Âm Quan Minh Thê

Chương 9: Quy tắc của giang hoài


Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 9: Quy tắc của giang hoài

Lúc này tôi đã không còn nhìn thấy dáng vẻ của Hứa Thiến,nhưng tôi
biết,cô ấy lúc này đã sắp bị Giang Hoài đưa vào nhà,lá bùa dính máu của
tôi mà Giang Hoài dán lên người,làm cho Hứa Thiến nhận nhầm đó là tôi

Nhìn Giang Hoài dần dần đi xa,tôi muốn chạy lên ngăn lại,nhưng cha dùng
sức kéo không cho tôi giãy dụa,tôi hét rất to tên của Hứa Thiến,nhưng
dưới chiếc ô,cô ấy hoàn toàn không nghe thấy âm thanh của tôi

Không bao lâu,Giang Hoài đi vào gian nhà chính,dưới ánh sáng của đèn
lồng đỏ,hình ảnh vốn dĩ đã biến mất của Hứa Thiến lại một lần nữa xuất
hiện trước mắt tôi.Lúc nay,cô ấy đang nắm lấy tay của Giang Hoài,nụ cười trên mặt ấm áp và rất hiền từ

Cha bảo vệ tôi đi đến trước căn phòng,lúc này Hứa Thiến đã ngồi xuống
cùng Giang Hoài trong phòng,chỉ có điều Giang Hoài ngồi ghế,còn Hứa
Thiến ngồi trên cỗ quan tài đó

Trong phòng,Giang Hoài chỉ vào hai con gà trống đang ngồi trên ghế giữa
nhà,bảo rằng đó là cha mẹ của tôi,Hứa Thiến lập tức cười đứng dậy,xưng
hô hai con gà đó là bác trai bác gái

Hai còn gà trống này sau khi được dán bùa,dường như bị thôi miên vậy,ánh mắt vẫn luôn căng thẳng,cũng không biết Giang Hoài đã sử dụng cách gì

“ Tiểu Thiến,có phải cháu mệt rồi không,có cần nghỉ ngơi một lát không?”

Lúc Hứa Thiến hỏi thăm con gà trống,Giang Hoài đi đến trước quan tài,tay của ông ta rất có lực,dường như không tốn chút sức nào đẩy nắp quan tài ra

Hứa Thiến lắc đầu “ Ta nghĩ,Ta phải đi rồi”

‘ vì sao nhanh như vậy đã đi rồi?”

“ bởi vì em ngươi không phải là Đỗ Minh”


Lúc nói câu này,Hứa Thiến rất bình tĩnh,nhưng trong câu nói này lại
mang một tia cảnh giác: “ có thể ngươi trở thành dáng vẻ của Đỗ
Minh,nhưng không thay đổi được cảm giác trong lòng của ta”

Nghe câu này,sắc mặt của Giang Hoài không có quá nhiều biến đổi,ngược
lại nghi hoặc hỏi “ nếu cô đã không biết tôi không phải cậu ấy,vì sao
bây giờ vẫn chưa đi”

“ bởi vì tôi biết ông là ai”
Hứa Thiến vẫn bình tĩnh như cũ,nhưng những lời sau đó của cô ấy làm
tôi kinh ngạc: “ 13 năm trước,ông đã hại tôi một lần,bây giờ nếu như
ông vẫn muốn hại tôi,hoàn toàn không cần bày nhiều trò như vậy,tô chỉ
xin ông tha cho Đỗ Minh”

Giang Hoài bảo tôi lừa Hứa Thiến đến,là lo lắng Hứa Thiến sẽ hại tôi,nhưng vì sao Hứa Thiến lại nói,muốn Giang Hoài tha cho tôi?

