Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 53: Mạng siêu A cũng bị lag sao?


Đọc truyện Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không – Chương 53: Mạng siêu A cũng bị lag sao?

Editor: AmiLee

Một giờ sau.

Kỷ Dao bị tiếng kêu pi pi làm tỉnh giấc, thì thấy bé rồng dùng bốn chiếc móng vuốt nhỏ đang ở trên người mình bò tới bò lui, mắt rồng ánh vàng rực rỡ chuyển động nhanh như chớp, bên trái nghe nghe, bên phải ngửi ngửi, giống như muốn tìm thứ gì đó.

Kỷ Dao vội vàng hỏi:

“A Huyền, con đang tìm cái gì vậy?”

Bé rồng: “Pi pi pi!”

Kỷ Dao có chút khó khăn, nghe không hiểu nha.

Bên cạnh Louis đã để một đống truyện thiếu nhi, đem một cuốn cuối cùng trong tay khép lại, nhìn sắc trời bên ngoài đã hơi tối, suy đoán nói:

“A Huyền có phải con đang đói bụng muốn tìm đồ ăn hay không?”

Bé rồng vỗ cánh nhỏ lớn tiếng kêu lên: “Pi!”

“Xem ra đúng rồi.”

Louis nói rồi liếc ngực Kỷ Dao, trong ánh mắt mang theo chút ý tứ ái muội không rõ.

Kỷ Dao cũng cúi đầu theo nhìn vùng ngực bằng phẳng của mình, không có gì nha, trên người mình lại không có đồ ăn.

Một lát sau mới phản ứng lại, thoáng chốc mặt đỏ tai hồng.

“Ê, anh đang nghĩ bậy gì đó! Em, em mới không có cái chức năng kia!”

“Không có gì.” Louis khụ một tiếng làm che dấu, sau đó đem bé rồng từ trên người Kỷ Dao bế lên.

“Đã đến giờ cơm tối. Con trai, đi ăn cơm thôi!”

* * *

Một con rồng nhỏ mới phá xác còn chưa có mọc răng thì phải cho ăn cái gì?

Trên sách sử có ghi lại, ấu tể rồng khi còn nhỏ giống ấu tể của những chủng tộc khác trên tinh cầu Alpha, tạm thời chỉ có thể uống sữa.

“Mời Bệ hạ cùng ngài Evans dùng cơm.”

Sophia giống như mọi khi mời hai người ngồi vào vị trí, sau đó cười nói thêm một câu:

“Mời Tiểu hoàng tử Osborne dùng cơm.”

Nhóm nữ hầu bưng lên từng món thức ăn đẹp tinh xảo, cùng với một bình sữa nhỏ ấu tể thường dùng đã pha chế tốt.

Bé rồng cái mũi bị kích thích, sau khi ngửi được mùi sữa thì tức khắc khó dằn nổi, không chờ cha bé đi đến bên cạnh bàn đã vỗ cánh bay qua, cái đầu đụng phải bình sữa pha lê, phát ra một tiếng “Bốp” vang lên, hai tròng mắt thẳng xoay quanh.

Louis cười mắng:

“Gấp cái gì, lại không có ai cùng con tranh đoạt.”


Kỷ Dao chạy nhanh đến đem bé rồng bế lên, đau lòng mà xoa xoa đầu con:

“Có đau hay không?”

Bé rồng bắt lấy tay cậu làm nũng: “Ô.”

“Để ba ba cho con ăn nha.”

Kỷ Dao ngồi xuống, cầm lấy bình sữa đút bé uống.

Bé rồng há miệng ngậm núm vú cao su, ừng ực ừng ực mút không ngừng, chỉ chốc lát đã uống hết 90 ml sữa, còn cảm thấy không đủ mà cắn bình không.

Sophia kinh ngạc nói:

“Lượng sữa tiểu hoàng tử uống không nhỏ đâu, xem ra phải pha thêm một chút mới được.”

Kỷ Dao dưới sự trợ giúp của nữ hầu pha thêm 60 ml sữa, Louis nóng lòng muốn thử nói:

“Anh tới cho ăn đi.”

