Đọc truyện Âm Luật Vô Tình – Chương 2: Phật Hữu Tình
Có người bạn trên mạng hỏi: “Sao gọi là Âm luật vô tình ?”.Âm luật còn có thể gọi là nhân quả, nhân quả thì bất biến, đó là định luật của vũ trụ.
Vô tình ở đây có nghĩa tính tất nhiên của nhân quả, không thể vì vật gì mà thay đổi,nhân nào quả đó.
Nhân quả thông ba đời, do đó nhiều khi không thể chứng kiến tận mắt được, nhưng nhân quả có thật không sai, không phải vì thân phận, địa vị, tài phú, danh vọng, nam nữ, già trẻ, màu da mà có sai biệt khác nhau, nhân quả bình đẳng trước tất cả chúng sanh, do đó mà nói là vô tình.Âm luật vô tình nhưng Phật hữu tình.
Tuy nhân quả định luật bất biến nhưng trước khi hình thành quả báo thiện ác thì ở giữa có duyên, có thể thông qua sữa lỗi làm thiện mà chuyển hóa.
Chư Phật Bồ Tát đại từ đại bi, một mực không mệt mỏi mà kiên trì chuyển chánh pháp luân, tùy cơ giáo hóa, tùy duyên khai thị, lợi ích tất cả chúng sinh, chúng sinh mới có nơi y theo mà thoát khổ được vui, là con đường giải thoát cứu cánh, mau chóng trở thành đèn sáng ở bờ bên kia.Ở trong thời đại này, tuy có thiện hạnh nhân sĩ nhưng đa phần không hiểu nhân quả, chiều thế tạo ác nghiệp ngày càng cường thạnh, tai nạn, chiến tranh, tật bệnh đầy khắp.
Tuy có uy thần lực,công đức lực, từ bi lực, thiện nghiệp lực,hồi hướng lực hợp lại cũng chỉ trị được phần ngọn, nếu muốn trị phần gốc thì cần mọi người đều biết nhân quả, cải tà quy chánh, bỏ ác tòng thiện, nhân vì cảnh theo tâm chuyển nên chư Phật thường chuyển pháp luân.“Âm Luật Vô Tình” là sách ứng thời ứng thế mà ra, là do lòng bi mẫn của Phật Bồ Tát đối với chúng sanh từ bi an bày.
Thượng Quan Ngọc Hoa tiền bối càng không từ cực khổ, dũng cảm gánh trọng trách, tận tâm tận lực vì chúng sanh phục vụ.
Có một số chúng sanh không tin nhân quả mà tạo nghiệp, khuyên mãi không nghe nhưng Phật Bồ Tát không nhẫn tâm thấy chúng sanh chịu khổ, để chúng sanh thấy rõ chân tướng của địa ngục, sinh tâm thật sự sám hối mà thay đổi; chưa tạo mà biết để khỏi tạo nghiệp nữa, cũng như vẽ một đường phòng vệ trước cửa địa ngục, hy vọng đường phòng vệ này ngăn cản chúng sanh đi chịu khổ.
Thật sự là ân cứu độ của Phật Bồ Tát cho đến bao giờ mới có thể nói hết được ?Nếu bạn xem qua “Âm luật vô tình”,mà sám hối thay đổi, sau không tạo nữa, quảng tuyên lưu hành, giúp người cải chánh, thì cửa Địa Ngục tự nhiên đóng kín; Nhưng nếu cứ mãi không nghe không tin, tự ý tạo tác, thì cửa Địa Ngục sẽ mở rộng đón chào, không người ngăn cản.
