Ai Bẻ Cong Người Ấy Chịu Trách Nhiệm

Chương 9: Bạn nhất định là sợ tối không ngủ được đi


Đọc truyện Ai Bẻ Cong Người Ấy Chịu Trách Nhiệm – Chương 9: Bạn nhất định là sợ tối không ngủ được đi

Edit + Beta: Vịt

“Anh Trang” tên thật là Trang Việt — Ớ, cũng không nhất định, bọn họ hỗn giới giải trí, ai cũng không nói rõ thật giả.

Nhưng cái tên “Trang Việt” này tuyệt đối là nổi tiếng hơn “anh Trang”, hơn nữa mấy năm gần đây, cơ hồ có thể được xưng là nhà nhà đều biết.

Tiểu thịt tươi giới giải trí ba năm trước bắt đầu thanh danh lên cao, vừa debut đã dựa vào ngoại hình xinh đẹp của mình và kỹ thuật diễn xuất chúng đỏ thấu đại giang nam bắc, ba năm, scandal không ngừng, các loại thông báo cũng không ngừng, là khách quen của quán bar Ánh trăng, cũng là một trong những khách VIP cao cấp dưới tên Lư Ninh.

Cho nên hắn vừa mở miệng đã bị nhận ra.

Trang Việt chỉ có 23 tuổi…… Năm nay hẳn là 24, nhỏ hơn Lư Ninh một chút, trong quá trình chung đụng với hắn, Lư Ninh chưa từng phát hiện Trang Việt có khuynh hướng móc nối với ma túy.

Tính tình hắn không tốt ngược lại là thật.

Đây cũng là nguyên nhân gián tiếp dẫn tới Trang Việt trở thành khác quen của “Ánh trăng”.

Trong giới giải trí tính khí lớn không chỉ một mình hắn, dù sao tội nhân cũng không chỉ có hắn. Người như Trang Việt ở trong giới giải trí rất hiếm thấy, tính tình hắn thật sự rất quá đáng, bất luận đối với fan hay người hợp tác, luôn là một lời không hợp liền phát tính khí, hình tượng công chúng của hắn bảo vệ rất phiền toái, hắn vừa xảy ra chuyện, team quan hệ xã hội của mình bên kia liền sẽ bận đế sứt đầu mẻ trán.

Lư Ninh làm ngoại viện bị mời đến giải quyết phiền phức cho hắn, văn án trong “Ánh trăng” quan hệ xã hội cũng đã làm cho hắn, nhưng người này hoàn toàn không biết hấp thụ giáo huấn, vẫn tiếp tục như cũ.

…… Bất quá cái này đối với bọn họ mà nói không sao cả, hắn càng gây họa “Ánh trăng” càng kiếm tiền.

Lúc Lư Ninh hợp tác với hắn đặc biệt xem qua show thực tế của Trang Việt, hắn đại khái cũng biết khuyết điểm của mình, rất tham gia các show thực tế, mấy lần gần đây cũng biểu hiện tạm được, vẫn cực có khả năng là hậu kỳ cắt nối biên tập đặc biệt ưu đãi hắn.

Loại người này vì cái gì sẽ buôn ma túy chứ? Tiền kiếm được còn chưa đủ nhiều? Hay là bí quá hóa liều.

Bất quá trên đời này chuyện cậu không cách nào lý giải quá nhiều, Lư Ninh không có ý định tra cứu, cậu nhớ kỹ số điện thoại của Trang Việt, hồi còn sống ở “Ánh trăng” số điện thoại dùng để liên hệ cậu vẫn nhớ, cũng giống với số điện thoại Ninh Kinh Hồng gọi.


Lúc Lư Ninh vừa tra danh sách khác viếng tang lễ không nhìn thấy tên Trang Việt, lại biết được người này có thể liên quan tới ma túy, hắn ở trong mắt Lư Ninh hiềm nghi là hung thủ cực dương nhanh chóng tăng cao. Nói Lư Ninh đói với buôn ma túy mang thành kiến cũng được, nói tính chủ quan của cậu quá mạnh cũng được, tóm lại bọn họ ở Lư Ninh nhìn tới đều là liều mạng, làm ra cử động khác người gì cũng không kỳ quái.

