Anh Ấy Không Phải Anh Trai Tôi

Chương 18: Cách Một Cánh Cửa


Đọc truyện Anh Ấy Không Phải Anh Trai Tôi FULL – Chương 18: Cách Một Cánh Cửa


Hạ Nhiên Y có thể thấy sâu trong đôi mắt của Giang Dụ Thần là những tia sáng ấm áp chưa từng có, sự lạnh lùng chán ghét của ngày đó cũng chẳng rõ khi nào đã biến mất, cô chỉ biết một chuyện, Giang Dụ Thần mà cô từng rất ghét đã khiến cô rung cảm.

Cả Hạ Nhiên Y lẫn Giang Dụ Thần đều khẳng định tình cảm của mình dành cho đối phương chỉ là sự thương hại, cô vì anh thiếu thốn tình mẫu tử, anh vì cô đã có quá khứ cơ cực, tận trong đáy lòng, cả hai vẫn luôn mông lung về chính loại tình cảm thương hại ấy.

Giang Dụ Thần đặt lên môi Hạ Nhiên Y một nụ hôn nhẹ nhàng và trân trọng.

Hạ Nhiên Y lúc đầu có chút mất tự nhiên nhưng vẫn rất nhanh đón nhận một cách vô thức.

Đêm đầu tiên hôm đó, Giang Dụ Thần một nụ hôn cũng kẹt sỉ không cho Hạ Nhiên Y, giữa cả hai liên tục nảy sinh nhiều vấn đề, đến hiện tại những hành động thân mật hoàn toàn được tự nguyện từ hai phía.


Nụ hôn mang hương vị ngọt ngào vô tình khiến Giang Dụ Thần mất kiểm soát lý trí, những suy nghĩ thú tính lại trỗi dậy muốn thỏa mãn dục vọng.

Từ một nụ hôn dịu dàng bỗng nhiên trở nên thô bạo, Hạ Nhiên Y cảm giác môi mình bị Giang Dụ Thần nhai cắn đến đau rát, cô không chịu được đẩy hai vai anh ra, cùng lúc tiếng gõ cửa vang lên.

“Nhiên Y, con dậy rồi sao?”
Tiếng Vương Tư Tuệ truyền tới, cửa lúc nãy đã bị Giang Dụ Thần khóa, nếu còn không mau mở cửa chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.

Tâm trí Hạ Nhiên Y quay lại Giang Dụ Thần, anh không hề ngừng lại những hành động thô lỗ, ngược lại càng lúc càng trở nên kích động.

Hạ Nhiên Y nhìn về phía cửa, trong lòng nơm nớp lo sợ, nếu Vương Tư Tuệ dùng chìa khóa dự phòng để mở chắc chắn sẽ lộ tất cả.

“Nhiên Y!” Vương Tư Tuệ gõ cửa lên tiếng gọi lần nữa.

Trong lúc hoảng loạn, Hạ Nhiên Y cắn lưỡi Giang Dụ Thần đang càn quấy trong miệng mình, anh vừa đổ gục sang một bên vì đau, cô liền bật dậy lao xuống giường.

Đến cầm tay nắm cửa, Hạ Nhiên Y xoay đầu thì thầm hối Giang Dụ Thần nghiêm chỉnh lại, anh nằm trên giường, chăn gối lộn xộn dưới người, vẻ mặt không mấy hài lòng cau có nhìn cô.

Đợi Giang Dụ Thần ngồi thẳng người lên, Hạ Nhiên Y vội vuốt lại tóc và phủi phẳng quần áo mới mở cửa cho Vương Tư Tuệ, lúc này mới phát hiện Tô Tiểu Vy cũng đi cùng.


Vương Tư Tuệ đưa mắt vào bên trong phòng, thấy Giang Dụ Thần đang từ ngoài ban công đi vào, bà âm thầm thở phào trong lòng, thầm nghĩ Giang Dụ Thần và Hạ Nhiên Y nói chuyện ở ngoài ban công nên mới không nghe bà gõ cửa.

