Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 231
Con mèo này,là con mèo phù băng đưa về,nhưng mà,phù băng dường như cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thê này,cô ấy sợ hãi nhìn tôi,cắn môi,không biết nên làm như thế nào cho phải
“ được rồi,không sao,đừng nhìn nữa”
Tôi vỗ vào vai phù băng,an ủi cô ấy một tiếng,sau đó thì đi đến bên đứa trẻ trên nền nhà,nhìn tình hình cậu bé một cái,tôi nhìn phạm toàn,bất lực lắc đầu
Lúc này,một tiếng kêu lạnh lẽo vang lên,cùng với dó là âm khí nồng nặc
Tôi nhìn theo hướng âm thanh,thì nhìn thấy con mèo bị hạm toàn đánh cho te tua xương khớp gãy nát,lúc này loạn choạng bò dậy
Mèo có 9 cái mạng,cái mạng ở dương gian của nó đã chết đi,bây giờ thứ đang ở trên người nó giúp nó đứng dậy,chính là hồn của nó
Tôi nhìn con mèo hoa đã chết lúc này biến thành quỷ miêu
Trên người nó đã gãy nát,máu chảy ra từ trong người nó,xương sống đã bị gãy,hai đôi mắt xanh tràn đầy máu tươi nhìn chằm chằm vào thi thể của tiểu nam,lạng chạng đi về phía cậu bé,kéo lê một vết máu dài
Sắc mặt tôi lạnh lẽo,một lá huyết bùa trấn hồn lập tức bay về phía no
Huyết bùa trấn hồn rơi trên người con mèo,lập tức nổi khói đen,âm khí tỏa ra
Quỷ miêu kêu lên một tiếng,cơ thể ngã mạnh ra nền nhà,không có động tĩnh gì nữa
Nhưng maf,tôi không dừng lại ở đó,lại một lá huyết bùa trấn hồn nữa từ từ hình thành trong tay tôi
Mèo có 9 cái mạng,bây giờ chúng tôi mới chỉ giết nó được hai lần,không bao lâu nữa,nó lại sẽ sống lại
Giống như tôi đoán,con mèo này toàn thân tỏa ra khói đen,cơ thể một lần nữa động đậy,sau đó nó từ từ bò dậy,tiếp tục bò về phía tiểu nam
Một lá bùa trấn yêu tiếp tục rơi vào người nó,giết thêm một mạng nữa
Quỷ miêu cứ thế hết lần này đến lần khác chết đi,rồi lại hết lần này đến lần khác sống lại,đợi đến lúc nó cuối cùng bò đến bên cạnh tiểu nam,cai mạng cuối cùng của nó cũng lập tức bị huyết bùa trấn yêu thu gọn
Quỷ miêu chết rồi,9 cái mạng của nó đã chết trong tay tôi và phạm toàn,cơ thể của nó nằm im bên cạnh thi thể tiểu nam,nhưng bị phạm toàn nhấc lên,vứt ra bên ngoài
Một đứa trẻ trước đó còn mạnh khở,chớp mắt đã bị một con mèo hoang căn chết,nỗi mất mát này đã làm tưởng kim quý vô cùng sụp đổ,ông ta ngồi ngẩn ngơ trước thi thể con trai,miệng ko ngừng lẩm bẩm
“ tạo nghiệt,tạo nghiệt! mèo thần tài…phúc báo cho tôi,nhưng ác báo lại đổ lên đầu con trai tôi”
Đôi mắt tưởng kim quý ửng đỏ,ông ta nhìn thi thể đã chết lạnh của con trai
Tình huống bây giờ,là thứ mà mỗi người chúng tôi đều ko thể ngờ đến,nỗi đau mất mát này,cũng là chuyện mà bất kì người nào cũng khó chấp nhận
Tôi và phạm toàn nhìn nhau một cái,sau đó bất lực thở dài
“ để ông ấy yên tĩnh một lát đi,chúng ta quay lại sau” phạm toàn nói với tôi một tiếng,sau đó thì đi ra ngoài biệt thự
Tôi gật đầu,lúc này tôi cũng ko biết nên khuyên tưởng kim quý như thế nào,chi bằng để ông ấy một mình một lúc
Lúc này,trong mắt phù băng lộ ra vẻ mơ hồ,cô ấy nhìn thi thể của tiểu nam,rồi lại nhìn tưởng kim quý đau khổ ôm lấy xác con,sau đó thì quay sang nhìn tôi
“ đi thôi”
Tôi kéo phù băng,nói với cô ấy
Phù băng gật đầu,cũng không nhìn tưởng kim quý nữa,lập tức rời đi,cùng chúng tôi ra khỏi nhà
“ con ơi,con của ta”
Lúc này,vợ tưởng kim quý đang nghỉ ngơi trong phòng đi rra,lúc nhìn thấy cơ thể tiểu nam,thì khóc lên thảm tiết
“ nghiệp báo aaa”
Chúng tôi ko có cách nào ngăn cản sự đau khổ bao trùm trong căn phòng này,nhưng nó đã được định sẵn sẽ đến từ 9 năm trước,phạm toàn thở dài
“ 9 năm trước,tưởng kim quý cũng là một người nghèo khổ,ông ta muốn phát tài,vừa hay lúc đó ông ấy có ân tình với lã duy,lã duy đa cho ông ấy một đề nghị,luyện một con mèo thần tài cho ông ấy,lã duy vì một bức tranh mà phát điên,đúng lúc toi có quen biết với ông ta,không muốn đi xa hơn trên con đường này,nên ra tay giết ông ta,9 năm nay,tôi vẫn cứ ở tưởng gia,chính là vì không muốn tưởng gia vì nghiệp báo này mà hủy hoại cả nhà,nhưng bây giờ thật không ngờ,thứ gì đến cũng đến rồi,nghiệp báo,đâu phải thứ mà phàm phu tục tử như tôi có thể ngăn cản”
“ nhưng mà,con mèo thần tài này vẫn được nhốt trong quan tài”
Phạm toàn lắc đầu: “ mèo nhốt bên trong thật,nhưng vừa nãy cậu đã nhìn thấy rồi,âm khí bên trong quan tài đã rò rỉ ra,đồng thời trên quan tài,dường như còn có dấu vết của con mèo khác,nếu như đoán ko nhầm,chắc là con mèo hoa cắn chết tiểu nam,cũng không biết nó đã ở đây bao lâu”
nghe xong,tôi gật đầu,sau đó hỏi phạm toàn: “ vậy thì,bây giờ phải làm sao?”
