Đọc truyện Ai Nói CV Không Thể “Cưa” – Chương 6: Người ta nói, đây gọi là rối rắm
Nói chuyện điện
thoại xong, trở lại ký túc xá quả nhiên đã tắt đèn, Tô Nhiên
sờ sờ cái mũi, nhẹ tay nhẹ chân mà bê chậu ra ngoài rửa mặt.
Mà người bên kia điện thoại, nhịn không được chạy vào diễn đàn tru lên, vạn phần kích động vui mừng cập nhật Weibo đổi status
mới, gõ một hàng chữ: ‘Trái tim lão nương đã bị hòa tan, gào khóc, không nên hỏi tôi nguyên nhân, tôisẽ không nói cho các người biết.
Tô Nhiên lên
giường nằm hơn mười phút, Trì Quy đại thần cũng cập nhật
Weibo, nói cho đúng hơn, là đăng lên một bức ảnh mới.
Tựa hồ là gửi
lên từ di động, gốc độ chụp có chút tùy ý, lấy cảnh là đèn
đường trong bóng đêm, chung quanh còn có sương mù mỏng manh, mông
mông lung lung mang theo một chút cảm giác mộng ảo, lại tựa hồ
có một chút cảm giác cô đơn nói không rõ.
Kỳ thật Trì Quy
post cái ảnh này thật không có cái gì gọi là thương xuân buồn
thu hoặc là mấy thứ ôm ấp tình cảm nào khác, chính là thời
điểm từ phòng thí nghiệm đi ra nhìn đến một góc đường thì
thấy đèn đường cảm giác có chút hoài cổ, liền nổi lên hứng
trí muốn chụp lại, liền lôi di động ra chụp, mà bởi vì Weibo
cũng đã lâu không có cập nhật cái gì, liền tùy tiện post lên
Weibo mà thôi.
Chẳng qua, sức tưởng tượng của nhóm fans hâm mộ luôn là vô tận.
Chờ Trì Quy về
đến phòng ngủ, theo thói quen lên Weibo liếc mắt một cái, liền
có chút kinh ngạc phát hiện bên dưới có không dưới một trăm cái bình luận, trong nháy mắt có điểm hồ đồ, sau đó mới đột
nhiên nhớ ra chính mình tựa hồ tự động post lên ảnh chụp.
Mở phần bình luận bên dưới, có chút dở khóc dở cười, không biết người nào bình luận viết: ‘Ngược tâm đại thần, lần này cảm giác thực cô đơn, thật làm người ta đau lòng a, rốt cuộc là loạn đến loại nào.’ Rồi sau đó
bình luận liền không hẹn mà cùng nhắc tới bức ảnh chụp thực
cố ý thực cô đơn thực cô đơn, có phải Trì Quy đại thần xảy ra
chuyện gì không thải mái cùng ai cãi nhau mâu thuẫn vân vân hay
không, cũng có fan thực trực tiếp, lớn mật đoán có phải hay
không loại tình cảm này chính là trông đèn nhớ người.
Trì Quy có chút
không nhịn được bật cười, lại có một chút bất đắc dĩ. Là nên nói mọi người không cần suy nghĩ quá nhiều, hay là nên cảm ơn
mọi người đã quan tâm. Dù sao bọn họ hơn nửa đêm còn ngồi chồm hổm ở đây đơn giản là xuất phát từ yêu thích đối với mình
đi.
Cô đơn sao?
Thực ra cũng không đến mức đó. Bên người bạn bè không ít, chương trình nghiên cứu cũng coi như chặt chẽ phong phú, thời điểm nhàn rỗi thì nhận
vài kịch bản tương đối phù hợp hoặc là đến kênh cá nhân cùng
mọi người ca hát tâm sự, ngày trôi qua cũng xem như là thoải
mái tự tại.
Bất quá, có lẽ cảm giác cô đơn gì đó, chung quy vẫn là có một chút.
Trầm ổn và tài năng như Trì đại thần cũng sẽ có thời điểm hốt
hoảng nghĩ, cái kia nếu người ấy xuất hiện thì sẽ có bộ
dạng gì, thời điểm ôm hôn nắm tay có thể phù hợp không thể
tách rời hay không, đại loại như vậy.