Kết quả bé rồng ngay lập tức dùng móng vuốt ôm lấy ngón tay Kỷ Dao không buông, nửa điểm mặt mũi cũng không cho cha bé.

Louis: “…”

Kỷ Dao cười nói:

“Vẫn là để em làm đi, lần sau đổi lại cho anh.”

Bé rồng trên cơ bản đã đem bình sữa thứ hai uống hết, bụng nhỏ căng đến tròn vo, cảm thấy mỹ mãn mà đánh ợ một cái, nhìn dáng vẻ như đã uống no rồi.

Sau đó Sophia lấy lại đây một quả cầu nhựa rỗng ruột, bên trong có cái chuông nhỏ, vừa lắc sẽ kêu leng keng leng keng. Thoáng chốc bé rồng đã bị hấp dẫn lực chú ý, dùng bốn móng vuốt ôm lên chơi.

Louis hừ một tiếng nói:

“Để nó tự chơi đi, lại đây ăn cơm nào, bảo bối.”

Kỷ Dao lúc này mới cùng anh dùng ăn.

Cơm nước xong, Brandon lại đây xin chỉ thị:

“Bệ hạ, buổi chiều sau khi bắt Douglas xong, sở cảnh sát Đế đô đã tiến hành khuyên nhủ người dân ở hiện trường vụ bắt cóc rồi, để cho bọn họ không cần nói ra bên ngoài, nhưng vẫn là có một số người lên mạng nói ra ngoài, ngài xem muốn xử lý như thế nào mới tốt ạ?”

Kỷ Dao lên siêu A tìm kiếm một chút, quả nhiên.

Bắt đầu là một giờ trước, có một tài khoản dùng giọng điệu che che dấu dấu nói chỗ đoạn đường cao tốc nhìn thấy rồng, hơn nữa không chỉ một con, nhưng lại không dám nói quá kỹ càng.

Ngay từ đầu dân mạng nhìn thấy xong tự nhiên cũng không tin, nói là giả tạo để câu like, hoặc là trào phúng mắt và đầu óc của chủ thớt có vấn đề nên nhanh đi khám bác sĩ, không cần ở trên mạng nói hươu nói vượn.

Nhưng mà sau đó lại có người “Hồ ngôn loạn ngữ*” không ngừng, liên tiếp có mấy người tới phụ họa, thật thật giả giả làm người không thể nào phân biệt.

*Hồ ngôn loạn ngữ: Lời nói bậy bạ hoang đường.

Sau đó việc này càng truyền lại càng thái quá, còn có người căn bản là không đi qua hiện trường, thế nhưng đục nước béo cò nhân cơ hội bịa đặt.


Nào là có con rồng lớn bụng vỡ ra, sinh ra một con rồng nhỏ, rồng nhỏ há mồm phun lửa, đem một người đàn ông cao lớn hơn một trăm ký đốt thành tro, chuyện này cũng dám nói.

Kỷ Dao xem xong thiếu chút nữa phun hết trà trong miệng, sức tưởng tượng này cũng quá phong phú đi, không đi viết tiểu thuyết thật là đáng tiếc.

Louis xem đến thì khóe mắt giật tăng tăng, thấp giọng mắng một câu thô tục.

Kỷ Dao nén cười nói:

“Buổi chiều người dân Đế đô ở khu phục vụ và trên đường cao tốc thấy mọi việc xảy ra ít nhất cũng có vài trăm, không có khả năng đem miệng bọn họ đều lấp kín, nếu không phía chính phủ đăng bài đính chính làm sáng tỏ mọi chuyện đi.”

Louis trầm ngâm một lát nói:

“A Dao, em tới đăng bài là được.”

Từ khi tìm được Kỷ Dao vẫn luôn dối gạt tin tức với bên ngoài, cho tới hôm nay Osborne đã phá xác xong, thì không cần tiếp tục giữ bí mật.

Là thời điểm công khai với bá tánh, cho A Dao lấy thân phận hoàng hậu đế quốc tiến vào tầm nhìn của công chúng.

