Anh Ấy Chỉ Hẹn Hò Với Siêu Mẫu

Chương 12: Phim giả tình thật


Đọc truyện Anh Ấy Chỉ Hẹn Hò Với Siêu Mẫu – Chương 12: Phim giả tình thật

Edit + beta: Linxu

Chương trình truyền hình thực tế 《 Chúng ta kết hôn đi 》 mà Ninh Trí và Thẩm An Chi tham gia lần này là một chương trình sắp xếp cho các ngôi sao yêu đương, mua bản quyền từ đài truyền hình Hàn Quốc, mời các ngôi sao nổi tiếng trong nước và ghép đôi họ thành một cặp đôi giả tưởng.

Danh sách khách mời tham gia chương trình đã được ban tổ chức cân nhắc trên mọi mặt, trùng hợp là không lâu trước đây, scandal của Thẩm An Chi lên top hot search weibo, cộng thêm việc cả hai cùng xuất hiện trên trang bìa Vogue, khiến cho ban tổ chức chú ý tới cặp đôi đang hot nhất làng giải trí này.

Ghép hai người này thành cặp ắt sẽ có nhiều đề tài tình cảm để bàn, Thẩm An Chi có lượng fans hùng hậu bảo đảm rating, đồng thời khán giả cũng rất tò mò về thân phận của siêu mẫu Ninh Trí, dù sao trước khi có scandal, tin tức liên quan tới cô nàng này chỉ có trong các bài báo có liên quan tới thời trang.

Con người đời thường của cô ấy trông thế nào? Vẫn đẹp như vậy ư? Cá tính như thế nào? Vì lẽ gì mà cô ấy lại được Thẩm An Chi để ý? Cách chung sống giữa họ sẽ ra sao?

Khi bên tổ chức chuẩn bị kịch bản cho họ, đã sớm tính tới phản ứng của khán giả, người xem đương nhiên muốn xem bát quái chuyện đời tư của danh nhân.

Có cái để bàn, khán giả lại thích xem, vậy tỉ lệ người xem TV cũng được bảo đảm. Thời đại ngày nay, tỉ lệ người xem TV chính là nhân tố quyết định để đánh giá chương trình đó có thành công hay không.

Bởi vậy cho dù phải bay ra nước ngoài, ban tổ chức cũng phê duyệt dự toán này rất nhanh.

Mười giờ sáng, phòng hội nghị loại nhỏ tại đài truyền hình, PD (người chế tác) và nhân viên công tác trong tổ biên kịch tiến hành lên ý tưởng chuẩn bị cho kịch bản chương trình truyền hình thực tế với hai người.

“Ninh Trí không thể “diễn” ra hiệu quả của chương trình được.” Thẩm An Chi lật xem tài liệu, nói ra những lời này trước tiên.

Các staff (nhân viên công tác) ngưng mọi động tác, đồng loạt quay sang nhìn anh, ngay cả Ninh Trí cũng quay đầu sang, Thẩm An Chi cười nói: “Không phải chuyện quá rõ sao? Tôi là diễn viên, có thể đóng tốt từng giai đoạn yêu đương, nhưng Ninh Trí thì khác, cô ấy diễn không ra. Vô tình mạo phạm, nhưng người mẫu không phải diễn viên, khác ngành nghề cách nhau cả tầng núi.”

PD nhìn sang Thẩm An Chi, đối phương là ngôi sao hot, tư thái của anh cũng hạ xuống chút: “Vậy Thẩm nam thần, ý của anh là gì?”

“Đừng miễn cưỡng cô ấy làm ra những phản ứng giả dối, hành động quá giả sẽ gây phản ứng hoàn toàn trái ngược, khán giả không ngốc.” Thẩm An Chi do dự, huống chi cái anh muốn là khiến cô dần dần thích anh, nghĩ vậy, lòng nhiệt tình của anh với chương trình này cũng tăng thêm đôi phần.


“Không hổ là Thẩm nam thần, nói rất đúng, hiệu quả tốt nhất là sử dụng phản ứng chân thực nhất của Ninh Trí.” PD vội cười nịnh, lúc này anh ta mới quay đầu nhìn Ninh Trí: “Ninh Trí, tính cách cá nhân của cô là thế nào, cứ nói lại với tổ biên kịch, các cô ấy sẽ căn cứ tính cách riêng của cô rồi tiến hành soạn thảo.”

“A.” Ninh Trí cười nhạt với trò hai mặt của PD, tiếng cười nhạo rất nhỏ.

Mấy biên kịch đưa mắt nhìn nhau, đại khái các cô ấy đã rút ra được tính cách riêng của cô, không khác gì hình ảnh trên sàn catwork hay trên ảnh tạp chí thời trang, thích ở một mình, không mang theo trợ lý, lạnh lùng, rất xa cách, trong ngoài như một.

