Âm Quan Minh Thê

Chương 207


Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 207

“ bản tôn đã đến,vũ minh uyên nếu như không gặp,há chẳng phái làm trái tâm ý của ta rồi sao?”

Trầm thiên phàm trả lời,đối diện với nhiều người quỷ mộ môn như vậy,ánh mắt ông ta vẫn u ám như cũ,khong hề có ý khinh bỉ

“ nhưng ngài rốt cuộc thì cũng chỉ có một mình”

Đàm bính khôn nói,lúc ông ta nói các đệ tử xung quanh đều nhích lên
một bước,nhưng linh hồn được kêu gọi đến cũng dừng lại trên không
trung,kêu la chói taii,cả một vùng bị bao trùm trong âm khí

Nhìn thấy chuyện này,trong long tôi không khỏi lo lắn,tôi vốn là
khách quỷ của quỷ mộ môn,bây giờ,tôi mang trầm thiên phàm đến trong quỷ
mộ moon,nhưng với tình thế hiện tại của quỷ mộ môn,dường như muốn khai
chiến với trầm thiên phàm,tôi kẹt ở giữa,tiến thoái lưỡng nan

Nhưng mà,tất cả trước mặt đều đã vượt ra ngoài dự liệu của tôi,hoàn
toàn ko còn nằm trong sự khống chế của tôi nữa,còn quỷ mộ môn đối với
trầm thiên phàm,dường như có một địch ý mà trước nay tôi chưa từng
thấy,tất cả đều không thuận lợi như những gì trầm thiên phàm đã nói
trước đó

‘ bính khôn ông sai rồi,bản tôn đến đây,làm sao có thể chỉ có một mình bản tôn chứ”

Trầm thiên phàm nhìn xun quanh,nói

Ào ào ào

Lúc trầm thiên phàm nói chuyện,dòng suối bên cạnh,đột nhiên truyền đến tiếng sóng nước,nước văng tung tóe

Tất cả mọi người đều bị thu hút,từ từ nhìn xuống nước


Giữa dòng suối,có một cơn xoáy,trong cơn xoáy này có những chiếc thuyền mái che lần lượt chui lên từ dưới đáy

Đây là thuyền đến từ quỷ gian,ai nấy mặc á o tơi cầm mái chèo đứng ở
mạn thuyền,trong khoang thuyền,có những người tỏa ra âm khí đi ra,họ dẫm lên mặt nước,cung kính đến trước mặt trầm thiên phàm

Tôi nhìn thấy có một lão gà gầy gò,trên mặt ko có chút da thịt nao,chỉ là một cơ thể da bọc xương,trong tay còn chống gậy

Người này tôi đã từng gặp,chính là thành trưởng lão lân trước ở âm
quan môn,trước đây từng gặp mặt nhau một lần ở am quan môn,những người
này,đều là người của âm quan môn?

Trầm thiên phàm,ông ta không phải nói rằng bản thân đã rời khorii âm
quan môn rồi sao,nhưng vì sao,những người này lại đuổi theo hắn đến đây

tôi nhìn trầm thiên phàm khó hiểu,nhưng trầm thiên phàm ko quan tâm
tới tôi,,trên người ko biết từ lúc nào đã có một cảm giác uy hiếp,làm
người ta sợ hãi

lúc này,thành trưởng lão đi đến trước mặt trầm thiên phàm,cung kính khoác một chiếc áo choàng đen lên người ông ta

trầm thiên phàm mặc áo vào,đội mũ lên,một luồng khí đentỏa ra từ trong mũ,làm cho tôi nhìn ko rõ mặt ông ta nữa

trầm thiên phàm cao 2m,lúc ông ta mặc áo khoác vào,một cảm giác quen
thuộc lập tức bao trùm lấy tôi,cảm giác quen thuộc này,cực kì giống với
người mà tôi có 3 lần gặp mặt kia

người đó chính là môn chủ âm quan môn,còn trầm thiên phàm…

gào

một tiếng gào rú đột nhiên vang lên,nước bắn tun tóe,tất cả mọi người quay đầu lại,nhìn xuống dòng suối,thì thấy một ngọn lửa xanh đen cháy
bừng bừng dưới đáy,giống như là núi lửa phun trào vậy,một ngọn lửa nóng
rực lập tức phun lên mặt nước,cả dòng suối đều hóa thnahf một biển lửa

gào

trong tiếng kêu gào dữ dội,một con rồng khổng lồ toàn thân bốc cháy
quỷ hỏa,dài 20m ngoi lên,từng bước đi lên bờ,mỗi bước đi của nó,cây cỏ
trên mặt đất đều hóa thnahf tro,lúc nó đi qua,sau lưng chỉ còn lại một
bãi cháy đen

sinh vật khổng lồ này,tôi quá quen thuộc rồi,nó chính là long
vương,long vương âm quan môn chủ tự tay thu phục,bây giờ,nó cũng xuất
hiện ở đây

lúc này,long vương toàn thân bốc cháy quỷ hỏa,đi đến trước mặt trầm
thiên phàm,nó gầm lên vang trời,sau đó cúi chiếc đầu cao quý của mình
xuống

trầm thiên phàm ko hề quan tâm đến tôi,lập tức trèo lên trên,đứng lên đầu nó

“ bái kiến môn chủ,bái kiến môn chủ”


