Âm Quan Minh Thê

Chương 227


Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 227

“ ngươi là ai,ông đây ko biết ngươi là ai,hôm nay ngươi không gãy vài cái xương,thì đừng mơ rời khỏi đây”

Lúc này người đàn ông trung nien cắn răng,nhổ ra hai cái răng cửa còn dính máu,khuôn mặt sưng vù đáng sợ

Đồng thời lúc này,3 người khác đi cùng ông ta cũng đi về phía này,trong tay họ cầm dao,còn người đàn ông bị đánh kia lôi ra một khẩu súng trên thắt lưng

“ sao,tiểu tư ngươi còn vênh nữa không,bây giờ tao cho mày một cơ hội,để người phụ nữ này lại,sau dos dập đầu một cái với ông,ông sẽ tha cho mày một mạng”

Người đàn ông trung niên cầm súng bước lên,đặt nòng súng trên trán tôi

Rất nhiều thực khách xung qunh đều tái mặt,cũng không thèm hóng hớt tiếp nữa,lần lượt chạy đi,sợ liên lụy tới mình

“ chơi súng ở trước mặt đông người,gan của ông cũng lớn thật đó,không sợ cảnh sát bắt à?”

Tôi không khinh bỉ

Thấy tôi không quan tâm sư uy hiếp của hắn đối với tôi,sắc mặt ông ta có chút khó coi, “ làm theo tao nói,nếu không tao bắn nát sọ”

“ vậy ông bóp cò đi,nói thôi thì có tác dụng gì?” tôi bình tĩnh nói,hoàn toàn ko quan tâm hắn

“ mày…”

Sắc mặt ông ta càng ngày càng khó coi,súng ông ta vẫn đặt trên đầu tôi,lộ ra một tia do dự


“ nổ sung đi,có gan rút súng ko có gan bóp cò à?”

Tôi hét với ông ta,lập tức dơ tay ra,một cái cát giáng lên mặt ông ta

Ông ta rõ ràng có chút bất ngờ với hành động của tôi,cả người bi chao đảo đập vào cái bàn bên cạnh,miệng chảy máu

“ mẹ mày”

Cái tát này của tôi hoàn toàn chọc giận ông ta rồi,ông ta

“ ông hôm nay sẽ giết mày”

Một tiếng thét,ông ta cầm súng lên lập tức bóp cò

Bùm

Một tiếng súng vang lên,tôi có thể nghe thấy được rõ ràng âm thanh tiếng thuốc súng bắn ra lửa,mạnh mẽ bắn a,viên đạn bắn ra hướng tới đầu tôi

Tôi nheo mắt,dơ tay ra,tâm lực lập tức tỏa ra từ trong lòng bàn tay tôi,sử dụng kim hành thuật

Dưới sự chỉ đạo của tôi,tốc độ của viên đạn từ từ hạ xuống,vien đạn lúc còn cách tôi chưa đến 50cm,tôi nhẹ nhàng phẩy tay,viên đạn dễ dàng kẹp vào trong kẽ tay tôi,vẫn còn đang mùi thuốc súng

“ cái…cái quái gì vậy?”

Ông ta kinh ngạc nhìn viên đạn nằm trong tay tôi,cả người lập tức ngơ ngẩn,ông ta lúc thì nhìn tôi,lúc thì nhìn khẩu súng trong tay mình,trong mắt hiện ra chút kinh hoàng

“ súng của ông ko giét được tôi,nhưng có thể giết chết người bên cạnh ông?”

Tôi lạnh lùng nói,lúc này,những người khác cũng nhìn thấy,cầm vũ khí chạy qua

Tôi ko hoảng,lần nữa sử dụng kim hành thuật,chỉ có điều lần này dùng lên khẩu súng kia

Bùm bùm bùm

Khẩu súng trong tay người đàn ông trung niên,bắt đầu không còn,liên tục nổ 3 tiếng,3 tiếng hét lập tức vang lên cả quán ăn

3 tiến súng này,chính xác bắn vào đùi 3 tên đang xông về phía tôi

“ aa…ông,mày…sao mày lại nổ súng với chúng tao?”

3 tên bị bắn lập tức nằm xuống đất,ôm lấy miệng vết thương hét,chúng đau đớn nhìn người đàn ông trung niên kia


“ tao…tao ko biết,súng này….không chịu sự khống chế của tao”

Trên trán người đàn ông trung niên lúc này đẫm mồ hôi,lúc này,khẩu súng trong tay ông ta dần dần chuyển hướng,nòng súng ngắm chuẩn lên vai hắn ta,ông ta cố gắng cầm lấy khảu súng,muốn khống chế nó,nhưng hoàn toàn ko có năng đó

Tiếng bóp cò vang lên,nhưng đạn bên trong sớm đã bắn hết

Lúc này,người đàn ông trung niên tái mét ngã ra mặt đất

“ mấy người thế này mà muốn làm lưu manh,cũng không xem bản thân là ai?”

