Đọc truyện Anh Chọn Tình Nhân Hay Chọn Vợ – Chương 27
Thẩm Y Nhiên móc điện thoại ra gọi cho ai đó, nói chuyện rất vui vẻ, Y Nhiên cũng nhanh chóng rời khỏi công ty, buổi chiều Huyền Chi làm xong các việc của mình liền gọn dẹp chuẩn bị tan sở, hôm nay Lưu Triết lại có cuộc họp gặp mặt khách hàng nhậu, bàn bạc chuyện làm ăn, nên hắn cho tài xế riêng đưa Chi về trước. Tại biệt thự Huyền Chi tắm rửa, ăn cơm do cô Liên nấu xong xuôi thì ra nghỉ ngơi ở phòng khách, ngồi nhâm nhi ly trà nóng Chi vội nhớ ra có cuộc hẹn với Y Nhiên, quay đầu nhìn lên đồng hồ đã là 8h kém, Huyền Chi cắn răng nhăn mày. Ui trời, nãy giờ Chi quên mất, không biết bây giờ đến có kịp? Chi ngẫm nghĩ một hồi quyết định lết xác lên lầu thay quần áo.
Lúc bước xuống nhà, áo, quần đã chỉnh tề, Chi quấn thêm chiếc khăn quàng cổ đi ra ngoài cửa lớn, cô Liên từ trong nhà bếp chạy vội ra hỏi: – Cô Chi đi đâu thế, để tôi bảo lái xe nhà đưa cô đi cho nhanh, vì trời này đã muộn, cô mà xảy ra chuyện cậu Triết sẽ trách mắc
Huyền Chi cười mỉm, ngoáy đầu nhìn cô Liên, khua tay từ chối, ôi chao, Chi có phải là con nít đâu mà cứ bị Lưu Triết quản thúc cơ chứ? Chi đeo túi xách lên vai chất giọng dịu dàng, nhỏ nhẹ từ tốn vang lên: – Dạ, không cần đâu ạ, cháu đi gặp bạn một lát, không lâu đâu nên cô Liên đừng cần phải lo, cháu sẽ về sớm
Dứt lời Huyền Chi rất nhanh rời khỏi nhà, cô Liên chỉ biết à ờ nhìn Chi rời đi khuất rồi xoay người đi vào lại trong bếp dọn dẹp tiếp, Chi ra cổng bắt vội một chiếc taxi đến quán bar, địa chỉ bar Y Nhiên đưa cho Chi là nơi lạ lẫm vô cùng, Chi nghiêng người, chậc chậc lưỡi mấy cái, đưa tay gãi đầu, Huyền Chi nhốm lên chuyển sang cho bác lái xe, may ra bác ấy biết! Tại quán bar Merina, Chi ra xuống xe còn vân phân không biết có nên vào? Suy nghĩ vài ba giây Chi vuốt ngực hít thở đẩy cửa tiến sâu vào trong. Thẩm Y Nhiên ngồi ở bàn ngoài rất dễ thấy, Chi sải chân đi đến, xem ra cô gái đó đã ngà ngà men say?
Vừa thấy Chi lại, Y Nhiên nhếch mếp cười khinh, cô ta đặt ly rượu xuống bàn, dựa người ra sau ghế, khoanh tay trước ngực, giọng nói vênh váo, chảnh choẹ: – Hừ, còn tưởng sợ không đến?
Huyền Chi điềm đạm, ngồi xuống: – Tôi đến muộn? Chứ không phải sợ? Có gì cô nói nhanh đi, vì tôi không có nhiều thời gian, chồng cô không cho tôi đi lâu
Nghe xong câu đó, máu khùng của Y Nhiên nổi lên, ả nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu, khoé miệng cong, cười đểu, cô ta vẫn tỏ ra bình tĩnh vì sợ manh động thì hư bột hư đường, Y Nhiên ngầm ngầm, hầm hực nghĩ thầm, cứ vênh mặt đi cưng? Vì một lát nữa cuộc đời mày tao sẽ cho nó tàn tạ? Để rồi mày còn giành Lưu Triết với tao được không? Huyền Chi thấy Y Nhiên gọi ra mà chả nói gì? Chi ho mạnh nói tiếp:
– Không nói thì tôi về trước
Y Nhiên nghe xong sắc mặt trở lại bình thường ả rót rượu vào ly, rồi đẩy qua cho Huyền Chi, Chi vẫn không bận tâm, Y Nhiên cầm ly của mình lên cất lời: – Làm một ly không? Rượi nhẹ không say được đâu, việc gì phải căng thẳng? Tôi chỉ muốn nói chuyện đàng hoàng, và nghiêm túc với cô.
