Đọc truyện Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không – Chương 15: Louis không dễ dàng
Editor: AmiLee
Người đàn ông hứng thú nói, từng bước một đến gần Kỷ Dao, Kỷ Dao có chút hoảng sợ lui về phía sau, đến khi lưng chạm đến tường.
Cliff nhìn phản ứng sợ hãi của Kỷ Dao giống như động vật nhỏ rất vừa lòng, nhịn không được vươn một bàn tay khớp xương thô to, lòng bàn tay che kín vết chai, muốn véo chiếc cằm nhọn trắng bệch của cậu.
Kỷ Dao sớm có phòng bị, cúi thấp người từ dưới cánh tay Cliff trốn qua, đồng thời dùng khuỷu tay của cậu đụng vào gần miệng vết thương vừa mới băng bó xong.
“Chết tiệt!”
Cliff đau đến cong lưng, che lại xương sườn hét lên: “Cậu, sức lực tay cũng không nhỏ!”
Kỷ Dao vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Anh Cliff, tôi cũng không muốn như vậy, là anh ép buộc tôi.”
Cliff hơi khựng lại không giận còn cười: “Thật thú vị, Anh trai hồi đầu còn nhìn lầm, vừa rồi thật là coi nhẹ cậu.”
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng còi cảnh sát, cắt ngang sự yên lặng của khu phố.
Cliff sắc mặt biến đổi, một bộ khó có thể tin được: “Cậu cư nhiên báo cảnh sát?”
Kỷ Dao nói: “Đúng vậy, nếu anh chưa làm qua chuyện xấu, vậy không cần lo lắng.”
Vừa rồi sau khi vào tiệm, cậu dựa vào trực giác cảm thấy trên người đàn ông bị thương này có một sự hung hãn mà người thường không có.
Ngôn ngữ và cử chỉ cũng lộ ra chỗ khả nghi, vì thế khi từ hòm thuốc lấy thuốc cầm máu liền bí mật gửi tin nhắn báo nguy cho cảnh sát thành phố Z.
Nếu cảnh sát đến chứng minh Cliff là vô tội đương nhiên tốt, còn có thể hỗ trợ bắt được những tên côn đồ hành hung giết người, nếu không về sau còn không biết sẽ có bao nhiêu người dân bị hại.
Nếu không phải..
Cliff lúc này thật sự tức giận, trên mặt lần lượt được bao phủ một lớp lông chim màu xám đen, đầu ngón tay mọc ra những chiếc móng dài hơn mười cm.
Mỏ chim hình móc câu hướng về phía Kỷ Dao phát ra một tiếng kêu sắc nhọn chói tai, có vẻ như ngay sau đó nhào lên đi cắt đứt yết hầu của cậu.
Đó là một con đại bàng Hast khổng lồ, bá chủ không trung, vua của các loài chim.
Kỷ Dao chỉ kinh ngạc ngẩn ra trong một giây đồng hồ, sau đó nhanh chóng vươn tay tới nắm cặp móng vuốt sắc bén.
So với cảm xúc sợ hãi thất vọng trong lòng càng nhiều hơn: “Cliff, tôi vừa mới cứu anh, anh muốn lấy oán trả ơn sao?”
Nhìn cặp mắt với đồng tử màu đen tĩnh lặng kia, trong lòng Cliff chấn động, con ngươi giãn ra, nâng một chân móng vuốt lên lại co giật vài lần, nhưng lại không thể tiến về phía trước một cm.
Như thế một lát sau, tiếng còi cảnh sát càng ngày càng gần, cách tiệm thú cưng không đến một trăm mét.
Cliff hoảng hốt một chút, đột nhiên biến trở về hình người, ném xuống một câu tàn nhẫn: “Mi lợi hại, thả cho mi một con ngựa, lần sau sẽ không dễ dàng như thế”.
Sau đó hoảng sợ mà chạy ra ngoài, trong chớp mắt liền biến mất ở trong hẻm tối tăm.
Kỷ Dao thở dài một hơi, chuyện không hy vọng thấy vẫn xảy ra.