Nhưng bạn phải biết rằng, lúc đó, Địa Tạng Vương Bồ tát gặp lại bạn chỉ mong bạn đi vào hành Bồ Tát đạo, vào Địa Ngục cứu độ chúng sanh, chứ không phải vì tạo ác nghiệp mà đi vào.Mọi người trân trọng !Đạo Phong cung kính hợp chưởng.1,ĐỆ THẤT ĐIỆN HIỆN TRƯỜNG NGHE XỬ.Cảm ân chư Phật Bồ Tát gia trì để con có cơ hội tới địa ngục lần này, vừa tăng trưởng kiến văn lại kiên cố lòng tin với việc giữ giới.
Thật ra từ nhỏ tôi đã có loại cảm ứng đặc biệt này,tức là những việc sắp phát sinh hoặc sẽ xảy ra trong tương lai tự nhiên xuất hiện trong giấc mơ của tôi, cảm thấy như mơ nhưng không phải là mơ.
Tôi có thể biết rõ linh hồn mình xuất ra và nhìn thấy mình nằm trên giường, linh hồn xuất ra nhìn thấy những việc phát sinh thì có thể nhớ rõ, thường thì những điều này sẽ ứng nghiệm trong tương lai hay là một loại điềm báo nhưng chưa xảy ra thì tôi đã xử lý ổn thỏa rồi.Lúc trước toàn là những việc liên quan đến cá nhân và người nhà, lần này thì khá đặc biệt, tôi cần phải chia sẽ với tất cả hữu tình chúng sinh, để mọi người biết được sự quan trọng của ý niệm, có nghĩa là nếu muốn người khác không biết thì mình đừng có làm.
Bên cạnh chúng ta, trong sinh hoạt thường ngày có nhiều điều sai lầm mà ta không biết.
Giống như một đôi vợ chồng hợp pháp, song phương đều không có ngoại tình nhưng họ đều phạm tội tà dâm.
Vì sao ? vì họ không giữ giới luật phi thời,phi địa, phi khí.Đêm hôm qua, tôi cảm thấy như nằm mơ xuất hồn du Địa Ngục, vừa đến Địa Ngục tôi cảm thấy âm khí rất nặng.
Nam nữ ở đây đều đang chịu đau khổ, kêu gào thảm thiết, phát ra tiếng kêu lớn thất kinh, không có chút tiếng cười, không có tự do, trên người bị gông sắt khóa lại, có người bị quỷ sứ dùng hình cụ lôi đi, bị đánh,bị đâm.
Địa ngục có quỷ sai, có phán quan, bọn họ cũng không cười, rất nghiêm túc, có người nhìn rất dữ.
Chỉ có một bộ phận địa phủ quan viên nhìn có vẻ không dữ lắm, còn những quỷ sai khác thường rất hung tợn.
Địa ngục không có ánh sáng, không giống nhân gian, khí trời đen lại có chút đỏ, rất khó hình dung, là một cảm giác rất không thoải mái.Lúc đó tôi vừa đến Địa Ngục đệ thất điện, đúng lúc địa phủ đang xét xử một vụ phạm tà dâm của hồn nam, được sự cho phép của phán quan mà vào dự thính.
Ngay chính giữa đại điện là chủ quản tên Thái Sơn Vương, ông ta quản lý điện này, điện này có 16 Địa Ngục nhỏ đều do Thái Sơn Vương phụ trách quản lý.
Lớn nhất trong Địa Ngục là Diêm La Vương.
Diêm La Vương quản lý cả Địa Ngục, bao gồm thập điện, mỗi điện có một Vương, mỗi vị Điện Vương phụ trách quản lý 16 cái Địa Ngục nhỏ.
Hai bên Thái Sơn Vương là hai vị địa phủ quan viên, một vị là Phán Quan, một là chấp hành Quỷ sai cầm đao lớn và xiềng xích, bọn họ đều rất nghiêm túc nghe xử, không khí cảm giác âm u, lại có cảm giác mát nhẹ.Lúc này thấy Thái Sơn Vương rất hung dữ xét hỏi nam hồn phạm tội tà dâm khi còn sống; hồn này đang xảo biện,Thái Sơn Vương dùng tay vẽ một đường trên hư không hiện ra Nghiệt Kính Đài.
