Đọc truyện Ám Dạ Thự Quang – Chương 14: Bạch long (rồng trắng)
Hôm nay dẫn bọn hắn đi chính là Tàn Nham.
Tắc Long đi bên cạnh hắn lộ ra gương mặt an tĩnh mà nói ” Đừng nhìn hắn chỉ là người dẫn đường, hắn đã đạt đến danh hiệu tánh kĩ sĩ hệ Thủy đó ”
Thật may hôm qua có đọc sách nghe thấy từ ngữ chuyên môn phun ra mà còn hiểu được là một việc vinh quang cỡ nào,mặc dù độ hiểu biết của hắn bây giờ trong mắt Huyết Tộc chỉ coi là cấp thấp.
Năng lực Huyết Tộc chia làm: Không có,Huyết hồn sư, Hắc ám thần thuật,thánh kị sĩ, thượng kị sĩ, ma kị sĩ, hắc ám pháp sư cùng với thân sĩ cấp ba, hơn nữa còn cái gì tam cước miêu bình dân.
Đạt tới thượng kị sĩ là có tư cách quý tộc.
Chỉ có quý tộc mới có thể ở tại đế đô mà xây dựng cơ nghiệp.
Nếu không phải thượng kị sĩ đến kì hạn phải có thư mời mới được ở lại,không có sẽ bị trục xuất, cho đến khi thành thượng kị sĩ mới được trở lại.
Cho nên Tắc Long mới nói nơi này toàn nhân tài.
Đây là kết quả của việc chính trị khống chế tất cả.
Đương nhiên ngoại trù học sinh học tập tại đế đô.
Còn lại là trái pháp luật.
Bất quá chính sách cũng nhân tính, khi biến hóa thành công trở thành cư dân hợp pháp, sẽ không bị đuổi đi mà sẽ có một thời gian ổn định,Huyết tộc mới trường thành có 200 năm thời gian tu tập tự do.
200 năm cũng đủ để từ nhược biến cường.lúc đó nếu như chưa đạt tới thượng kị sĩ sẽ thực hiện chính sách.
Nói chung hắc ám pháp sư giỏi lắm chỉ cần không lười sẽ tiến bộ,lên cao càng khó.
Huyết tộc quý tộc rất ít nên có thể thấy thượng kị sĩ là do ma lục đột biến.
Mà Tàn Nham lại cao hơn một bậc là Thánh kị sĩ.
Chảng lẽ hắn là một quý tộc?
Quý tộc không phải đều có tòa thành riêng sao?
Hắn như thế nào cam tâm làm công việc nhỏ này?
Đợi đến khi Mặc Cách hỏi tiếp, Tắc Long đã đi mất rồi, mọi người cũng đi xa lắm rồi.
Thật là,sao không ai gọi ta.
Bất đắc dĩ Mặc Cách chạy theo.
……
Điểm đến là một võ trường lớn.
Vó trường lớn như vậy mà chỉ có vài người bọn hắn, thật nhỏ bé đi.
Mặc Cách ngẩng đầu bốn phía đã đóng kín cửa vào cũng không thấy đâu.
Mặc Cách tưởng như mình đang bị nhốt trong một cái lồng sắt vậy.
” Mọi người đông đủ chúng ta bắt đầu thôi ”Tàn Nham đợi họ ổn định sau đó mở miệng nói đưa tay làm ma pháp.
Mặc Cách định hỏi cái gì tập, tập cái gì, sao ta không biết? Thì đã thấy bầu trời tối dần, ngay cả thị lực của Huyết tộc cũng không thể nhìn thấy gì.
Tiếp theo gió mạnh nổi lên, Mặc Cách phải nắm lấy vật bên cạnh mới không bị bay mất.Tiếp theo ngẩng đầu.
Nhân tiện nhìn thấy đối diện hắn là Da Lỗ.
Mà thứ hắn túm lấy là tay của.. Da Lỗ!
Mặc Cách có chút xấu hổ, định nói gì nhân tiện nhìn thấy Da Lỗ khinh bỉ mà nhìn hắn, sau đó vung tay chạy đi như thấy quái vật.
Mặc Cách giận rồi chuẩn bị phát tác, chỉ nghe thấy tiếng Gina ”Tàn Nham ngươi ác quá đi, bọn ta còn yếu như vậy ngươi hỏi làm sao đối phó với nó? ” Gina nói xong chỉ ra sau lưng Mặc Cách, Mặc Cách ngẩng đầu nhìn thấy mọi người cố chạy xa hắn.
Chỉ mình như vậy dọa người ta sợ sao?Mặc Cách thương tâm mà tự kiểm điểm.
Hắn nhìn vẻ mặt mọi người, rất nghiêm túc, giống như, chính xác mà nói là sợ hãi.
Về phần sợ cái gì —
Bên này Mặc Cách còn ngẩn người bên khi ba người không dám cử động chỉ sợ chọc giận cái gì,mà Tàn Nham đứng ngoài vòng ma pháp mà nhìn vào.
Đột nhiên một trận gió thổi qua,Mặc Cách bị thổi lay động lay động,không đợi hắn đứng vũng lại có một trận gió mới, Mặc Cách rốt cục không phụ sứ mạng — Bị thổi ngã rồi!
Mặc Cách ngã ngồi dưới đất, nhưng đoán được gió lại sắp thổi rồi. hắn sờ, sờ sờ, cuối cùng cũng tìm thấy tảng đá rồi.
Gina, Tắc Long, Da Lỗ mở miệng nhìn Mặc Cách sợ hãi mà nói gì đó – biểu tình khiếp sợ vô cùng.
Mà Tàn Nham đứng ngoài giờ phút này ánh mắt chăm chú nhìn phía trên Mặc Cách.
Mặc Cách đứng dậy định đi lại chỗ mấy người kia , đột nhiên một giọt nước lớn từ trên trời rơi xuống, rơi trúng đầu hắn.
Hắn rốt cục cũng ngẩng đầu lên.