Xe cảnh sát nhanh chóng chạy đến cửa, một người cảnh sát xuống dưới hỏi: “Vừa rồi ai báo cảnh sát vậy? Xảy ra chuyện gì?”
Kỷ Dao đem mọi chuyện thuật lại.
Cảnh sát nghe vậy biến sắc: “Sẽ không trùng hợp như vậy đi, cậu đem đặc điểm ngoại hình của người đàn ông kia nói cụ thể một chút!”
Kỷ Dao liền khoa tay múa chân nói: “Anh ta mang mũ, trên mặt dính không ít vết bẩn, xem không lớn rõ ràng khuôn mặt, con ngươi có lẽ màu hơi xanh.
Cao khoảng 185 đến 190cm, thân thể so anh còn to con hơn một chút, trên mu bàn tay trái săm một con mắt ác ma, nguyên hình là một con con đại bàng khổng lồ.”
“Không thể tin được, khẳng định là tên thủ lĩnh phản quân đang lẩn trốn, biệt hiệu là “Lãnh chúa vực sâu” tội phạm truy nã cấp A!”
Cảnh sát hít hà một hơi: “Người đó đâu, hiện tại ở nơi nào?”
Thủ lĩnh phản quân? Nguy hiểm như thế sao! Kỷ Dao cũng hoảng sợ: “Trước khi anh tiến vào anh ta vừa mới chạy vào hẻm nhỏ bên cạnh.”
Cảnh sát vội vàng lấy ra bộ đàm nói một hồi, sau đó rút súng treo ở thắt lưng ra, cất bước liền đuổi theo.
Đây được định sẵn là đêm không an tĩnh, rất nhanh lại tới nữa rất nhiều cảnh sát đặc nhiệm có vũ trang, tiến hành tìm kiếm trải dài mười km trên khu nhà
Lúc sau Kỷ Dao còn bị mang đi cục cảnh sát làm một phần ghi chép kỹ càng tỉ mỉ, cục trưởng cảnh sát Wilson đều kinh động, từ trong nhà suốt đêm chạy tới, tự mình hỏi Kỷ Dao mấy câu.
Sau đó vuốt tóc không còn mấy cọng trên trán sáng bóng nói: “Ái chà, đây chính là vụ án lớn! Nếu có thể bắt được tên kia, đó chính là một việc lớn, ta có thể lên một cấp, cậu cũng có thể nhận được thù lao không nhỏ!
Chao ôi, thật đáng tiếc, cậu lúc ấy làm sao lại để gã dễ dàng chạy đi mất. Thật là!”
Kỷ Dao cứng họng, lúc ấy cậu cũng không biết tình huống sẽ nghiêm trọng như thế.
Huống chi Cliff có thể chất mạnh mẽ, mang theo thương tích thì cậu cũng không phải đối thủ của hắn, có thể từ an toàn thoát khỏi tay người đàn ông đó đã không tồi.
Một phen lăn lộn đến hai giờ sáng Kỷ Dao mới được đưa về cửa hàng thú cưng, cậu ngã vào giường liền ngủ.
Sáng hôm sau Lily cùng Linda đi vào trong cửa hàng, nghe nói việc tối hôm qua xảy ra xong đều sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
Lily kinh hô: “Trời ơi, thật là đáng sợ! Kỷ Dao, về sau lại đụng đến loại người này em không cần phản ứng lại, còn phải tránh xa nữa!”
Linda cũng nói: “Đúng vậy, em có tấm lòng thật tốt quá, còn may cảnh sát tới cũng nhanh, bằng không nguy hiểm hơn, về sau nhất định phải cẩn thận một chút!”
Kỷ Dao ngoan ngoãn đồng ý.
Tuy nhiên, cậu cũng không có bảo đảm lần sau gặp cùng loại tình huống tương tự cậu có thể hay không làm ra phản ứng như vậy, bởi vì cậu rất khó làm ngơ trước một người sắp chết, vô luận người hay là động vật.
