Bạn đang đọc Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc – Chương 8
“Akashi-kun, đây là tài liệu tớ đã sắp xếp lại ”
“Cậu vất vả rồi, Satsuki.”
Mở tờ giấy ra, chữ viết của Moimoi rất đẹp.
Akashi xem một lượt nội dung để nắm rõ tình huống.
Sau đó hắn gấp tờ giấy lại, đi đến sân vận động của đội 1.
“Akashicchi, cậu gọi chúng tớ đến đây có chuyện gì?”
Momoi nhắn tin cho car bốn người còn lại đến đây tập hợp, Akashi có chuyện muốn nói.
Chờ Akashi đến, “Thế Hệ Kì Tích” đầy đủ năm người.
“Đúng vậy, tớ có chuyện muốn nói”
Akashi một bên mở miệng một bên cầm tư liệu đưa qua.
“Các cậu xem cái này trước đi.”
“Là cái gì?” Bốn người tiếp nhận, biểu tình không giống nhau.
“Đây là…” Midorima nhăn mày.
“Ryota, cậu có ý kiến gì không?”
Akashi dùng ánh mắt sắc bén nhìn Kise.
“Người này…!Trong hiện thực tớ chưa gặp qua.
Nhưng ở trong mơ có xuất hiện.”
“Đúng vậy” Akashi cười, “Không cảm thấy rất kỳ quái sao? Sự kiện trong mơ khác với hiện thực.”
Ở trong mơ, Haizaki Shougo là thành viên có trước khi Kise gia nhập câu lạc bộ, sau khi Kise gia nhập không lâu Haizaki đã bị Akashi khuyên rời khỏi đội.
Mà ở trong hiện thực, bọn họ năm người đều chưa từng gặp Haizaki Shougo, bởi vì một năm trước người này đã chủ động rút lui, lúc đó Kise chưa tham gia và Akashi cũng chưa lên làm đội trưởng.
“Cho nên mới nói trong mơ là giả” Midorima phát biểu “Tớ nói rồi, loại mơ này không cần lãng phí nhiều thời gian nghiên cứu làm gì.”
“A? Ý của Midorimacchi là Kurokocchi cũng giả sao? Không cần a ~”
Kise ôm mặt kêu ca, hắn đã đi tìm rất nhiều nơi, nếu là giả thì công sức hắn bỏ ra vô ích à.
“Không, tớ cảm thấy giấc mơ vẫn có chỗ đáng tin”
Akashi nói, tuy rằng cảnh trong mơ rất nhiều nơi đáng ngờ, nhưng hắn tin tưởng muốn khám phá tất cả thì cần thời gian.
“Nếu chỉ đơn giản đi ngủ mơ thì chỉ cần coi là mơ thôi.
Nhưng chúng ta đều biết giấc mơ này không bình thường”.
Nghe vậy, bốn người trầm mặc không nói.
Đúng thế, đích xác không bình thường.
Giấc mơ kia không chỉ năm người bọn họ cùng mơ thấy, mà những sự vật địa điểm xuất hiện trong mơ bọn họ đều đi kiểm chứng ngoài đời thật.
Trong mơ từng chi tiết sinh hoạt rất sống động, giống như bọn họn đang trải qua vậy.
“Akashi, cậu có ý tưởng rồi à?” Midorima phỏng đoán Akashi có lẽ sớm tính toán, nếu không cũng sẽ không triệu tập bọn họ.
“Tôi cảm thấy, chuyện này cùng Ryota có quan hệ.” Akashi nhìn về phía Kise, ai cũng kinh ngạc.
“Haizaki rút lui với lý do
bóng rổ quá nhàm chán, chơi bóng rổ không thú vị , hơn nữa sau khi rút lui hắn từng phát ngôn bừa bãi với mọi người ở đây rằng hắn
không hề chơi bóng rổ.”
Akashi dừng một chút, tiếp tục nói.
“Nhưng mấy tháng sau hắn lại gia nhập CLB bóng rổ ở trường khác.
Còn làm thành viên chủ lực.”
Haizaki Shougo ở trường trung học tổng hợp Fukuda là thành viên chủ lực của CLB bóng rổ.
“Vậy thì có quan hệ gì cùng tớ?!” Kise vô tội hỏi.
Akashi nguy hiểm cười, Kise rùng mình.
“Tóm lại, nếu gặp được người này liền chú ý cho tớ.
Đặc biệt là Ryota.”
Trực giác của Akashi mách bảo, Haizaki không đơn giản, nhất định cùng “Thế Hệ Kì Tích” có liên hệ.
“Thật là không hiểu được suy nghĩ của Akashicchi.”
Trên đường phố, Kise rất buồn bực.
“Sao lại cùng mình có quan hệ chứ! Rõ ràng không thân thiết gì hết”
Hơn nữa người Haizaki gì đó, ai biết hắn ở nơi nào!mình đi nơi nào chú ý hắn a! Hừ, có bản lĩnh, tự làm hắn xuất hiện đi.
