Alpha Phản Diện Mang Thai Rồi

Chương 13: Công Chính Trong Nguyên Tác


Đọc truyện Alpha Phản Diện Mang Thai Rồi – Chương 13: Công Chính Trong Nguyên Tác


Phòng nghỉ.

Trên cửa dán biển báo xin đừng quấn rầy.

Bên trong lại không ngừng truyền ra tiếng đồ vật rơi loảng xoảng xuống đất.

Người đại diện Bạch Úc Tế đứng canh ở cửa, không cho người ngoài đến gần phòng nghỉ, nhưng nghĩ đến tính tình không hài lòng liền bắt đầu làm ầm ĩ, bực bội châm một điếu thuốc trong lòng.

Bạch Úc Tế là con trai chi thứ của Bạch gia, vốn dĩ làm việc trong giới giải trí không đến nỗi tồi, trong giới có khi đạt được danh hiệu người đại diện kim bài.

Nhưng gia tộc ra lệnh y làm người đại diện của đường đệ Bạch Hoài Ngọc.

Vị đường đệ này không phải người dễ lừa gạt, tính cách nhạy cảm, dễ ghen ghét, lòng dạ hẹp hòi, âm u cực đoan, bày ra nụ cười tủm tỉm dịu dàng lại u ám đến mức đường ca bà con xa như y cảm thấy sởn tóc gáy.

Mặc dù có Bạch Úc Tế làm người đại diện quản chế cậu rất nhiều nhưng một khi có ai đó cản đường Bạch Hoài Ngọc hoặc là chọc cậu tức giận, liền sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ đặc thù, nếu chỉ đuổi người đi thì không sao, nhưng tất nhiên sẽ có chuyện ngoài ý muốn, Bạch Úc Tế cũng thay đường đệ dọn dẹp ít nhiều việc rắc rối.

Tâm tình Bạch Úc Tế phức tạp mà thở dài, y vào được giới giải trí vốn là nhờ vào thế lực của gia tộc, hiện tại có vay có trả, cũng chỉ là nhận người đường đệ này là nghệ sĩ dưới trướng, chuyên tâm nâng đỡ.

May mắn đường đệ Bạch Hoài Ngọc dựa vào những thủ đoạn nhỏ đó kết giao với không ít nhân vật lớn, Bạch gia càng coi trọng cậu, ít nhất về phần tài nguyên sẽ không bạc đãi cậu.

Vốn dĩ muốn cho đường đệ Bạch Hoài Ngọc đi thử một bộ chính kịch lịch sử của đạo diễn lớn, có ảnh đế ảnh hậu các thời kỳ tụ tập, làm người đại diện y còn phí tâm chọn một nam phụ không cần yêu cầu diễn xuất lớn lại còn dễ lấy lòng khán giả.

Không ngờ tới đường đệ Bạch Hoài Ngọc lại hành động theo cảm tính, một hai phải đoạt vai chính của một đoàn làm phim nhỏ, nếu không phải Bạch Úc Tế xem xét kịch bản【Ngôi sao này vì em mệnh danh】phù hợp với sở thích của giới trẻ, hơn nữa chủ đề E-sport dạo gần đây khá hot, y sẽ không cho phép đường đệ Bạch Hoài Ngọc đi cướp vai diễn nhỏ này, hơn nữa tiền thù lao cho cũng như không.

Nhưng thật ra người bị cướp vai chính đã đóng vai phụ kia, hình như tên… Tư Hoài Tây, vô tình lên hot search hai lần, thực sự đã làm người trong giới tròn mắt kinh ngạc.


Một nghệ sĩ mới vào nghề, chưa có bất kỳ tác phẩm nào, còn từ hành tinh rác rưởi tới đây trước đó không lâu, số lần Tư Hoài Tây lên hot search còn nhiều hơn một số nghệ sĩ được nâng đỡ nhưng không hot nhiều.

Người đại diện Bạch Úc Tế khơi dậy chút ý nghĩ, hút mất điếu thuốc, lại tùy ý nhấn tắt đi, đôi mắt u ám trở nên lạnh lùng.

