Đọc truyện Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức – Chương 8: Bồi mỗi người một tháng
(*) Bồi: tiếng Hán là 陪, nghĩa là:
theo bên cạnh
tiếp khách
Tra từ điển trích dẫn sẽ có những nghĩa sau:
(Danh) Người được mời để tiếp khách. ◎Như: “kim thiên năng thỉnh nhĩ lai tác bồi, thập phần quang vinh” 今天能請你來作陪, 十分光榮 hôm nay mời được ông đến (làm người) tiếp khách cho, thật là vinh hạnh.
(Động) Làm bạn, theo cùng, tiếp. ◎Như: “phụng bồi” 奉陪 kính tiếp, “bồi khách” 陪客 tiếp khách.
(Động) Giúp đỡ, phụ trợ
– —–
Thu thập phòng bếp xong, Thẩm Ngôn và năm cô gái cùng đi vào phòng khách.
Dương Mật vắt chéo chân, lộ ra cặp đùi trắng ngần, nàng cầm lấy một tấm thẻ ngân hàng đặt lên trên bàn trà rồi đẩy về phía Thẩm Ngôn, đoạn nói: “Đây là thẻ ngân hàng mà nhóm chúng tôi đã hứa đưa cho anh, bên trong có mười vạn, về sau vào đúng ngày này mỗi tháng, chúng tôi sẽ đều đặn chuyển tiền qua thẻ của anh.”
Thẩm Ngôn thản nhiên tiếp nhận thẻ nàng ta đưa, sau đó nhẹ giọng nói cảm ơn.
Dương Mật trầm ngâm một lát rồi hỏi thẳng Thẩm Ngôn: “Gần nhất anh có sắp xếp gì không?”
Thẩm Ngôn lắc đầu, nói không có.
Dương Mật nghe vậy liền thở phào một phen: “Nhóm chúng tôi đã thương lượng qua, nội trong ngày hôm nay chúng tôi phải dọn ra khỏi biệt thự này, một phần là vì bọn tôi không thể ở mãi đây được, một phần là vì lịch trình sắp tới của bọn tôi đều rất bận rộn, nói với anh việc này là vì bọn tôi mong anh có thể bồi nhóm chúng tôi, vậy đi, bồi nhóm chúng tôi mỗi người một tháng, có thể chứ?”
Nhóm người Dương Mật vẫn luôn muốn mang theo Thẩm Ngôn ở bên cạnh, không phải là không nỡ rời xa hắn, mà là sợ hắn ở bên ngoài một mình sẽ làm ra chuyện gì đó không hợp lẽ thường, hoặc là đối với truyền thông tự ý tiếp nhận phỏng vấn rồi đối đáp linh tinh.
Dù muốn dù không thì hiện tại các nàng và Thẩm Ngôn đang có quan hệ vợ chồng, dù cuộc hôn nhân này chỉ là một hồi hiểu lầm, nhưng ở trong mắt người khác, các nàng và hắn chính là người một người nhà, có thể nói là có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Mà sự lo lắng của các nàng cũng không phải là buồn lo vô cớ.
Diễn viên là người của công chúng, vì vậy hôn nhân của các minh tinh so với người bình thường sẽ có rất nhiều điểm bất đồng.
Những việc nhỏ nhặt mà các cặp đôi bình thường làm với nhau sẽ không tính là gì, nhưng dưới ống kính của truyền thông thì những việc thường ngày đó cũng có thể náo ra đại phiền toái.
Đơn cử như chuyện hút thuốc lá ở nơi công cộng đi, nếu là người bình thường hút, nhiều lắm chỉ bị người xung quanh lén lút nghị luận dăm ba câu chuyện phiếm, hay nếu cố ý hút thuốc ở nơi cấm thuốc lá đi chăng nữa thì cũng chỉ bị phạt ít tiền rồi thôi, căn bản chẳng ai buồn quan tâm.
