Ái Hậu Dư Sinh

Chương 56


Đọc truyện Ái Hậu Dư Sinh – Chương 56

Tần Qua ở bên giường ngồi thật lâu, ngồi đến khi mặt trời cũng ngả về tây, nắng chiều xuyên qua cửa sổ chiếu vào, như là dát lên mặt cậu một lớp vàng.

Cửa truyền đến thanh âm chìa khóa cắm vào ổ khóa, Tần Qua chậm rãi quay đầu lại, ngồi lâu quá, ngay cả cổ cũng có chút cứng ngắc.

Tần mẹ một bên gạt lệ đi vào, đôi mắt đều đỏ, tóc cũng xõa ra bốn phía, như là mới vừa đánh nhau xong.

Tần mẹ vừa thấy vết ngón tay trên mặt Tần Qua, thì nhịn không được khóc thành tiếng: “Con trai, con nói con ngốc không! Vì một nam nhân như vậy mà quậy trong nhà thành thế này…”

Như là bị cuốn theo, phòng tuyến Tần Qua vất vả chống đỡ một ngày trong khoảnh khắc hỏng mất, nước mắt cũng chảy xuống.”Mẹ…”

Tần mẹ cầm tay Tần Qua, mới phát hiện tay cậu lạnh như băng, vội dùng tay bao lấy rồi chà xát chà xát: “Con trai ngốc, sao lạnh vậy con cũng không biết mở điều hòa… Mau cho mẹ xem, ba của con đánh một cái tát này cũng thật nặng. Con cũng thật là, cũng không biết tránh một chút, ba con đang nổi nóng, con còn muốn cương với ông ấy…”

Tần mẹ nói liên miên cằn nhằn, lại vội mở điều hòa lên, chỉnh đến độ nóng nhất.

cheveuxnoirs.wordpress.com

Trên đời này, vô luận người con là tốt là xấu, là tổng thống hay là nông dân, người yêu thương mình nhất, cũng chỉ có mẹ.

“Con trai ngoan, nghe mẹ nói, mẹ sẽ không hại con, nhanh chia tay với nó đi, các con không có tương lại đâu, thật sự…”

Tần Qua ngậm lệ lắc đầu: “Mẹ… Con thương anh ấy…”

“Con đứa nhỏ ngốc này, nói cái gì mà yêu hay không yêu … Có phải nó ép buộc con hay không?”


“Không phải…”

“Con không cần bao che cho nó, mẹ biết xã hội đen đều thích ép người.”

Tần Qua vẫn lắc đầu.

Cho dù ban đầu là nam nhân bắt buộc cậu, muốn sống chung với cậu, thậm chí còn cường ôm cậu, nhưng tất cả những điều đó đều không còn quan trọng nữa.

Yêu nam nhân, cậu là tự nguyện rơi vào tay giặc.

Tần mẹ thấy thật sự không thể hỏi ra, lại bắt đầu cởi quần áo Tần Qua.

“Mẹ! Mẹ làm cái gì vậy…”

“Mẹ phải xem nó có khi dễ con hay không…”

Không nghĩ tới sức lực của Tần mẹ lại lớn như vậy, Tần Qua ra sức giãy giụa ngăn cản nhưng cổ áo sơmi nhanh chóng bị mở ra, lộ ra ***g ngực loang lổ dấu hôn, có nhiều chỗ thậm chí còn có máu ứ đọng.

Đồng tử Tần mẹ phóng đại, biểu tình như trời sập xuống : “Con trai… Con lên giường với nó?…”

“…”


“Có phải nó cường bạo con hay không? Có phải hay không?”

“… Không phải.”

Tần mẹ run rẩy ngón tay mà cởi bỏ quần áo, ánh vào mắt tất cả đều là dấu hôn xanh tím, nông sâu không đồng nhất, nhìn thấy ghê người.

“Con đi du lịch với nó là muốn làm chuyện đó? Cùng nó lên giường?”

