Ẩn Long

Chương 298: Kịch Chiến


Đọc truyện Ẩn Long – Chương 298: Kịch Chiến


“Chết tiết!”
Làu bàu mắng lên một tiếng, lúc này Trần Viễn cũng không có để ý đến đau nhức từ trên thân thể truyền đến, anh lập tức xoay người, lăn một vòng ở dưới mặt đất.
Ầm!
Mặt đất bị lang trảo của Lang Vương đánh ra một cái hố sâu gần hơn nửa thước.
Thấy một màn này, Trần Viễn không khỏi lạnh rên lên một tiếng, đồng thời trong mắt của anh cũng phát ra một tia hoảng sợ.
Một kích vừa rồi của Lang Vương thật sự quá kinh khủng, may mắn là anh phản ứng nhanh, kịp thời tránh được.

Nếu không, một khi bị công kích của nó đánh trúng, chỉ cần vừa mới nghĩ đến, Trần Viễn đã cảm thấy phát run.
“Ngao ô!”
Đột nhiên, trong miệng của Tiểu Long phát ra một tiếng hét thảm, Trần Viễn không khỏi giật mình xoay đầu nhìn lại.

Lúc này, một đầu Cự Hùng quơ lấy nắm tay, hướng về phía cơ thể của Tiểu Long đập tới.
Mặc dù thực lực của Tiểu Long đã đột phá đến cấp năm sơ kỳ, tương ứng với một vị võ giả cấp bậc đại tông sư.

Thế nhưng, con Cự Hùng này cũng là một đầu dị thú cấp năm.

Hơn nữa, thực lực của nó hiện tại đã đột phá đến cấp năm đỉnh phong, so với Bạch Hổ lần trước mà Trần Viễn gặp phải, hoàn toàn không kém một chút nào.
Chính vì thế, bị một kích của nó đánh trúng, thân thể của Tiểu Long trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đập nên lên một thân cây cổ thụ, khiến cho cành lá cũng trở nên lay động kích liệt.
“Chết tiệt, làm sao con quái vật này lại xuất hiện ở đây?!”
Nhìn thấy Tiểu Long bị đánh, trong lòng Trần Viễn hơi có một chút khẩn cấp.

Thế nhưng, lúc này anh cũng không dám phân tâm.

Bởi vì, đối thủ của anh thực lực cũng không hề thấp.
Gừ!
Đột nhiên, một cỗ gió lạnh bất chợt truyền đến, để cho Trần Viễn có loại cảm giác toàn bộ cơ thể đều trở nên vô cùng rét lạnh.

Sau đó, một cỗ kình phong từ phía sau lưng lao nhanh đến, còn mang theo mấy phần hôi thối khiến cho Trần Viễn có chút nhịn không được, kinh hãi tránh lui.
Ầm!
Lúc này, thân hình của Lang Vương vậy mà bỗng dưng đổ nhào đến, đem móng vuốt của nó đè chặt ở trên người của Trần Viễn.


Hơn nữa, trong miệng của nó còn lộ ra một bộ răng nanh vô cùng sắc nhọn, hướng về phía Trần Viễn cắn tới.
Vừa rồi, chỉ hơi thoáng thất thần một chút, Trần Viễn cũng thật sự không có nghĩ đến, anh vậy mà bị Lang Vương tập kích.

Đến lúc này, toàn bộ cơ thể đã bị Lang Vương đè xuống, trên người xương cốt cũng bị vỡ vụn đến mấy khối.

Tức thì, da mặt của Trần Viễn không khỏi nhăn lại.

Đồng thời, trong lòng có loại cảm giác vô cùng nguy hiểm.
Gào!
Răng nanh sắc nhọn của Lang Vương cực kỳ tinh chuẩn đáp xuống, hướng về phía cổ họng của Trần Viễn cắn tới.

Bằng vào hình thể khổng lồ lúc này của nó, chỉ dựa vào một cú táp này, hoàn toàn có thể đem toàn bộ đầu lâu của Trần Viễn cắn nát.
Ầm!
Nhưng mà, hàm răng của nó còn chưa kịp hạ xuống, vẫn còn cách vị trí cổ họng của Trần Viễn chỉ vài centimet.

Đột nhiên, một đoàn hỏa cầu bất chợt lao nhanh tới, hướng về phía trên người của nó đập mạnh.
Ầm!
Bị hỏa cầu nện trúng, thân thể khổng lồ của Lang Vương vậy mà lại bị hất bay ra ngoài, ngay cả lớp lông bên ngoài của nó cũng bị đốt thành một mảng cháy xém.
“Ngao!”
Trong miệng tức giận gầm lên một tiếng, thân hình của Lang Vương rất nhanh liền từ dưới mặt đất nhảy bật dậy.