Đáng tiếc buổi tối ngày đó cảnh sát cũng không có bắt được Cliff, hai cô gái đều rất lo lắng tên tội phạm truy nã hung ác kia sẽ quay lại tìm Kỷ Dao gây phiền toái.
Cũng may cảnh sát ở quanh thân bố trí không ít lực lượng, đối cửa hàng thú cưng tiến hành theo dõi 24/24 từ mặt đất đến không trung mọi thời tiết.
Cho dù Kỷ Dao đi siêu thị gần đó mua đồ vật, cũng có vài cảnh sát đặc nhiệm âm thầm đi theo cậu.
Qua vài ngày sau, có tin tức truyền đến, nói Cliff đã chạy thoát khỏi khu M05 đến Bắc bán cầu, sau đó biến mất như bốc hơi khỏi thế giới không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Cục cảnh sát thành phố Z bận việc một hồi. Cục trưởng Wilson tức giận đến mấy cây tóc trên đầu rớt hết, hoàn toàn đầu trọc.
Cảnh sát bố trí quanh cửa hàng thú cưng sau đó đã được rút lui, Kỷ Dao và những người khác cũng khôi phục cuộc sống bình thường.
Nhưng sau sự việc này an ninh khu vưc xung quanh so với trước kia cải thiện không ít.
* * *
Vào đêm, Alpha tinh cầu một chỗ khác.
Louis ở đại điện của hoàng cung bực bội không thôi mà đi dạo tới đi dạo lui, giống như một con thú ngủ say.
Cận vệ bên cạnh tất cả đều nín thở đứng trang nghiêm, thở mạnh cũng không dám.
Brandon bước vào, trong lòng bàn tay vã mồ hôi, vô cùng tự trách nói: “Bệ hạ, thần rất xin lỗi..”
“Ta không muốn lại nghe thấy cái từ này.”
Louis mặt lạnh như tiền, lạnh lùng ngắt lời: “Ta sẽ cho ông thời gian thêm mười ngày, nếu vẫn là không có bất luận tin tức cùng tiến triển gì, ta đây sẽ tự mình đi tìm em ấy.”
Đã qua hơn hai tháng, không thể lại tiêu phí như thế này.
Anh yêu cầu A Dao chờ mình, lại vừa đi lâu như vậy không có lộ diện, A Dao sẽ có bao nhiêu sao thất vọng và đau lòng, ngẫm lại khiến cho anh cảm thấy yết hầu như bị bóp chặt không thể hô hấp.
Brandon muốn khuyên, há miệng thở dốc lại không phát ra tiếng.
Quan hệ một lần có thể quản lý lâu như vậy rất không tồi, Bệ hạ lúc này vẫn là dùng lý trí khống chế chính mình, lỡ câu nào ông nói gì không tốt, kích thích đến Bệ hạ phát cuồng tại chỗ thì ông không gánh nổi cái trách nhiệm này.
Nghĩ tới nghĩ lui, Brandon chỉ có thể bày tỏ lập trường: “Tạ Bệ hạ đã cho thêm thời gian, thần sẽ tận lực. Thời điểm không còn sớm, bệ hạ ngài nghỉ ngơi sớm một chút, trong khoảng thời gian này quốc sự nặng nề, thỉnh ngài cần phải bảo trọng thân thể.”
Louis mặt vô biểu tình mà phất phất tay, Brandon liền khom người lui đi ra ngoài.
Louis buộc mình phải bình tĩnh, đi thư phòng xử lý công vụ thẳng đến mười hai giờ, sau đó đi phòng tập thể hình tiết mồ hôi như mưa trong hai giờ.
Tắm rửa xong nằm lên giường, vẫn không có buồn ngủ, anh tùy tay mở ra vòng tay ở đầu giường, tính toán lướt mạng siêu A một chút cho qua đêm dài nhàm chán.
Tài khoản “Louis đệ nhất” có nhân viên nội vụ cung đình thay anh xử lý, Louis hiếm khi đăng nhập, hơn một tháng trước mới phá lệ một lần, đêm nay là lần thứ hai.
