Đọc truyện Ái Thượng Điều Giáo Sư – Chương 27: Thật giả khó phân
Edit: Gấu béo~
Beta: Cát Tiêu Hương =))
Gia Minh Diệc cuối cùng vẫn không thể đem sự thật nói cho Lăng Phàm biết. Bởi vì đúng lúc này thì Chu Minh Toa lại gọi điện thoại lại đây, thúc giục Gia Minh Diệc giải quyết một vấn đề trên bản thiết kế, Lăng Phàm vậy mà tránh được một kiếp.
Toàn bộ thời gian làm việc buổi chiều, Lăng Phàm đều trốn tránh Gia Minh Diệc, lúc thì lấy cớ đi ra ngoài lấy bản vẽ, lúc lại là cùng đồng nghiệp thương lượng công việc, tóm lại chính là dung toàn bộ biện pháp để không cùng Gia Minh Diệc ở cùng nhau một không gian.
Mà buổi chiều này Gia Minh Diệc không có lúc nào là không nôn nóng, vừa vì Chu Minh toa lại một lần nữa nhõng nhẽo nài nỉ hắn không để mọi người biết, thứ hai…Chính là bữa tối—–
Nhưng dù là mong chờ hay trốn tránh thì thời gian vẫn không ngừng lại dù chỉ một giây.
**********************************************************************
Chạng vạng lúc sáu giờ rưỡi, thời gian tan tầm tới. Trước tiên Lăng Phàm thu dọn đồ đạc của chính mình, đơn giản hướng Gia Minh Diệc nói chào tạm biệt, cũng không cho đối phương cơ hội giữ lại hoặc là nổi giận liền bước nhanh ra khỏi văn phòng.
A Sâm lúc này chọn một quán Âu thanh nhã, giá cả cũng không rẻ, nhưng lại rất yên bình, đúng là địa điểm lý tưởng để nói tâm sự hay hẹn hò. Toàn bộ nhà hàng đều là màu đỏ được cách điệu cùng bầu không khí lãng mạng, sàn, khăn trải bàn, sô pha, đèn chụp thủy tinh,….. Lăng Phàm tuy ở cùng Gia Minh Diệc đã nhiều ngày, nhưng đối với người ở nước ngoài hơn hai mươi năm hắn sớm đã chán cơm Tây thì Gia Minh Diệc luôn kéo Lăng Phàm đi ăn các món đậm sắc Trung Hoa, trong ý nghĩ cậu cũng không tưởng sẽ tới nơi này. Thế là vừa vào cửa, Lăng Phàm liền bị bầu không khí này dọa sợ, nhất là khi thấy bên trong có nhiều cặp đôi đang thể hiện tình cảm, nhất thời không biết phải làm sao. Chẳng lẽ thật như Gia Minh Diệc nói, người này có ý đồ với cậu sao? A Sâm đương nhiên biết Lăng Phàm lo lắng điều gì, vỗ vỗ vai cậu
” Đừng hiểu lầm, tôi chọn nơi này là do gần công ty, vừa lúc bọn họ đang có combo ưu đãi…”
” Không phải…. Là vì… trước kia tôi chưa từng tới những nơi như này…” Bị nói như vậy, ngược lại Lăng Phàm càng xấu hổ, âm thầm tự khinh bỉ bản thân lòng dạ hẹp hòi, cười khì khì
” Nơi này bài trí thật đẹp mắt.”
“Đi thôi~ bên trong nghe nói đồ ăn cũng hấp dẫn lắm.”
Hai người ngồi vào chỗ của mình trên bàn ăn, có đầy đủ món ăn từ khai vị, súp, món chính, hoa quả, đồ ngọt cùng một chai rượu. Tuy khẩu phần ăn này không tính là nhiều nhưng lại được nấu nướng rất tinh tế, Lăng Phàm khen không dứt miệng.
—————————————————–
“Tiểu Phàm, thật ra… hôm nay tôi mời riêng cậu ra đây, là có việc muốn nói….” Khi ăn đến món tráng miệng, A Sâm đột nhiên nghiêm túc nhìn thẳng Lăng Phàm.
“Hả?” Lăng Phàm không phải không muốn nghe hắn nói, nhưng cậu không hề dự liệu người kia lại thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, tâm cậu vang lên tiếng ” bang bang”. “Tiểu Phàm, tuy rằng chúng ta chỉ mới quen nhau vài giờ nhưng tôi nhìn ra được cậu là người chân thành lại không có tính toán thực dụng, mặc kệ cậu có coi tôi là bạn hay chỉ là người xa lạ ….Tôi vẫn nghĩ nên nói ra thì tốt hơn.”
