Ai Cũng Biết Cô Ấy Yêu Tôi

Chương 53


Bạn đang đọc Ai Cũng Biết Cô Ấy Yêu Tôi FULL – Chương 53


Editor: Lăng
Mọi người kinh ngạc nhìn về phía Tống Tiễn, Hà Tiểu Anh hỏi: “Cô…Cô cúp rồi?”
Tống Tiễn gật đầu: “Cô muốn nghe à?”
“Ơ, không phải.” Hà Tiểu Anh không sắp xếp ngôn ngữ được, cô chỉ không ngờ Tống Tiễn đột nhiên sẽ dập máy.

Sau đó ngẫm lại thì, dập thì dập thôi! Trước đó hai cô đợi hơn bốn tiếng đồng hồ mà Tiền Ly cũng không nói một câu, sau đó còn bóng gió nói họ không chuyên nghiệp.
Cúp máy thì có gì to tát chứ!
Nên cúp!
Trợ lý Tiền Ly không liên lạc được nên sau đó đã nói cho người đại diện, người đại diện cũng thử liên lạc với Mạn Đồng nhưng vẫn không có ai trả lời, cũng không ai nghe máy.

Cô ấy cảm thấy kỳ quái, khi cầm điện thoại thì có hai người đi ngang qua, vừa rót cà phê vừa nói chuyện.
“Này, nghe nói bộ điện ảnh【 Vi Hoàng 】 kia, cô và Tiền Ly cùng đi à?”
Người đại diện rụt người về sau, lợi dụng cây cột giấu người mình lại, thấy được hai người kia nói: “Đúng vậy, cùng đi, nhưng tám phần là tôi không được chọn rồi.”
“Đừng nản chí, tuy hiện tại công ty đang nâng đỡ Tiền Ly nhưng rõ ràng là cô mạnh hơn nhiều.”
“Nói đến chuyện này thì lại giận, nâng ai có năng lực chúng ta còn tâm phục khẩu phục, còn Tiền Ly……”
Tặc lưỡi vài tiếng, lại không nói gì nhưng trong lòng hai người hiểu rõ.

Người đại diện liếc xem hai nghệ sĩ đó, cũng coi như là người nổi tiếng trong công ty, bình thường có chút tranh chấp tài nguyên với Tiền Ly, nhưng bên trên hậu đãi Tiền Ly nên có tài nguyên tốt đều cho cô ấy.
Có người không phục cũng là bình thường.
Đây cũng không phải lần đầu tiên người đại diện nghe được mấy lời này, dĩ vãng đều coi như không nghe máy, nhưng hôm nay vốn đang phiền lòng, bây giờ lại nghe thấy mấy câu này nên lửa giận bốc lên ngay lập tức.

Cô cầm điện thoại, nghênh ngang đi ra ngoài, nói: “Xin chào, là tôi đây, tôi là người đại diện của Tiền Ly.【 Vi Hoàng 】 à, cái này phải xem ý kiến của đạo diễn rồi, Tiền Ly bên chúng tôi đương nhiên sẽ phối hợp……”
Cô cố ý đi ngang qua hai nghệ sĩ đó, nhếch mép cười.
Hai nghệ sĩ cầm ly, nhìn chằm chằm, chờ cô đi rồi mới tuôn ra một câu: “Mẹ kiếp!”
Một người khác nói: “Nguôi giận nguôi giận……”