Người đứng ngoài cuộc như tôi,khôn g hiểu những lời của một người là ma,một người thật kia nói

Giang Hoài bị những lời nói này của Hứa Thiến làm cho bất ngờ,ông ta gật đầu: “ nhưng thứ tôi muốn làm,chỉ là không để cô hại cậu ta”

Vừa nói xong,hai con gà trống vốn dĩ đang ngủ trên ghế đột nhiên mở mắt ra,kêu lên tiếng kêu ra bên ngoài cửa

Trong tiếng kêu của gà trống,sắc mặt của Hứa Thiến trở nên tái mét,đau khổ ôm lấy đầu

Căn phòng vốn đang yên tĩnh,lúc này đột nhiên nổi lên một trận gió,những tấm bạt vàng treo trên tường tung bay,còn lá búa dán trên trán Giang
Hoài cũng nhẹ nhàng bay xuống

Hứa Thiến đau khổ nhìn Giang Hoài,trong ánh mắt có một tia oán hận “ vì
sao? Những năm nay,ông hại tôi còn chưa đủ sao? Vì sao ngay cả tâm
nguyện duy nhất này,cũng không thể cho tôi hoàn thành?”

“ cô tìm ai cũng được,nhưng tuyệt đối không cho phép cô tìm đến Đỗ

minh,đây là quy tắc” Giang Hoài phẫn nộ,dơ tay chỉ vào Hứa Thiến

Luc Giang Hoài dơ tay tên,bàn ở xung quanh đột nhiên rung lắc mãnh
liệt,pháp khí đâm trúng vào những chiếc bàn,phát ra âm thanh ồn ào,bạt
vàng đóng trên tường,lúc này dường như cũng sống lại,bay khỏi tường,bao
trùm lấy Hứa Thiến đang ngồi trên quan tài

Hứa Thiến muốn đi,nhưng Giang Hoài đột nhiên niệm pháp chú,pháp chú này
có sự uy hiếp với tính mạng của Hứa Thiến,làm cho cả người cô ấy mơ
hồ,đứng yên vị trí

Những tấm bạt vàng,tầng tầng lớp lớp che phủ lên người Hứa Thiến,Hứa
Thiến kêu gào thảm thiết,rất nhanh bị những tấm bạt vàng này cuốn vào
trong quan tài

Hứa Thiến giãy dụa,nhưng những tấm bạt vàng quấn trên người cô ấy càng
ràng buộc chặt hơn,còn Giang Hoài cũng đi đến bên cạnh quan tài,định
đóng nắp quan tài lại

Tôi cũng không thể tiếp tục chỉ đứng bên cạnh nhìn nữa,tôi không quan
tâm được nhiều như thế nữa,nếu như bây giờ mở to mắt nhìn Hứa Thiến bị
Giang Hoài xử lí,tôi sợ cả đời này sẽ không an tâm,còn về sau này sẽ xảy ra chuyện gì,đợi sau này hãy nói

Tôi cố gắng giãy dụa khỏi tay cha,lập tức chạy vào trong phòng,lúc Giang Hoài chuẩn bị đóng quan tài lại,tôi xô ông tar a,đồng thời chạy đến bên cạnh cầm một cây kéo,cắt những tấm bạt vàng đang bó chặt lấy Hứa Thiến

“ Đỗ Minh,cậu làm cái quái gì vậy?”

giang Hoài đột nhiên phẫn nộ,không thể tin được nhìn tôi,rõ ràng không thể ngờ được,tôi lại làm như vậy

“ Giang gia gia,ông không thể xử lí Hứa Thiến”


“để cô ta ở lại đây,sớm muộn cũng sẽ hại cậu,lẽ nào chuyện này cậu cũng không hiểu?”

“ cô ấy có hại cháu hay không có là chuyện của cô ấy,nhưng cháu không cho phép ông hại cô ấy”

Da thịt trên mặt Giang Hoài đang co giật,thở phì phò nhìn tôi,sau đó đạp đổ mấy chiếc bàn bên cạnh

Những tấm bạt vàng sau khi bị cắt rách,giống như photpho lập tức bốc
cháy,từng đợt khói đen tỏa ra,những tấm bạt vàng cũng lập tức biến thành tro,vô cùng kì quái

Vốn dĩ đang bị những tấm bạt vàng trói buộc,lúc này Hứa Thiến xuất hiện giữa nhà khuôn mặt tái mét,mái tóc dài bay tứ tung trong gió

