Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Chương 23


Đọc truyện Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu – Chương 23

Cole tăng thêm một ngón tay vào trong cơ thể William, động tác vào ra càng lúc càng trơn tru, xông đến khai phá mảnh đất hoang của William. Hai ngón tay này khiến William cảm giác có chút khó chịu, cảm nhận được dị vật kỳ lạ bên trong cơ thể mình, anh khẽ co rút, nhưng ngay lúc Cole làm như vô tình hay cố ý chạm đến nơi nào đó trong cơ thể anh, anh lại thấy khoái cảm như bị điện giật, chờ mong ngón tay kia lại một lần nữa chạm đến đó, dần dần, vật nam tính phía trước của anh cũng bắt đầu có phản ứng, muốn được âu yếm. Tứ chi đều bị khóa, không thể nhúc nhích, anh chỉ có thể cầu xin Cole: “Cole… Giúp tôi…”

“Giúp thế nào…” Cái nóng cùng cực theo đầu ngón tay truyền đến đem lý trí cậu thiêu đốt toàn bộ, cậu thật muốn đem vật nam tính của mình cắm thật mạnh vào trong cơ thể William! Vì dục vọng nên giọng nói của Cole trở nên khàn đục, mang theo vị hấp dẫn từ tính, khiến William cũng dần dần mê muội theo.

“Giúp tôi… lấy tay giúp tôi… phía trước…” Anh nhắm mắt lại, khó chịu vặn vẹo người, mà như vậy thì càng thêm khiêu chiến giới hạn chịu đựng của Cole. Cole hít sâu một hơi, đè nén lại dục vọng sắp không chịu nổi của mình, đưa bàn tay còn lại chạm đến vật nam tính của William, không ngừng chà xát lên xuống.

Cảm nhận được cái lạnh như băng từ bàn tay kia khiến William chấn động run rẩy người, lạnh và nóng cùng sánh đôi kích thích làm anh không thể chịu nỗi, sự khiêu khích của Cole lại càng gợi lên nhiệt tình trong người anh, khiến anh không ngừng vặn vẹo, càng thêm khát vọng.


“William …” Nhìn ngón tay mình đang vào vào ra ra, không ngừng làm cho phần thịt hồng nhạt mị hoặc bên trong hở ra, mắt Cole trở nên đỏ bừng, cuối cùng không chịu nổi sự kích thích như thế nữa, rút tay ra, đưa hai tay nâng cái mông rắn chắc mà đàn hồi của William lên, mở rộng hai bên đóa hoa hướng dương ra, nhắm thẳng ngay huyệt động mê người mà đâm vào.

Hiển nhiên là vật nam tính thì sẽ không thể thuận lợi như ngón tay, mặt Cole đỏ lên, vật nam tính đang như lửa đỏ liều mạng nhét vào huyệt động, đồng thời, đôi tay đang ghì hai bên mông càng thêm dùng sức.

William có thể cảm nhận được cái đỉnh ướt át kia đang không ngừng vuốt ve lớp da ngoài mẫn cảm xung quanh huyệt khẩu, chịu không nổi, Cole nửa vào nửa không khiến anh thật khó chịu, thầm thở dài, biết mình không thể không giúp cậu tiến vào.

Tuy rằng William cũng không phải là người có nhiều kinh nghiệm về phương diện này, có điều dù sao anh cũng lão luyện hơn Cole rất nhiều, anh khẽ dùng sức nơi hạ phúc, thoáng mở huyệt khẩu của mình, tạo cơ hội cho Cole dễ dàng tiến vào cơ thể mình. Mặt khác, Cole dùng hết toàn lực, cuối cùng cũng đưa đỉnh vào được trong cơ thể anh, một khi đỉnh đã vào được thì mọi chuyện sau này đều bắt đầu dễ dàng hơn. Cole dùng sức vào sâu hơn một chút, thấy William không có phản ứng cậu liền lấp kín dũng đạo của anh ––– vào trong hoàn toàn! Tiến nhập vào cơ thể mà cậu hằng tha thiết ước mơ!

