Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta

Chương 14: Xuyên tâm thuật kỳ dị (1)


Đọc truyện Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta – Chương 14: Xuyên tâm thuật kỳ dị (1)

Về đến nhà, Tô Tiểu Thiến vội vàng nấu cơm làm đồ ăn chuẩn bị đầy đủ cho nó, nấu nước rót đầy, rồi mới cầm túi xách đến công ty.

Trong khi cô vừa rời đi, Minh Diệm liền
tử giường ngồi dậy, nó có thể đoán ra được, Tô Tiểu Thiến hôm nay có
chút xíu rắc rối, cho nên nó nhất định giúp cô vượt qua, nếu không thì…
cô sẽ bị sa thải, và nó thì phải chịu bụng đói à nha!

Dựa theo tuyến xe cô chỉ, nó thuận lợi leo lên xe bus, chỉ có điều…

“Anh bạn nhỏ đẹp trai, đến cuối trạm là 3 đồng đó!” Người đẹp bán vé đi đến bên cạnh Minh Diệm nhẹ nhàng nói.

“Hả? 3 đồng?” Minh Diệm không thể tin lặp lại một lần nữa, không phải chứ, mẹ của nó không phải nói trẻ con không cần phải trả tiền sao?

“Anh bạn nhỏ làm sao vậy?” Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của nó, người đẹp bán vé nhất thời cảm thấy thân thiết vô cùng, ba của đứa bé này khẳng định là cực kỳ đẹp trai, nếu không thì làm sao có thể sinh ra một đứa bé đẹp trai như vậy?

Lễ phép.

Phải biết lễ phép.


Lời nói của Tô Tiểu Thiến không ngừng
lởn vởn khắp đầu nó, nghĩ đến đây, cái miệng của nó cong lên mỉm cười
nhẹ nhàng, tiếp theo đó là nói một cách vô cùng giả dối: “Chị xinh đẹp ơi, em không biết là trẻ con ngồi xe cần phải đem theo tiền, cho nên…” Cho nên nó không có đem theo tiền!

“Hey, cô bán vé tôi trả cho cậu bé, 3 đồng thôi có là bao ah.” Bà thím ngồi bên cạnh vội cười nói, đứa bé này bà cảm thấy đặc biệc có cảm tình.

Lời nói bà thím vừa dứt, rất nhiều người trên xe cũng lần lượt nói, người đẹp bán vé vội vàng chặn đứng hành vi
của bọn họ, sau đó cúi người xuống cười với nó: “Không sao, hôm nay chị phá lệ không thu tiền của em được không?”

“Cám ơn chị xinh đẹp.”
Nói xong câu này, Minh Diệm cảm thấy khắp ngươi khó chịu, bọn họ nhìn
thấy bộ dáng nó như vầy mà đã chịu không nổi rồi, vậy thì nếu như mà gặp được cha nó??? Thì há không phải mỗi ngày đều có mỹ nữ tự sát xuống
minh giới gặp cha nó sao!

Xuống xe, Minh Diệm vôi vàng ngoáy ngoáy cái lỗ tai bị tổn thương, các bà cô trên xe này cư nhiên lại lôi kéo nó hun hít? Rồi muốn đính hôn này nọ? Nó quả thật có chút chịu không nổi.

Thuận lợi đến được tập đoàn Sinh Nguyên, cũng thuận lợi đi vào đại sảnh, công ty lớn chính là không phải bình
thường nha, đại sảnh cũng để người ta đi vào mà tham quan , chỉ là mẹ
của nó làm việc ở lầu mấy đây?

Nhìn thấy trước quầy có một người đẹp,
nó mỉm cười đi lại, tiếp theo dùng phương thức y chang hỏi địa chỉ của
Tô Tiểu Thiến, người đẹp nhìn thấy tiểu soái ca dễ thương nói ra một
cách tự nhiên luôn.

Dùng lời nói dối dơ bẩn, nó đến được
tầng làm việc của Tô Tiểu Thiến, vừa mới bước vào văn phòng làm việc,
liền thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

“Ý, sao chỗ này lại có con nít?”

“Phải rồi, nó làm sao lại lên đây?”


“Hey, thằng nhóc này rất đẹp trai nha.”

Mọi người nhìn thấy nó liền bắt đầu bàn
tán sôi nổi, mà đối với sự bàn tán của những người này, nó làm như không nghe thấy, tiến thẳng vào bên trong, vừa vào được bên trong, liền nhìn
thấy vẻ mặt khổ sở của Tô Tiểu Thiến, túi lớn túi nhỏ đồ đạc lỉnh kỉnh,
Tĩnh Nghi bên cạnh sắc mặt đầy vẻ lo lắng.

Quả nhiên!

Mẹ bị sa thải rồi!

“Mẹ”

“Mẹ?”

“Nó gọi ai là mẹ vậy?”

“Hả, con ai mà dễ thương quá vậy?”

Một tiếng gọi này của Minh Diệm, ngay lập tức như quả bom đem cả công ty nổ tung.

Tô Tiểu Thiến nghe thấy liền ngước đầu
lên thì nhìn thấy Minh Diệm, sau đó thì kinh hoảng, đôi tay mất đi khống chế buông lỏng, ‘loảng xoảng’ đồ đạc trong tay toàn bộ đều rơi xuống

đất.

A: “Ê, mọi người nhìn kìa nó gọi Tô Tiểu Thiến là mẹ đó?”

B: “Ừ, đúng rồi, thì ra Tô Tiểu
Thiến không phải độc thân, xí, vậy mà trước giờ cứ giả bộ ngây thơ cư
nhiên lại có đứa con lớn như vậy rồi.”

C: “Thật là tội nghiệp trưởng phòng vẫn luôn thích cô ta nha.”

Tô Tiểu Thiến ngay lập tức há hốc mồm
muốn chết đi cho rồi, tại sao nó lại chạy đến công ty? Tĩnh Nghi nhìn
thấy mọi người bàn tán xôn xao vội vàng mắng: “Cái đám nhiều chuyện các người làm gì thì đi làm đi, nhìn cái gì mà nhìn hả?”

“Ê, nhóc con chạy đến đây làm gì vậy hả?” Tĩnh Nghi đối với việc nó chạy đến đây rất bất mãn, phải biết rằng, cái việc nó là quái thai không phải ai cũng có thể tin, mà nó lại tuỳ tiện
chạy đến đây như vậy, thì danh tiếng của Tiểu Thiến toàn bộ đều huỷ sạch rồi!

“Bà cô ngu ngốc, ta tới tìm mẹ ta, mắc mớ gì đến ngươi chứ hả?” Minh Diệm cũng không biết tại làm sao mà hễ nhìn thấy Tĩnh Nghi thì lửa giận lại bốc lên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.