Người đại diện đi ra ngoài mới bỏ điện thoại xuống, sau đó vào phòng trang điểm của Tiền Ly, đem chuyện vừa rồi nói lại một lần, lại nói: “Tiền Ly, lần này người Mạn Đồng đến nữa thì cô không thể lên mặt nữa.”
Tiền Ly há lại không hiểu được, cô ấy gật đầu: “Biết rồi.”
Người đại diện lại nói: “Tôi cảm thấy chúng ta cũng có thể đề cập đến 【 Vi Hoàng 】.
Tiền Ly rất nghe lời: “Được.”
Đương nhiên không thể đề cập thẳng thừng, dù sao 【 Vi Hoàng 】 vẫn chưa chính thức quyết định người đó là ai, người đại diện chỉ muốn đề cập đến khía cạnh về nó, để đoàn phim nhìn thấy thành ý của mình.
Tiền Ly nghe đến đó thì quay đầu: “Sao bên Mạn Đồng lại thế này?”
Người đại diện cũng thấy lạ: “Không liên lạc được với bên đó, điện thoại không ai nghe.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tiền Ly lạnh tanh: “Liên lạc lại.”
Người đại diện gật đầu: “Biết rồi.”
Cô ấy lại đi ra cho gọi điện thoại Viên Hồng, Viên Hồng mới ra khỏi phòng họp, nhìn thấy cuộc gọi thì không nghe máy ngay, mà là tắt tiếng chuông để nó nó vang một lúc, khi ra văn phòng thì mọi người vây quanh: “Chị Viên chị Viên! Sao rồi ạ?”
Ngô Oánh trợn to mắt: “Thông qua không chị?”
Viên Hồng nói: “Có thể không thông qua sao? Cấp trên đâu phải là đồ ngốc đâu.”
Một bên là Khổng Hi Nhan, một bên là Tiền Ly, dù có là kẻ ngốc thì cũng biết nên chọn ai.

Nói đến chuyện chấm dứt hợp đồng với Tiền Ly thì sếp lớn vung tay lên lập tức thanh toán tiền vi phạm hợp đồng, thái độ khác hẳn lúc trước.
Nghĩ thôi cũng biết là lần này nếu thật sự hợp tác thành công với Khổng HI Nhan, thì tạp chí của bọn cô có khả năng mở ra một mùa xuân đầy triển vọng trước nay chưa từng có!
Hà Tiểu Anh vỗ ngực: “Tôi đã nói ổn rồi mà, không thành vấn đề đâu, mà mấy người cả một đám cứ lo lắng.”
Tuy là nói như vậy nhưng cô ấy lại là người gào to nhất, đồng nghiệp vây quanh cô ấy ríu rít.

Viên Hồng nhìn xuống bả vai của Hà Tiểu Anh, Tống Tiễn vẫn cúi đầu chỉnh ảnh như cũ, sắc mặt bình tĩnh, Viên Hồng gọi: “Tống Tiễn.”
Tống Tiễn ngẩng đầu, Viên Hồng cười: “Làm xong thì tới chỗ tôi một chút.”
“Dạ được.” Tống Tiễn cúi đầu lưu lại, đứng dậy đi với Viên Hồng đến bàn làm việc của cô ấy, Viên Hồng nói: “Ngồi đi.”
Cô ấy rót cho Tống Tiễn một ly nước ấm, nói: “Vừa rồi tôi đã nói với cấp trên là em giới thiệu cô Khổng, sếp rất vui, còn nói sau khi thành công sẽ mời em ăn cơm.”
Tống Tiễn không có hứng thú với việc ăn cơm, cô lắc đầu: “Không cần đâu chị.”
“Tôi cũng đã nói như vậy.” Viên Hồng vẫn cười: “Tôi nói là cơm có thể miễn, nhưng tiền thưởng không thể thiếu!”
Tống Tiễn uống nước ấm, Viên Hồng nhìn cô ngồi xuống, hai tay đan vào nhau, ngập ngừng mãi rồi vẫn mở miệng: “Thật ra sếp còn hỏi em có yêu cầu gì không.”

Ẩn ý là thăng chức hay tăng lương đều được.

Tống Tiễn không hề suy nghĩ, nói ngay: “Không có gì yêu cầu gì cả.”
Viên Hồng nhíu mày: “Em không suy nghĩ lại sao?”
Ánh mắt Tống Tiễn lẳng lặng như nước: “Bây giờ khá tốt ạ.”
Viên Hồng nói: “Vậy tôi đây cũng ăn ngay nói thật, ý tôi là muốn cho em ở lại bên tạp chí mới.

Muốn để em chuyển từ bên tạp chí thiếu nhi qua bên này, em nghĩ sao?”
“Về tiền lương tăng lên 30%, không tính tiền thưởng.”
Đây là một cái giá rất cao trong ngành, nhưng Viên Hồng cũng nhìn ra được là Tống Tiễn đến tạp chí này căn bản không phải vì kiếm tiền.

Nếu không bằng năng lực, nhân mạch của cô ấy thì tùy tiện làm gì đó mà không được chứ?
Tuy rằng không biết Tống Tiễn vì sao lại nguyện ý trở thành nhân tài không được trọng dụng, ở lại một tạp chí nhỏ này, nhưng nếu đã có duyên phận thì cô cũng không nỡ thả người.

