Âm Quan Minh Thê

Chương 17: Người đần độn


Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 17: Người đần độn

Giang Hoài bị dính phải trọng thương,máu tươi không ngừng chảy ra từ
trong miệng,ông ta bám vào tường tự đứng dậy,nhưng ông ta cố gắng thử
mấy lần,vẫn ngã thảm hại ra mặt đất

“ trên thế giới này,hiểm ác nhất không phải là ma quỷ,mà chính là lòng người”

Dư Thiên Hòa lau vết máu đã biến thành màu đen trên khóe miệng,ông ta
nhìn Giang Hoài bị trọng thương,không vội vã đánh đòn quyết định,mà cầm
một ống tre được bịt kín,nhìn những linh hồn đang không ngừng tiến về
phía mình

Dư Thiên Hòa mở nút trên ống tre ra,giống như là mở mộ chiếc hộp Pandora vậy,những linh hồn xung quanh lập tức kêu la thảm thiết,trong ống tre
đó dường như có một luồng sức hút cực lớn,lần lượt hút những linh hồn
này vào bên trong ống tre

Sau khi những linh hồn này bị thu vào trong ống tre,những hũ tro cốt
chúng kí sinh ở trên tường,lúc này cũng lần lượt bị vỡ nát,tro cốt bên
trong cũng hóa thành than tro

Cơ thể Hứa Thiến đã trở nên trong suốt một nửa,lúc này cũng đau khổ ôm
chặt lấy đầu,cơ thở của cô ấy cũng dần dần trở nên mờ mờ ảo ảo,từ từ bay vào trong ống tre đó

ống tre của Dư Thiên Hòa,dường như là chuyên dùng để thu nạp linh hồn

“ lão Dư,cô ấy là vợ cháu,đừng thu cô ấy” nhìn Hứa Thiến sắp bị hút đi,tôi vội vàng hét với Dư Thiên Hoà

Dư Thiên Hòa kinh ngạc nhìn tôi: “ cậu bé,trước khi đến đây,cậu không nói với tôi,cậu còn có một minh thê”

Nhưng mà Dư Thiên Hòa vẫn kịp thời đóng nắp ống tre lại,lúc này Hứa Thiến mới không bị hút đi

Tôi hoảng hốt đi lên,muốn đỡ Hứa Thiến dậy,nhưng cơ thể của cô ấy đã lơ
lửng như không khí,tôi mấy lần kéo lấy tay cô ấy mà đều chỉ bắt được
không khí

“ Đỗ Minh,sao em không nghe lời của chị,em phải đi…đừng nên quay về” Hứa Thiến yếu ớt nằm trên mặt đất,trong miệng không ngừng lẩm bẩm

Hứa Thiến lúc này nhìn thấy nhưng không đụng vào được,khiến cho tay chân tôi nhất thời luống cuống không biết làm gì,trong sự bối rối,tôi nhìn
thấy một vũng tro cốt trên mặt đất,lập tức nghĩ ra gì đó,vội vàng chạy

qua,muốn thu dọn chúng lại

Đúng vậy,đây là tro cốt của Hứa Thiến,tôi chỉ cần dọn dẹp tro cốt của cô ấy lại,thì có thể đưa cô ấy rời đi rồi

Tôi nhìn Giang Hoài một cái,lúc này Giang Hoài đang ho liên tục,dường
như trong thời gian ngắn sẽ không tạo nên được uy hiếp gì với tôi,lúc
này tôi mới yên tâm cầm chiếc hũ bên cạnh lên,muốn thu dọn tro cốt của
Hứa Thiến lại

Choang choang choang

Một âm thanh giống như có người đá vào tấm gỗ vang lên bên tai tôi,vừa
cầm chiếc hũ lên thì tôi quay đầu,giật mình phát hiện cỗ quan tài để thi thể của bà Lý ở trong phòng,không biết vì sao đột nhiên lại phát ra âm
thanh rung lắc kịch liệt,nắp quan tài hé mở,rất nhiều khói đên cùng với
mùi hôi thối bay ra ngoài
“ cậu bé,cẩn thận”

Dư Thiên Hòa xông lên,đẩy tôi tránh sang một bên,nắp quan tài cũng gần như bay ra đồng thời

Động tĩnh của cỗ quan tài dọa tôi hết hồn,tôi ngẩng đầu nhìn,thì nhìn
thấy một bàn tay gầy gò và nhầy nhùa thò từ trong quan tài ra,nắm chặt
lấy cạnh của quan tài

Hự

Một âm thanh xé họng vang lên từ trong quan tài,lúc này tôi mới phát
hiện,trong cỗ quan tài này,ngâm đầy những thi thủy ( ai đọc bích nữ chắc còn nhớ) màu đen,mùi hôi thối khiến cho người ta phải ho khan đó lúc
này càng thêm phần nồng nặc

