Anh Ấy Từ Chối Trở Thành Một Tên Cặn Bã Sau Ly Hôn

Chương 31: Mất Hết Mặt Mũi


Bạn đang đọc Anh Ấy Từ Chối Trở Thành Một Tên Cặn Bã Sau Ly Hôn – Chương 31: Mất Hết Mặt Mũi


“Tôi đi…” Tôn Khai Ninh kéo góc áo Hứa Dạng Thành, ý là thấy được không?! Trước đây chưa từng được chứng kiến, chuyện Alpha thể hiện tình cảm với Omega ở nơi công cộng thì mọi người thấy nhiều rồi nhưng đa số mối quan hệ đều được giải quyết bằng tiền và những Alpha bình thường cũng không đạt được tới mức này, cũng không thể thao túng lượng tin tức tố khổng lồ đến như thế chứ đừng nói là hoá thành thực thể.
Tuyết tùng bao phủ hương dâu, rất nhanh đã mang lại cảm giác sảng khoái.
Tần Văn có chút choáng ngợp, dù sao cậu cũng là người chinh chiến lâu năm trong giới kinh doanh, gặp chuyện phải bình tĩnh đã khắc sâu vào trong xương cốt.

Tần Văn giơ tay chạm vào hoa hồng băng, thật lạnh, ẩn chứa một tia sắc bén, có điều Tần Văn đã quen rồi, cậu ngẩng đầu nhìn về phía Trì Hàn, ánh mắt có chút ngượng ngùng, cuối cùng gật đầu: “Đẹp”
Trì Hàn khẽ nâng cằm, khuôn mặt luôn không có biểu cảm gì lại lộ ra chút đắc ý.
Trì Hàn chậm rãi đi về phía Tần Văn, băng giá bay đi, hắn trên cao nhìn xuống đám người Omega đang run bần bật.

Nói thật là hắn muốn dùng búa đập bọn họ lắm, đối với Trì Hàn thì đám người này không khác gì sâu bọ, ngày thường lắc lư hai cái xung quanh hắn cũng lười để ý, nhưng bọn họ đã cắn Tần Văn thì lại là chuyện khác.


Hắn cũng biết một Alpha nhằm vào Omega là một chuyện mất mặt tới mức nào, nếu làm sai hắn sẽ phải gánh chịu hậu quả, những sinh vật yếu ớt không phải là một lá chắn.
Cảm giác được hơi thở tuyết tùng trong không khí đột nhiên căng thẳng, sắc bén tới mức khó có thể che giấu được, Tần Văn lập tức tiến lên nắm tay Trì Hàn “Bọn họ đều là Omega”
Trì Hàn gật đầu “Tôi biết”
“Em đói bụng” Tần Văn thấp giọng “Có gì ăn không?”
Trì Hàn nhìn chằm chằm cậu vài giây sau đó thoả hiệp mà thở dài “Đi thôi”
Hiện giờ “Luật bảo hộ Omega” càng ngày càng hoàn thiện, quy định dành cho Alpha cấp cao ngày càng nhiều.

Từng có trường hợp Alpha cấp cao làm Omega bị thương, Omega thật sự không có sức phản kháng.

Trì Hàn có địa vị cao, nếu hôm nay dùng tin tức tố công kích bị truyền ra ngoài sẽ gây chấn động xã hội.

Hắn không thèm để ý nhưng Tần Văn thì có.
Tần Văn ngồi ăn ở trong góc, giờ cậu đã bình tĩnh lại nên khẩu vị cũng không tệ.
Diệp Thiên Linh thừa dịp Trì Hàn đi nói lời chào với Tôn Nguy Nhiên liền nhảy tới bên người Tần Văn “Nam…!Khụ khụ, chào Tần tiên sinh”
Tần Văn gần như mắc nghẹn, cậu nuốt đồ ăn trong miệng rồi nhẹ giọng nói “Chào Diệp tiểu thư”
“Gọi tôi Tiểu Diệp là được” Diệp Thiên Linh nghĩ dù sao cũng không chiếm được nam thần nên cô chỉ đơn giản là muốn nhìn cho đã con mắt, có thể YY được ngày nào hay ngày đó.
Thành thật mà nói, Tần Văn coi Diệp Thiên Linh như một sự tồn tại không thể vượt qua khi nhìn thấy thông tin khiến cậu mất kiểm soát vào ngày hôm đó.