—— Tiếc rằng hạt giống tốt có thể khơi dậy lương tâm nghề nghiệp của y này, nếu trong tay y thì khẳng định sẽ nhanh hot hơn, nhưng hiện tại chỉ có thể nghe theo đường đệ Bạch Hoài Ngọc chèn ép Tư Hoài Tây ra khỏi giới giải trí.

Nghe động tĩnh bên trong hơi dừng lại chút, người đại diện Bạch Úc Tế gõ cửa, nói: “Hoài Ngọc, ta vào đây.”
Giọng điệu Bạch Hoài Ngọc vẫn không tốt lắm nhưng đường ca Bạch Úc Tế cũng không phải người ngoài, nhàn nhạt nói: “Vào đi.”
Đuôi mắt liếc nhìn xung quanh không có ai đi qua, Bạch Úc Tế mới bình tĩnh để cửa đi vào, sau đó lập tức đóng cửa lại.

Không ngoài dự kiến của y, trên mặt đất đầy những đồ vật bị đập nát, Bạch Hoài Ngọc thở hồng hồng ngồi trên ghế giống như vẫn còn mệt.

Bạch Úc Tế không đến gần đống rác rưởi rách nát kia miễn cho rác vướng vào đế giày, nhưng lại giữ một khoảng cách xa nói: “Nếu đã phát tiết xong rồi, lát nữa tôi sẽ kêu trợ lý của cạu vào dọn dẹp.”
Bạch Hoài Ngọc tức giận đáp lại, Bạch Úc Tế cũng không quản nhiều, trực tiếp mở miệng, ánh mắt nghiêm túc nói: “Cậu vừa rồi nói chuyện gì cùng trợ lý Tiểu Lý của đoàn làm phim? Có người tiết lộ khi nãy cậu và trợ lý Tiểu Lý đi rất gần nhau, sau khi quay về đoàn làm phim Tiểu Lý cũng trở nên kỳ quái.”
Một tia tức giận xẹt qua mắt Bạch Hoài Ngọc: “Anh tìm người theo dõi tôi?!”
Bạch Úc Tế: “Đây là ý của gia tộc, cậu không thể mỗi lần gặp chuyện gì không may liền tìm tôi dọn dẹp rắc rối, nếu một ngày chuyện cậu làm bị lộ, liên lụy Bạch gia thì sẽ không còn đãi ngộ tốt như vậy đâu.”
Bạch Hoài Ngọc không cam lòng cắn môi, nhưng đường ca Bạch Úc Tế là người đại diện của cậu, cũng là tai mắt giám sát cậu của Bạch gia, ngày thường cậu làm xằng làm bậy y không quản, nhưng nếu thật sự liên quan đến chuyện lớn của Bạch gia thì cậu sẽ không còn sống cuộc sống qua ngày như tiểu thiếu gia Bạch gia nữa.

Bạch Hoài Ngọc căng mặt, không tình nguyện nói: “Anh yên tâm, trợ lý Tiểu Lý kia cũng chỉ là một Beta cấp thấp, bị pheromone của tôi mê hoặc dễ như trở bàn tay, hiện tại cho dù là mệnh lệnh gì của tôi cũng sẽ cúi đầu nghe, sẽ không có chuyện gì, nếu có chuyện tôi sẽ đổ hết trách nhiệm lên một mình gã.”
Bạch Úc Tế cau mày suy tư chốc lát: “Người cậu muốn đối phó là Tư Hoài Tây kia nhỉ.”
Nói đến đây, Bạch Hoài Ngọc liền tức giận, hạ mi trừng về phía Bạch Úc Tế: “Còn không phải tại anh không xử lý tốt, để tên thường dân từ hành tinh rác rưởi kia diễn cùng với tôi.

Anh có biết hôm nay đạo diễn Lâm nhìn tôi khó chịu tới mức nào không, trong lúc tôi diễn đã bảo cắt bao nhiêu lần không, mà tên Tư Hoài Tây đó! Đạo diễn Lâm còn khen hắn trước mặt mọi người! Uất ức này tôi nuốt không trôi!”
Bạch Úc Tế nghe đường đệ Bạch Hoài Ngọc nói, thân là người đại diện, y cũng cảm thấy được, thời điểm đóng phim kỹ năng diễn của đường đệ Bạch Hoài Ngọc hoàn toàn bị Tư Hoài Tây áp, trên màn ảnh, giáo bá xấu xa kiêu ngạo Tư Hoài Tây còn bắt mắt hơn cả Bạch Hoài Ngọc, thoạt nhìn, khí thế của Tư Hoài Tây còn giống nhân vật chính hơn.