“Mẹ…”

Làm mẹ giận thành như vậy, Tần Qua nói không nên lời, chỉ có thể mặc cho Tần mẹ đem quần cũng cởi xuống, dấu vết ở đùi trong so với ngực càng mãnh liệt hơn, ngay cả dấu răng cũng có. Tần mẹ nhìn thấy hết hồn, quả thực không thể tưởng tượng được tình ái kịch liệt thế nào mới có thể lưu lại dấu vết như vậy.

Bà bỗng nhiên thay đổi sắc mặt: “Nhất định là nó cường bạo con, mẹ đi tìm nó!”

“Không đúng không đúng…” Tần Qua vội vàng túm tay áo mẹ cậu, thiếu chút nữa quỳ trên mặt đất: “Là con tự nguyện …”

Tần mẹ lập tức trừng lớn mắt, tơ máu hồng hồng càng thêm rõ ràng : “Con trai à! Con đang nói cái gì vậy!”

“Con là tự nguyện . Ở cùng anh ấy, bị anh ấy ôm, đều là con tự nguyện.”

“Con! Con…” Tần mẹ run rẩy giơ tay muốn đánh cậu, nhưng nhìn Tần Qua chảy nước mắt, má trái còn một mảng đỏ bừng cũng đã sưng lên, lại không xuống tay được, vô lực mà ngồi ở mép giường, tức giận lại thương tâm mà lau nước mắt.


Tần Qua quỳ gối trước mặt mẹ: “Mẹ… Con trai bất hiếu… Nhưng con thật sự thương anh ấy, không muốn tách khỏi anh ấy…”

cheveuxnoirs.wordpress.com

Tần mẹ thương tâm lại bất đắc dĩ mà ôm đầu Tần Qua: “Con trai ngốc… Mẹ còn tưởng rằng con chỉ nói chuyện yêu yêu đương đương với nó một chút thì xong rồi, không nghĩ tới con ngốc đến ngay cả thân thể cũng cho đi… Con sao không biết tốt xấu như vậy… Không nên đi con đường này…”

“Mẹ…”

“Con cho là tình yêu đáng giá mấy đồng tiền? Hả? … Con căn bản chưa từng yêu ai, đối phương chỉ sợ đã là tay già đời tình trường đi? Nói cái gì đả động con nhất, tặng quà gì thì lãng mạn nhất, chắc chắn đều đã rất thành thạo rồi.”

“…”

“Loại này mẹ đã thấy nhiều … Con cháu nhà giàu xã hội thượng lưu, chơi phụ nữ chán rồi thì đi chơi đàn ông, gặp dịp thì chơi trò ‘ái dục tình thâm’, làm cho con yêu nó khăng khăng một mực, chơi chán rồi thì đá. Con ở một bên thương tâm muốn chết, đòi sống đòi chết, người ta thì đã sớm trái ôm phải ấp, đã quên con là ai. Ai mà không có mấy chuyện tình sử? Ai sẽ thật sự yêu ai đâu?…”

“Mẹ…”

“Đứa con riêng kia, con cho nó là kẻ đầu đường xó chợ, trong sạch tốt lành gì đó sao? Nó bây giờ là cổ đông lớn nhất Long Đằng, minh tinh dưới tay vô số kể, ai mà không muốn trèo lên giường nó a? Xếp hàng chắc cũng đã xếp đến sân bay rồi! Những minh tinh đó đều là thủ đoạn đầy mình, nếu con không có miếng bối cảnh Tần gia này, đã sớm bị người ta đè chết. Con nói con như vậy, có thể được cưng chiều bao lâu đây? Mẹ biết con luôn ngoan ngoãn, nhưng con chỉ cần đùa giỡn nó một chút, hay là làm chuyện đâm sau lưng nó thử xem, chỉ sợ nó đá con còn không kịp.”

