Angels in love

Chương 30


Bạn đang đọc Angels in love – Chương 30

*Kí ức….-Có phải em….?!
Đã hơn 10h tối, P.O.P vẫn rộn ràng, náo nhiệt, tuy chỉ vừa giải tán khách vì có sự cố(đánh lộn) nhưng sau khi thông báo mở cửa lại P.O.P thì khách kéo tới đông nghẹt cả Bar(hehe,P.O.P nổi tiếng quá mà, ngu gì hk tới chơi, uổng lắm!!) và tất nhiên là sau khi nó dọn dẹp đống hoang tàn và thay cánh cửa lớn ra vào mới. S.Angels và F.Boy ra ngoài sàn nhảy vừa chơi vừa uống rượu. Shaily-Ken, Evi-Nick ra giữa sàn nhảy làm mọi người hò hét quá trời trước điệu nhảy uyển chuyển, bốc lửa và sự phối hợp vs nhau rất ăn ý. Thấy vậy Evi muốn làm cho không khí thêm hào hứng nên đã bày trò thi thố vs Shaily theo cặp. Và còn kêu nhỏ làm trọng tài nữa(đúng là rãnh quá hk có gì làm nên vui chơi thả ga luôn).
Trong khi ở khu vực sàn nhảy đang rất sôi động thì Nó và Anh hk quan tâm cho lắm ngồi uống rượu ở trong phòng VIP  nói chuyện(Chax, tình hình gì đây ta)
“Rin, Tôi có chuyện… thắc mắc?? Không biết hỏi cô đk hk??
“-Anh cất tiếng
“Hả??…Anh…anh mới gọi tôi là gì z?
“-Nó kinh ngạc khi nghe anh gọi nó bằng cái tên thân mật mà từ nào h đến h chỉ có Nhỏ mới gọi nó như z.
“Àk..thì là Rin
“-Anh thản nhiên tl
“Ủa??Sao anh lại bắt chước Sammy gọi tôi bằng cái tên thân mật này!

“Tôi đâu có bắt chước, cái này là tự nhiên thấy quen miệng nên gọi đại thôi
“-Anh đáp hờ hững, nhưng mà đúng như vậy thật :
‘Rin
‘ cái tên rất quen thuộc, nó giống vs cái tên mà Anh đã gọi 1 cô bé trong kí ức tuổi thơ mặc dù rất mờ nhạt
‘như 1 giấc mơ
‘.
“Thôi sao cx đk, tùy anh. Mà…anh định hỏi tôi cái gì z?!


“Àk, chỉ là tôi cảm thấy cô rất kì lạ. Tại sao…đôi lúc cô lại lạnh lùng, tàn nhẫn vs người ngoài….đôi lúc cô lại ấm áp, nở nụ cười hiền dịu vs người mà cô thân quen
“-Anh nhìn nó bằng ánh mắt sâu đen láy như muốn giải tỏa sự tò mò của mình
“Tôi…tôi…!!
“-giọng nó nghẹn lại, hk biết phải nói làm sao
“haiz…nếu cô thấy khó nói thì khỏi cx đk. Hk sao đâu. Tôi chỉ là tò mò về con người của cô thôi…..
“-Anh thở nhẹ, nhìn thấy vẻ mặt lúng túng, khó xử của nó 
“……..
“-Im lặng.
” Sự ấm áp của tôi….!!?
“-Nó lên tiếng, nhìn thái độ của anh khiến nó muốn nói điều gì đó dù chỉ 1 chút thôi cx đk vì nó nghĩ anh là người bạn đầu tiên khiến nó rất thoải mái khi ở bên cạnh…
‘1 người bạn tốt

“Là…Sự thật!…có lẽ tất cả là nhờ S.Angels, nhờ những người bạn thân luôn ở bên tôi. Chính họ luôn cho tôi 1 cảm giác ấm áp, luôn nở nụ cười dịu dàng cho dù tôi có băng giá như thế nào. Sau khi về VN, tôi đã nhận ra rằng mình thật có lỗi vs họ vì sự vô cảm chỉ biết biết nghĩ cho riêng  bản thân mình mà đã làm họ buồn trong suốt thời gian qua.
“………….lại chìm vào im lặng…………
 Sau khi nhảy xong mệt quá nên cả đám trở lại phòng ngồi nghỉ ngơi
“Hộc…hộc… Shaily cậu thật quá đáng, mình biết cậu là

