậy thịt ra.

Sau đó lại hung ác đâm vào.

“A…”

Tận mắt nhìn thấy anh làm mình, nhìn cây gậy thô to kia tiến vào trong thân thể mình, dù là trong lòng Phương Niên đã có chuẩn bị, nhưng vẫn bị hình ảnh kia làm cho kích thích đến run rẩy.

“Nhanh một chút… Điềm Điềm sắp đến đây.”

Phương Niên quay đầu lại, quả nhiên trông thấy con gái mặc một bộ áo tắm phấn hồng, loạng choạng chạy đến phía hai người họ.

Trên bờ cát đều là cát mịn, bởi vậy bảo mẫu cũng không chạy theo đến, chỉ ở xa xa bên cạnh dõi theo.

Phương Niên bị dọa đến mức huyệt nhỏ thít chặt, gấp gáp đẩy ngực Giang Ngộ: “Anh nhanh ra đi.”

“Rất nhanh thôi.”

Cô mới không tin anh.

Anh khi nào thì biết nhanh?

Nhìn thấy con gái còn cách hai người không đến hai mét, mà Giang Ngộ vẫn còn ra vào trong lỗ nhỏ của cô, Phương Niên nóng nảy, vội cầm lấy áo tắm che lại bộ phận quan trọng phía dưới của hai người.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.