Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 23: Bạn đời của Đại Đế là ai?


Đọc truyện Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không – Chương 23: Bạn đời của Đại Đế là ai?

Editor: AmiLee

Vừa lên xe Antonio liền oán giận nói: “Cái vũ hội rách nát, thật là lãng phí thời gian của tôi!”

Kỷ Dao buồn bực nói: “Ngài không phải rất được hoan nghênh sao, chẳng lẽ không có người vừa ý?”

“Đừng nói nữa!” Antonio bực bội mà đem trong nơ trên cổ tháo xuống, ném tới một bên.

“Những người đó ngay từ đầu vây quanh tôi lời ngon tiếng ngọt, kết quả Bệ hạ đến tất cả đều mất hồn mất vía, đem tôi trở thành cái gì!”

Kỷ Dao đồng tình mà nói: “Cũng không thể hoàn toàn trách bọn họ, Đại Đế xác thật không giống người thường.”

Mặc dù vừa rồi khoảng cách trên trăm mét, nhưng trong nháy mắt cậu đã bị khí tràng của Louis Đại Đế kích đến tim đập như đánh trống, những tiểu thư và công tử đó cách gần như vậy sẽ thất thố cũng rất bình thường đi.

Antonio vừa nghe liền tạc mao, dựng lông mày nói: “Cậu vừa nói gì?”

Tài xế đang ở lái xe sợ tới mức run lên một cái, thiếu chút nữa đem xe lái đến mương ven đường.

“Tôi nói là Bệ hạ thân phận đặc biệt, đây là ưu thế trời sinh, nhưng là ngài cũng rất có mị lực, là những người đó không có ánh mắt, đừng nóng giận.”

Để tránh kích thích đến con sư tử cảm xúc không ổn định này, xuất hiện thảm kịch xe hủy người vong, Kỷ Dao cơ trí mà sửa lại miệng, còn ở trên vai Antonio mà vỗ vỗ tính trấn an.

Antonio: “…”

Ngài thượng tướng thoáng chốc hết giận, đồng thời giật mình, vật nhỏ này nói mình có mị lực, chẳng lẽ cậu ấy yêu thầm mình?

Antonio quay đầu đi nhìn Kỷ Dao, lúc trước cảm thấy khuôn mặt miễn cưỡng có thể vừa mắt tựa hồ sinh động không ít, so với đám nam nữ trong vũ hội đêm nay cũng không kém, như vậy mình có phải hay không có thể..

“Thượng tướng, bạn đời của Đại Đế là ai vậy?” Kỷ Dao cũng quay đầu tới, trên mặt rõ ràng tràn ngập bát quái.


Vật nhỏ này quá không an phận, thật là thiếu điều giáo*! Antonio khó chịu mà hạ khóe miệng, “Ai biết, từ trước đến nay không nghe Bệ hạ nói qua, nói không chừng là tung hỏa mù.”

*Thiếu điều giáo: Không được dạy dỗ từ tâm lý đến sinh lý, thiếu SM.

Kỷ Dao không khỏi mở ra màn hình ảo lên mạng siêu A nhìn liếc qua một cái, quả nhiên, đề tài liên quan đến Louis Đại Đế có ba cái lên ba vị trí đầu bảng hot search.

Cái thứ nhất, Louis Đại Đế chính miệng thừa nhận đã có bạn đời.

Cái thứ hai, bạn đời thần bí của Louis Đại Đế rốt cuộc là ai?

Cái thứ ba, người bạn đời hư thực của Louis Đại Đế!

– – Độc thân hai trăm năm Đại Đế cũng đã có bạn đời, vậy tôi SOLO một trăm tám mươi năm nay cũng có thể chờ mùa xuân của mình đến phải không vậy?

– – Mấu chốt là lầu trên có thể sống lâu đến như vậy sao, Bệ hạ chính là thiên phú dị bẩm, hai trăm tuổi vẫn cứ phong hoa tuyệt đại*!

*Phong hoa tuyệt đại: Nói về vẻ đẹp của một người, vô cùng đẹp, yêu nghiệt.

– – Không không không tôi không tin! Đã nói một đời một người mà Bệ hạ lại thoát ế trước còn tôi vẫn là cẩu độc thân!

– – Xác định này không phải vì Bệ hạ muốn tránh bị quấy rầy mà tung hỏa mù chứ? Dù sao tôi cũng không tin ô oa oa oa..

– – Chào mọi người, chính thức giới thiệu một chút, bạn đời của Đại Đế chính là tôi.

– -Lầu trên không biết xấu hổ, rõ ràng là tôi!