Vừa rồi anh sở dĩ ở khu phục vụ làm trò biến thành thú hình trước mặt người dân như vậy, còn khoa trương mà chở Kỷ Dao và Osborne bay trở về hoàng cung.

Ngoại trừ thật sự vui mừng ra còn xuất phát từ phương diện này mà suy xét.

Kỷ Dao hơi vừa nghĩ đã hiểu dụng ý của Louis, tuy có chút lo sợ nhưng vẫn đồng ý: “Được.”

Kết hôn là chuyện của hai người, nhưng hôn nhân của cậu và Louis lại là chuyện lớn của toàn bộ tinh cầu Alpha.

Chờ đến khi bá tánh phát hiện Louis đại đế anh minh thần võ của bọn họ cùng một người đàn ông không hề có thân phận bối cảnh ở bên nhau, không biết sẽ có phản ứng gì.

Bất quá, mặc kệ mọi người sẽ nói như thế nào, cho dù đưa ra phản đối, cậu cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước.

Brandon thấy vậy nói:

“Ngài Evans, nơi này của tôi có một tấm ảnh chụp cũng không tệ lắm, ngài có muốn dùng hay không?”

Kỷ Dao vừa thấy đã rất thích, kêu Brandon gửi cho mình, sau đó vắt hết óc mà bắt đầu soạn chữ.

Ba phút sau, trên mạng siêu A không tiếng động mà thêm một bài đăng mới.

Kỷ Dao không xa xôi:

【 Cảm ơn mọi người đã quan tâm, con rồng của tôi đã tìm được rồi. 】

Suy nghĩ nửa ngày cậu cũng không biết nói cái gì cho hay, dứt khoát vô cùng đơn giản viết một câu.

Bất quá phía dưới lại kèm theo một tấm ảnh chụp không hề đơn giản chút nào, hình ảnh có một con rồng nhỏ bằng bàn tay trên đầu Kỷ Dao, còn cậu cưỡi trên lưng con rồng lớn màu đen, ở dưới ánh mặt trời xán lạn bay lượn, bối cảnh cách đó không xa là hoàng cung nguy nga tráng lệ.

Các fan của Kỷ Dao đầu tiên nhìn thấy bài đăng này, trong lúc nhất thời đều ngây dại, tập thể nghẹn lời, ngày xưa ham thích tranh đoạt sô pha chiếm địa bàn cũng biến thành người câm.

Kỷ Dao không dám nhìn khu bình luận, nên đăng xuất siêu A tạm thời trốn tránh một chút.


Tiếp theo Brandon từ trong bao công văn lấy ra hai phần văn kiện.

“Bệ hạ, về chuyện ngục giam bạo loạn xảy ra hôm nay nên xử lý như thế nào, cùng với vụ Tử tước Robert bị bắt cóc, còn cần ngài cho chỉ thị.”

Louis nhận lấy, sau đó đem Kỷ Dao ôm lấy nói:

“Bảo bối, em với Osborne đi thư phòng cùng anh một lát.”

Anh bây giờ lúc nào cũng muốn ở cùng bạn đời và con trai mình.

Kỷ Dao tự nhiên cũng không cự tuyệt, vì thế bế bé rồng cùng anh đi thư phòng.

Tới nơi rồi, Louis vào bàn phê duyệt văn kiện, bé rồng ở trên thảm tiếp tục dùng móng vuốt chơi banh nhựa, Kỷ Dao thì mở ra vòng tay nhìn thoáng qua, cách lúc cậu đăng bài mới đã qua hơn mười phút, khu bình luận cuối cùng náo nhiệt lên.

– – Trời ơi! Tôi không nhìn lầm chứ, rồng to thêm rồng nhỏ? Đây là muốn nghịch thiên hả!

– – Đây là P (photoshop) đi ha ha ha, vị đại thần kỹ thuật nào mà ngưu X* như thế, cầu chủ thớt chỉ đường cho!

*Ngưu X: Rất trâu bò, lợi hại, mạnh mẽ (mang ý bất nhã) (cách viết khác ngưu B (牛B) /ngưu bức (牛逼) /NB)

– – Đừng nói, cũng thật sự giống nhau, đặc biệt là con rồng nhỏ kia, làm ra sinh động như thật, tuyệt thế!