Cơn nghiện của Trần Huy dường như đã qua, hắn rốt cục ngừng giãy dụa, rụt ở góc tường ở trong một đống cơm thừa mê man ngủ, Lư Ninh cau mày nhìn hắn một lát, nhận mệnh mà quét dọn vệ sinh, tháo drap giường ra, sau đó dùng drap giường quấn Trần Huy lại kéo hắn tới trên ghế salon.

Cậu cũng muốn gọi điện thoại cho “Mộc Mộc”, gọi cô ta đem vị bạn trai trong thùng rác nhặt được này kéo về, bất quá làm như vậy có chút làm hỏng kế hoạch, làm cho Trần Huy nhanh chóng nghi ngờ cũng không tốt.

Tối nay chỉ có thể như thế, chịu đựng một đêm, hết thảy đợi ngày mai lại nói.

Hết thảy sau khi thu thập thỏa đáng, thời gian đã quá 10h, Lư Ninh lại lần nữa đăng nhập trang livestream. Cậu hôm nay đã trải qua quá nhiều chuyện, tạm thời cũng ngủ không được, muốn thừa dịp lúc này liên hệ với biên tập trang livestream chút, không biết cậu một năm này không xuất hiện, bọn họ có phải đã sớm quên cậu hay không

Cậu tối nay không có ý định lại mở livestream, tin tức “Dư Ôn” quay lại cần một thời gian lên men, để cho càng nhiều người biết, hơn nữa đều nói chúc ngủ ngon với các fan rồi, lại lộ diện không tốt lắm.

Biên tập trang livestream hẳn là 9h tối tan việc, nhưng vị cú đêm phụ trách cậu, Lư Ninh chỉ chọc một cái, ảnh đại diện đối phương liền sáng.

“Đù má!! Cậu một năm này đi đâu! Khắp nơi tìm không được tin tức của cậu, gọi điện thoại cũng gọi không thông, tôi còn tưởng rằng cậu chết rồi!”

Lư Ninh nghĩ thầm, cậu quả thật đã chết, sau đó từ từ gõ chữ: “Tôi một năm rồi quá bận, đổi số, cũng không rảnh online, liền quên mất bên này.”

Nick của biên tập của cậu là Yến Như Quy, bản thân là một phì trạch (*).

((*) chỉ mấy bạn trạch mập mập)

Yến Như Quy đối với quay lại của Lư Ninh tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh, sau đó nói với cậu một chút chuyện hợp đồng, hắn bên này không kéo dài hợp đồng cũng không giải ước, nhưng cũng một năm không mở qua livestream, trang web ngừng tiền lương căn bản tài khoản này của cậu, lại bị Yến Như Quy giấu diếm, cũng không cho xóa số.

“Vậy cậu còn làm hay không, còn làm tôi ngày mai đi làm liền tiếp tục hợp đồng cho cậu.


Lư Ninh cười cười, “Đương nhiên, đã làm phiền cậu.”

Cậu nói chuyện với người quen luôn là hào hoa phong nhã, Yến Như Quy cũng rất thích hợp tác với Lư Ninh.

“Đúng rồi, tôi quên nói với cậu, những ngày rồi cậu rời đi……”

“Tích tích —! Tích —!”

Thanh âm nhắc thông báo của Lư Ninh đột nhiên dồn dập mà vang lên, cùng lúc đó, khung đối thoại của Yến Như Quy cũng phát tới hoàn chỉnh một cái: “Có một tên điên vẫn luôn tìm cậu.”

Lư Ninh nhìn icon góc dưới bên phải điên cuồng chớp động, liền biết tên điên trong miệng Yến Như Quy là ai. Cậu hít sâu một hơi, hỏi: “Hắn hiện tại lại phát thông báo tới, xảy ra chuyện gì? Tôi ẩn thân hắn còn có thể tìm được tôi?”

“Web đổi ver rồi chứ sao.”

“Đổi ver?”

Yến Như Quy trầm mặc thật lâu, mới ấp úng nói: “Có tiền có thể ma sui quỷ khiến.”