…
Sáng ngày
thứ hai không có tiết, bất quá luôn làm việc và nghỉ ngơi có
quy luật Tô Nhiên vẫn là chưa đến bảy giờ đã thức dậy, ở trên
giường ườn ra nằm thêm hơn mười phút đồng hồ liền đứng dậy,
rửa mặt xong, bật máy tính.
Đây cũng là trong khoảng thời gian ngắn gần đây đã hình thành thói quen.
Kiểm tra và nhận một vài e-mail, lên QQ nhìn xem một cái, reply
mấy tin nhắn hoặc là im lặng nhìn, cuối cùng là mở Weibo,
nhìn xem cái tên mà mình follow kia có hay không có cập nhật
gì.
E-mail có mấy
cái, nhưng nội dung thì chỉ có một, chính là tối hôm qua Trì
Quy đại thần lộ diện, một cô bạn trong diễn đàn chia sẻ mấy
bức ảnh chụp, Tô Nhiên nghĩ nghĩ, vẫn là buông tha. Lại mở QQ,
quả nhiên đã thấy biểu tượng diễn đàn vui mừng nhảy lên, mở ra một cái liền muốn trợn mắt há mồm, sau đó bình tĩnh lại mà nhìn đến bản ghi chép trò chuyện của nhóm, thời gian bình
luận cuối cùng đại khái vào khoảng nửa đêm hai ba giờ.
Weibo quay mấy
vòng thật lâu mới mở ra, chợt liếc mắt một cái liền thấy tên
đại thần hiện ra ở trang đầu, hiện tại làm tim Tô Nhiên đập
nhanh thêm mấy nhịp. Không cần hoài nghi lí do vì sao đây rõ
ràng là post lên từ tối hôm qua mà giờ vẫn hiển thị ở đầu
trang Weibo của Tô Nhiên, phải biết rằng bạn học Tô tiểu ngốc
của chúng ta Weibo follow không đến mười người; trong đó hai cái
Weibo đề cử các blogger nổi tiếng, một cái là nơi cập nhật
mấy bức tranh phong cảm ấm áp xinh đẹp của nhà hội họa tài
hoa Tây Hồ thất thiếu gia, còn lại mấy cái cơ hồ toàn bộ đều
liên quan đến một vị đại thần, Weibo của đại thần, Fanpage của
đại thần, nơi tổng hợp kịch truyền thanh của đại thần, của
đại thần…
Tô Nhiên nhìn chằm chằm ảnh chụp trên màn hình, nhìn lâu đến mức có điểm hoa
mắt cũng không thấy cái này có chỗ nào đặc biệt, tựa hồ
thật sự là một bức ảnh phong cảnh bình thường, cũng không có
không cẩn thận lộ ra cánh tay hoặc là góc áo của đại thần để có thể tạo thành bùng nổ, cho nên lúc nhìn qua bên dưới con
số bình luận vượt qua hai trăm, Tô Nhiên vẫn là có một chút
kinh ngạc nho nhỏ.
A, đại thần đích
thực là lực ảnh hưởng đã đến mức cho dù cập nhật một tờ
giấy trắng thì fan hâm mộ cũng có thể nói thực xinh đẹp. Có
chút cao hứng nho nhỏ cũng có chút phiền muộn nho nhỏ, bạn
học Tô Nhiên yên lặng nhấp vào bình luận bên dưới mở ra xem.
Ban đầu là một fan nào đó gào to: ‘Ảnh chụp đẹp quá đi đại thần rất nhớ anh.’, càng về sau chính là các loại tưởng tượng không bờ bến, lại
đến cuối cùng thậm chí còn có người chỉ ra một cại tên của
một CV đại thần khác thu hút không biết bao nhiêu người mãnh
liệt khóc gào kêu tự trọng, riêng đại thần từ đầu đến cuối
cũng không có đáp lại cái gì.
Kỳ thật chuyện
này cũng là trong dự kiến, lâu ngày yên lặng theo dõi đại
thần, Tô Nhiên cũng có thể đại khái nắm được một ít thói
quen, tỷ như sau mười hai giờ sẽ không cập nhật Weibo hoặc là
xuất hiện, có thể là đi ngủ hoặc thoát mạng đi làm việc của
mình.