– – Không nghĩ tới hôm nay anh trai nhỏ nghịch ngợm như thế, tấm hình này là tự mình làm sao? Quá lợi hại, có thể cũng đem tôi đi P hay không cầu xin đó!

– – Tôi nhớ rõ chủ thớt đã từng nhắc tới “A Long”, đây không phải là con rồng kia đi, bằng không thế giới này quá huyền huyễn rồi!

– – Anh trai nhỏ nhanh đem bài đăng xóa đi, có chút vui đùa không thể nói, Rồng đen cùng vị kia quá giống, đây là đại bất kính, coi chừng gây họa hại thân!

Kỷ Dao bất đắc dĩ mà cười nói: “Bọn họ đều không tin, cho rằng ảnh chụp là do em P.”

“Không tin? Chờ anh hai phút, bảo bối.” Louis cầm bút ngòi vàng viết như rồng bay phượng múa trên văn kiện.

Trong ngục giam bạo loạn, có ba tên tội phạm trọng hình ở trong quá trình vượt ngục bị cảnh ngục hạ gục, có bảy tên khác bị thương.

Cliff thì sau khi Louis hạ lệnh phải giết chết thì bị bắn bởi một tay súng bắn tỉa, và sau đó anh ta bị chôn vùi trong biển lửa cùng với đồng bọn, chấm dứt hoàn toàn giấc mơ hoàng đế của mình.

Robert là tên trộm gây nguy hại cho thành viên quan trọng của hoàng gia đã bị sở cảnh sát Đế đô bắt, theo luật thì đoạt lại tước vị, biến thành dân thường, hủy bỏ quyền hạn quý tộc, sau này vĩnh viễn không được vào cung, ngoài ra còn phải trách nhiệm hình sự nhất định.

Louis âm thầm thở dài một hơi, đây là kết quả anh không muốn nhìn thấy, nhưng Robert là người đã trưởng thành, nếu phạm sai lầm nhất định phải vì thế trả giá, nếu không cậu ta vĩnh viễn sẽ không nghe lời giáo huấn.

Bé rồng chơi một lát đã chán quả banh nhựa rồi, bay đến trên bàn sách bò tới bò lui, làm cho cha bé không thể tập trung làm việc.

Kỷ Dao thấy thế vội vàng đem bé bế lên:

“Ngoan nha, không được quấy rầy cha con làm việc.”

Osborne là dùng móng vuốt nhỏ ôm tay cậu, mở ra cái miệng nhỏ còn chưa có mọc răng gặm ngón tay cậu, làm cho trên tay Kỷ Dao đều là nước miếng, ngứa đến cậu muốn cười to.

Một lát sau, bài đăng của Kỷ Dao bị người ta chia sẻ nhiều cũng đã hot lên, rất nhiều dân mạng xa lạ chen chúc tới, lời nói so với fans của Kỷ Dao thì muốn kịch liệt chua ngoa hơn nhiều, giống như đấu đại hội tiến hành trách cứ và công kích cậu không chút lưu tình.

– – Mẹ kiếp! Con rồng đen kia không phải là Louis đại đế độc thân hai trăm năm của chúng ta sao? Tôi không nhìn lầm đi!

– – Không có khả năng không có khả năng không có khả năng! Giả giả giả!

– – Chủ thớt thật to gan, loại đồ này cũng dám làm giả, sao mi không lên trời luôn đi!

– – Cư nhiên còn đem chính mình P đến ngồi trên lưng rồng của Louis đại đế, thật là ăn gan hùm mật gấu, không biết xấu hổ hay sao mà đưa lên!

– – Chậc con rồng nhỏ trên đầu giống như đúc nguyên hình Louis đại đế, thật là quá phát rồ!

– – Không muốn sống hay sao mà một hai phải tìm đường chết! Internet đều không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, mi phải biết lượng chia sẻ vượt qua 500 lượt là phải chịu trách nhiệm hình sự!


