Đọc truyện Âm Thầm Yêu Anh – Chương 31: Âm mưu
Một tháng sau, tình hình của Nhân Ái từ khi có Khiêm trở về cũng nhanh chóng đi vào quỹ đạo, ổn định hơn. Cuối tuần, Tử Nhiễm nhất quyết kéo Quỳnh ra ngoài đi shopping thư giãn một chút. Không thể chịu nổi Tử Nhiễm vừa đe dọa vừa nài nỉ nũng nịu, Quỳnh đành theo cô ấy ra ngoài với lại cô cũng muốn giải tỏa căng thẳng một chút. Họ đi dạo trong trung tâm mua sắm, nói chuyện, lựa đồ rất vui vẻ, mua không ít quần áo. Tử Nhiễm biết được đã lâu anh hai và Quỳnh đã lâu rồi chưa gặp riêng nên nhân lúc Quỳnh không để ý nhắn tin nhờ anh hai đến đón cô tạo cơ hội cho hai người bọn họ. Lúc Hào tới, Quỳnh và Tử Nhiễm đang ở shop quần áo Happy, Quỳnh chọn được một cái đầm cúp ngực màu xanh, tầng tầng xếp li, nhìn đơn giản nhưng trang nhã, nhẹ nhàng, đang mặc thử. Hào bước vào, đã nhìn thấy Tử Nhiễm đang ngồi đợi xem tạp chí, bước tới hỏi:
– Quỳnh đâu rồi?
– Chị ấy đang thử đồ – Tử Nhiễm chỉ chỉ về phía cửa phòng thử đồ.
Tử Nhiễm vừa nói xong, Hào quay lại thì thấy Quỳnh từ bên trong bước ra, màu xanh da trời thật sự rất hợp với làn da trắng của Quỳnh, cả bộ đầm càng làm tôn thêm vẻ dịu dàng thanh nhã của Quỳnh, làm giảm bớt sự lạnh lùng thường ngày của Quỳnh. Vẻ đẹp của cô thật sự làm cho Hào kinh diễm, cậu cứ sững sờ đứng nhìn quên mất thời gian, Quỳnh quay lại nhìn thấy Hào cũng sững người, hai người mặt đối mặt quên mất cả thời gian. Tử Nhiễm ở bên cạnh thấy vậy cười trộm, cười đã rồi mà họ vẫn đứng nhìn nhau như vậy, cô bước đến ôm tay Quỳnh khen ngợi:
– Chị đẹp lắm đó. Bộ đầm này rất hợp với chị.
– Em chỉ giỏi chọc chị thôi – Phục hồi tinh thần Quỳnh điểm trán Tử Nhiễm, giả vờ giận dữ đáp lại.
Tử Nhiễm phồng má, không chịu thua tìm đồng minh:
– Em nói thật mà. Không tin chị hỏi anh hai đi – Tử Nhiễm nháy mắt với Hào nhưng Hào cũng chẳng phản ứng nên cô đành gọi vài tiếng – Anh hai, anh hai.
Tử Nhiễm gọi vài tiếng, Hào mới sực tỉnh, đáp lại:
– Hả? Ak, anh thấy em mặc đẹp lắm, bộ đầm đẹp, em còn đẹp hơn. Như vậy đi, anh tặng em bộ này.
Lời khen của Hào làm mặt Quỳnh đỏ ửng hết lên, ngượng ngùng e thẹn, Tử Nhiễm đứng bên cạnh thấy vậy thì cười trộm hả hê, Hào ít khi thấy mặt con gái này của Quỳnh cũng nở nụ cười, sau đó đi tính tiền. Tử Nhiễm không để Quỳnh thay đồ cứ như vậy kéo Quỳnh đi dạo thêm ở cửa hàng trang sức, Hào còn tặng cho Quỳnh một bộ kim cương hình giọt nước màu xanh dương đi với trang phục vừa mới mua của Quỳnh như không mưu mà hợp, vừa nhìn thấy Hào đã quyết định mua tặng cho Quỳnh. Một buổi mua sắm này thật khiến Quỳnh vui vẻ, vừa có thể trò chuyện vừa được tặng quà vừa được Hào mời ăn cơm, dù dạo này cô rất bận nhưng cô cũng cảm thấy thỏa nguyện rồi. Tử Nhiễm thì càng ngày càng thấy Quỳnh và anh hai mình hợp với nhau, cô dặn lòng phải tạo nhiều cơ hội cho họ hơn.
Lúc này, trong một căn phòng nhỏ, rất tối, chỉ có chút ánh sáng le lói, trên tường dán rất nhiều hình ảnh của Quỳnh bị rạch nát hoặc làm đích đến phóng phi tiêu, tin tức về Quỳnh bị gạch bút đỏ một cách vô cùng tức giận, bên cạnh đó còn có hình ảnh và tin tức của Hào được dán lên cũng bị phá hoại nghiêm trọng, một cô gái nhìn căn phòng với ánh mắt ghét bỏ, nhìn hình ảnh với ánh mắt căm thù, rất tức tối nói:
– Đều tại hai người bọn họ mà chúng ta mới bị như vậy. Con thật sự không cam tâm, con nhất định không tha cho bọn họ.
– Chúng ta phải lên kế hoạch rõ ràng, hai người bọn họ hại chúng ta nhà tan cửa nát phải khiến cho chúng muốn chết không được muốn sống cũng không xong – Một người đàn ông khác cũng căm thù nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt tóe lửa, thực sự giận dữ.
Chuyển sang cảnh tượng khác, trong phòng ngủ của Hào, Hào đang nằm trên giường đọc sách chuẩn bị đi ngủ, bỗng xẹt qua hình ảnh Quỳnh cười rực rỡ trong bộ đầm và trang sức cậu chọn, lần đầu tiên cậu nhìn kĩ cô gái này, lần đầu tiên Hào thấy Quỳnh thật xinh đẹp, người đẹp tính cách tốt. Từng hình ảnh xẹt qua, từ lần đầu gặp mặt chảy nước mắt hạnh phúc, tự tin, quyết đoán trong công việc, kiên quyết và độc lập trong mọi quyết định, tinh nghịch như trẻ con, tốt bụng, biết quan tâm giúp đỡ người khác đến quên thân mình, kiên nhẫn, biết nhẫn nhịn vì đại cuộc, đến quan tâm, chăm sóc người nhà. Mọi việc làm của Quỳnh hiện lên làm Hào càng thêm yêu thích cô gái này, cậu thật sự bắt đầu hứng thú muốn tìm hiểu Quỳnh xem sao. Đây có thứ là cậu tự thấy, có cái là Tử Nhiễm tinh nghịch cứ líu ríu bên tai cậu Quỳnh tốt cái này tốt cái kia, cậu cũng thấy phiền nhưng cậu luôn thắc mắc vì sao Quỳnh được nhiều người thích như vậy nhưng có lẽ đã hiểu được đôi chút rồi. Hào có cảm giác muốn chinh phục ai đó rồi, mà cậu đã có ý định gì thì không thể dễ dàng buông tay như vậy.
Âm mưu đen tối gì sẽ xảy ra? Quỳnh và Hào đã vào trong tầm ngắm của ai? Hào đã xuất hiện một tình cảm khó nói nên lời với Quỳnh rồi, vậy chừng nào Hào nhận ra tình cảm của Quỳnh đây?