Thi thủy ở trong quan tài không ngừng bật dậy,có một người từ từ đứng dậy

Những màn khói đen bao trùm thi thủy từ từ tan biến,khiến tôi dần dần nhìn rõ dáng vẻ của người này

Chỉ thấy một người mặc một bộ đồ vải hoa màu xanh trắng,mái tóc bạc
trắng búi ra sau đầu,cắm thêm một cây châm cài được làm từ đũa,mắt trái
của bà ta đã mù,bên trong nhét một con mắt chó đã ngấm nước,lúc bà ta
ngoảnh đầu thì rơi ra từ hốc mắt.


Người này không phải là ai khác,chính là bà Lý,là bà Lý đã chết,bà ta bây giờ đã sống dậy

“ lão Dư,chính là bà ta,chính là bà ta,bà ta lấy mạng của tôi,bà ta bây
giờ đã sống” tôi hét banh cổ họng với Dư Thiên hòa,hai chân đang không
ngừng run rẩy

Đồng tử của Dư Thiên Hòa co lại,nhưng ông ta lắc đầu: “ không,bà ta chưa sống lại,bà ta cũng chưa chết,là cỗ quan tài đó,là khẩu âm quan đó,nó
làm cho bà già này biến thành người đần độn”

Người đần độn,lẽ nào chính là cương thi trong phim

Lúc này,bà Lý mà Dư Thiên Hòa gọi là người đần độn đã đi từ trong quan
tài ra,nhìn Giang Hoài đang nằm trên mặt đất nôn ra máu,sau đó lại nhìn
tôi,cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người của Dư Thiên hòa,bà ta mở
miệng,cười một tiếng giống như tiếng móng tay cào lên kính thủy tinh,sau đó đi về phía ông ta

“ không,vợ,mau quay về,dương khí của hăn ta vẫn chưa được cướp sạch,bây
giờ bà không thể rời khỏi quan tài,nếu không sẽ biến thành ác quỷ”

Lúc này Giang Hoài cũng gào hét,cơ thể của ông ta run rẩy kịch liệt,tôi
có thể cảm nhận được ông ta đang thực sự sợ hãi,ông ta muốn đứng
dậy,nhưng cơ thể trọng thương lần này lượt khác ngã trên mặt đất

Bà Lý quay đầu nhìn Giang Hoài một cái,sau khi nhìn,thì tiếp tục đi về phía Dư Thiên Hòa

Đi được hai bước,bà Lý đột nhiên ngã xuống,Giang Hoài sau lưng cũng hét lên thống khổ gào xé tâm can

Giây tiếp theo,bà Lý lại đứng lên lần nữa,chỉ có điều thể xác của bà ta vẫn nằm trên mặt đất,còn linh hồn thì đứng dậy

Linh hồn của bà Lý lúc này lơ lửng giữa không trung,cúi xuống nhìn tôi
và Dư Thiên Hòa,một trận gió lấy bà ta làm trung tâm tàn sát xung
quanh,đèn lồng đỏ được treo trên tường từng cái bị thổi tắt,còn linh hồn của bà Lý cũng từ từ biến mất,cuối cùng là biến thành vô hình

Đèn lồng đỏ có thể thể hiện ra bóng dáng ma quyr,bây giờ đèn tắt,bóng dáng của Hứa Thiến cũng biến mất theo bà Lý


Loảng choảng

Một âm thanh vang lên,bát đũa vốn được đặt trên bàn không biết vì sao
rơi xuống đất rồi vỡ tan tành,một chiếc dao gọt hoa quả treo trên tường
dường như bị ai đó cầm lấy,lơ lửng trên không trung,sau đó bay về phía
Dư Thiên Hòa

“ tránh ra”

Dư Thiên Hòa hét lớn,lập tức kéo tôi tránh sang một bên,lưỡi dao lướt qua mặt ông ta,cắm chặt vào tấm cửa gỗ bên cạnh

Tôi và Dư Thiên Hòa kinh hoàng,nhưng không đợi tôi hoàn hồn,thì nhìn
thấy chiếc dao cắm chặt trong tấm cửa gỗ được rút ra,một cần nữa chém
qua bên này

Chỉ có điều,làn này dao không hướng về Dư Thiên Hòa,mà là xông về phía tôi

Con dao cách tôi rất gần,đến nỗi tôi rõ ràng nhìn thấy nó đang bay về phía tôi,nhưng hoàn toàn không kịp tránh