Có khác biệt rất lớn với Thẩm nam thần, staff từng tiếp xúc với Thẩm An Chi đều nói dù anh toàn đóng các vai tuấn nam phong phạm cao ngạo lạnh lùng, nhưng tính tình thực tế lại rất hiền hoà.

Thật ra đấy cũng là do công ty yêu cầu, từ lúc tham gia bộ phim đầu tiên tới giờ, Thẩm An Chi luôn diễn vai nam thần lạnh lùng, công ty sợ hình tượng của anh bị đóng khung, con đường diễn xuất theo đó mà nhỏ đi, cũng sợ lưu lại hình tượng khó gần trong lòng khán giả, nên yêu cầu anh ở thời điểm thông thường phải luôn thể hiện một khuôn mặt tươi cười, trái ngược với hình ảnh trong phim, làm mờ đi cảm giác xa cách trong lòng khán giả.

Năm nay anh 25 tuổi, vào nghề 3 năm, một năm một bộ phim hot, fan hâm mộ rộng khắp, được Mê Muội gọi là nam thần, nhưng đó là ở hiện tại.

Người mới trong Showbiz xuất hiện lớp lớp, tốc độ bỏ cũ lấy mới tuyệt không chậm hơn chuyện Iphone đổi đời nâng cấp, ngẫm lại các nam thần bên Hàn Quốc là rõ ngay, một bộ phim là có một nam thần nổi tiếng ra đời, có khi chờ qua đợt hot này là bị lạc trôi tới tận đẩu đâu chả biết.

Thẩm An Chi cũng không thích chương trình truyền hình thực tế lắm, nhưng thực tế thời nay là vậy, tới cả một số ảnh đế khác cũng tham gia chương trình truyền hình thực tế tương tự như Running Man, kéo fan tăng độ hot, vị trí của anh lại có chút khó nói, đương nhiên cũng cần thường xuyên xuất hiện trong tầm mắt quần chúng, tránh bị người xem quên mất.

Suy cho cùng PD cũng là người từng trải, anh áp chế bất mãn, nói với trợ lý: “Quyết định vậy đi, lúc quay thì nói cụ thể thêm, giờ thảo luận phần tiếp theo, đến ai đây?”

Anh xem tài liệu, một staff giơ tay lên nói: “Kế tiếp, chúng ta tìm hiểu quan điểm về tình yêu của cả hai, sẽ hỏi một số vấn đề.”

“Vậy hỏi đi.”

PD nhìn quản lý lão Triệu, lão Triệu gật gật đầu.

Staff nhìn hai người ngồi đối diện, hỏi: “Trước tiên xin hỏi hình mẫu lý tưởng của hai vị.” Cô cúi đầu nghía tài liệu một cái, “Căn cứ tư liệu thu thập được, hình mẫu lý tưởng của Thẩm nam thần là một cô gái cao gầy, chân dài.”


Nói đến đây, staff cúi xuống, tiếp tục nói hết, “Tóc đen, da trắng, khuôn mặt xinh đẹp, có khí chất.”

Cô không nhịn được quay sang nhìn Ninh Trí, những tiêu chuẩn này đều phù hợp với Ninh Trí. Các nhân viên công tác khác cũng bắt đầu xì xào bàn tán.

“Còn có một điểm cuối.” Staff đối diện với đôi mắt cười của Thẩm An Chi, tim đập thình thịch, nói cà lăm: “Phải là người mẫu.”

Thẩm An Chi mỉm cười gật đầu, Ninh Trí rất bình tĩnh lườm anh một cái.

“Thẩm nam thần, hình mẫu lý tưởng của anh có gì thay đổi không.”

“Không thay đổi, chưa từng thay đổi.”

Lúc anh nói lời này còn cố tình nói thật chậm, lọt vào tai Ninh Trí vừa dịu dàng vừa mang theo ám chỉ rõ ràng, cô quay đầu.

Staff ở đây nghe được câu trả lời của anh, liếc nhau, trong lòng đều cho ra một kết luận —— thôi xong! Đừng nói là đôi này muốn phim giả tình thật đấy! Đây đâu phải hình mẫu lý tưởng, toàn bộ điều kiện đều vì một người.

“Vậy Ninh Trí thì sao? Phỏng vấn về chị rất ít, chủ yếu là của truyền thông nước ngoài, chúng tôi chỉ tìm được phỏng vấn ở các tuần lễ thời trang.” Staff cố ép trái tim tràn đầy bát quái của mình lại, tiếp tục hỏi.”

“Hình mẫu lý tưởng của tôi là —— thành thục lý trí.”

Giọng điệu lười biếng của Ninh Trí vang lên bên tai Thẩm An Chi, anh không nhịn được mà bắt đầu so sánh với, thành thục lý trí, hành động trước kia của anh hình như hơi ngây thơ, nhưng xét tổng thể anh vẫn thành thục, tiếp tục nghe.

“Vóc người cao hơn tôi, đẹp trai.”