Không phải kỹ năng diễn của đường đệ Bạch Hoài Ngọc không có chút thiên phú nào, chỉ là tâm của cậu không đặt ở kỹ thuật diễn, đóng phim làm nghệ sĩ cũng chỉ để đề cao nhân khí của bản thân, để cậu có thể cấu kế thêm càng nhiều nhân vật lớn.

Không chỉ Bạch gia nghĩ vậy mà bản thân Bạch Hoài Ngọc cũng nghĩ vậy.

Bạch Úc Tế thân là một người đại diện kim bài được nhiều người trong giới để ý, nếu đường đệ Bạch Hoài Ngọc muốn một bước lên mây, không chịu mài giũa kỹ năng diễn thì dù có là người đại diện y cũng lười quan tâm cái thứ này, sắp xếp một số lịch trình để nhanh chóng đề cao nhân khí, như vậy dù là với y, Bạch gia hay đường đệ Bạch Hoài Ngọc đều là chuyện tốt.

Nhưng không ngờ đến việc ngoài ý muốn như Tư Hoài Tây, cái gương mặt kia cho dù diễn nhân vật gì đều giống nhân vật chính, có thể nói là ngoại hình đáng mơ ước của biết bao nhiêu người trong giới giải trí.

Bạch Úc Tế khó xử nói: “Vậy cậu muốn sao? Tôi cũng không có cách đuổi cậu ta đi, hiện tại ông chủ của hai công ty Tinh Ngu và Lam Hàng không hiểu ăn trúng cái gì mà đầu tư vào cái kịch bản này, trở thành nhà đầu tư lớn nhất, trong giới giải trí Bạch gia cũng không có thế lực nào, hơn nữa sau này còn hợp tác với trò chơi【Chiến trường Tinh Hà】đang hot nhất, cậu lại là vai chính trong phim, đến lúc đó trở thành người phát ngôn cho trò chơi, muốn không hot rất khó đó!”
Sắc mặt Bạch Hoài Ngọc ảm đạm: “Không được, tôi không chịu nổi việc Tư Hoài Tây nổi bật hơn mình.”
Bạch Úc Tế cúi gần mặt xuống, cảnh cáo nói: “Sau khi xuất đạo, những việc cậu làm đều thu hút sự chú ý, đi đến đoàn làm phim nào cũng có người bị thương, lâu ngày khẳng định sẽ có người nghi ngờ là cậu làm.

Hơn nữa bởi vì vào được show tống nghệ【Hướng tới tinh cầu】kia, cậu đã xúi giục nhân viên công tác bên người Cư Tố Hân, khiến cánh tay cô ấy bị thương không thể không rời show, ai dám chắc lúc cậu xúi giục người khác không có bị phát hiện.”
Đôi mắt hạnh thanh lệ của Bạch Hoài Ngọc xẹt qua tia ghen tị: “Chẳng lẽ anh lại mặc kệ Tư Hoài Tây ngáng đường tôi?”
Bạch Úc Tế đối với vị đường đệ không nghe lời khuyên bảo này cảm thấy vô cùng mệt mỏi, giọng điệu hòa hoãn nói: “Tư Hoài Tây chỉ là một vai phản diện phụ không có nhiều đất diễn, cậu không cần quá coi trọng hắn.

Chờ khi bộ phim này quay xong, tôi sẽ mua người bên biên tập cắt bớt đất diễn của hắn, đến lúc đó sẽ không ai thảo luận về một vai diễn phụ nhỏ không có nhiều đất diễn này.”
Được Bạch Úc Tế khuyên bảo mãi, Bạch Hoài Ngọc cũng chỉ có thể không cam tâm, không tình nguyện nhíu mày gật đầu.

Mà sau khi Bạch Úc Tế rời khỏi đây.

Bạch Hoài Ngọc đột nhiên cười lạnh, nhìn bóng dáng người đại diện đường ca có chút châm chọc.


—— Một người đại diện vô dụng như vậy tới đây làm gì?
Nhìn danh bạ tên người nào đó trên máy truyền tin, lập tức bấm gọi.