Dẫu vậy, Giang Dụ Thần và Hạ Nhiên Y ở riêng lại khóa cửa, điều này không thể khiến Vương Tư Tuệ không nghi ngờ, bà nghi vấn hỏi: “Sao lại khóa cửa?”
“Là con quen tay, ở nhà vẫn hay khóa cửa” Giang Dụ Thần đi đến ngay sau lưng Hạ Nhiên Y, mở cửa rộng ra bước ra ngoài: “Con phải đưa Tiểu Vy về, hôm sau gặp”
Nói xong Giang Dụ Thần thong thả đi xuống lầu trước, Tô Tiểu Vy cười mỉm khách sáo với Hạ Nhiên Y, nói lời chào với Vương Tư Tuệ xong liền ra về.

Người Vương Tư Tuệ đang bận tâm là Lương Nam, chuyện Giang Dụ Thần khóa cửa cũng không bận tâm nhiều, nói với Hạ Nhiên Y: “Tắm rửa đi, mẹ hâm đồ ăn cho con”
Nhìn theo bóng lưng Vương Tư Tuệ rời khỏi, Hạ Nhiên Y mừng đến đứng không vững phải bám vào cửa giữ trọng tâm cơ thể, Giang Dụ Thần rõ ràng là đang đùa với lửa, trong tình cảnh hiện tại vẫn có thể làm những việc bất chính.

Trong xe trên đường về, Tô Tiểu Vy nhìn thấy dáng vẻ càng lúc xa cách của Giang Dụ Thần càng lo lắng, mối quan hệ giữa cả hai vốn đang rất tốt đẹp, sau khi Giang Dụ Thần đi công tác hơn một tháng về liền thay đổi trở nên lạnh nhạt.

Tô Tiểu Vy không cam lòng nhìn mối tình cô ta cố gắng có được bỗng mất đi không rõ lý do, cô ta đưa ra đề nghị nhằm cứu vãn trước khi mọi chuyện trở nên quá muộn: “Dụ Thần, không lâu nữa chúng ta kết hôn, cũng đã hẹn hò hơn hai năm, hay em chuyển đến sống cùng anh nhé?”
Thái độ Giang Dụ Thần vẫn thản nhiên như thường, nếu là người đàn ông khác chắc chắn đã vội vàng đồng ý, đằng này anh dường như chẳng hứng thú, không đồng ý cũng không phản đối đáp: “Em muốn chuyển đến cũng được, nhưng anh thường xuyên không ở nhà”
Tô Tiểu Vy không vui thở dài, trong suy nghĩ đã đi đến một giới hạn xa hơn, không nhịn được hiếu kỳ hỏi: “Dụ Thần, chúng ta yêu nhau lâu như vậy, anh chưa từng nghĩ đến chuyện biến em thành của riêng anh sao?”

Giang Dụ Thần nhếch môi cười, ánh mắt vẫn tập trung lái xe nhìn thẳng về phía trước, thản nhiên lật đổ sự thật: “Chẳng phải anh đã từng nói anh không lên giường trước hôn nhân sao? Những gì anh đang làm là tốt cho em, không phải tốt cho anh”
Nghe Giang Dụ Thần giải thích, Tô Tiểu Vy vừa vui vừa buồn, còn tự cho rằng bản thân đã quá nhạy cảm với việc anh thay lòng.

Lấy lại tinh thần, Tô Tiểu Vy hứng khởi đề nghị: “Dụ Thần, lâu rồi chúng ta chưa ra ngoài, hay anh sắp xếp cuối tuần cùng em đi du lịch được không?”
“Cuối tuần anh có hẹn rồi, để lần khác anh sẽ sắp xếp thời gian” Giang Dụ Thần thẳng thừng từ chối, anh đã hứa đưa Hạ Nhiên Y đi chơi, không thể để Tô Tiểu Vy ngáng đường.

“Được” Tô Tiểu Vy uể oải gật đầu, chỉ biết rằng Giang Dụ Thần rất bận nên ngoài việc chấp nhận hiện thực ra không thể làm gì khác.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.