Nhưng nếu minh tinh mà bị phát hiện hút thuốc lá, đặc biệt là nữ minh tinh, vậy coi như khó lường, lúc đó không còn là một việc nhỏ nữa, mà sẽ trở thành một scandal trong sự nghiệp của người nọ, sẽ bị truyền thông trắng trợn đưa tin khắp nơi.
Theo quan điểm của năm đại mỹ nữ, Thẩm Ngôn chỉ là một người bình thường. Trong thời gian ngắn, rất khó để hắn luyện ra bản tính cẩn thận, kiềm chế và sự cảnh giác cao độ mà một nhân vật của công chúng vốn có, vì vậy nên nếu như các nàng không ở bên cạnh trông chừng hắn, nói không chừng Thẩm Ngôn thật sự có thể nháo ra chuyện gì đấy.
“Không thành vấn đề!”
Thẩm Ngôn thoải mái đáp lại. Hắn là người hiểu chuyện, đạo lý lấy tiền làm việc hắn vẫn luôn nắm rõ. Nếu hiện tại Thẩm Ngôn đã cầm tiền của năm cô gái trước mặt, vậy hắn nên nghe theo sự sắp xếp của các nàng. Chỉ cần bọn họ an bài hợp lý, hắn đương nhiên sẽ không phản đối.
Trên thực tế, trong lòng của hắn đã phân rõ quan hệ giữa mình và năm cô gái này, đó chính là quan hệ tạm thời giữa người thuê và nhân viên.
Dương Mật nghe vậy liền sững người một lát, sau đó nhanh chóng đáp lại: “Được, vậy cứ quyết định như thế ha. Tháng này trước hết anh ở cùng tôi và Nhiệt Ba đi, chúng tôi bây giờ đang đóng chung một bộ phim.”
Sau đó mấy người bọn họ lại trao đổi thêm vài chuyện lặt vặt khác, xong xuôi thì Thẩm Ngôn và năm cô gái đều tự trở về phòng của mình để thu dọn hành lý.
Sinh hoạt của các đại minh tinh hiển nhiên phi thường bận rộn, danh khí càng lớn thì lại càng bận đến chân không chạm nổi đất.
Nhìn qua thì diễn viên chính là một nghề đầy hào nhoáng, nhưng tuyệt đối không như mọi người tưởng tượng rằng công việc này nhẹ nhàng vô cùng, trên thực tế, làm người của công chúng còn áp lực cao hơn so với vô số ngành nghề khác, vô luận là nói về mặt thân thể hay mặt tinh thần.
Đông Lỵ Á là người đầu tiên rời khỏi biệt thự. Nàng búi tóc lên cao, mặc áo voan không tay phối cùng một chiếc váy ngắn, đeo cặp kính râm to gần nửa mặt của một thương hiệu đắt đỏ, sau đó vui vẻ chào tạm biệt mọi người rồi đi thẳng ra ngoài trên đôi giày cao gót gần chục phân.
Khí chất của nàng hiện giờ khác hẳn so với lúc ở nhà, toàn thân trên dưới bày ra bộ dáng của một đại minh tinh có tên tuổi.
Đông Lỵ Á sẽ đi đến Xuyên Thục tham gia một hoạt động, dự kiến phải ở đó hơn một tuần lễ mới quay về nội thành lại.
Lưu Sư Sư và Cổ Lệ Na Trát cũng nhanh chóng ra khỏi cửa, hai người một bên đi Điền Nam, một bên đi thẳng lên Đông Bắc, đều là tiến tổ gia nhập đoàn làm phim mới.
Thẩm Ngôn và hai người Dương Mật, Địch Lệ Nhiệt Ba là những người cuối cùng ly khai khỏi biệt thự.
Dương Mật ăn mặc và make up theo phong cách đậm màu sắc phương Tây, bên dưới mặc một cái váy ngắn màu đen, lộ ra đôi chân vừa trắng vừa thon dài đã làm nên thương hiệu của nàng, đã cao như vậy nhưng Dương Mật còn mang thêm đôi giày cao gót ngất ngưỡng bảy tám phân.