Nghiệt Kính Đài hiện ra hồn nam lúc còn trẻ cùng vợ và người tình phi thời, phi địa, phi khí, đang xem sách sắc tình, đĩa phim sex v.v..
tội tà dâm.
Nam hồn kinh sợ cả người run rẩy, quỳ xin tha tội, nhưng đã quá muộn rồi, Thái Sơn Vương đã mệnh lệnh quỷ sai áp giải đến địa ngục ôm trụ đồng thọ hình.Quỷ sai cầm đao lớn dùng xiềng xích lôi tội hồn ra khỏi đại điện đi thọ hình, tôi cũng đi theo xem tình hình ra sao.
Không xem thì không sao, một khi đã xem rồi thì ôi ! thật kinh người, toàn bộ hồn quỉ trong địa ngục này đều rên la thống khổ, mà số lượng thì rất nhiều rất nhiều, bọn họ rên la thê thảm mà không hề ngưng nghỉ được, sự đau khổ liên tục mà hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi.
Tôi trông thấy vị nam hồn lúc nãy vui vẻ chạy đến trụ đồng, khi hắn ôm vào thì tức khắc rên la đau khổ.
Tôi hỏi phán quan tại sao như vậy? Phán quan nói lúc nãy hồn nam thấy trụ đồng là mỹ nữ nên hắn rất vui vẻ nhưng khi ôm vào trụ đồng thì bị đốt cháy cả người, cho nên đau khổ rên la.Tôi tiếp tục hỏi Phán Quan sao gọi là phi thời, phi địa, phi khí? Thì ra dù là vợ chồng chính thức cũng phải giữ một số giới luật, nếu không cũng là phạm tội tà dâm.
Phi thời là ngày đản sanh của Phật Bồ Tát hoặc 6 ngày chay trong mỗi tháng ( Chay 6 ngày trong tháng: Mùng 8, ngày 14 – 15, ngày 23 và ngày 29 – 30 (với tháng thiếu thì thay thành ngày 28 – 29) tính theo âm lịch.) hay 3 tháng trường chay trong năm,không được quan hệ (15/4 Âm lịch đến Lễ Vu Lan vào ngày 15/7 âm lịch.).
Trong những ngày này như mùng một,mùng 10, 15, tứ đại thiên vương sẽ du tuần xem xét ghi lại thiện ác tại nhân gian rồi báo cáo cho Ngọc Đế.Phi Địa là vợ chồng quan hệ nên vừa đủ, ngoài giường nằm của vợ chồng không được quan hệ ở nơi khác như phòng khách, bếp, nhà vệ sinh, lộ thiên, trước tượng phật v.v…Phi khí là ngoài bộ phận sinh dục ra không được hành dâm ở bộ phận khác, nếu không sẽ phải xuống địa ngục chịu khổ.
Chịu hết khổ địa ngục còn phải đầu thai làm heo, chó, uyên ương, rắn v.v…Hiện tại khoa học phát triển, trên mạng internet có rất nhiều trang web sắc tình, không được xem, xem cũng là phạm, nhất định sẽ bị giảm trừ phúc, lộc, thọ.
Tuy rằng chưa có hành động gì, ý niệm nhất động, câu sinh thần lập tức ghi lại hết.
Mỗi người chúng ta đều có hai vị Câu Sinh Thần, một vị ghi ác nghiệp, một vị ghi thiện nghiệp.
Đương nhiên có người nói, một đời tôi chỉ quan hệ với bạn đời của mình thì không tính là phạm tội được, thật ra là sai.