Dù sao người phụ nữ trong bức ảnh cũng có một đôi mắt rất sáng rất đẹp, điều đó làm cậu tự biết xấu hổ, nhưng trăm nghe không bằng một thấy, vẻ thân thiện của Diệp Thiên Linh hiện rõ trên mặt, cậu còn rất thích tính cách này của Diệp Thiên Linh “Diệp tiểu thư đang chán sao?” Tần Văn đưa món tráng miệng vị xoài đang cầm trong tay cho cô.
Diệp Thiên Linh không hứng thú với xoài nhưng là đồ nam thần đưa nhất định phải ăn! Cô nhận lấy xong liền đưa một miếng vào trong miệng, quai hàm phồng lên tiếp tục nhìn Tần Văn cười ngây ngô.

Tần Văn “…….” Có chút đáng yêu.
Trì Hàn vừa nói chuyện với Tôn Nguy Nhiên vừa thường xuyên nhìn qua bên này, thật vất vả mới tiễn được Tôn Nguy Nhiên đi liền lập tức quay người trở về, Diệp Thiên Linh giống như con mèo bị giẫm phải đuôi “Mau! Nam thần nhanh lên nào!” Cô run run cầm di động để Tần Văn quét mã Wechat thêm bạn tốt “Ôn thần tới là không thêm được đâu!”
“Tích tích ____” Tần Văn quét mã thành công, Diệp Thiên Linh lập tức cầm váy nhỏ chạy trốn thật xa, không bị Trì Hàn bắt mà còn rảnh quay đầu nhìn Tần Văn một cái, ý là “Nhất định phải thêm nha!”
Tần Văn bật cười bấm vào ứng dụng đồng ý kết bạn.
Trì Hàn cách xa 1 mét liền thấy được màn hình điện thoại, hắn nhíu mày: “Người phụ nữ điên rồ đó thì thêm làm cái gì?”
“Em cảm thấy…” Tần Văn nghiêm túc suy nghĩ một chút “Em với Diệp tiểu thư có thể làm bạn”
Trái tim Trì Hàn khẽ động đậy, Omega nói trắng ra chính là sinh vật hoà đồng, ai mà không có mấy quan hệ đặc biệt tốt? Nhưng Tần Văn vẫn luôn một mình, lại nhìn Diệp Thiên Linh…!Trì Hàn vội vàng dời ánh mắt đi chỗ khác, như là không thấy được dung mạo xinh đẹp của người khác, tóm lại là không thèm, quên đi, Diệp Thiên Linh là người thông minh, hắn đã cảnh cáo rồi cũng không thể đâm đầu vào họng súng nữa nhỉ?
Lối vào đại sảnh náo nhiệt, lại có người đi vào, Tôn Khai Ninh xoay người nhìn thoáng qua thấy đều là gương mặt quen thuộc cũng không để ý nữa.

Anh thích náo nhiệt nhưng những người hôm nay tới không phải ai anh cũng quen, dù sao đám người kéo bè kéo cánh cũng muốn đạt được chút lợi ích, Tôn Khai Ninh cũng mặc kệ bọn họ làm gì thì làm.
Tần Văn cũng chú ý nhưng chỉ ngẩng đầu nhìn một chút rồi thôi.
Trì Hàn lập tức nhận thấy Tần Thư trong đám người đang tới.
Tần Thư dựa vào quan hệ mới có thể tới đây, nói trắng ra thì người cho nó ngon ngọt kia cũng chưa chắc có thể nói chuyện được với Tôn Khai Ninh, chẳng qua là có cửa nên khoe khoang ra ngoài thôi.


Tần Thư coi như là bò lên được bậc thang cao hơn.

Tần Văn đi rồi, Tần Diệu Thịnh bận đến mức chân không chạm đất, tính tình càng ngày càng cáu kỉnh.

Mấy năm nay Tần Thư ăn chơi lêu lổng không lo học hành, bình thường thì nghênh ngang, tự cho là mình chắc chắn phân hoá thành Alpha, nghiền nát Tần Văn là chuyện quá dễ dàng.

Đến lúc Tần Diệu Thịnh cần đến nó thì mới phát hiện trong não chẳng có gì, mấy ngày nay nó bị Tần Diệu Thịnh mắng chửi liên tục.

(Truyện được edit bởi Vy đang học sử.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.