“ còn có thể làm sao chứ,vốn dĩ tôi muốn bảo vệ cả nhà phạm gia,nhưng bây giờ xem ra,tôi có thể bảo vệ được một mình ông ấy là rất tốt rồi,nghiệp báo,sớm đã được định sẵn rồi”
Tiếng thở dài ko ngừng: “ đỗ minh,3 ngày sau,lúc mở quan tài,nếu như khong cẩn thận xuất hiện vấn đề,tôi hy vọng cậu có thể giúp đỡ,bằng không con mèo thần tài này sẽ hóa thành ác quỷ,cũng không biết sẽ mang đến bao nhiêu tai ương cho thị trấn này”
“ nếu có thể tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ” tôi gật đầu,sau đó hỏi: “ vậy tưởng gia thì sao?”
“ tưởng gia…”
Phạm toàn lẩm bẩm: “ nếu như có quỷ quái làm phiền tưởng gia,có lẽ tôi có thể can thiệp,nhưng nếu như là nghiệp báo trời giáng xuống,cho dù đạo hành của tôi có cao đến đâu cũng bất lực,dù gì đó cũng là thiên đạo”
Nghe xong,trong lòng tôi nặng nề,hiển nhiên,phạm toàn muốn bỏ rơi tưởng gia,thứ bây giờ ông ta muốn,là ngăn chặn con mèo kia tạo nghiệt
Thế nhân có sinh thì ắt phải có tử,vận mệnh của tưởng gia,chúng tôi không nói cho tưởng gia,chỉ có điều trong lòng đã hiểu rõ
“ đúng rồi đỗ minh,tôi bây giờ phải đi một chuyến đến sở cảnh sát” lúc này,phạm toàn nói với tôi
“ đi sở cảnh sát làm gì?” tôi ko khỏi nghi hoặc
Phạm toàn thở dài: “ lần này ngôi trường bị oán khí của lã duy làm sụp đổ,rất nhiều người bị thương,chuyện này xảy ra hôm qua cảnh sát đã tìm đến nhà tưởng gia rồi,mà ngôi trường này lúc trước lại do tôi xây,vì vậy tôi phải đi sang đó một chuyến”
Tôi không thấy lạ,vừa hay tôi cũng muốn đi ra ngoài cùng phù băng,nên gật đầu
Nói xong,phạm toàn rời đi,còn tôi và phù băng đi vào trong thị trấn
Thị trấn rất nhỏ,tất cả mọi người đều quen biết nhau,những người phụ nữ trung nien ko có việc gì làm ngồi phơi nắng đều đang bàn luận tám chuyện,chủ đề đương nhiên là vụ sập trường hôm qua
Liên quan đến chuyện trường sập ai ai cũng biết,có người thì nói là thi công ăn bớt nguyen vật liệu,có người thì nói tưởng kim quý trước đây làm chuyện có lỗi nên giờ báo ứng,tóm lại ko có lời nào tốt
Phù băng đi cùng tôi trên con đường đất đỏ,nhưng đi được một lúc,cô ấy dừng lại trước một cửa hàng
Cửa hàng khiến phù băng dừng lại,là một cửa hàng nhạc cụ,bên trong có những nhạc cụ dân gian thường thấy,như sáo tiêu,đàn nhị,sona….
“ sao thế,đi vào xem không?” tôi hỏi phù băng
Phù băng gật đầu,trên mặt nở một nụ cười hạnh phúc,sau đó cô ấy nhanh chóng bước vào trong cửa hàng,bắt đầu tò mò nhìn khắp nơi
“ khách quan,mọi người muốn mua cái gì”
Một người già đang dùng da rắn bọc đàn nhị ngẩng đầu,nhìn thấy chúng tôi thì mỉm cười hỏi
Người này là một thợ thủ công,đồng thời cũng là ông chủ của cửa hàng này,tôi cười nói: “ không có gì,cứ xem trước đã”
Phù băng nhìn ngó khắp nơi,giống như là đến một khu vui chơi vậy,trên mặt tràn đầy ý cười,cô áy thỉnh thoảng lại chạm vào mấy nhạc cụ,dường như rất hứng thú với chúng
Ko bao lâu,ánh mắt phù băng dừng lại trước một chiếc đàn tranh