Khuôn mặt phức tạp của Hứa Thiến nhìn tôi một cái,nhưng cô ấy không hề
trách tôi đã dụ cô ấy vào bẫy,ngược lại là kéo chặt tôi,thân mật nói “
Đỗ Minh,đi với ta”

Cô ấy rất khỏe,nắm chặt lấy tay của tôi làm tôi thấy đau,tôi cảm thấy
đôi chân của mình lập tức bay lên không trung,cả người không khống chế
được mà bay lên,Hứa Thiến kéo tôi bay ra cửa

“ ma nữ,đừng hòng đưa cậu ta đi”

Lúc này Giang Hoài nhanh chóng đuổi theo,lấy một lá bùa dán vào sau lưng tôi,bàn tay Hứa Thiến kéo lấy tôi giống như nắm phải một ngọn than
đỏ,lập tức bốc khói đen

Hứa Thiến kêu lên thảm thiết,lập tức buông tay tôi ra,cô ấy quay đầu nhìn tôi,muốn quay lại phản kháng

Tôi lắc đầu với hứa Thiến “ Hứa Thiến,chị đi mau,Giang gia gia sẽ không hại em đâu”

Ánh mắt của Hứa Thiến có chút đấu tranh,nhưng rõ ràng cô ấy không phải
là đối thủ của vị đạo sĩ này,cuối cùng vẫn phải ngậm ngùi rời đi,thân
hình biến mất trước mặt tôi

“ đến lúc này rồi còn bảo vệ cô ta,cậu đúng là hết thuốc chữa rồi”

Giang Hoài nhìn tôi một cái,khuôn mặt giận dữ nói với tôi một câu,sau đó cầm chiếc ô giấy cùng chuông đồng,bước nhanh ra cửa


“ Giang đạo trưởng,ông muốn đi đâu,con,con ma nữ này chạy rồi,phải làm sao đây?”

Nhìn Giang Hoài rời đi,cha bước lên,khuôn mặt lo lắng hỏi

“ cô ta vừa nãy nguyên khí đã tổn thương nghiêm trọng,bây giờ đi đến nhà cũ của cô ta” Giang Hoài để lại một câu rồi rời đi

Đi nhà cũ cô ấy…Giang Hoài muốn truy sát Hứa Thiến

Nghe vậy,tôi bất chợt chạy ra ngoài,muốn ngăn Giang Hoài lại,nhưng bị cha kéo chặt lấy

“ Minh,con có biết mình đang làm gì không,Giang đạo trưởng muốn con con đó,con giờ vẫn muốn bảo vệ cô ta?” cha quát

“ con không quan tâm,nếu như hồn phách của Hứa Thiến bị xử lí rồi,vậy
thì cả đời này của con cũng không thể tha thứ cho bản than” tôi ửng đỏ
khóe mắt nói với cha

“ con…”

“ lão Đỗ,nhốt Đỗ Minh vào trong phòng,không được để nó làm bừa”

Lúc này,đã đi được một đoạn Giang Hoài quay đầu lại dặn dò cha

Vì thế,cha không hề do dự,lập tức kéo tôi vào trong phòng ngủ,đóng cửa
lại,sau đó khóa cửa,mặc kệ cho tôi ở bên trong kêu hét thế nào,cũng vô
ích

Tôi dùng sức đạp cửa,trong lòng lại càng gấp gáp

Hứa Thiến đấu không lại Giang Hoài,một khí Giang Hoài tìm thấy cô ấy,vậy…

Hứa Thiến là người con gái tôi thích nhất,cho dù là ma thì sao chứ,tôi
tuyệt đối không cho phép cô ấy vì tôi mà chết trong tay Giang Hoài

Tôi tìm trong tủ rất lâu,cuối cùng tìm thấy một cây búa,tôi hít thở sâu,cuối cùng dơ cây búa lên,đập cong lan can cửa sổ

Nhân lúc cha không để ý,tôi lập tức trèo ra ngoài cửa sổ,chạy về phía sau núi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.