Vừa rồi cô đã tranh thủ cơ hội với cấp trên, để Tống Tiễn ở lại bên tạp chí mới.
Ý của cấp trên chính là Tống Tiễn đồng ý là được.
Viên Hồng nhìn về phía Tống Tiễn, cô ấy sẽ đồng ý sao?
Tống Tiễn không dứt khoát như vừa rồi, cô ấy do dự rất hiếm thấy, nhíu mày hỏi: “Ở lại bên tạp chí mới?”
“Đúng vậy.” Viên Hồng nói: “Em cũng thấy bên tạp chí mới rồi, cũng đã làm chung với bọn tôi một thời gian.

Tuy rằng không biết em có ấn tượng về chúng tôi như thế nào, nhưng là mọi người đều đặc biệt thích em, tôi cũng rất thích em.”
Nói đến chỗ này Viên Hồng giải thích: “Không phải vì em mang đến quan hệ nhân mạch, mà chỉ đơn giản là muốn làm đồng nghiệp với em.”
“Cho nên tôi muốn hỏi em có muốn chuyển đến đây không?”
Tống Tiễn không nói gì, cô ấy trầm mặc hai phút, có vẻ như là rất khó quyết định.


Viên Hồng thấy thế thì trong lòng hiểu rõ, thật ra lúc trước khi Tống Tiễn đến đây giúp đỡ thì cô nhớ Tống Tiễn đã hỏi là có thể về lại tạp chí thiếu nhi không?
Lúc ấy cô đã đồng ý ngay: “Chờ nhiếp ảnh gia nghỉ sinh xong là em có thể về.”
Tống Tiễn thích tạp chí thiếu nhi, hơn nữa còn muốn quay về.
Thật ra có hơn một bộ phận cố gắng đào Tống Tiễn về nhưng cũng không thành công.

Lần này nếu phải do nhiếp ảnh gia của bọn họ nghỉ sinh thì bọn họ cũng không cơ hội tiếp xúc với Tống Tiễn trong một thời gian dài như vậy.
Sau đó là không nỡ.
Tiếp xúc càng lâu thì cô lại càng không nỡ để Tống Tiễn đi.
Nhưng tất cả đều phải tôn trọng ý kiến của Tống Tiễn, Viên Hồng nói: “Như vậy đi Tống Tiễn, chuyện này em cứ trở về suy nghĩ cho kỹ, không cần phải lập tức.

Chờ suy nghĩ xong thì em lại nói đáp án cho tôi biết.”
Tống Tiễn gật gật đầu: “Được ạ.”
Viên Hồng nói xong lại nói: “Đúng rồi, hợp đồng với cô Khổng tôi đã nghĩ xong, tối nay em đi cùng tôi đến nhà cô ấy được không?”
Tống Tiễn nói: “Không thành vấn đề.”
Viên Hồng nhìn cô ấy một cái: “Vậy em về về làm việc tiếp đi.”
Tống Tiễn đứng dậy trở lại vị trí thượng, Hà Tiểu Anh vui rạo rực hỏi: “Chị Viên tìm cô làm gì vậy?”
Ngô Oánh chọc cô: “Còn làm gì nữa, tiền thưởng đúng không gái?”
Tống Tiễn gật gật đầu, Hà Tiểu Anh nói: “Phải mời khách! Trà chiều!”
Những đồng nghiệp cũng rộn ràng lên, trong văn phòng vô cùng ấm áp, Tống Tiễn ngước mắt nhìn những đồng nghiệp này, gật đầu cười cười rồi ngồi xuống tiếp tục chỉnh ảnh.

Khi gần tan làm thì cô nhắn tin cho Giang Liễu Y nói cho cô ấy biết tối nay cô không về.
Giang Liễu Y ngồi dậy khỏi sofa.
Sao lại không về ăn cơm chiều nữa rồi? Ngày hôm qua không về là do đi gặp mẹ cô, chẳng lẽ hôm nay lại phải gặp mẹ cô nữa? Có khi đấy, tính mẹ cô là người không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua.
Không thể để Tống Tiễn lại một mình chịu thiệt thòi được, cô hỏi Tống Tiễn: “Lại là một người bạn à?”
Tống Tiễn trả lời cô ấy: “Ừm.”
Giang Liễu Y đánh chữ: “Mấy giờ tan tầm? Em đi cùng Tiễn.”
Tống Tiễn sửng sốt, sau đó nghĩ đến việc sẽ đến nhà Khổng Hi Nhan, cũng được.