– – Là tôi là tôi là tôi!

Kỷ Dao xem mấy cái bình luận, bị phản ứng phong phú khoa trương của các dân mạng làm đến buồn cười.


Antonio thấy cậu đối với ảnh chụp mơ hồ của Louis Đại Đế trên mạng cười không ngừng, thoáng chốc tâm lý không cân bằng, “Tin tức bên lề đường có cái gì đẹp, đừng quên tôi mới là ông chủ của cậu.”

Đúng là chỉ có động vật họ mèo mới kiêu ngạo lại thích tranh sủng như vậy, khiến cho mình chú ý đi, Kỷ Dao liền thu màn hình ảo.

Tới dinh thượng tướng rồi, từ trong xe vừa bước xuống, Kỷ Dao liền ở trong không khí lạnh hắt xì một cái.

Antonio nhíu mày, “Sao mà giống như người pha lê vậy, cảm lạnh còn chưa có khỏi sao?”

Kỷ Dao hít hít cái mũi, ôm cánh tay phổ cập khoa học cho anh ta: “Không nhanh như thế, bệnh như vầy cũng phải mất một tuần mới có thể tự khỏi.”

“Đó là sức đề kháng của cậu quá kém, bổn thượng tướng trước nay không có tật xấu đó.” Antonio không cho là đúng.

Sau đó phân phó cho quản gia Charles tiến đến nghênh đón: “Cho cậu ấy thêm chút quần áo ấm, đừng làm giống như tôi ngược đãi người làm.”

“Vâng, thưa chủ nhân.”

Sau khi trở lại phòng, chỉ chốc lát sau nữ hầu Ella đã lấy tới một chiếc áo khoác mà binh lính trực cửa thường mặc của dinh thượng tướng.

Kỷ Dao mặc xong rất mập mạp, giống như quả cầu tuyết vậy, bất quá vì chống lạnh hiệu quả lại không tồi.

Ella hiển nhiên đối với việc làm mai còn chưa có chết tâm, nhân cơ hội lại nói: “Evans, sau khi tôi cùng em trai họ bà con xa nói tình huống của cậu thì cậu ấy cảm thấy rất hứng thú với cậu, hẹn cậu đêm mai đi khách sạn năm sao xa hoa nhất Đế Đô sao ăn cơm có được không?”

Kỷ Dao rất là bất đắc dĩ, “Xin lỗi, tôi đang bị cảm lạnh, chỉ sợ ăn thịt rồng cũng không nếm ra hương vị gì. Hơn nữa hiện tại tôi không được nghỉ phép, không thể tùy tiện ra khỏi dinh, trừ phi cô thay tôi hướng bên trên xin nghỉ phép giùm.”

“Vậy bỏ đi.” Ella vừa nghe xong đã rụt cổ, sau đó liền bỏ đi.

Kỷ Dao đóng cửa rồi tắm rửa một cái, nhớ tới đã vài ngày không liên hệ với bà Emma, lúc này thôn Thải Hồng vừa đúng là buổi sáng, liền gọi video với bà cụ.


Bên kia rất nhanh tiếp điện thoại, Kỷ Dao hỏi: “Bà Emma, bà gần đây có khỏe không?”

Bà Emma: “Ta khỏe, cháu trai của ta cũng đã về, mọi chuyện đều rất thuận lợi. Cháu thì sao? Sao sắc mặt nhìn qua giống như không được khỏe vậy?”

Kỷ Dao: “Hai ngày này cháu bị cảm nhẹ, cháu sẽ uống nhiều nước và nghỉ ngơi nhiều ạ.”

Bà Emma: “Vậy thì được, đừng làm chính mình quá mệt. Đúng rồi, cháu có nhìn thấy tin tức trên mạng không? Nói Bệ hạ đã có bạn đời, hiện tại cháu không phải ở Đế Đô sao, có biết bạn đời của Bệ hạ là ai không?”

Kỷ Dao không khỏi có chút buồn cười, “Cháu không biết, bất quá hôm nay cháu theo ông chủ mới đi tham gia vũ hội kia, tận mắt nhìn thấy hoàng đế rồi đó ạ, tuy rằng ngài mang mặt nạ, nhưng chỉ cách trên trăm mét.”

Bà cụ lập tức kích động lên, “Thật vậy chăng! Trời ơi, cháu của ta, cháu thật là quá may mắn! Nếu ngày nào đó cháu có thể cùng Bệ hạ nói chuyện, vậy thay ta hỏi thăm ngài một tiếng!”

Tuy rằng cái khả năng này tính ra so với trúng vé số còn muốn nhỏ hơn, nhưng Kỷ Dao vẫn đáp ứng: “Được, không thành vấn đề!”