‘Nữ hoàng Sàn nhảy
‘ nhưng cậu cx phải nể tình bạn bè mà nhường mình một chút chứ!
“-Evi thở mệt nhọc giọng ấm ức vì thua Shaily, Nick thì thấy z lấy khăn ướt cho Evi lau mồ hôi
“Hì,hì thì ai bảo lúc nãy cậu nói muốn thi vs mình rất
‘nghiêm túc
‘ nên mình mới cố gắng thi thố đàng hoàn vs cậu mà
“-Shaily nói giọng đùa giỡn
“Cậu..cậu..hứ!..

“Thôi, hai người này ăn cãi nhau hoài. Bộ nãy h nhảy hk mệt sao mà còn bày đặt cãi nhau
“-Nhỏ xen vô can
“Ê, GOD nãy h mày vs Arinsa ngồi đây nói chuyện gì z??Thấy hình như có vẻ 2 người rất thân mật thì phải?Mặc dù cô ấy chỉ mới về nước à
“-Ken ngồi cạnh Anh hỏi(Cái bàn hơi bị rộng nên F.Boy ngồi cách S.Angels cộng vs tiếng nhạc ồn nên nói chuyện hk bị S.Angels nghe thấy)
“Đúng z,gần đây nhìn mày cứ ngẫn ngẫn, ngơ ngơ tao cx thấy nghi ngờ lắm. Đừng nói là mày thích cô ấy ùi nha??!.
“-Nick cx nghi ngờ hỏi típ  
“….Hai bọn bây ăn nói bậy bạ vừa thôi, tao cho ăn đạp văng vô thùng rác ngồi bây h

“-Anh lấy tay thục vào người Ken và Nick hăm dọa…ngập ngừng nói típ-
“….Nhưng mà dạo gần đây, típ xúc vs cô ấy tao bỗng thấy cô ấy rất giống….

“Giống?!Giống ai??
“-Nick và ken đồng thanh
“Tao hk rõ lắm,  vì cái này hình như xảy ra lâu lắm ùi, kí ức rất mơ hồ….nhưng…nếu là ngày hôm đó thì tao nhớ rất rõ
“-
…………. hồi tưởng quá khứ……..
Hôm đó…. là ngày mẹ của anh và Shaily qua đời vì căn bệnh tim quái ác, khi anh chỉ là 1 đưa bé 7t còn Shaily 6t. Một màu buồn ảm đạm bao trùng căn biệt thự.Shaily thì khóc tầm tã, ba anh vẻ mặt buồn bã nhưng vẫn cố đứng vững cùng anh cảm tạ những người viếng thăm. Dòng người ra vào rất nhiều cùng vs tiếng khóc thút thít tiếc thương. Nếu lúc này để ý kĩ thì nhìn gương mặt anh vô cảm 1 cách lạnh lùng, không 1 cảm xúc nào trong ánh mắt sâu đen láy khiến người đối diện hk thể đoán đk anh đang nghĩ gì, đang cảm thấy ra sao. Sau khi khách gần ra về hết. Anh trốn ra phía sau vườn, ngồi bịch xuống đất mệt mỏi, anh gục đầu xuống gối nước mắt lăn dài trên má. Anh khóc, khóc cho vơi đi nỗi mất mát quá lớn của 1 đứa bé chỉ mới tròn 7t, anh chỉ trách tại sao ông trời quá tàn nhẫn đã cướp đi tình mẫu tử ấm áp của anh khi còn quá nhỏ. Nhưng đột nhiên………..có cái gì đó ấm ấm…1 bàn tay nhỏ xíu quẹt giọt nước mắt của anh. 
“Ák, mặn quá
“-Giọng nói thỏ thẻ, trong trẻo vang lên. Anh giật mình, ngẩng đầu lên. Trước mắt anh lúc này là 1 cô bé vô cùng dễ thương chạc tuổi Shaily. Cô bé ấy mang vẻ đẹp của thiên thần nhỏ rất đáng yêu vs đôi mắt bồ câu to tròn màu tím buồn, làn da trắng căng mịn màng(làm người ta muốn cắn*hehe), mái tóc ngắn ôm trọn gương mặt màu nâu hạt dẻ tự nhiên. Cô bé đang liếm giọt nước mắt vừa quẹt trên má anh và làm vẻ ngây thơ khi thấy vị mặn của giọt nước mắt. Anh đơ người trước cô bé.
“Sao anh khóc z?!
“-Cô bé bỗng cất tiếng, ngây thơ nhìn anh làm anh sực tỉnh
“Cô bé…em là ai z??
“-Anh tò mò hỏi
“Là thiên thần nhỏ