Phán Quan nói: làm người phải giữ gìn chân tinh khí, quan hệ quá độ sẽ làm tổn hao chánh khí của tự thân mình, khi nam nữ quan hệ hành dâm thì sẽ làm phát tán tà khí phá hoại chánh khí trong trời đất.Nếu như vợ chồng chánh thức có phạm phải những điều như trên như giới luật phi thời, phi địa, phi khí thì mau mau sám hối thay đổi và đem những điều này chuyển nói cho tất cả hữu tình làm cho mọi người biết giữ mình trong sạch, giữ lễ tiết, giữ nhân luân, làm cho chánh khí trong trời đất được quân bình.Nếu như lúc trước có phạm phải phi thời, phi địa, phi khí mà do người bạn đời ép bức, trong lòng không có ý hưởng lạc hành dâm, lại kịp lúc sám hối sửa lỗi, đồng thời lập nguyện về sau sẽ khuyến hóa người khác, như thế thì sẽ khỏi phải chịu khổ hình nơi Địa Ngục.
Nếu như cố ý tìm cầu khoái cảm mà phạm giới, thì phải đọa Địa Ngục ôm trụ đồng, thọ báo xong bị đánh vào súc sanh đạo, lại chuyển sanh làm thân nữ hạ tiện.Dưới đây sẽ nói đến sự phân biệt phán xử đối với kẻ phạm giới tà dâm.
Trước tiên là nam nữ chưa kết hôn, nếu nam nữ chưa kết hôn còn giữ được thân đồng tử (người nam nữ chưa từng quan hệ tình dục với người khác phái) xem sách sắc tình hay trang web sex, cũng là phạm tội tà dâm, sẽ bị giảm trừ phước, lộc, thọ.
Nếu như xem một lần sẽ bị giảm tuổi thọ 1 tháng, nếu tiếp tục xem sẽ bị giảm thọ 1 năm hay hơn nữa, nếu như xem mà không có hành động và kịp thời sám hối thì có thể giảm nhẹ tội nghiệp.Nếu như chưa kết hôn mà quan hệ tuy là chỉ với một đối tượng dù sau đó đi đến kết hôn với người đó, cả hai cũng phải bị giảm trừ phước báo vì không giữ đúng lễ tiết.Nếu như chưa kết hôn mà quan hệ bừa bãi, có nghĩa là thường xuyên thay đổỉ đối tượng, hôm nay A, ngày mai B, ngày mốt C, hiện tại rất phổ biến trào lưu người nam càng có nhiều bạn gái càng tự hào, người nữ thì ngủ với nhiều người v.v…Trường hợp như vậy sau khi mạng chung sẽ đọa địa ngục ôm trụ đồng, thời gian chịu khổ càng dài, sau đó luân hồi làm súc sanh, lại chuyển làm thân người trả nợ xưa.
Nếu như đã kết hôn mà ngoại tình thì phải xem xét mức độ thương tổn mà định thời gian thọ hình cùng mức độ nặng nhẹ, ít nhất là ôm trụ đồng 1 vạn năm.Nếu như cưỡng hiếp, giở mưu kế làm người nữ mất trinh tiết, hay người nữ tham dâm, mạng chung đọa Địa Ngục này 2 vạn năm, sau đó lại vào Địa Ngục rên la thọ báo 1 vạn năm, lại sanh nhân gian trả nợ cũ.
Nếu như tà dâm lại thêm độc hại người chết, đọa Địa Ngục này 4 vạn năm, sau đó sanh vào nhân gian trả nợ cũ.A Di Đà Phật ! Nếu viết ra không hay thì đều là lỗi của kẻ hậu học không liên quan đến sự chỉ dạy của Phán Quan.
Cảm tạ sự gia trì của Phật Bồ Tát cho con đến được Địa Ngục tham quan mà có thể viết ra đoạn văn này chia sẽ với mọi người.Nếu như có công đức, xin đem hồi hướng cho hư không pháp giới nhất thiết chúng sinh, xa rời dục vọng, giữ gìn giới luật thanh tịnh, cùng chứng vô thượng chánh đẳng bồ đề.Nam Mô A Di Đà Phật !!!.