Tôi sợ hãi nhắm chặt mắt,nhưng một lúc sau vẫn không cảm thấy đau đớn do bị dao chém,ngược lại Dư Thiên Hòa bên cạnh lại kêu lên một tiếng đau
đớn,quay đầu nhìn,Dư Thiên Hòa dùng tay bảo vệ phần đầu của tôi,con dao
đã chém trúng cổ tay ông ta,máu tươi nóng rực tung tóe trên mặt tôi

“ lão Dư,ông” nhìn thấy Dư Thiên Hòa cắn răng nhổ con dao trên tay ra,âm thanh của tôi run rẩy

Dư Thiên Hòa hít thở sâu,mồ hôi hột không ngừng toát ra trên trán,ông ta nhìn tôi một cái,khổ sở nói: “ cậu bé,bộ đồ hoa trên người cậu,cởi ra
đi”

Bởi vì đi đường vội vã,bộ đồ hoa bà Lý dùng để lấy mạng tôi vẫn chưa kịp cởi ra,nghe vậy,tôi vội vàng gật đầu,cởi đồ ra

Con dao nằm trong tay Dư Thiên Hòa lúc này bắt đầu run rẩy kịch
liệt,dường như bất cứ lúc nào cũng có thể thoát ra khỏi bàn tay ông
ta,Dư Thiên hòa nắm chặt lấy con dao,một dòng máu tươi bắn ra từ cổ tay
ông ta,,dính lên con dao,con dao lập tức tỏa ra một trận khói đen,còn
trong không trung cũng theo đó truyền đến một tiếng thét của một bà lão

Con dao gọt hoa quả giống như được sống lại có thể đâm người bất cứ lúc nào,lúc này đột nhiên rơi lên mặt đất

Nhưng mà,tôi vẫn chưa kịp thở phào,thì giật mình phát hiện,cỗ quan tài
tràn đầy thủy thi đó lúc này lơ lửng trên không trung,xông về phía hai
chúng tôi

“ Dư…lão Dư,chạy mau,chạy mau”


Tôi kéo lấy Dư Thiên Hòa,hét với ông ta,nhưng Dư Thiên Hòa không quan
tâm lời tôi nói,thậm chí còn không quay đầu nhìn cỗ quan tài sắp bay đến

Dư Thiên Hòa thấm máu tươi của mình chảy từ trong miệng,dùng ngón tay
nhanh chóng vẽ một lá bùa được tạo nên từ máu tươi lên trên bộ đồ
hoa,sắc mặt của ông ta cũng theo đó mà xanh xao

“ vô sắc vô tướng,vạn pháp tự nhiên,phá”

Sau khi vẽ xong lá bùa này,Dư Thiên Hòa nhanh chóng niệm thần chú,sau đó bàn tay phải thấm đầy máu tươi nắm thành nắm đấm,đập mạnh lên bộ đồ
hoa.

Rầm

Một âm thanh vang lên,cỗ quan tài sắp bay đến lập tức mất đi sức
mạnh,đột nhiên rơi từ trên không xuống,cả căn phòng truyền đến tiếng
thét xé nát tâm can của bà Lý

Cho đến bây giờ,Dư Thiên Hòa mới thở phào một tiếng,ông ta xé một miếng
băng trên miệng vết thương xuống,sau đó lôi một cây nến đã đốt cháy từ
trong người ra

Trong ánh sáng tối mờ của nến,bà Lý vốn dĩ đã biến mất một lần nữa lại xuất hiện trước mặt tôi

Bà Lý đang ngã bên cạnh cỗ quan tài thống khổ kêu la,mái tóc bạc bay tứ
tung,rất nhiều khói đen không ngừng tỏa ra từ trên người bà ta,còn khiến tôi giật mình là,lá bùa được vẽ bằng máu cùng với vết bàn tay dính máu
được in lên áo hoa,lúc này lại xuất hiện trên linh hồn của bà Lý

Linh hồn của bà ta dường như rất yếu ớt,bà ta đang giãy dụa,muốn bò đến cạnh xác chết của mình

Dư Thiên Hòa đứng dậy,ngặn giữa linh hồn và xác chết của bà Lý,chặn đứng con đường bà ta đi

Bà Lý ngẩng đầu,đồng tử của bà ta lóe lên một tia sợ hãi,linh hồn của bà ta kêu lên một tiếng thét chói tai đau khổ

Bởi vì lúc nàyDư Thiên Hòa đã niệm pháp chú với bà ta

“ ……… khúc này niệm chú ….”

Sau khi Dư Thiên Hòa niệm chú xong,trong ánh nến tối tăm,tôi nhìn thấy
hắc ám sau lưng bà Lý bị xé an,một con đường ánh sáng màu trắng rực rỡ
xuất hiện,một cảm giác ớn lạnh khiến cho cả người và hồn ma đều phải
run rẩy tỏa ra


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.