Tôi mắng chúng một câu,cũng không quan tâm mấy người bọn họ nữa,sau đó đi đến trước mặt Phù Băng

Lúc này,những thực khách chạy đi kia lại quay về,mặt họ kinh ngạc nhìn tình hình trước mặt,dường như rất nghi hoặc,vì sao người đàn ông này lại nổ súng với đồng bọn,còn ông chủ quán ăn cũng vội vàng cầm điện thoại lên gọi 110 và 120

Đi thôi,tôi đưa cô đi mua đồ áo mới”

Chuyện ở đây sẽ có cảnh sát xử lí,tôi cũng không cần ở đây tìm rắc rối nữa,lập tức nói với Phù Băng

Cũng không biết Phù băng bẩm sinh thật thà ngốc nghếch như vậy,hay là quá đỗi ngây thơ,vừa nãy xảy ra chuyện lớn như vậy,nhưng cô ấy không sợ hãi cũng không bỏ chạy,ngược lại giống như một người ko có chuyện gì ngồi ở đó,gặm xương sườn,trên mặt còn dính dầu mỡ

Nghe tôi gọi tên cô ấy,Phù băng ngẩng đầu lên,nhìn tôi cười ngờ nghệch,sau đó lấy tay áo chùi miệng,đứng dậy

“ được rồi,đi thôi,tuy là ở đây ko có chuyện của tôi,nhưng đợi lát nữa cảnh sát đến,tôi vẫn không tránh khỏi phiền phức” tôi kéo phù băng,chuẩn bị đưa cô ấy rời đi

Phù băng gật đầu,nhưng cô ấy ko đi,một đôi mắt ngây ngô nhìn người đàn ông trung niên nằm trên mặt đất

Nụ cười trên mặt phù băng,lúc này ko còn nữa,rồi lại nhanh chóng nở một nụ cười ngây ngô,cô ấy nhìn tôi,sau đó giống như là nhìn thấy một điều làm cô ấy vô cùng vui thích,vòng lấy tay tôi tung tăng đi ra cửa

Rầm


Lúc này,bên trong truyền đến một tiesng động,cùng với tiếng hét đau đớn của ng đàn ông trung niên kia

Tôi bất chợt quay đầu lại,thì nhìn thấy ông ta lúc này toàn thân bắt ddaauf đau đớn co giật,những sợi gân căng lên,cả khuôn mặt ửng đỏ,một tay vò chặt lấy lồng ngực,một tay khươ linh tinh trên không giống như đang bắt lấy thứ gì đó,lật hết bàn ghế xung quanh

Ông ta đau đớn giãy dụa,trong miệng phát ra những âm thanh khàn đặc,cơ thể ông ta run rẩy kịch liệt,nhìn những người xung quanh,trong mắt hiện lên một tia tuyệt vọng,dương nhu muốn cầu cứu,nhưng người xung quanh đều tránh đi hết

Mấy giây sau,ông ta không giãy dụa nữa,không động đậy nằm trên mặt đất,bàn tay ôm lấy ngực cũng thả lỏng,đôi mắt trừng lên,nhìn về phía tôi,còn đồng từ thì từ từ giãn ra

Chuyện…chuyện này là sao?

Tôi ko hề muốn giết ông ta,nhưng mà,ông ta đột nhiên chết rồi

Mang theo suy nghĩ này,tôi đi lên,thăm dò hơi thở ông ta,thì phát hiện ông ta đã ko còn thở nưax

Ko bao lâu,tiếng kêu inh ỏi của xe cảnh sát cùng cứu thương vang lên,cảnh sát và bác sĩ rất nhanh chóng đến hiện trường

3 người bị bắn lập tức được đưa lên xe cứu thương,còn nhân viên y tế thì tiesn thành chẩn đoán sơ bộ cho người đàn ông nằm trên mặt đất,nguyên nhân chết là vì nhồi máu cơ tim dẫn đến đột tử

Không bao lâu,những thực khách xung quanh cùng ông chủ được cảnh sát lấy khẩu cung,chỉ nói người đàn ông này nảy sinh mâu thuẫn với tôi,sau đó đột nhiên nổ súng với đồng bọn,còn bản thân thì bị dọa đến đột tử

Tôi tuy là người trong cuộc,chỉ có điều nhìn từ bên ngoài thì những gì tôi làm đều chỉ vì tự vệ mà thôi,vết thương và cái chết của họ ko liên quan gì đến tôi

Sau khi lấy khẩu cung cả một buổi tối ở sở cảnh sát,ngày thứ hai thì tôi được thả ra,bởi vì có người đến bảo lãnh tôi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.