Âm Thầm Yêu Anh

Chương 28: Thầm lặng giúp đỡ


Đọc truyện Âm Thầm Yêu Anh – Chương 28: Thầm lặng giúp đỡ

Vừa về tới công ty, Quỳnh đã gọi ngay thư kí Hà vào văn phòng, ngồi trước bàn làm việc, mở ngay máy tính, tay bấm bàn phím đang tìm kiếm tài liệu gì đó, không ngước mắt lên mà phân phó:

– Chị tập hợp tất cả tài liệu điều tra từ trước tới nay của chúng ta về tập đoàn KR. Với lại liên lạc với James giúp em nữa.

Nghe Quỳnh phân phó, thư kí Hà rất ngạc nhiên, thảng thốt hỏi lại:

– Hả? Tài liệu về KR? James? Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

– Bên KR đang giở trò, hất tay trên của H&K còn chơi trò cài gián điệp đáng ghét. Mấy lần trước em đều nhường nhịn Phạm Hoàng Băng vì không muốn gây thêm chuyện nhưng lần này họ dám đụng đến người không nên đụng – Lấy lại bình tĩnh, Quỳnh rất lạnh lùng giải thích – Em gọi cho James để moi con chuột ở H&K ra.

Như hiểu ra điều gì đó, thư kí Hà gật gật đầu đồng ý nhưng vẫn không nhịn được lo lắng: 

– Nhưng mà bây giờ nếu chúng ta đụng đến KR sẽ gặp rất nhiều khó khăn đó. Với lại tìm James tuy là hiệu quả công việc tốt nhưng mà giá rất cao đó. 

– Chị cứ liên lạc cho em đi. Với lại em muốn hẹn chủ tịch Trần của Future tối nay ăn tối ở Royal. Chị đặt lịch giúp em đi – Quỳnh kiên quyết, sau đó cúi xuống tiếp tục làm việc, chợt nhớ đến cái gì vội vã dặn dò – Chị gọi Tử Nhiễm vào gặp em. Và nhớ giữ bí mật về việc này giúp em, em không muốn ai biết nhất là người bên H&K. 

Tuy rất thắc mắc tại sao phải giữ bí mật nhưng thấy Quỳnh đã chăm chú nghiên cứu tài liệu không hề có ý định giải thích nên cô cũng không hỏi nữa, ra ngoài làm việc mà Quỳnh dặn dò.


Vài phút sau, Tử Nhiễm theo lệnh, gõ cửa bước vào, trên khuôn mặt vẫn tràn đầy sự lo lắng cho sự cố ở H&K. Thấy cô ấy, Quỳnh lập tức đi thẳng vào mục đích tìm cô ấy:

– Tử Nhiễm, chị nói thẳng nha. Chị muốn giúp một tay giải quyết KR nhưng mà chị không muốn ba mẹ nuôi và anh Hào biết, em phải giúp chị giữ bí mật, với lại dù mọi người bận cỡ nào em vẫn đi làm đúng giờ về nhà đúng giờ, chị không muốn ai nghi ngờ. Em phải nhớ đó. 

– Tại sao không thể nói ba mẹ với anh hai? – Tử Nhiễm khó hiểu thắc mắc. 

Giọng điệu vô cùng nghiêm túc, không cho phép từ chối, kiên quyết nói:

– Chị không muốn để họ biết. Em nhất định phải giúp chị giữ bí mật. 

Quỳnh vừa nói xong thì điện thoại nội bộ vang lên, thư kí Hà thông báo: 

– Giám đốc, tôi đã liên lạc được với James. Đường dây số 1. 

Quỳnh đồng ý, ra hiệu vẫy vẫy tay để Tử Nhiễm ra ngoài, rồi mới bắt máy:

– James, tôi Quỳnh đây…Tôi muốn anh moi ra tên nội gián được gài vào trong H&K…Tôi muốn kết quả ngay ngày mai…Ok. Tôi sẽ đưa tiền gấp ba lần trước. Chủ yếu tôi cần kết quả nhanh nhất chính xác nhất…Tôi sẽ chuyển cho anh một nửa trước. Vậy đi.

Vào buổi tối, tại Royal, Quỳnh đã tới từ sớm, cố tỏ ra bình tĩnh chờ đợi, một lát sau người cô cần gặp đã tới, đó là một người đàn ông trung niên, thời gian và trải nghiệm trong cuộc sống đã mài dũa nét cương nghị trên khuôn mặt ông. Đó là Chủ tịch Trần Hoài Đức – chủ tịch của tập đoàn Future. Cô tình cờ quen với phu nhân Chủ tịch trong một bữa tiệc, cơ duyên hảo hiệp mà trở nên thân thiết hơn từ đó làm quen được với ông ấy. Lần này, Quỳnh muốn dựa vào sự thân thiết này để tìm thêm cơ hội cho H&K. Ông ấy vừa đến, Quỳnh nở một nụ cười tiêu chuẩn, đứng dậy hơi cúi người chào hỏi:

– Chào bác. Bác đến rồi. Bác có khỏe không?