Thời điểm tắt máy tính, Tô Nhiên hoảng hốt nhớ lại, tựa hồ đã một lần thấy qua cái tên kia rồi.
Mạc Ly.
CV Mạc Ly.
Tuy rằng đối với
các CV đại thần bên ngoài cũng không chú ý bao nhiêu, nhưng mà
đối với quá khứ đại thần đã nhận kịch truyền thanh cùng các
hoạt động khác cũng có nghe qua nhiều, đại thần từng hợp tác
với CV nào hoặc bạn bè tốt gì gì đó cũng coi như có chút
hiểu biết.
Vị Mạc Ly sama
này trong giới võng phối cũng tương đối nổi tiếng, bộ kịch
thứ hai cho ra mắt chính là hợp tác cùng với Trì Quy, là một
vở kịch truyền thanh Sad Ending [Anh không nói cho em biết], hai
người cũng vì bộ kịch này diễn xuất tuyệt hảo, thanh danh lan
truyền vô cùng rộng, nội dung kịch chính là tình yêu triền miên cảm động lại bi thương, mới làm cho quần chúng fan hâm mộ nổi
lên tin đồn hai người có gian tình. Thật thật giả giả kỳ thật
cũng không phải quá quan trọng, quan trọng là… thỏa mãn cảm
giác bổ não yy vô hạn của quần chúng hủ nữ hủ nam. Còn có
người vì cả hai lặp nên diễn đàn fan đặc biệt, đặt tên nghe qua liền có cảm giác CP mười phần: Trì Quy Mạc Ly.
Mạch thượng khai hoa Trì Quy, như ngọc công tử Mạc Ly.
Bất quá đợi cho
Tô Nhiên hậu tri hậu giác bắt đầu thích nghe kịch truyền thanh
rồi tiến tới âm thầm yêu thích đại thần Trì Quy, đã cách thời điểm hai người bọn họ công khai làm sáng tỏ cả hai chỉ là
bạn bè cũng ước chừng nửa năm.
Nửa năm này hai
người hình như không hợp tác phối vở kịch nào, cũng chưa từng
đến thăm diễn đàn của nhau, tựa hồ có một số chuyện hai người tránh phát sinh một lần nữa.
Tô Nhiên cố ý kéo xuống cuối trang, trong đầu lại bắt đầu suy nghĩ miên man.
Thật sự là trì độn mà.
Hóa ra, hóa ra đại thần đã từng thích người khác a.
Mà người kia cũng hoạt động trong giới võng phối, một đại thần điều kiện vô cùng tốt.
Mạc Ly, Trì Quy,
được rồi, tên mình tuyệt đối không thể gọi ra dễ nghe như
vậy… Tên, ngoài ý muốn cũng ăn ý như thế.
Người kia, hẳn là rất tuyệt đi, tốt đẹp như thế cho nên mới được Trì Quy đại thần kính trọng vài phần.
Tách ra, là bởi vì không thích lẫn nhau, hay là…
A a a a a! Tô Nhiên
mày rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì a, mặc kệ người ta thích hay không thì quan hệ gì đến mày a, mày một cái fan hâm mộ nho nhỏ chẳng lẽ còn muốn can thiệp cuộc sống riêng của thần
tượng sao, yên lặng ủng hộ đi, có thể nào lại mong đợi được
yên mến, định làm trò cười cho người ta sao!
Càng không nói
đến, không nói đến bản thân đại thần còn không biết đến trên
thế giới này còn có một người gọi Tô Nhiên, hơn nữa người
này, ngay cả mặt mũi còn chưa từng thấy qua, nói gì đến hiểu
biết về đối phương và đoạn tình cảm không nên có.
Nói trắng ra là,
bởi vì thích giọng nói mà thích luôn chính mình, bất quá đã
không phổ biến lại nông cạn, rốt cục cũng chỉ là một cái fan
nho nhỏ của Trì Quy mà thôi.
Thật sự là… đủ rồi.
Ánh sáng chiếu đến tiểu Tô càng ngày càng nóng rực lên, chôn đầu thật sâu vào trên bàn.
Quả nhiên cái loại thầm mến này, thật sự là rất lãng phí dung lượng não mà.