“Cái gì… cái gì?” Lăng Phàm thiếu chút nữa không cầm được dĩa. Lời dạo đầu sao quen như vậy, là ở trên phim truyền hình tám giờ sao? Không khí sao lại đột nhiên quỷ dị như vậy, hắn đây là muốn gì?
“Thật ra… tôi có việc giấu cậu…. Tên của tôi không phải A Sâm….”
“Hả….a…Không Phải…” A Sâm nói ra khiến cậu thở phào, cơ hồ trái tim Lăng Phàm đều sợ tới mức sắp nhảy ra ngoài. Không phải là tên thật thì không phải tên thật, làm mặt nghiêm trọng như vậy đúng hù dọa nhau mà.
“Tôi là cô nhi, trước đây cũng không biết cha mẹ của chính mình là ai, sau khi được một người phụ nữ Nhật Bản thu nhận, tên của tôi là Hiruma Yêu Nhất, A Sâm chỉ là tên tôi tùy tiện lấy khi trở về Trung Quốc.” “Ừm..ừm.” Lăng Phàm nghe xong không hiểu ra sao liền gật đầu, cũng không biết người đối diện đến cùng muốn biểu đạt cái gì.
“Còn có, tôi cũng không phải nhân viên mới của công ty này, trước đây tôi có biết Gia Minh Diệc cùng Chu Minh Toa, tôi là cố ý giả mạo nhân viên, muốn đi tìm bọn họ.” “A?!”. Sao sự việc đột nhiên lại thay đổi? “Tôi cùng Sasha quen nhau mấy tháng trước ở Nhật Bản, khi đó chúng tôi cùng một chỗ rất vui vẻ, hạnh phúc, tôi cho là cuộc đời này tôi đã tìm được nửa kia, muốn toàn tâm toàn toàn ý đối tốt với cô ấy. Cũng không nghĩ đến cha của Sasha đột nhiên tới ngăn cản, ông ý ghét bỏ tôi xuất thân không tốt, không xứng với con gái ông, còn nói đã tìm được người xứng đáng hơn là Gia Minh Diệc. Tôi cùng Sasha tìm cha cô ấy nói chuyện rất nhiều lần, tôi hi vọng dùng thành ý cảm động ông ấy, nhưng vẫn không được. Cuối cùng Sasha còn bị cha nàng ép tới H thị này, nói là đến công ty học việc, kỳ thật là cùng Gia Minh Diệc đính hôn….”
Những lời này của Yêu Nhất khiến đầu óc Lăng Phàm nổ tung, ong ong loạn thành một đoàn. Thân mật, em gái, ở chung, đính hôn,….. Những chữ đó cứ không ngừng chạy loạn trong đầu cậu, khiến cậu căn bản phân không rõ thật giả, chỉ là theo bản năng ngực hít thở không thông. Bọn họ thế nhưng đã sớm biết mọi chuyện, Diệc cùng đại tiểu thư là vị hôn thê, tại sao chưa từng nhắc tới cho cậu biết, trưa nay cố ý biểu hiện xa lạ với cậu như vậy….. Đến cùng là ai đang nói dối đây?
“Anh… anh vì cái gì muốn cho tôi biết việc này?” Im lặng thật lâu, Lăng Phàm mới cẩn thân hỏi một câu.
“Tiểu Phàm, tôi muốn nhờ cậu giúp, tôi biết hai người rất thân thiết, thế nên chỉ có cậu mới có thể giúp tôi, tôi không muốn mất đi Sasha.”
“Hả …. tôi… tôi chỉ là nhân viên bình thường, tôi làm sao có thể giúp anh?”
“Cậu có thể, cậu thay tôi truyền lời tới Sasha, nói tôi yêu nàng, nói cho nàng tôi sẽ nghĩ biện pháp, để nàng nhất định chờ tôi. Còn có, cậu nhất định phải khiến Gia Minh Diệc cùng Sasha không có quá nhiều thời gian ở chung, tận dụng mọi cơ hội tách hai người họ ra. Sasha bây giờ còn chưa thích Gia Minh Diệc, nhưng Gia Minh Diệc là một người đàn ông có dã tâm, vì có được công ty, vì tiền tài cùng sự nghiệp, hắn sẽ không tiếc bất cứ cái gì đối tốt với Sasha, nói dối cùng lừa gạt nàng, cậu nhẫn tâm nhìn một người phụ nữ xinh đẹp bị hủy hoại vì một cuộc hôn nhân như vậy sao?”