“Cho dù bây giờ nó thực sự thích con, con cho là có thể duy trì bao lâu? Con là con trai, nó không có cách nào đưa con đi những dịp trước mặt công chúng, thời điểm cần thiết còn phải tìm phụ nữ làm bia đỡ đạn. Con không thể sinh đứa nhỏ cho nó, nó có thể không có người thừa kế sao? Lại nói, tuổi con càng lớn, tình yêu sẽ giảm đi, đó là chuyện sớm hay muộn. Người như nó vậy, bên cạnh căn bản không thiếu trai gái.”

“Con còn nhỏ như vậy, mẹ biết. Mẹ lúc trước đây cũng như thế, có cô gái nào không mơ mộng đâu. Ba mẹ là muốn tốt cho con, tình yêu của tuổi các con là tinh khiết, nhưng là tới nhanh đi cũng nhanh. Các bạn của mẹ này, không ai có chồng là mối tình đầu tình cả. Các con mới từng ấy tuổi đầu, sau này sẽ còn gặp nhiều người, không phải chuyện gì quá lớn…”

Tần Qua muốn biện bạch, nói nam nhân là thật lòng thương cậu. Nhưng nghe mẹ nói liên miên một buổi, vẫn là nuốt xuống.

Cậu biết mẹ cậu nói đều đúng, là người kinh nghiệm từng trải, nhưng trực giác cậu cảm thấy nam nhân hẳn là không phải như vậy. Buổi tối nam nhân đều ở với cậu, còn không cho người khác gọi điện thoại đến, nào có hai lòng? Cậu biết tặng hoa gì đó đều là những kỹ xảo nhỏ, nhưng nam nhân mua cho cậu Piano hơn triệu, nửa đêm còn ở dưới lầu ký túc xá chờ cậu, chẳng lẽ còn không tính là thương cậu? Vậy muốn như thế nào mới coi là yêu? Mới có thể tin tưởng tình yêu?

Tần mẹ thấy Tần Qua không nói một lời, nhưng vẻ mặt vẫn kiên quyết, thở dài gạt lệ nói: “Con trai ngốc, mặc kệ con nghĩ sao, hiện tại con chẳng phân biệt được phải trái. Ba của con vốn đã tính toán đưa con ra nước ngoài, việc này đã quyết, ông ấy chỉ hận không thể sáng ngày mai liền tiễn con đi.”


Tần Qua lúc này mới ý thức được chuyện lớn: “Ra nước ngoài?”

“Đúng vậy. Ba của con cho dù dùng tất cả thủ đoạn cũng sẽ cho tách con khỏi nam nhân kia. Con muốn dùng cái gì đấu với ba con đây?”

“…”

“Nghe mẹ nó nói, đau dài không bằng đau ngắn, chia tay đi. Chẳng lẽ người kia sẽ theo con ra nước ngoài sao? Nó đi làm gì? Đến lúc đó con sẽ học một năm trung học, rồi bốn năm đại học, nói không chừng còn hai năm nghiên cứu sinh, dù tình cảm có sâu hơn cũng sớm ra đảo Java* rồi.”

*Java là đảo chính của Indonesia, mà Indonesia xa Trung Quốc cỡ nào thì mấy nàng cũng biết rồi ^_^

“…”

cheveuxnoirs.wordpress.com

“Con đường của con còn dài, sớm đem mình treo cổ lên một thân cây làm gì a…”

Tần mẹ vẫn khuyên đến khi quản gia đưa cơm vào, Tần Qua cũng không nói gì.

Buổi tối, lần đầu tiên Tần Qua mất ngủ.

Cho dù những điều mẹ cậu nói đều đúng, cậu vẫn muốn tin tưởng nam nhân. Cho dù cha muốn dùng thủ đoạn cứng rắn, cậu cũng không đáp ứng. Bây giờ còn chưa tới ngày ra nước ngoài, có lẽ vẫn còn cơ hội để xoay chuyển. Không biết cậu chạy trốn tới chỗ nam nhân được không? Nói như vậy, nam nhân sẽ đối đầu với cha …

Tần Qua mở mắt nằm trên giường, vẫn thao thức đến khi bầu trời phía đông hửng sáng.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.