“A ––– đau! Hỗn đản! Chậm một chút … A –––” làm dịu phía trước dường như cũng không có tác dụng, cự vật tiến vào khiến William thở không ra hơi, anh đau đến nỗi vật nam tính phía trước cũng muốn mềm xuống, còn có thể cảm nhận được nơi đó của mình dường như bị nứt ra, cố giãy giụa nhưng tứ chi bị hạn chế nên đành bất lực đong đưa người.

Nghe anh hô đau, Cole thoáng do dự, nhưng rất nhanh sau đó, cái nóng cùng cực đang bao vây đã đốt hết lý tính trong cậu. Cậu bỏ mặc tất cả, xuôi theo bản năng mà mãnh liệt cắm rút bên trong cơ thể William.


“Ô… hỗn đản…” Cole rong ruổi không hề theo quy luật, không ngừng va chạm vào nụ hoa của William, làm cho sự đau nhức ban đầu trong anh dần dần chuyển thành khoái cảm tê dại, vật nam tính đang mềm rũ cũng dần dần ngẩng đầu, ma sát bên trong giữa hai người càng dẫn dắt dục vọng nơi anh.

Mặc dù William là người già đời trong chuyện tình trường, nhưng cũng lạc lối trong trò chơi rối loạn này của chính mình. Có lẽ, thật lâu trước đây, anh đã từng chờ mong cảnh tình ái này, cho dù là trong trạng thái nửa bắt buộc thế này, anh cũng phụ họa theo Cole mà co lại, không ngừng lắc lư mông, đưa Cole chạm đến nơi thật sâu, mà Cole càng cố vận động, càng tăng thêm dũng mãnh cũng như tốc độ.

“A a… A, a…” Tiếng rên rỉ thô lỗ thật thấp được phát ra, côn th*t tráng kiện không ngừng nện vào vách tường thịt mềm mại, thịt và thịt ma sát làm bắn tung những bông hoa lửa càng lúc càng lớn, đem sự kiềm chế của hai người càng đốt càng sâu.

Cole điên cuồng hét một tiếng, luật động càng nhanh, càng sâu, William cơ hồ không còn theo kịp. Cả người như bị lửa thiêu đốt, khiến anh khó khăn đong đưa người, mà cảm giác lạnh lẽo từ vết phẫu thuật trên bụng truyền đến lại giống như ai đem lửa vào trong vết nứt của anh, lạnh và nóng đều mãnh liệt dày vò đẩy anh xuống vực sâu. Anh muốn được âu yếm ngay lập tức, tứ chi bị trói buộc khiến anh muốn tự lực cánh sinh cũng không được, không làm được! Anh muốn điên rồi!


“Buông!” Anh kêu to, mà đáng thương thay, cái tên Cole gần như điên kia giờ đã không nghe được gì nữa, không ngừng cắm rút trong cơ thể anh, mỗi một lần đều như muốn xuyên thủng bụng anh, cuối cùng, trong cơ thể co rúm tắc nghẽn, tinh dịch vốn nhiều năm tích trữ trong vật nam tính cực đại không thể nén nổi mà hiến toàn bộ vào sâu bên trong u cốc của anh!

“Giúp tôi giải quyết…” Giọng nói khàn khàn của William cất lên, nếu Cole đã giải quyết xong, ít nhất cũng nên lấy tay giúp mình giải quyết chứ nhỉ… Đột nhiên, cơ thể anh cừng đờ, phát hiện vật cực lớn trong cơ thể mình lại một lần nữa sưng to lên, tên hỗn đản này không phải là muốn nữa đó chứ? Cho dù là muốn lần nữa, cũng phải giúp anh thoải mái trước một lần đã, như vậy thì quá lắm rồi! “Từ từ…”

“Tôi không thể đợi được nữa!” Cole lập tức từ chối anh, cậu đã đợi lâu lắm rồi, cũng chịu áp lực lâu lắm rồi, tính dục tích lũy bao lâu nay một khi đã mở ra thì không thể vãn hồi được nữa. Tựa như một khi đã hút qua thuốc phiện, người hút cũng không cách nào từ bỏ, biết rõ có độc vẫn muốn hút…

Mẹ nó! Làm tình cũng đâu phải chuyện của một mình cậu ta! Đúng là hỗn đản mà! William mắng thật to ở trong lòng, nhưng mà lại chẳng có biện pháp gì…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.