Đọc truyện Anh Chỉ Muốn Ngược Em – Chương 22: Đem tự tôn của hắn dẫm đạp
Thiến Hi oán hận nhìn hắn, rồi lại nhìn thân thể không mảnh vải của mình. Toàn thân không có chỗ nào lạnh lặn hoàn toàn là vết tím đỏ.
Chắc chắn là đêm qua hắn ép buộc cô, hắn thậm chí còn ra tay đánh cô.
Mông Thiến Hi tê rát, toàn bộ thân thể đều đau đớn.
Hoắc Dạ Thiên, tên biến thái!
Cô nắm chặt đôi tay của mình lại.
“Rõ ràng đêm qua còn nhiệt tình như vậy, nói trở mặt liền trở mặt” Đúng là tâm tư phụ nữ mà, hắn thực không hiểu nổi.
Rõ ràng đêm qua cô quấn lấy hắn không buông, còn lưu lại trên người hắn bao nhiêu là dấu răng nữa. Vậy mà bây giờ liền giống như bị hắn cường bạo vậy.
“Hoắc Dạ Thiên! Tên cầm thú nhà anh! Tôi hận anh!” Cô tức giận bỏ vào nhà tắm cố gắng tẩy rửa mình thật sạch.
Bên ngoài Hoắc Dạ Thiên ngây ra, rốt cục hắn đã làm gì sai? Không phải hôm qua hắn rất chiều cô sao?
Hắn ngồi lên giường vắt óc suy nghĩ.
Ở một căn phòng khác của quán bar, một người đàn ông tay cầm chiếc điện thoại xem một hồi liền nhíu mày.
Lưu Hạo Nhiên vứt chiếc điện thoại sang một bên mệt mỏi, một đêm này hắn cũng không ngủ rồi. Thật ra quán bar này là hắn mở ra, tất cả các phòng trong quán bar hắn đều cho người lắp camera ở một vị trí bí mật nào đó.
Đêm qua hắn không ngủ, cũng bởi vì để xem hai người nào đó diễn cảnh xuân sắc.
“Tiểu Hi, em thà dựa vào vai tên đó còn hơn muốn ở bên anh sao?” Hắn lấy tay ôm lấy ngực trái của mình, nơi này thật đau.
4 năm trước lần đầu hắn gặp Thiến Hi, vừa gặp đã yêu cô.
Hắn chờ cô lớn lên liền tới nhà cô cầu thân, rõ ràng lúc đó ba mẹ cô đã đồng ý. Hắn vui mừng, vui tới phát điên hắn muốn tổ chức đám cưới thật long trọng cho hai người.
Cho tới một ngày kia, Thiến Hi bỗng dưng chạy tới công ty hắn la hét um sùm cô nói.
Hắn không xứng với cô, loại người như hắn có cho cô cũng không thèm.
Trước mặt hàng trăm nhân viên, cô sỉ nhục hắn chà đạp tự tôn của hắn. Đem hắn đạp xuống dưới chân, sau đó cô bỏ đi.
Tối đó năm tới nhà cô, hắn mang theo chút hi vọng cuối cùng, mong ba mẹ cô sẽ giúp hắn. Hắn cầm trên tay hộp nhẫn do chính mình chọn cho cô lòng cầu nguyện. Nhưng lúc đó ba mẹ cô lại không có ở nhà, họ sang Mỹ để kí một hợp đồng quan trọng.
Thiến Hi ngồi trên ghế như một công chúa khinh bỉ nhìn hắn.
“Sao? Tới đây để cầu xin tôi lấy anh?” Thiến Hi đi tới ném đi cặp nhẫn cưới hắn của hắn xuống đất.
Cô dùng chân chà đạp nó, như chà đạp một thứ ghê tởm.
“Anh không xứng!”