Ai Nói Ta Là Phế Vật???

Chương 24


Đọc truyện Ai Nói Ta Là Phế Vật??? – Chương 24

Sau khi đoàn người Nguyệt Băng chia làm hai nhóm đi hai hướng, hiện giờ Nguyệt Băng và Hạ Nghi, Hàn Tuyết cùng Lam Đằng Phi đang ngồi trên Tử Kim Điêu thần thú cấp 5 của Nguyệt Băng bay về phí Đông đại lục Lam hạ đại lục.

. . . . . . . .

Tứ đại lục được chia làm bốn hướng khác nhau:
+ Đông đại lục có Lam Hạ đại lục.
+ Tây đại lục có Hạ Huyễn đại lục.
+ Đông đại lục có Hạ Huyền đại lục.
+ Đông đại lục có Bích Hạ đại lục.

Tứ đại lục cách nhau bởi Sâm Lâm (rừng) và Huyễn Hải (biển).
+ Lam Hạ đại lục cách Hạ Huyễn đại lục là Tử Huyễn Hải.
+ Hạ Huyễn đại lục cách Hạ Huyền đại lục là Tử Vong Sâm Lâm.
+ Hạ Huyền đại lục cách Bích Hạ đại lục là Sinh Mị Huyễn Hải.
+ Bích Hạ đại lục cách Lam Hạ đại lục là Vô Yên Sâm Lâm.

. . . . . . . .


Bởi vì khoảng cách Lam Hạ đại lục và Hạ Huyễn đại lục quá xa, nếu đi xe thì mất hơn hai tháng, còn đi bằng linh thú mất khoảng gần ba tháng, thánh thú mất khoảng hơn hai tháng, thần thú mất khoảng gần một tháng cấp càng cao tốc độ nhanh thì mất nữa tháng đường đi, không nói giữa đường gặp bất trắc. Nếu bị các ma thú tập kích giữa đường đi thì thời gian đi có thể còn lâu hơn, có khi còn mất mạng.

Ban đầu, Lam Đằng Phi định đi Kim Giác Ưng thánh thú cấp 7, tốc độc coi như nhanh nếu không gặp bất trắc thì hơn một tháng chút là tới nơi. Nhưng Nguyệt Băng muốn đi nhanh làm nhanh, nàng còn trở Hỏa gia nhận lại thứ lên thuộc về mình lên. Nên nàng đã gọi ra 2 Tử Kim Điêu để đi cho nhanh. Nguyệt Băng và Hạ Nghi, Hàn Tuyết, Lam Đằng Phi đi một con, hai con còn lại để cho năm người của Lam Đằng Phi đi.

Tử Kim Điêu là Điêu có màu vàng, thân thể to lớn có thể chở mười người cùng lúc, tốc độ vô cùng nhanh, khó bắt khó thuần phục, nếu bị thuần thú sư thuần hóa chúng thành phi kị ( như tọa kị ấy, chỉ khác là trên trời và dưới đất) thì thường là Tử Kim Điêu liều mạng chống trả thà chết không làm phi kị, mất sức mạnh của bản thân nên rất ít người có Tử Kim Điêu làm phi kị lại một lúc hai con như Nguyệt Băng.

Nên… Đoàn người Lam Đằng Phi thở phào nhẹ nhõm, nếu như lúc đầu cứng đối cứng không biết kết quả thế nào. Chắc là thê thảm vô cùng, hại làm cho mất quốc thì nguy. Vì những người có thực lực cao tuổi trẻ lại có phi kị như vậy thường là gia tộc lánh đời cũng có thể là tam đại gia tộc cũng lên. Đắc tội với họ cũng như đắc tội với tử thần và nên xây một căn nhà dưới cửu tuyền là vừa.

Gần một tháng họ đã đế Lam Hạ đại lục, gặp không ít ma thú tập kích nhưng toàn là Hạ Nghi, Hàn Tuyết và đoàn người Lam Đằng Phi ra tay, và giờ họ đang ở biên giới giáp ranh với Hạ Huyễn đại lục.

” Đây là Vi Chu thành, ở biên giới giáp ranh Phi Hỏa Quốc . ” Lam Đằng Phi nhìn biển treo trước cổng thành nói.