Địch Lệ Nhiệt Ba thì ngược lại, ăn mặc và trang điểm đều tùy ý, nàng mặc một cái áo thun freesize màu trắng in hình hoạt họa, phối kèm một cái quần jean rách gối, dưới chân chỉ mang mỗi đôi sneaker đơn giản màu trắng. Mái tóc dài được nàng buộc gọn lên thành đuôi ngựa, lúc đi đường cứ lúc lắc qua hai bên trông đến là vui mắt.
Ba người lên một cỗ xe thương vụ, trên xe đã có hai nữ trợ lý ngồi sẵn, sau đó một đường thẳng tiến tới nhà ga của tàu cao tốc.
Trên xe, Dương Mật đơn giản giới thiệu cho Thẩm Ngôn với hai người trợ lý của các nàng, trợ lý riêng của Dương Mật là Lưu Hiểu Kiều, thân hình có chút mập mạp, nhưng cười rộ lên đặc biệt duyên dáng, tuổi tác cũng không mấy chênh lệch với Thẩm Ngôn.
Trợ lý của Địch Lệ Nhiệt Ba thì tên là Mạnh Bình Bình, so với hắn còn nhỏ một tuổi.
Hai tiểu trợ lý này đối với ‘ông chồng’ của diễn viên nhà mình hiển nhiên phi thường tò mò, dù sao thì sắp tới anh ta cũng là gia chủ trên danh nghĩa, bất quá các nàng cũng rất có nhãn lực, hơn nữa lại thông minh, hiểu chuyện, biết cái gì nên nói cái gì không. Vì vậy cả hai đều không nhiều lời, chỉ khách khí chào hỏi Thẩm Ngôn vài câu rồi an tĩnh ngồi ở phía sau, không nói thêm gì nữa.
Các trợ lý đã sớm mua sẵn vé tàu, bọn họ đến phòng chờ ở đường sắt cao tốc không bao lâu thì đã đến giờ tàu chạy, mọi người liền lục tục di chuyển lên toa của mình.
Vị trí mà hai trợ lý đặt là toa thương vụ, năm người vừa vặn chiếm một cái toa xe.
Đường sắt cao tốc thương vụ rất thoải mái dễ chịu, một cái toa xe chỉ có năm sáu chỗ ngồi, không gian rất lớn, chỗ ngồi cũng phi thường cao cấp, có thể ngồi cũng có thể nằm, tùy ý điều tiết.
Đương nhiên, giá cả cũng cao đến dọa người, so với đi máy bay còn đắt hơn.
Một đường không ai lên tiếng nói chuyện.
…
..
Mười một giờ hơn, năm người đã đến nơi. Bọn họ vừa di chuyển ra khỏi nhà ga thì đã thấy bên ngoài có hai chiếc xe bảo mẫu* đang đứng chờ sẵn.
(*) Xe bảo mẫu – 保姆车 – Xe bảo mẫu bình thường dùng để vận chuyển hàng hoá đồ vật trong nhà, hoặc chở rất nhiều người, bình thường xe có 7 chỗ ngồi trở lên. Xe bảo mẫu xe chỉ đặc biệt thích hợp cho các ngôi sao ăn uống, hóa trang, tạo hình trong xe, bởi vậy xe giống như bảo mẫu cung cấp những thứ cần thiết cho hoạt động hằng ngày của minh tinh, cho nên gọi là xe bảo mẫu. (Có thể google để thấy thêm hình ảnh của chiếc xe này)
Dương Mật mang theo trợ lý Lưu Hiểu Kiều lên chiếc xe phía trước, Địch Lệ Nhiệt Ba mang theo Mạnh Bình Bình lên chiếc xe đằng sau.
Thẩm Ngôn chần chờ một chút, cuối cùng quyết định đi theo Địch Lệ Nhiệt Ba lên chiếc xe kia.
Hai chiếc xe nhanh chóng di chuyển về phía Hoành Điếm, bộ phim mới của Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba sẽ được quay tại đây.
– ———
Chương sau: Phong Thái Của Dương Lão Bản