Vừa bước vào, vô số tin tức như thủy triều tràn ra, Louis không để ý tới, trước tiên ở trang đầu chán đến chết mà lật xem, không có gì đặc biệt, Đế quốc đang trong thời kỳ thịnh vượng.
Anh lại quay lại chủ trang của mình, click mở bài đăng một tháng trước và nhìn xem ảnh chụp cảnh đẹp mùa xuân được dân mạng trên khắp nơi trên thế giới chụp lại trong các bình luận, nhưng thật ra so với các blogger du lịch dùng thiết bị cao cấp chụp được chỉnh sửa hoàn hảo thì sẽ thú vị một chút.
Một lát sau, Louis nhìn đến một tấm ảnh mơ hồ có chút quen mắt, ánh mắt không khỏi hơi ngưng tụ
Bức ảnh này là khi anh đăng bài qua hơn nửa tháng mới đăng lên, số lượng thích chỉ có mấy trăm lượt nhưng đã đứng vị trí đầu mấy phần.
Tấm hình chụp không phải ngọn núi danh tiếng đứng đầu, chỉ là một thôn nhỏ trên sườn núi, tường trắng mái đỏ đối lập rõ ràng, thấp thoáng ở trong rừng rậm tươi tốt, giữa không trung treo một cây cầu vồng sau mưa, đính kèm dòng chữ là “Mùa xuân thôn Thải Hồng đặc biệt đẹp”.
Thôn này dường như không lâu đã từng xa xa mà nhìn qua một cái, là ở nơi nào nhỉ?
Hồi tưởng một lát sau Louis giật mình, bỗng nhiên ngồi thẳng thân thể, thôn Thải Hồng liền ở gần sơn cốc, nói không chừng người này biết A Dao!
Anh lập tức mở ảnh chụp của người dùng “Kỷ Dao không xa xôi” vào chủ trang, người này dường như làm việc ở một cửa hàng thú cưng ở thành phố Z.
Hơn một tháng trước mới đăng ký mạng siêu A, trang đầu bài đăng đều cùng động vật nhỏ có quan hệ.
Chân dung là vẽ một con vật xấu xí đen thui lui, đã giống con dơi lại giống một loại bò sát bốn châm như là con thằn lằn hoặc là cá sấu có cánh.
Louis đang chuẩn bị gửi tin nhắn cho đối phương, liền ý thức được như vậy rất không ổn, mình hiện tại là hoàng đế có tên tuổi, tùy tiện liên hệ một dân mạng bình thường người xưa nay không quen biết, còn không đem người ta dọa sợ.
Nghĩ xong thoát khỏi tài khoản “Louis đệ nhất”, đăng ký một tài khoản khác.
ID tùy tiện lấy tên “Louis không dễ dàng”, bây giờ mới mười ngón tay như bay gửi một tin nhắn cho “Kỷ Dao không xa xôi”.
Louis không dễ dàng: 【 Cậu là người thôn Thải Hồng phải không? Thôn Thải Hồng ở dưới chân núi An Sơn? 】
Kỷ Dao ở trong cửa hàng thú cưng vừa mới ăn cơm trưa xong đang nghỉ ngơi, vừa lúc ở trên lướt mạng siêu A, nhận được tin nhắn liền trả lời: 【 Đúng vậy, anh biết thôn Thải Hồng sao? 】
Louis không dễ dàng: 【 Đã từng đi ngang qua. Trong thôn các người có một thiếu niên mắt đen tóc đen hay không? 】
Hả, người này vì sao vừa lên đã hỏi loại vấn đề này? Kỷ Dao có chút ngoài ý muốn.
Lily đứng dậy uống nước, trong lúc vô ý nhìn đến Kỷ Dao đang cứng nhắc nhìn tin nhắn.
Không khỏi bĩu môi nói: “Kịch bản, đều là kịch bản. Anh chàng này có khả năng đã gặp qua em, hơn phân nửa là không có ý tốt, nghĩ muốn lừa tài lừa sắc của em, Kỷ Dao đừng để bị anh ta lừa dối.”