Khuôn mặt thanh lệ của Bạch Hoài Ngọc nặn ra nụ cười tràn ngập khí chất bạch liên hoa, nói với giọng ngọt ngào nũng nịu: “Anh Thẩm ơi, chuyện lần trước chúng ta thương lượng thế nào rồi? Người đại diện Chung Hồng của anh có chịu dẫn dắt em một chút không?”
Thẩm Mạc Đông nghe được điện thoại của Bạch Hoài Ngọc, đôi mắt như núi tuyết sông băng trong nháy mắt tan chảy, ánh mắt nhu hòa khiến fan hắn nhìn đến cũng sẽ hoảng sợ.

Nên biết rằng Thẩm Mạc Đông là thiếu niên ảnh đế nổi tiếng trong giới giải trí, mấy năm xuất đạo ngắn ngủi đã đoạt được vô số giải thưởng, thường ngày mặt lạnh như băng, cao ngạo chẳng thèm đếm xỉa đến ai, ngoại trừ khắc khổ si mê nghiên cứu trình độ diễn xuất ra thì những chuyện còn lại chẳng quan tâm.

Nhưng anh có tư bản để kiêu ngạo, kỹ thuật diễn xuất đứng đầu trong giới, ngại trừ vài vị ảnh đế gạo cội có thể áp chế anh ra, Thẩm Mạc Đông không thể nghi ngờ đã là thế hệ ảnh đế trẻ tuổi.

Mà về mặt gia thế, Thẩm Mạc Đông là tam thiếu gia Thẩm gia.

Thẩm gia chính là gia tộc chiếm giữ một trong những đường hàng lớn nhất liên hệ giữa các hành tinh với Đế Quốc, thuế vụ mỗi năm giao cho Đế Quốc cũng là một cái giá trên trời, huống chi Thẩm gia còn có được thương đội vận chuyển và tinh cầu riêng cho mình.

Cho dù xếp hạng thế nào thì Thẩm gia cũng nằm trong top đầu bảng xếp hạng đại gia ở Đế Quốc, địa vị cao hơn Bạch gia.

Thẩm Mạc Đông thân là tam thiếu gia Thẩm gia, mọi kịch bản trong giới giải trí đều tùy tiện cho anh chọn.

Nhưng thiếu niên ảnh đế cao ngạo này lại yêu sâu sắc một tiểu thiếu gia Omega, nói chuyện nhẹ nhàng với Bạch Hoài Ngọc đầu bên kia, giống như sợ lớn tiếng một chút sẽ dọa thanh niên Omega nhu nhược kia.

Làm người đại điện Chung Hồng của Thẩm Mạc Đông quả thực muốn nổi điên!
Thẩm Mạc Đông bỏ máy truyền tin, nụ cười ngọt ngào bên môi chưa tắt, nhìn về phía người đại diện của mình, ánh mắt vô cùng chấp nhất, nói: “Chị Chung Hồng, chị suy xét chút đi, Hoài Ngọc là một Omega dịu dàng tốt bụng, nếu chị có thể nâng đỡ em ấy một chút thôi thì cũng là chuyện tốt mà.”
Chung Hồng là một nữ doanh nhân mạnh mẽ mềm cứng không ăn, lúc trước nhìn trúng thiên phú diễn xuất của Thẩm Mạc Đông mới tự tay nâng đỡ anh, bằng không chị thân là phó chủ tịch nắm cổ phần công ty, đã từng được vinh danh là bàn tay vàng truyền kỳ trong nghề làm sao lại xuống núi dẫn dắt anh.

Hiện tại tùy tiện một tiểu thiếu gia Omega cũng muốn nàng ôm lấy!
Fuck!
Cậu ta xứng chắc!
Không biết một giây của bà đây đáng giá mấy triệu tinh tế tệ sao!
Cũng không biết tên bạch liên hoa tâm cơ kia rót canh mê hồn gì cho Thẩm Mạc Đông, làm anh từ một show tống nghệ kia trở về liền si mê Bạch Hoài Ngọc này, thậm chí còn chịu cúi người cùng tên kỹ nữ tâm cơ trà xanh này xào CP!

Làm như TM đến Siberia giúp đỡ người nghèo vậy!
* Nguyên gốc là 这TM都扶贫到西伯利亚去了, mình không tra ra được thông tin về sự kiện này.