– – Louis đại đế là người mà ngươi có thể mơ ước sao! Cũng không biết soi gương lại xem mình có bao nhiêu cân lượng!

Mọi việc như thế, không phải trường hợp cá biệt.

Kỷ Dao không khỏi đỡ trán, giờ thì tốt rồi, mình đã trở thành dân mạng bất hợp pháp tuyên truyền tin tức giả.

Louis sau khi viết xong chỉ thị đem bút ném xuống, tiến đến bên cạnh Kỷ Dao nhìn thoáng qua, lập tức giận sôi máu, xắn tay áo nói:

“Bảo bối, anh tới chống lưng cho em!”

Mấy giây sau, nhiều thêm một chia sẻ.

Louis không dễ dàng: 【 Cảm ơn mọi người đã quan tâm, một nhà đoàn tụ. [ mỉm cười. Jpg] 】//@ Kỷ Dao không xa xôi: 【 Cảm ơn mọi người đã quan tâm, con rồng của tôi tìm được rồi. 】

Ha hả, Đại đế này tự mình ra tay, còn trị không được đám dân mạng này sao!

Qua một phút đổi mới, cái chia sẻ này lại giống như đá chìm đáy biển lặng yên không một tiếng động, một chút bọt nước cũng chưa bắn lên.

Ngay cả fans của Kỷ Dao thường xuyên châm chọc mỉa mai anh lúc này cũng đều vội vàng cùng dân mạng khác ồn ào nhốn nháo, không rảnh phản ứng lại anh.

Louis: “…”

Kỷ Dao bật cười, an ủi anh:

“Đừng nóng giận, mọi người cũng không biết đây là tài khoản phụ của anh.”

Louis vẻ mặt khó chịu nói:

“Vậy phải làm cho bọn họ biết anh đây là ai!”

Nói xong ấn vài cái trên vòng tay, thành viên quan nội vụ cao cấp nào đó đã đăng bài lên.

Bé rồng gặm ngón tay Kỷ Dao đủ rồi, rốt cuộc đem cậu buông ra, vỗ cánh nhỏ bay đến trên tay Louis, lại làm bộ đi gặm cha bé.

Louis vội nói:

“A, không được, cha mới vừa cầm qua văn kiện, trên tay rất dơ!”

Anh muốn đem bé rồng từ trên tay mình lay xuống, lại sợ sức lực lớn sẽ làm con trai bị thương, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm như thế nào.

“A Huyền ngoan, tới cắn cái này.”

Kỷ Dao chạy nhanh tới giải vây, đem cục xương nhựa dự phòng trong túi áo mình đưa qua.

“Pi!” Bé rồng lúc này mới buông tha cha nó, dùng bốn cái móng vuốt nhỏ ôm cục xương nhựa, hự hự mà gặm lên.

“Nhóc con vóc dáng bé xíu mà sức lực cũng không nhỏ.”

Louis ngữ khí bất mãn nhưng khóe miệng lại cong lên, sau khi anh rảnh tay đổi mới giao diện của mình trên mạng siêu A, rồi nói:

“Đây cũng không kém nhiều lắm.”

Hoàng gia Alpha trực tuyến: Chúc mừng Bệ hạ tìm được chân ái, hôm nay cùng ngài Kỷ Dao • Evans có được con trai, ít ngày nữa sẽ cử hành hôn lễ!

Đây là phúc của đế quốc, là phúc của bá tánh, khắp chốn vui mừng! //@ Louis không dễ dàng:

【 Cảm ơn mọi người đã quan tâm, một nhà đoàn tụ. [ mỉm cười. Jpg] 】//@ Kỷ Dao không xa xôi: 【 Cảm ơn mọi người đã quan tâm, con rồng của tôi tìm được rồi. 】

Kỷ Dao muốn nhìn bình luận một chút, lại phát hiện căn bản mở không được bình luận nào, thì ra chính là lag, mạng siêu A xưa nay được xưng “Mạng siêu tốc hạng nhất, luôn được tận hưởng cảm giác mượt mà như tơ lụa” cũng hỏng sao.

Xem ra cái chia sẻ này có lực chấn động khá mạnh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.