“Dạ, em sẽ chú ý.”
Kỷ Dao tuy rằng không cảm thấy cậu có gì để lừa, nhưng vẫn bày tỏ lòng biết ơn vì Lily đã nhắc nhở.
Kỷ Dao không xa xôi: 【 Có, mà có chuyện gì sao? 】
Louis không dễ dàng: 【 Cậu ta trông như thế nào? Nguyên hình là gì? 】
Brandon đã sớm báo cáo qua, ở vùng An Sơn không có điều tra được người tên gọi “A Dao”, ông ấy cũng không có rối vấn đề tên, chỉ từ mặt đặc thù để lấy vào tay.
Không nghĩ tới vừa mở miệng thì giống như kiểm tra hộ khẩu lại làm Kỷ Dao nổi lên cảnh giác, hình đại diện của ID tên “Louis không dễ dàng” này là hình một người đàn ông có sẵn của hệ thống tự động.
Click mở nhìn thông tin cá nhân của đối phương, là vừa mới đăng ký tài khoản mới hôm nay, trang đầu trống rỗng, so với cậu vừa rồi dùng người máy quét dọn sàn nhà còn sạch sẽ hơn.
Người này thực sự rất khả nghi, có lẽ thật sự có ý đồ khác. Kỷ Dao trả lời: 【 Anh hỏi cái này làm gì? 】
Louis không dễ dàng: 【 Không làm gì cả, ta đối với người tóc đen mắt đen rất có cảm tình, muốn cùng cậu ta làm bạn bè mà thôi. Vừa rồi vấn đề ta hỏi cậu có thể trả lời không? 】
Kỷ Dao đã hoài nghi người này mục đích không trong sáng, đương nhiên không đem tình huống của mình để lộ ta.
Nên nghĩ ra một nhân vật hư cấu ngẫu nghiên: 【 Cậu ta có xương gò má cao, cằm rộng, cao một trăm chín mươi cm, nặng khoảng một trăm ký, thú hình là hà mã. 】
Đối phương lúc này không có nói gì, đại khái là mất mặt, không nghĩ đến quấy rầy cậu.
Kỷ Dao kỳ thật có chút thấp thỏm, cậu cũng không có thói quen nói dối.
Sau khi xuyên qua, đặc biệt là sau khi rời khỏi thôn Thải Hồng, vì che dấu thân phận của mình lại nhiều lần bịa đặt nói dối, khiến cho cậu cảm thấy ái ngại.
Hoàng cung trong tẩm cung, Louis đối với tin nhắn trả lời của Kỷ Dao rất thất vọng, nhìn dáng vẻ A Dao cũng không phải người dân thôn Thải Hồng.
Nhưng mà khoảng cách sơn cốc với thôn Thải Hồng rõ ràng rất gần, chẳng lẽ là người của thị trấn?
Louis lập tức tra xét một chút, khu M05 thôn Thải Hồng thuộc về thị trấn Bạch Vân, vì thế mở ra hệ thống chính phủ Đế Quốc, nhập khóa vân tay, quét móng mắt, tiến vào chi nhánh phòng quản lý hộ tịch, lấy ra hồ sơ dân cư của thị trấn Bạch Vân, ở thanh tìm kiếm gõ từ “Hà mã”.
– – Thân là thống soái tối cao của Đế Quốc, Louis có được quyền hạn tối cao trên tinh cầu Alpha, có thể truy cập bất kỳ thông tin bảo mật nào trên toàn bộ mạng lưới mà không gặp trở ngại nào.
Một phút sau, Louis trầm khuôn mặt, click mở khung thoại trước đó đưa vào một hàng ký tự, dùng sức to lớn suýt chút nữa đem giao diện cảm ứng chọc thủng ra mấy cái lỗ.
Louis không dễ dàng: 【 Cậu nói dối! Đừng nói thôn Thải Hồng, toàn bộ thị trấn Bạch Vân tổng cộng hai mươi ngàn dân cư, không có ai thú hình là Hà mã! 】