Chi thở dài, khá là mệt mỏi khi dây dưa với Lưu Triết và cả vợ hắn, đúng là dính dáng đến người có gia đình thật mệt, vả lại Chi đâu phải người muốn kéo dài chuyện này? Là hắn đấy chứ? Chi còn chưa tìm ra đoạn clip mà hắn đã quay lại? Chi nhìn xuống ly rượu, xong thì đưa tay cầm lên uống cạn, Huyền Chi nhìn sang Y Nhiên nói trước:
– 1năm chúng tôi sẽ kết thúc, lúc đó tôi sẽ trả chồng cô về, hiện tại bây giờ là không thể…tôi…tôi! Tôi thấy chóng mặt, cô..cô đã…?
Y Nhiên rố cười lớn, ả bỏ ly rượu xuống, say đắm nhìn Huyền Chi rơi vào tình cảnh đầu óc không được sáng suốt: – Chóng mặt rồi nóng mới hoàn hảo? Wen? Mày ra được rồi đấy
Y Nhiên gọi lớn bỗng dưng gần đấy đã có một người đàn ông cao to xuất hiện, nhìn thằng cha đó rất dâm dê, gã cười hà hà đi lại, vỗ tay: – Bà chị đúng thật cao tay, mới đó đã hạ gục được em xinh tươi như thế này? Làm tiểu đồ đệ của tôi cũng không thể kìm hãm được
– Mau mang nó đi, mày thích chơi sao thì tuỳ, muốn chơi chết nó cũng được?
– Có thật là vừa được ăn ngon vừa được tiền không hả bà chị?
– Mày nghĩ tao lừa mày à? Số tiền còn lại tao vừa chuyển khoản cho mày rồi đấy, ăn ngon miệng
Dứt lời Y Nhiên thong thả, liếc nhìn Huyền Chi một cái rồi nhấc mông đứng dậy cầm túi xách bỏ đi, để Chi cho gã dê ấy, Chi cựa quậy qua lại, khắp người nóng ran, gã đó từ từ tiến gần, sờ vào đùi Chi, ôm Chi dậy đi lên phòng đặt sẵn trước đó: – Bé ngoan? Mau theo anh thôi? Mình cùng vui vẻ nào, anh sẽ cho em sung sướng đêm nay
– Bỏ…bỏ ra…Lưu Triết? Nóng…
– Triết nào? Anh là Wen
***
Phía bên ngoài, mấy tên áo đen đang trực chờ ở trong xe
– Anh à? Mãi mà chưa thấy cô gái Huyền Chi đi ra? Mình có cần xông vào không, chứ em nóng lắm rồi
– Suỵt, bình tĩnh
– Anh…anh đấy…đấy không phải cô vợ mà anh Triết kêu chúng ta theo dõi luôn ạ?
Tên khác tinh mắt nói lớn, nghe vậy cả 5 tên ló mặt ra nhìn, tên đại ca chột dạ, lo lắng hấp tấp ra lệnh: – Mày mau gọi cho anh Triết, còn tụi mày theo tao vào trong, cô gái kia mà xảy ra chuyện thì cả đám ăn chuối xanh nghe rõ chưa?
Nói xong mấy người đó vội vàng đi vào bar, trên phòng 202 gã đàn ông dê, bỏ Huyền Chi xuống giường, liên tục hôn vào cổ Chi, Huyền Chi vặn vẹo cơ thể miệng lẩm bẩm gọi tên hắn: – Lưu…Triết, nóng…nóng quá