* * *

Buổi sáng ngày hôm sau Kỷ Dao vẫn cứ chảy nước mũi, Antonio không kiên nhẫn, “Tại sao còn chưa đỡ, lập tức gọi bác sĩ đến khám!”

Charles đáp: “Vâng ạ.”

Lúc sau chờ Antonio đi làm, Charles liên hệ với một vị bác sĩ gia đình chuyên phục vụ dinh thượng tướng tên là Carl, nói trong dinh có người bị bệnh yêu cầu khám bệnh.

Đối phương kinh ngạc hỏi: “Có phải là ngài thượng tướng bị bệnh không?”

Charles nói: “Không phải, là một người tùy tùng mới của thượng tướng đại nhân.”

“Thì ra là thế, thực xin lỗi, buổi sáng hôm nay phòng khám bận quá, tôi chỉ sợ không có thời gian đi vào quý phủ đến khám bệnh tại nhà, ngài có thể phái người đưa người bệnh của quý dinh tới phòng khám không? Nếu không buổi chiều hoặc là buổi sáng ngày mai tôi có thể đi qua.”

Charles quay đầu nhìn Kỷ Dao một cái, có chút do dự.

Charles mở chính là loa ngoài, Kỷ Dao nghe được hai người nói chuyện, liền nói: “Ngài quản gia, không cần phải phiền phức, tôi không có phát sốt, hẳn là không quan trọng, qua mấy ngày sẽ không có việc gì.”

Charles không tán đồng nói: “Vậy cũng không nhất định, bệnh tật có chút nghiêm trọng ngay từ đầu bệnh trạng cũng không nghiêm trọng. Huống chi chủ nhân vừa rồi đã ra lệnh, đây là chủ nhân đối với cậu ban ân, cậu phải hiểu được cám ơn, biết không.”


“Vâng biết rồi ạ.”

Charles tiếp theo liền quay lại người bác sĩ nói: “Hiện tại tôi sẽ kêu tài xế đưa cậu ấy qua, cậu ấy tên Evans.”

“Được, tôi có thể an bài cho cậu ấy khám lúc chín giờ.”

Sau đó Charles cho một người tài xế đưa Kỷ Dao đến phòng khám của Carl bên khu phố Wood.

Từ sau khi vào dinh thượng tướng, hai ngày này Kỷ Dao vẫn luôn bận rộn, hơn nữa thân thể có chút không khoẻ, nên không có lên mạng siêu A đăng bài.

Lúc này nhìn một chút phát hiện rất nhiều dân mạng đều rất quan tâm cậu, sôi nổi ở phía dưới bài đăng nhắn lại dò hỏi tình huống của cậu.

Ở trên xe đánh chữ lúc ẩn lúc hiện có chút phiền toái nên Kỷ Dao đã đăng một cái giọng nói.

Kỷ Dao không xa xôi: 【 Xin lỗi làm mọi người lo lắng. Hai ngày này bận công việc mới, hơn nữa bị cảm nhẹ, tinh thần không được tốt, nên không có đăng bài lên, về sau tôi sẽ tranh thủ mỗi ngày đổi mới một chút. 】

Khi âm thanh vừa phát ra, lập tức dẫn đến một bang dân mạng hô to gọi nhỏ.

– – Wow, lần đầu tiên nghe được giọng nói của chủ thớt, rất trẻ nha, bởi vì bị cảm mang theo chút giọng mũi cũng rất êm tai!

– – Quả nhiên là anh trai nhỏ không phải ông chú trung niên mập mạp, giọng chính tông của thiếu niên ôn nhu sạch sẽ êm ái!

– – Thật sự nghe rất hay, làm tôi càng ngày càng tò mò Kỷ Dao trông như thế nào, cho dù xấu một chút cũng không sao, tôi rất thích giọng nói này!

– – Tò mò +1!

– – Số ID tò mò +1!

– – Tôi không phải đã sớm nói qua sao, chủ thớt chẳng những không xấu, giá trị nhan sắc còn hoàn toàn không thua những tiểu thịt tươi đang nổi, một đôi mắt đen nhánh đặc biệt xinh đẹp!

Chỉ tiếc trước kia lúc tôi đi thiên đường thú cưng Lily chưa chụp cho anh trai nhỏ một tấm, bằng không hiện tại nói không chừng dựa vào bán ảnh chụp cũng có thể kiếm chút tiền, biết vậy mà không làm..

Đây một lời đương nhiên là nói giỡn, Kỷ Dao không khỏi mỉm cười.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.