Lúc này,tất cả mọi người trong âm qan môn đều cúi người vời trầm thiên phàm,cung kính nói

Âm quan môn chủ…trầm thiên phàm thế mà lại thực sự là môn chủ âm quan môn

Tuy trong thời gian này,tôi cứ luôn nghi ngơ thân phận của trầm thiên phàm,nhưng khi biết được ông ta là môn chủ của âm quan môn

Đồng thời nhìn thấy tất cả mọi người cung kính hỏi han ông ta,làm cho tôi vô cung chấn động

Trầm thiên phàm,âm quan môn chủ,ông ta la âm quan môn chủ!nhưng
mà,ông tavif sao phải cứu tôi từ tay lưu diệu,vì sao phải để tôi giết đệ tử am quan môn tu luyện tích thi khí,bây giờ,lại đưa tôi đi đến quỷ mộ
môn

Tooivaf am quan môn chủ không thể nói có giao tình,thậm chí còn thù
hận đến tận xương cốt,ông ta tự tay giết thẩm trường thu,tôi cũng giết
đường chủ lưu khởi sơn của ông ta,tôi thật sự nghĩ không hieur,ông ta
rốt cuộc vì sao lại giúp tôi

“ trầm tiền bối,chuyện…chuyện này rốt cuôc là sao?”

Toi ngẩng đâu nhìn trầm thiên phàm nói

Trầm thiên phàm từ từ cúi đầu xuống,khuôn mặt tràn ngập tích thi khí nhìn tôi: “ chỉ vì cậu”

Chỉ vì tôi?

Vì tôi cái gì,trên người tôi có gì để đường đường là một môn chủ lại
đáng để tự mình thậm chí không màng nói các lời nói dối hy sinh đệ tử
của mình

Nhưng mà,những nghi hoặc này,trầm thiên phàm…âm quan môn chủ cũng ko quan tâm nhiều,ông ta thu lại ánh mắt nhìn đàm bính khôn

“ bính khôn,hôm nay lúc này,thời đại đã khác”

“ haaha…thời đại đã khác?”” đàm bính khôn cười lạnh,một giọt mồ hôi
lạnh nhỏ từ mái tóc hoa râm ông ta xuống: “ sói đi ngàn dặm kiếm
thịt,chó đi ngàn dặm kiếm cứt,ân oán giữa âm quan môn mà quỷ mộ môn,kể
từ khi thành đập đạo môn không đội trời chung,lại làm sao thay đổi thời

đại?”

‘ ngu muội”

Âm quan môn chủ nhìn đàm bính khôn, cười lạnh:” nói như vậy,ông quyêt tâm chiến với bản tôn?”

“ âm quan môn chủ,ngài đưa toàn quân âm môn xông vào quỷ mộ môn chúng
tôi,không phải vì quyết chiến sao?còn nếu như quỷ mô môn nhượng bộ,thì
còn có mặt mũi nào tồn tại trong đạo môn nữa?” đàm bính khôn phẫn nộ

“ nếu đã như vậy,bản tôn cho ngươi một bài học”

Âm quan môn chủ gật đầu,không nói nữ,trong dòng suối,lúc này lần nữa
truyền đến tiếng nước chảy,những tên đần độn thối rữa xác thịt,lúc này
bay ra,cả ngọn núi lập tức bao trùm trong mùi thối

Những tên này bò ra,chúng kêu gào thảm thiết,dưới sự khống chế của các chủ nhân,lần lượt xông về người của qury mộ môn

Sau lưng người của quỷ mộ môn,những linh hồn được kêu gọi kia sớm đã
lơ lửng trong không trung từ lâu,đứa nào đưa nấy đáp xuống,mang theo sự
hưng phấn chiến đấu

Một trận đối đấu trực tiếp giữa âm quan môn và quỷ mộ môn,lúc này đã chính thức được châm ngòi

Phía trước,đàm bính khôn cầm lấy kiếm gỗ đào,sắc mặt lạnh lùng môn
chủ am quan môn kiêu ngạo trên đầu rồng,từng bước đi đến,nhưng ông ấy
vừa bước,thì lão già gầy gò kia đã chống gậy đi đến,ngăn giữa đàm bính
khôn và âm quan môn chủ

“ đàm trưởng lão,ông ko có tư cách khiêu chiến môn chủ của chúng tôi,đối thu của ông….là tôi”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.