Rất tốt, điểm này hợp với anh.

“Ngoài lạnh, trong nóng, hết rồi.”

Nghe thế khóe môi Thẩm An Chi khẽ cong.

Sau khi staff ghi lại mọi thứ, lại hỏi thêm một câu, “Ninh Trí, chị có thích minh tinh nào không? Trong hay ngoài nước đều được, là nam giới?”

Các staff đang ngồi đều bày một nét mặt, điều kiện Ninh Trí nói đều phù hợp với Thẩm An Chi, vậy tức là bọn họ chính là hình mẫu lý tưởng của đối phương?

Ngay cả lão Triệu cũng gật đầu, loại thái độ trước kia của Ninh Trí là đang lạt mềm buộc chặt.

Thẩm An Chi quay đầu nhìn Ninh Trí, sườn má của cô cũng rất đẹp, cô cau mày, cho staff một đáp án, “Không phải minh tinh, là một nhiếp ảnh gia, Simon Yuan.”

“À, là người chiến thắng giải Pulitzer* trong mảng tin tức vừa rồi.” Staff kích động vỗ bàn, thân là người hành nghề truyền thông, đương nhiên cô chú ý tới mảng tin tức này, “Anh ấy vốn là nhiếp ảnh gia thời trang, sau đó chuyển sang làm nhiếp ảnh gia kỷ thực**, mọi người có biết không? Mà nghĩ tới đây, những yêu cầu vừa rồi của chị, tất cả đều hợp với ảnh…”

*Giải Pulitzer là một giải thưởng của Mỹ, trao cho nhiều lĩnh vực, trong đó quan trọng hơn cả là về báo chí và văn học. Đặc biệt về báo chí, Pulitzer được xem như một trong những giải danh giá nhất.

**Kỷ thực: là chụp ảnh tài liệu, báo cáo tường thuật tại hiện trường.

Staff liếc thấy vẻ mặt khó coi của Thẩm An Chi, ngưng miệng vội vã đổi đề tài, cô thực sự không có ý phá CP này đâu.

“Nơi bạn muốn chọn làm địa điểm hẹn hò đầu tiên?”

Cuộc họp kép dài, từ sau câu hỏi đầu tiên khóe môi Thẩm An Chi chưa từng cong lên lại, sau cùng PD cũng không nhìn nổi khuôn mặt anh, sau hai giờ thì tuyên bố nghỉ ngơi, mười phút sau tiếp tục làm việc.

Ninh Trí nhìn điện thoại, ra hành lang gọi lại cho quản lý Trương, “… Không, tôi không nói lung tung, bọn họ hỏi gì, tôi trả lời nấy.”


“Được rồi, dù sao cũng không nói thật hết toàn bộ, họp xong tôi tới ngay.”

“Biết rồi.” Ninh Trí bắt đầu nhớ lại các câu trả lời vừa rồi, hẳn là không quá khác người.

Cô cúp điện thoại, quay đầu liền thấy Thẩm An Chi đứng trước mặt cô, vẻ mặt buồn bực, cô lại cong môi cười: “Vẻ mặt này của anh trông rất tốt, so với bộ dáng ngoài cười trong không cười kia thì chân thật hơn nhiều.”

“Lên sân thượng thả lỏng.” Thẩm An Chi mời.

“Được.”

Hai người sóng vai đi lên sân thượng, một màn này lọt vào mắt người ngoài, vóc dáng hai người tương xứng, khi Thẩm An Chi nghiêng đầu nhìn Ninh Trí, trong ánh mắt hiện lên nét nghiêm túc và dịu dàng, không cách nào làm giả.

Hạ Luyến không khỏi nắm chặt nắm đấm, dù chưa từng tiếp xúc trực tiếp, nhưng Ninh Trí, người phụ nữ kia đã gián tiếp cướp đoạt hai cơ hội lớn của cô, lúc đi quay thử vai cũng chưa từng ức chế như giờ. Trợ lý Hạ Luyến đi tới nhỏ giọng nói: “Phòng hóa trang không có ai cả.”

“Một mình hả?”

“Ừ, chắc chắn đó.”

“Không phải cô nói, Ninh Trí không nhận chương trình truyền hình thực tế này sao? Giờ thì cô ta nhận rồi đó.” Hạ Luyến bất mãn nói: “Thôi, thôi, cô đi tìm mối quan hệ điều tra xem cô ta có quá khứ nào xấu không.”

Trợ lý nhìn theo ánh mắt của cô, lại chẳng thấy gì, cô ém nhẹm câu nói kia “Hai người vốn không đi chung một đường, không ai đụng gì tới nhau”, nhưng cô không dám chọc giận Hạ Luyến, đành phải gật đầu.

“Được, tôi đi điều tra thêm.”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Simon không phải nam phụ ~

Linh said: Nam 9 cái gì không giỏi, chỉ có ghen là rất giỏi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.