Cô nhắn cho Giang Liễu Y: “Tan làm như thường, tôi sẽ chờ Y ở cửa công ty.”
Giang Liễu Y: “Được, đứng đó chờ em nha.”

Tống Tiễn vừa định đặt điện thoại xuống thì nghe Hà Tiểu Anh oán giận: “Sao không dứt vậy!”
Cô ấy quay đầu than vãn với Tống Tiễn: “Người đại diện của Tiền Ly có liên lạc với cô không?”
Tống Tiễn lắc đầu: “Không có.”
Sau khi dập máy thì không gọi lại nữa.

Hà Tiểu Anh khóc than, cô ấy không dứt khoát như Tống Tiễn được, không dám thoải mái dập máy, nhưng nghe máy thì lại không biết nói gì, nên cuối cùng chỉ có thể để điện thoại trên bàn, để mặc nó làm ồn.
Người đại diện của Tiền Ly liên lạc với Hà Tiểu Anh không được thì không khỏi nóng nảy.

Vốn cô muốn quay cuộc phỏng vấn này thật suôn sẻ, nếu không phải đột nhiên Tiền Ly giở trò xấu thì hiện tại có khi đã phỏng vấn xong rồi, thế thì bọn họ có thể tận dụng để quảng bá, đuổi kịp【 Vi Hoàng 】, quá trình thật tốt, tuyên truyền miễn phí, một mũi tên trúng hai đích.
Nhưng bây giờ lại không gọi điện cho Mạn Đồng được, khiến người ta rất bực bội.
Cô chưa từng nghĩ phỏng vấn sẽ xảy ra vấn đề gì, hơn nữa sáng nay tổng biên tập của Mạn Đồng đã đến đây, còn nói sẽ tự mình xin lỗi, sao hiện tại lại không thấy bóng người đâu?
Chẳng lẽ tìm được người khác nên không cần Tiền Ly nữa?
Tiền vi phạm hợp đồng không phải là con số nhỏ, bọn họ sẵn sàng trả sao?
Hay là thật sự làm Mạn Đồng nổi giận rồi? Nếu là vậy thì cùng lắm để Tiền Ly lui một bước, không cần tổng biên tập xin lỗi, để cô ấy đăng bài làm sáng tỏ, việc này coi như qua.
Người đại diện lo lắng, lại gọi điện cho Viên Hồng, lần này đổ chuông vài tiếng thì có người bắt máy: “Alo.”
Thái độ không giống buổi sáng, có hơi lạnh nhạt, lòng người đại diện hoảng hốt, cô nói: “Tổng biên tập Viên à, tôi là của người đại diện Tiền Ly.”
“Tôi biết.” Viên Hồng nói: “Xin lỗi, cô gọi vài cuộc mà tôi cũng không nhận được, tôi mới họp với cấp trên xong..”
Thái độ của người đại diện Tiền Ly mềm mỏng: “Tôi nói chứ thảo nào vẫn không có ai nghe máy.

Chuyện Tiền Ly giở tính xấu tôi đã biết, tôi muốn để cô ấy xin lỗi các cô, sau đó……”
“Không cần.” Viên Hồng nói: “Tôi mới thảo luận với cấp trên xong, chúng tôi quyết định chấm dứt hợp tác với cô Tiền rồi.”
Người đại diện đang nói thì bị cắt ngang, lời nói nghẹn trong họng, đột nhiên im bặt.

Cô không dám tin, nhảy dựng lên: “Cái gì?”
Viên Hồng lạnh nhạt lặp lại một lần, mặt người đại diện phồng như gan heo, cô ngẩng đầu nhìn cửa sổ, thấy bản thân trong ảnh phải chiếu như thằng hề!
– —-
Kịch nhỏ hai người
Giang Liễu Y: Vợ ơi em đến rồi nè, tối nay em giúp vợ đối phó mẹ em..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.