Âm Quan Minh Thê

Chương 247


Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 247

Với cách nghĩ này, tôi cũng giải thích được lí do vì sao những người trong quá khứ không nói sự thật cho tôi, mà tôi cũng quết định sẽ không nghĩ mấy cái này nữa, không tự làm khổ bản thân. Sau này cứ đi một bước tính một bước, dù sao chuyện gì đến rồi cũng đến, tôi không thay đổi được

Đem theo suy nghĩ này, tôi nhìn về phía thung lũng phía trước, đỡ Nhiễm Thiên Thành và nói với ông ấy:Quán chủ, nếu thật sự là số mệnh, vậy thì tôi liền tuân theo số mệnh an bài, ngài cũng không cần phải giải thích sự nghi ngờ cho tôi, mà bị trừng phạt bị thương. Tôi đỡ ngài về nghỉ ngơi trước. “

Lúc này, Nhiễm Thiên Thành gật gật đầu, không nói thêm nữa, máu tươi không ngừng chảy ra từ các bộ phận trên mặt của ông, nhìn rất doạ người

Tôi cũng không nói nhiều nữa, đem theo một tâm trạng vô cùng trầm trọng mà đỡ Nhiễm Thiên Thành về thiên huyền quan

Nhiễm Thiên Thành ra ngoài câu cá nhưng lúc trở lại thì mặt lại đầy máu, cảnh tượng này khiến đệ tử trong quán bị doạ một trận, khi tôi đến trong sân của thiên huyền quan, mấy vị đạo sĩ đang quét nhà liền vội đi đến, thay tôi đỡ Nhiễm Thiên Thành

“Tôi không sao…. nghỉ ngơi mấy ngày là ổn. ” Nhiễm Thiên Thành lắc đầu, nói với mọi người như thế

Sau đó, Nhiễm Thiên Thành nhìn về phía tôi, nói:”Đỗ Minh, bây giờ tôi đi tu dưỡng một lát, nên không thể tự tiếp đãi cậu, nếu có chuyện gì thì cứ báo cho thủ hằng. “

“Ừm được rồi, lần này vừa đến hiên huyền quan liền tìm phiền phức cho quan chủ, thật lòng xin lỗi. ” Tôi cắn rứt nói

Khuôn mặt nhiễm đầy máu tươi của Nhiễm Thiên Thành nở một nụ cười, lắc lắc đầu:”Đạo hành của tôi không bằng âm quan môn chủ, có thể giúp cậu nhiêu đây thôi. “

Nói xong, Nhiễm Thiên Thành liền ra kí hiệu với hai đệ tử đỡ ông, hai người liền hiểu ý, vội đỡ ông vào trong nghỉ ngơi

Mà lúc này, Vu Thủ Hằng liền nghe thấy động tĩnh bước ra từ tam thanh quan, sau khi thấy bộ dạng của Nhiễm Thiên Thành, Vu Thủ hằng rất lo lắng, nhỏ tiếng hỏi Nhiễm Thiên Thành vài câu, sau đó ánh mắt chuyển sang tôi


Lúc sau, Nhiễm Thiên Thành đi vào trong quán, mà Vu Thủ Hằng liền đi đến trước mặt tôi, sắc mặt có chút khó coi

“Đỗ Minh, vừa rồi quan chủ xem mệnh số của cậu? ” Vu thủ hằng hỏi tôi

Đối với điều này, tôi gật đầu, trong lòng cảm thấy cắn rứt

“Haizz,quan chủ đúng là vì cậu mà phí tâm phí lực a! ” vu thủ hằng thở dài nói với tôi

” n tình của thiên huyền quán đối với tôi, tôi nhất định ghi nhớ trong lòng, tuyệt không phụ phần khổ tâm của mọi người với tôi.! Tôi trịnh trọng nói với vu thủ hằng

Có thể nói, nếu không phải lúc đó có huyền băng hàn đàm ( đầm nước lạnh) của thiên huyền quan, khiến tôi hấp thu được nhiều linh khí, trong khoảng thời gian ngắn này cũng không thể nâng cao đạo hành, tôi cũng không có ngày hôm nay

“Có phần tâm ý này của cậu là được, nhưng mà trước mắt vẫn nên chăm sóc tốt bản thân cậu. “

Vu thiên hằng nói:” quan chủ vì xem mệnh số mà bị thương mà một chuyện vô cùng bình thường, nghĩ đến bên trong không thể tránh khỏi những thất vọng và hoạn nạn lớn, bản thân cậu phải tự biết trân trọng! “

“Ừm, tôi sẽ hành sự cẩn thận. ” tôi nói với vu thủ hằng

Tôi nhìn xung quanh một cái, lúc này rất nhiều đệ tử đi ra từ trong thiên huyền quan, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng người mà tôi muốn gặp


“Vu trưởng lão, băng dao bây giờ đang ở đâu? Tôi muốn đi thăm cô ấy. “Tôi hỏi vu thủ hằng, nói ra mục đích lần này trở về thiên huyền quán của tôi

Vu thủ hằng nhìn về phía hồ nước bên ngoài, tiếng thác nước gầm thét bên tai, nói:”Bây giờ cô ấy đang bên trong đầm nước lạnh, cái cô gái này, rất hứng thú với hàn độc trong đầm nước lanh”

“Nếu như thế, vậy tôi đi thăm thẩm băng dao đây, để cô ấy ở đây chớp mắt đã nửa năm, thật làm phiền mọi người. Đúng rồi, biểu hiển của thẩm băng dao gần đây như thế nào? ” tôi cười cười hỏi vu thủ hằng