Đồng thời, cả người của nó rơi vào tư thế phòng bị.

Thế nhưng, còn không đợi nó kịp phản ứng, phía trước mặt nó lại đập tới một viên hỏa cầu.

Lần này, hỏa cầu còn so với trước đó to gấp mấy lần, gần giống như là một khỏa lưu tinh, từ trên không trung nện xuống.
Ầm ầm!
Âm thanh nổ tung liên tiếp vang lên, thân hình của Lang Vương lúc này bị nện vào trong một cái hố sâu, sâu đến ba mét.

Cho dù là hình thể khổng lồ như nó, lúc này cũng rất chật vật, mới có thể từ trong hố sâu lần nữa bò ra bên ngoài.
“Ngao!”

Chỉ có điều, cái đầu của nó vừa mới nhô ra bên ngoài, lại là một viên hỏa cầu tiếp theo bay xuống.

Lúc này, Lang Vương có chút phẫn nộ, hướng về phía bầu trời gầm thét một tiếng.
“Ngao ô!!!”
Tiếng tru này của nó vậy mà có thể trực tiếp để cho không khí lay động, một trận cuồng phong nhanh chóng nổi lên, đem viên hỏa cầu vừa mới đánh tới, chếch đi ngay trong gang tấc.
Ầm!
Cho dù là như vậy, lần này Lang Vương cũng bị hỏa cầu đánh cho trọng thương.

Lúc này, ánh mắt của nó đã khóa chặt lấy một cái thân ảnh đang bay ở trên không trung.

Tiểu Hoàng cũng đưa mắt, hướng về phía nó nhìn lại.

Bất quá, trong ánh mắt của Tiểu Hoàng không có một chút cảm tình nào, chỉ là vô tận sát cơ, chăm chú nhìn về phía Lang Vương.
Vù!
Rất đột nhiên, thân hình của Lang Vương vậy mà từ dưới đất nhảy vọt lên không trung.

Sau đó, mượn nhờ trợ lực của nhánh cây, trực tiếp hướng thẳng về phía vị trí của Tiểu Hoàng ở trên không trung lao nhanh tới.
Có thể nói, tốc độ cùng với khả năng nhảy vọt của Lang Vương lúc này đã vượt qua khỏi cực hạn, hoàn toàn vượt qua khỏi cảnh giới của nó đang hiện có.
Xoẹt!
Thế nhưng, Lang Vương nhanh, Tiểu Hoàng còn muốn nhanh hơn.

Chỉ thấy, thân hình của Tiểu Hoàng hơi chuyển động một chút, hai cánh của nó rất nhanh liền lách qua, đem công kích của Lang Vương né được.

Động thời, móng vuốt của nó lại vô cùng tinh chuẩn, hướng về phía đỉnh đầu của Lang Vương đánh tới.
Ầm!
Bị một trảo này của Tiểu Hoàng đánh trúng, Lang Vương rất nhanh liền từ ở trên không trung té nhào xuống dưới đất.
Nhìn thấy một màn này, hai mắt của Trần Viễn lập tức liền phát lên ánh sáng.

Anh cũng không hề do dự một chút nào, cắn chặt răng chịu đựng lấy đau đớn từ trên cơ thể truyền đến, hai tay xiết lấy đoản đao.


Đồng thời, một cỗ lực lượng thần bí từ trên nhẫn trữ vật đeo ở trên tay của anh bắt đầu đem không gian ở xung quanh mở ra một đoạn khe hở.

Ngay sau đó, thân hình của Trần Viễn đột nhiên biến mất ở ngay tại chỗ.
Đợi cho anh lần nữa xuất hiện, lúc này đã đứng ngay đúng vị trí mà Lang Vương vừa mới bị Tiểu Hoàng đánh rơi xuống đất.

Không một chút do dự, hai thanh đoản đao ở trên tay của Trần Viễn vô cùng chuẩn xác, hướng về phía vị trí trái tim của Lang Vương đâm tới.
Xoẹt!
Lần này, Lang Vương không có một chút phòng bị nào, rất nhanh liền bị lưỡi đao ở trên tay của Trần Viễn đâm thấu.

Đồng thời, chân khí từ trên cổ tay của Trần Viễn truyền đến, theo lưỡi dao đem trái tim của Lang Vương chấn thành mảnh vụn.
“Ngao ô!”
Trái tim bị phá hủy, Lang Vương lúc này không ngừng phát ra âm thanh thảm thiết.