” Giờ đi đâu? ” Nguyệt Băng nhìn tòa thành to lớn này nhàn nhạt hỏi.

” Xích Thành. ” Lam Đằng Phi giật giật khóe miệng nói.

” Người kinh đô!? ” Nguyệt Băng quay đầu lại híp mắt nhìn Lam Đằng Phi.

” Ân. ” Lam Đằng Phi cứng ngắt gật đầu.

” Là gì ở đó ? ” Nguyệt Băng cúi đầu cụp mi xuống che dấu đi ánh mắt không biết suy nghĩ gì.

Lam Đằng Phi cứng ngắt quay đầu lại nhìn Nguyệt Băng không nói gì, rồi lại nhìn lên trời thở dài, giờ mới thấu hiểu nàng là người ưa hỏi và còn cụt ngủn, tiếp kiệm chữ như vàng còn hơn hắn. Nhưng tại sao lúc trên đường đi nàng không hỏi gì mà ngồi như pho tưởng chết, như thể như đang tu luyện gì đó vậy. Hắn lại gần định bắt chuyện thì bị hai thiếu nữ đi cùng nàng chặn lại không cho đến gần, nói cái gì cần nghỉ ngơi, nói cái gì mà đang tu luyện. Để từ lúc xuống tới giờ này nàng hỏi hắn, đi đâu, hắn là ai ?

Khụ khụ… Nguyệt Băng đã biết từ trước rồi, từ thân phận tới địa vị của Lam Đằng Phi. Không phải là nàng biết được tương lai mà chỉ cần giao tiếp nói chuyện với người đó hay chỉ cần nhìn vào ánh mắt, nàng cũng biết hắn là ai, tới đây với mục đích gì, nàng điều biết rõ nhưng tại sao nàng không biết nàng không rõ, nó cứ như nàng đã biết từ trước, tự động chạy vào đầu nàng.

Thật ra, Nguyệt Băng nhập hồn vào mộng cảnh tu luyện ảo mộng thuật, là một vũ kĩ trong vũ kĩ đường nàng tìm được. Ảo mộng thuật như tên gọi, là tạo ảo ảnh giam cầm người khác trong ảo ảnh mình tạo cũng như trong mộng, có thể giam người khác trong mộng vĩnh viễn không thoát ra được, trừ phi, là tự thoát khỏi ảo mộng. Ảo mộng có mười tầng mà nàng mới bước vào tu luyện tới tầng một.


Lam Đằng Phi thở dài nói:

” Nhị hoàng tử Phi Hỏa Quốc. “

Nguyệt Băng à một tiếng rồi đi vào Vi Chu Thành vừa nói:

” Nghỉ ngơi đi, ngày mai lên đường tiếp. “

Đoàn người chọn khách sạn tốt nhất trong thành nghỉ chân Dung Liên khách sạn.

Nhưng nàng không ngờ nàng chọn Dung Liên khách sạn lại gây ra một rắc rối không hề nhỏ. Và thân phận của một trong muội muội nàng sẽ được tiết lộ.

••••••••Chương siêu ngắn•••••••

Tại sao Nguyệt Băng lại biết được mọi thứ chỉ cần thông qua giao tiếp hay nhìn vào ánh mắt ???

Thân phận nàng thật ra là gì ??? Liên quan tới khả năng tu luyện thần tốc của nàng ???

Phụ thân mẫu thân nàng là ai ??? Thân phận thật sự của họ là gì ??? Hay chỉ là Tứ tiểu thư Băng Phong thế gia thôi ???


Khụ khụ… Tự dưng Băng muốn hỏi quá nhưng chắc mọi người không ra được đáp án đâu nhỉ ?

Đố các nàng nha nếu đúng thì tối mai có chương mới nha, hạn chế chỉ có ba người trả lời thôi nhé vì chỉ có bốn đáp án nha:

Khi nào Nguyệt Băng gặp được phụ mẫu của nàng, thân phận thật sự của Hàn Tuyết ???

1. Vài chương tới – người bình thường có thiên phú cao.

2. Cuối quyển 1 – là tiểu thư của gia tộc nào đó.

3. Giữa truyện – là người bình thường có thiên phú cao.

4. Cuối truyện – là tiểu thư của gia tộc nào đó.

. . . . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.