– Bác vẫn tốt. Con bé này sao dạo này không ghé nhà bác chơi, bà nhà bác nhắc con quài thôi. Nếu như hôm nay bà ấy không phải dự một buổi đấu giá từ thiện thì đã đến đây cùng ăn tối với chúng ta rồi – Ông Đức ngồi xuống, giọng trầm ấm, giả vờ giận dỗi. 

Nghe vậy, Quỳnh rất tự nhiên hứa hẹn:

– Dạ, con biết rồi. Bữa nào rảnh con sẽ ghé thăm bác gái. Thôi chúng ta gọi món đi, bác muốn ăn gì. 


Đợi món ăn được bưng lên, thấy Quỳnh mấy lần định mở miệng nhưng lại không nói gì, ông Đức rất có lòng mở lời trước:

– Chúng ta đã thân thiết như vậy, con có việc gì không cần ngại nói với bác đi.

– Dạ, con có chút việc muốn nhờ bác. Con được biết tập đoàn Future đang lựa chọn một sản phẩm từ các tập đoàn có danh tiếng ở thành phố S để phát triển đưa ra thị trường Mĩ có phải không ạ? – Ngập ngừng nhưng Quỳnh vẫn quyết tâm hỏi, thấy ông ấy gật đầu, cô mới tiếp tục nói – Lần này là KR cạnh tranh với H&K có đúng không ạ? Con nhận được tin tức KR giở trò gian lận, ngáng chân H&K. Con muốn xin bác cho H&K thêm một cơ hội, thêm vài ngày thời gian. 

Nghe lời Quỳnh, ông Đức cả kinh, nghi ngờ hỏi lại:

– Gian lận? Con chắc chứ?

– Dạ. Con chắc chắn 100% – Quỳnh quả quyết gật đầu. 

Mày nhíu chặt, ông Đức đăm chiêu suy nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc cũng thỏa hiệp nhưng vẫn đi kèm điều kiện:

– Bác có thể cho H&K thêm vài ngày nhưng mà bác có một yêu cầu. Bác muốn con phụ trách tất cả hoạt động đưa sản phẩm được chọn ra thị trường. Vậy được không?

– Con đồng ý – Quỳnh biết không ai giúp không ai cái gì nên cô đã dự đoán được kết quả này, chấp thuận nhanh chóng, nhưng mà vẫn nhỏ nhẹ nhờ vả – Nhưng mà con xin bác đừng tiết lộ với ai chuyện con đã nhờ bác có được không ạ?

Hiểu tính Quỳnh từ trước tới nay, không muốn ai biết chuyện cô giúp họ nên ông Đức cũng không lấy làm kì lạ khi Quỳnh nhờ như vậy và rất vui vẻ đồng ý. Hai người họ đều đạt được ý muốn của mình, rất nhanh đi tới thỏa thuận, ăn cơm trò chuyện rôm rả. 

Sau khi kết thúc, Quỳnh nhanh chóng trở về công ty, chuẩn bị thức trắng đêm để làm việc, do thỏa thuận với mấy công ty gây sức ép với KR, cô đã kí rất nhiều hợp đồng, công ty chắc phải tăng ca một thời gian dài mới có thể hoàn thành, thân là Giám đốc với lại tình hình này do cô tạo ra cô cần phải làm nhiều việc hơn, giảm bớt việc cho nhân viên. 


Tử Nhiễm vì nghe lời Quỳnh nên vẫn về nhà đúng giờ, nhưng nhìn mọi người bận rộn như vậy cô cũng chút cảm giác có lỗi, ở nhà thì do công ty xảy ra chuyện cũng áp lực im lặng hơn bình thường. Vì thế, sang hôm sau cô viện cớ muốn nhanh chóng làm quen với công việc chạy đến công ty từ sớm. Lúc cô tới, tầng văn phòng vẫn chưa có ai, riêng phòng Giám đốc vẫn sáng, cô tới gõ nhẹ cửa nhưng không có tiếng trả lời, đành đẩy cửa vào, thấy Quỳnh mệt mỏi gục trên bàn thiếp đi, trên tay vẫn cầm tài liệu. Tử Nhiễm bước nhẹ tới định đắp áo cho Quỳnh, mới đụng tơi người cô ấy thì Quỳnh đã tỉnh giấc, thấy là Tử Nhiễm, lấy lại tinh thần cười nói:

– Là em sao? Sao lại tới công ty sớm vậy?

– Chị thức trắng đêm hay sao vậy? – Không trả lời, Tử Nhiễm hỏi lại. 

Tỏ vẻ không sao, Quỳnh lắc lắc đầu, vẫn mỉm cười nhẹ nhàng, nhã nhặn nói:

– Chị có việc cần xử lý nên thiếp đi trên bàn làm việc mà không biết. 

– Em đi mua chút đồ ăn sáng cho chị nha – Tử Nhiễm đề nghị.

Để Tử Nhiễm yên tâm hơn, Quỳnh đành gật đầu đồng ý, cô thì vào phòng nghỉ rửa mặt vệ sinh cá nhân. 

Quỳnh âm thầm làm nhiều chuyện như vậy, khi nào Hào sẽ nhìn thấy đây? Tình cảm của cô sẽ đi tới đâu?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.