Thế nhưng, Trần Viễn lại không có cho nó bất kỳ cơ hội nào, lại một lần nữa dùng đao đâm tới, dự định đem đầu lâu của nó cắt xuống.
Nhưng đúng vào lúc này, một cỗ cảm giác vô cùng nguy hiểm đột nhiên truyền đến, để cho Trần Viễn không khỏi kinh hãi, vội vàng mượn nhờ lực lượng không gian từ trên nhẫn trữ vật, biến mất ở ngay tại chỗ.
Ầm!
Không biết từ lúc nào, thân hình của Lang Vương vậy mà lại từ dưới đất bật dậy.

Hơn nữa, phía trước ngực của nó vẫn còn cấm lấy một thanh đoản đao.

Bất quá, việc này đối với nó giống như không hề bị ảnh hưởng một chút nào.

Ngược lại, từ trong ánh mắt của nó, huyết quang càng thêm nồng đậm.

Đồng thời, một cỗ khí tức vô cùng quỷ dị, từ trên cơ thể của Lang Vương phát tán ra bên ngoài, để cho Trần Viễn có loại cảm giác như đang rơi vào hầm băng.
“Nó thế mà còn không chết?”
Trong lòng Trần Viễn có loại cảm giác vô cùng bất an.

Anh thật sự không có nghĩ tới, cho dù trái tim đã bị xoắn nát, nhưng Lang Vương vậy mà không hề hư hao một chút nào.

Thậm chí, anh còn cảm nhận đến, thực lực của Lang Vương vậy mà còn muốn tăng lên, giống như sắp có thể đột phá đến cấp sáu.
“Làm sao có thể?”
Hai mắt của Trần Viễn lúc này không khỏi trừng lớn.

Nhưng mà, anh còn chưa kịp tìm ra đối sách.


Đột nhiên, ở phía sau lưng của anh truyền đến một tiếng hét thảm.
“Ngao ô!!!”
Không biết từ lúc nào, Tiểu Long vậy mà bị Cự Hùng đánh cho trên người tràn đầy thương tích.

Hơn nữa, một bên cánh rồng của nó đã bị xé rách gần hơn phân nửa.
Thấy được một màn này, hai bên tròng mắt của Trần Viễn như muốn nứt ra.

Cho dù Tiểu Long chỉ là sủng vật của anh, thời gian đi theo cũng không được bao lâu.

Thế nhưng, nó là tự tay anh đem ấp ra.

Đối với Tiểu Long, Trần Viễn vẫn có một chút tình cảm đặc biệt.
Hiện tại, nhìn thấy nó bị đánh cho thê thảm như vậy, trong lòng của Trần Viễn cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Nhưng mà, vừa mới bị Trần Viễn suýt chút nữa giết chết, Lang Vương cũng rất phẫn nộ.

Chính vì thế, thấy anh lơ đễnh, không có phòng bị Lang Vương liền nhảy vọt tới, lần nữa hướng về phía Trần Viễn phát ra công kích.
Chỉ là, thân hình của nó vừa chuyển động, Tiểu Hoàng đã từ trên không trung lao xuống, đối với Lang Vương đánh ra một viên hỏa cầu.
Ầm!
Hỏa cầu lần này không có đánh trên cơ thể của Lang Vương, ngược lại bị nó dùng lấy tốc độ vô cùng kinh khủng, tránh né được.

Đồng thời, thân hình của nó hơi xoay chuyển một chút, đối với Tiểu Hoàng đánh ra một trảo.
Vốn dĩ, đang từ phía trên cao lao xuống, Tiểu Hoàng cũng không có nghĩ đến Lang Vương có thể tránh né được công kích của mình.

Hơn nữa, đối phương vậy mà có thể vừa di chuyển vừa thay đổi phương hướng, để cho nó không có cách nào phòng bị được.
Oành!
“Chíp…”
Bị một trảo này của Lang Vương đánh trúng, vị trí trước ngực của Tiểu Hoàng liền bị xé rách thành mấy đường vết thương thật dài, ngay cả lông vũ của nó cũng bị đánh cho rơi rụng đến hơn phân nửa.
Vốn dĩ, còn muốn chạy đến đem Tiểu Long cứu giúp.

Lúc này, nhìn thấy Tiểu Hoàng vậy mà bị Lang Vương đả thương.

Cuối cùng, Trần Viễn không khỏi cắn chặt răng, quyết định trước tiên đem Lang Vương giải quyết, sau đó mới nghĩ cách cứu viện đám sủng vật còn lại.
Thế nên, Trần Viễn không do dự một chút nào, trực tiếp mở ra không gian lĩnh vực.

Đồng thời điều động toàn bộ âm dương nhị khí, hướng về phía cổ họng của Lang Vương, chém ra một đao..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.