Vì chuyện này mà chị đã phải tốn không ít tâm tư mới trấn an tốt nhóm fan, giải thích một lần nữa việc Thẩm Mạc Đông không có yêu đương với Bạch Hoài Ngọc, chỉ coi nhau là bạn bè, còn việc quan tâm lẫn nhau, post Weibo chào buổi sánh chỉ là bạn bè chào hỏi thông thường!!!
Tên kỹ nữ trà xanh nơi nơi cấu kết với Alpha kia cũng biết mọi chuyện không được công khai, bằng không thì làm rất nhiều bạn bè Alpha kia phải làm sao bây giờ, cho nên mới trên Weibo nhẹ nhàng bâng quơ nói chút về thân phận bạn bè.

Mà cây cải thìa Thẩm Mạc Đông chị mỉ tỉ chăm bón kia vì chuyện này mà ảm đạm thương tâm một thời gian dài, đóng phim cũng buồn bực không vui!
Chung Hồng càng cảm thấy muốn nổi điên!
Đối với cây cải thìa hướng ra bên ngoài lớn lên này, Chung Hồng trợn trắng mắt, hung tợn nói: “Nằm mơ! Chị sẽ không phụ trách Bạch Hoài Ngọc kia, đã không có kỹ năng diễn xuất lại còn không có thiên phú ca hát khiêu vũ, nổi bật nhất chắc có lăng xê! Nếu làm sư đệ cậu thì chẳng khác nào ma cà rồng dính chặt trên người cậu hút máu!”
Thẩm Mạc Đông lạnh mặt nhíu mày, phản bác lại: “Hoài Ngọc sẽ không làm như vậy, em ấy là một Omega dịu dàng tốt bụng.”
Chung Hồng lạnh lùng liếc mắt nhìn một cái, nhìn nghệ sĩ nhà mình không biết biến thành cải trắng hồi nào, trong lòng liền bực bội lên.

Nếu chị không thi triển một ít thủ đoạn làm Bạch Hoài Ngọc rớt đài thì chị chính là quá khoan hồng độ lượng!
Bạch Hoài Ngọc kia mang theo một loại tà tính, bất luận đi đến đâu đều có Alpha si mê cậu ta, hơn nữa tài nguyên trong giới giải trí cũng là hàng đầu, người vốn ở vị trí đó luôn vô cớ bị thương.

Chung Hồng sẽ không mặc kệ người như thế tiếp cận Thẩm Mạc Đông, chị lạnh lùng nói: “Đừng nghĩ nhiều, chuẩn bị quay chụp bộ điện ảnh tiếp theo của đạo diễn lớn đi.

Nếu Bạch Hoài Ngọc có bản lĩnh như vậy thì sẽ tự nhiên leo lên được ngang hàng với cậu, đến lúc đó tôi muốn ngăn cũng không được.”
Đôi mắt Thẩm Mạc Đông không cam lòng, nhưng vẫn không nói nhiều, hắn luôn ôm thái độ nghiêm túc với việc nghiên cứu kịch bản, chưa bao giờ thả lỏng yêu cầu của mình.

– ————————————
Nhà hàng Sao Bắc Cực.

Chu Văn Gia đúng lúc nhắc tới một diễn viên nổi tiếng, nói với Tư Hoài Tây: “Biết Thẩm Mạc Đông không? Nếu cậu có thể đạt trình độ ngang hắn, liền có thể lên đỉnh giới giải trí, chu dù chụp cái gì, diễn cái gi cũng có thể kiếm một đống tiền, đáng tiếc không phải nghệ sĩ nhà tôi, hu hu hu ——”
Ánh mắt Tư Hoài Tây hơi lóe lên, gật đầu tỏ vẻ đã biết.
—— Thẩm Mạc Đông, một trong năm công chính của【Tinh tế vạn nhân mê】, là chỗ dựa trợ lực lớn nhất của nhân vật chính Bạch Hoài Ngọc ở giới giải trí, có thể vì nhân vật chính hao hết tâm tư, thậm chí nguyện ý nhường lại tài nguyên điện ảnh quan trọng, cống hiến không ít cho con đường bạo hồng của nhân vật chính.

======.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.