Vu thủ hằng nói:”Gần đây thẩm băng dao rất tốt, có vẻ rất bình tĩnh, nhưng lại quá kiêu ngạo rất ít khi nói chuyện, trước đây có một đệ tử muốn dụ dỗ cô ấy, liền bị trúng hàn độc, suýt chút liền mất nửa cái mạng. “

Nghe vậy, tôi cười ngây dại, chẳng qua đây mới là tính cách thật sự của thẩm băng dao. Cũng may là thẩm băng dao đang ở dưới mái hiên thiên huyền quan, nếu không đệ tử dụ dỗ cô ấy không thể đơn giản chỉ mất nửa cái mạng

Sau đó, tôi nói với vu thủ hằng một tiếng, liền một mình đi về phía đầm nước đó, mà vu thủ hằng cũng có việc khác phải làm, nên không đi cùng tôi

Vừa mới đi vào trong, không khí âm hàn bên trong khiến tôi nhịn không được mà rùng mình, khí lạnh thở ra từ mũi và miệng hoá thành sương trắng

Đầm nước lạnh trong khoảng thời gian này lạnh hơn trước kia rất nhiều, trên vách hang động cũng đọng từng lớp sương muối và rặng băng

Tôi không ngừng đi vào trong hang động, loại khí lạnh này ngày càng sâu, nhưng tôi mau chóng đi đến bên trong hang động, lạnh lẽo này cũng đạt đến cực điểm

Giữa đầm nước lạnh, tôi thấy cô gái đã lâu không gặp


Lúc này thẩm băng dao, cô ấy đang nhắm mắt tập trung, khuôn mặt xanh đẹp lạnh lùng như băng, cho người ta cảm giác chỉ có thể nhìn từ xa

Nước lạnh bên trong đầm không ngừng thấm vào người cô, tôi có thể cảm thấy hàn độc lạnh lẽo trong đầm nước lạnh không ngừng thâm nhập vào cơ thể cô, bị cô hấp thụ

Lúc này thẩm băng dao đang tu hành, mà tôi cũng không có ý đi quấy rầy cô, chỉ xoa xoa tay ở một bên, đợi cô tu hành kết thúc

Nhưng vào lúc này, dường như thảm băng dao nghe được âm thanh bên ngoài, cô nhăn mày sau đó mở hai đôi mắt

Ánh mắt của thẩm băng dao nhiễm vẻ lạnh lùng của mùa đông, cơ thể đầy sương trắng của cô nhúc nhích, nhìn về phía tôi

Khi cô ấy phát hiện ra tôi đang đứng bên bờ hàn đàm, sự lạnh lùng hờ ơ trong mắt tan ra như tuyết đầu mùa, trên khuôn mặt lãnh đạm nở một nụ cười lạnh nhạt

Từng lớp băng rơi xuống từ người thẩm băng dao, thẩm băng dao nhúc nhích, đi về phía đỉnh của đầm nước lạnh, nước thấm ướt quần áo cô biến thành sương trắng và bốc hơi ra khỏi cơ thể

“Đỗ minh, về rồi à? “Thẩm băng dao bước lên bờ, nhìn về phía tôi, nụ cười trên khuôn mặt lạnh lùng của ấy khiến tôi không kịp thích ứng

Tôi cười cười gật đầu:”Ừm, trở về rồi, đặc biệt đến thăm cô, xem cô ở đây có tốt không. “

Tôi không mở miệng còn tốt, vừa mở miệng, cũng không biết nói sai ở đâu mà khiến nụ cười trên mặt thẩm băng dao tiêu tán

Thẩm băng dao hồi phục là dáng vẻ lạnh lùng, cô liếc nhìn bên ngoài động và hỏi tôi:”cô ấy không đến sao? “

Cô ấy trong miệng thẩm băng dao, đương nhiên là nói hứa thiến, tôi lắc đầu nói:”Dạo này cô ấy đang tu hành trước Phật. “


“Ồ, rất tốt. “

Thẩm băng dao gật đầu rồi không nói thêm gì, bắt đâu đi từng bước về phía tôi, rồi dang tay ra ôm lấy tôi

Đối với hành động của thẩm băng dao, đến bây giờ tôi vẫn thấy bất ngờ, bởi vì mỗi lần cô ấy chủ động ôm tôi đều không có việc gì tốt

Thẩm băng dao rất xinh đẹp, ôm một cô gái xinh đẹp không cần nói là một cảm giác rất hưởng thụ. Nhưng cơ thể cô ấy ngâm trong nước lạnh vừa tiếp xúc với tôi, cảm giác lạnh buốt liền xâm nhập vào cơ thể tôi, khiến tôi nhịn không được mà rùng mình

“Nửa năm nay ở thiên huyền quan có tốt không? “

Tôi cử động bàn tay đã đóng băng của mình, vỗ nhẹ vào lưng thẩm băng dao, lo lắng hỏi

Thẩm băng dao gật đầu:”Đều rất tốt, chỉ là thiếu một thứ. “

“Thiếu thứ gì? “Tôi hỏi thẩm băng dao, cơ thể vì lạnh mà run rẩy

“Cậu. “

“Tôi? Nhưng tôi lại không phải là đồ vật, he…. “Haha… “

Nghe lời nói của tôi, thẩm băng dao phát ra tiếng cười:”Thật nhớ cậu nha, đáng tiếc trong lòng cậu lại không chứa được tôi. “

Nói xong, thẩm băng dao buông lỏng hai tay, rời khỏi lòng tôi, nhìn nhìn, nụ cười trên mặt cũng vào lúc này mà tiêu tan, trở thành vẻ mất mát


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.