” A!!! Đau quá!” Che lại đàu vừa bị đập trúng, Kise nhặt lên “Đầu sỏ gây tội” — bóng rổ.
“tiểu tử, đem bóng ném lại đây ”
Kise trợn mắt há hốc mồm.
Trùng hợp như vậy, không sai, chủ nhân giọng nói là người Kise vẫn luôn lảm nhảm nãy giờ, Haizaki Shougo!
Linh nghiệm như vậy sao không cho Kurokocchi xuất hiện chứ!? Kise nghĩ nghĩ, tự giễu cười, sao có thể!
“Điếc à? Không nghe thấy hả?.”
Kise cầm bóng rổ xoay xoay, nếu Akashicchi đã ra lệnh, hắn sẽ chơi đùa một chút.
Ném balo qua một góc, Kise chụp đập đập bóng rổ xuống sàn, sau đó soái khí mà ném vào rổ.
“Thằng nhóc này, mày…” Haizaki Shougo nghiêng mắt, từ trên xuống dưới đánh giá Kise, cười lạnh.
“Vừa lúc tao hiện tại rất nhàm chán, mày giải buồn cho tao nào.
hừ hừ.”
Nghe hắn nói xong, Kise lúc này mới chú ý trong sân không ít người nằm thở hồng hộc.
“Được thôi, tôi cũng muốn biết thực lực của anh đến đâu.” Kise thập phần tự tin.
Vừa mới bắt đầu Kise tiến công Haizaki phòng thủ, có thể thấy được thực lực không thấp.
Kise nhanh chóng thay đổi hướng bóng, từ chỗ Haizaki phòng thủ sơ hở vượt qua, nhẹ nhàng ném rổ.
Kise cười đắc ý.
“Mạnh đấy” Haizaki trong mắt hiện lên một ánh sáng.
Hừ, tôi muốn nhìn ngươi có năng lực gì.
Lần này đổi thành Kise phòng thủ, hắn che ở trước mặt Haizaki, cẩn thận nhìn chằm chằm mỗi cái động tác, phán đoán ra Haizaki bước tiếp theo làm gì.
Từ từ, đây là…!Nhân lúc Kise còn đang sững sờ, Haizaki đã thành công cho bóng vào rổ.
Haizaki vừa rồi có động tác đẩy bóng, là động tác của Kise trước kia từng sử dụng!
Phục hồi tinh thần lại, Kise nghiêm túc rất nhiều.
Ít nhiều một điểm vào rổ kia khiến cho hắn nhớ tới năng lực của Haizaki, rất giống hắn, , lại không đơn thuần mà .
“Tô muốn nghiêm túc!”
Kise hưng phấn gào lên, hắn thừa nhận Haizaki là đối thủ! Buổi sáng cùng Aominecchi một chọi một học được một ít chiêu, có thể có tác dụng! Nghĩ, Kise di chuyển bóng với tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Rốt cuộc đối thủ vẫn là “Thế Hệ Kì Tích”, hơn mười phút sau, Haizaki rơi vào thế hạ phong.
Liên tục bị cướp bóng, hắn nhẫn nại tới rồi cực hạn, dùng thủ đoạn nhỏ, hắn cố ý đụng vào Kise, hung hăng quăng ngã Kise xuống đất, Kise còn không phản ứng lại, liền dùng chân hướng Kise dẫm tới.
A! Không xong! Trước bảo vệ gương mặt đẹp trai này đã! Giờ phút này, tóc vàng vội ôm mặt.
Nhưng mà…!Haizaki cũng không có dẫm.
Haizaki tính tình ác liệt, thời điểm này dẫm chân vào mình mới đúng chứ.
Không đúng, chính mình không hy vọng hắn dẫm đâu, mình nào có bị M!
Kise khó hiểu nhìn về phía Haizaki, phát hiện hắn đang nhìn hướng khác.
“Mày học ở Teiko?” Đột nhiên, Haizaki hỏi một câu.
“Đúng vậy.” Kise đáp.
“M* kiếp”
Khó chịu mà chửi một tiếng, Haizaki nhặt balo lên, rời khỏi.
Kise không hiểu đã có chuyện gì, tư duy của hắn hoàn toàn theo không kịp tốc độ phát triển của sự việc, đây là có chuyện gì hả? Không thể hiểu được! Bất quá, nhớ Akashi nói, hắn vội vã hỏi một câu:
“Anh vì sao phải rời khỏi Teiko?”
“Hừ, mày cho rằng tao là vì ai mới rời đi.”
Kise trở lại lấy balo, vẻ mặt mê mang, có ý gì thế? Tầm mắt di chuyển hướng về phía bên cạnh một chút.
Đây là ai để quên này? Cầm lấy vại đồ uống, hai mắt Kise sáng ngời, lại đồ uống này chính là vị hắn thích nhất!.