“Thiên thần nhỏ??

“Ừm, mọi người thường gọi em như z. Nhưng sao anh khóc z??Có phải anh đang buồn không? nên nước mắt của anh mới mặn như thế phải không??

“-Cô bé hỏi liên tiếp
 
“……..
“-Anh im lặng, không nói gì chỉ khẽ cười……….
……………….Kết thúc hồi tưởng…………….
“Ê, sao mày hk nói gì hết, đang nghĩ gì hả??Mà mày nói Arinsa giống ai??Ngày đó là ngày gì??
“-Ken kêu anh sau khi thấy anh đang nói giữa chừng thì im lặng
“Thôi kệ tao, bọn mày đừng nhiều chuyện nữa. Đi qua kia chơi vs bạn gái bọn bây đi.
“-Anh xua tay đuổi Nick và Ken đi
“Thằng này, mày hay thiệt nhỉ. Tự nhiên đang nói giữa chừng ùi im lặng, h còn định đuổi bọn tao đi nữa là sao??
“-Nick nói
“….Tao z đó thì sao??H để cho tao yên hay để tao đập 1 trận ùi mới im
“-Anh nói giọng đe dọa làm Ken và Nick thấy sợ ngồi im luôn.
[Kí ức đó…..hơn 10 năm qua cứ tưởng đã quên lâu ùi…..Lúc đó,…mình nghĩ cô bé ấy chính là thiên thần thật sự mà mẹ sau khi ra đi đã gửi xuống để ở bên mình…..haiz nhưng mà ông trời thật tàn nhẫn…..Đôi mắt buồn màu tím ấy!!…Nếu cô gái hiện h trước mắt mình là cô bé ấy thì thật tốt…..Nhưng hk thể đk nữa…….vì cô bé năm xưa trong kí ức của mình đã……Chậc, Mà thôi tự nhiên lại nghĩ đến chuyện này. Mình thật ngu ngốc]-Anh ngồi suy nghĩ 1 mình. Trong lúc đó nó đi rửa mặt một tí, vì hình như hôm nay nó đã uống hk ít.  
“Àk, lúc này thằng Thiên Bảo nó nhắn hôm nay nó tới phải hk mày??
“Ken quay sang hỏi Nick
“Ừ, chắc nó gần tới ùi ák. Mấy bữa nay hk thấy bóng dáng thằng đó đâu hết, tí nó tới phải hỏi tội mới đk
“-Nick tl(Lúc này Nhỏ, Shaily, Evi đang ngồi giỡn vs nhau nên hk để ý bên Nick và Ken đang nói gì)
Hắn bước vào P.O.P, thấy náo nhiệt hắn thắc mắc[quái, vừa mới lúc nãy còn nghe nói bọn nó nói P.O.P có chuyện mà sao lại như thế này nhỉ]. Hắn  vừa nghĩ vừa đi  đến phòng VIP……Đang đi, hắn bỗng thấy….gương mặt…. quen thuộc của nó….. lướt qua….Hắn khựng lại kinh ngạc…. chạy tới…. nhưng bị vài người đụng phải….lúc tới chỗ nó vừa đi qua thì hk thấy nó đâu nữa. Hắn quay qua quay lại, nhìn xung quanh cố tìm bóng dáng nó 1 lần nữa…. Nhưng vô vọng…Hắn bình tĩnh trở lại[ hừm, có lẽ mình nhìn nhầm. Làm sao là cô ấy đk chứ. Trần Thiên Bảo mày thật ngu ngốc….cô ấy và mày đã kết thúc từ hai năm trước rồi. Đừng lầm tưởng nữa!!]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.