“……”

“Bất quá cậu yên tâm! Tất cả tài liệu cá nhân của lâu chủ đều là tuyệt đối bảo mật! Có nhiều tiền cũng sẽ không để lộ ra!”

Lư Ninh lăng lăng nhìn chằm chằm hàng chữ này, đột nhiên cười phun ra, cậu tắt khung đối thoại của Yến Như Quy, tự nhủ: “Lão đại này thật đúng là không phải có tiền bình thường, chả lẽ là ba ba Mã Vân?”

Lư Ninh không có việc gì có thể làm, liền sinh ra nhàn tâm đùa giỡn fan, cậu quyết định lần này phải nói kỹ với hắn, bất kể đối phương là fan lão triền (*) hay là KY chết tiệt, cậu cũng muốn lấy ra toàn bộ kiên nhẫn — làm quan hệ xã hội cái gì cũng thiếu, chính là không thiếu kiên nhẫn.


((*) cũng kiểu như fan trung thành nhưng hay bám lấy)

“Xin chào, trễ như này vẫn chưa ngủ a.”

“Muốn ngủ trước cố sự” không trả lời vấn đề của Lư Ninh, nhưng thông báo của cậu vừa phát qua, đối phương lập tức rep lại: “Tối nay vẫn livestream sao?”

“Tối nay không live nữa, mấy hôm nay bận nhiều việc, dụng cụ của mình không mua đủ, login chỉ là tìm biên tập có chút việc.”

“Muốn ngủ trước cố sự” lại gửi tới một cái: “Vậy bạn mở gian nhỏ, mình đi tìm bạn, bạn lần đầu tiên livestream AS-MR cũng không cần thiết bị.”

Lư Ninh dở khóc dở cười mà nhìn khung đối thoại, cậu cảm thấy người này từ trước tới giờ trình độ quen thuộc đã vượt ngoài phạm vi tiếp nhận của cậu, bọn họ dù sao cũng là người xa lạ, đối phương là nam là nữ, là bao nhiêu tuổi cậu cũng không biết, mở gian nhỏ nói chuyện rất không ý tứ.

Hơn nữa, cậu thật sự không nghĩ ra lúc nào thì có một fan như vậy.

“Bạn hiện tại tin mình là Dư Ôn rồi sao?”

Người đối diện không nói tin hay là không tin, chỉ giục cậu mở livestream.

“Đã trễ thế này, bạn nên đi ngủ sớm chút.”

Muốn ngủ trước cố sự trầm mặc một hồi, gõ tới một hàng chữ: “Bạn không mở livestream mình ngủ không được.”

Lư Ninh liếc nhìn ngoài cửa sổ, một mảnh đen như mực, thỉnh thoảng còn sẽ có sấm, cậu hỏi: “Bạn ở nhà một mình sao?”

“Ừ.”

Làm nửa ngày, là một em gái nhỏ sợ tối không dám ngủ một mình? Mặc dù không biết cô nàng bên kia có sấm chớp hay không, có thể dọa tới không ngủ được, hẳn cũng không phải thời tiết tốt. Nhưng em gái nhỏ nhiều tiền như vậy tại sao không dứt khoát tìm đối tượng, than thở với một chủ live như cậu làm gì? Có bạn trai, mất ngủ còn là vấn đề sao?

Lư Ninh nghĩ nửa ngày, đành phải nói: “Vậy tôi mở một phòng, chỉ có lần này, lần sau không được viện lẽ này nữa.”


Cậu đối với con gái luôn luôn rất ôn nhu, mà cô bé này sợ tối tới ngủ không được, thậm chí cùng đường đến tìm một người xa lạ trên mạng, cậu dù sao cũng không tốt ngồi yên không để ý.

Em gái nhỏ đối diện thật lâu không nói chuyện, Lư Ninh sau khi mở phòng gửi link qua, cô nàng cũng không tiến vào, Lư Ninh đợi một lát, “Muốn ngủ trước cố sự” mới vào livestream.

Đối phương vừa vào đã tặng một cái du thuyền, nói: “Mình vừa mới đi tìm tai nghe!”

Lư Ninh một bên lật điện thoại một bên gõ chữ: “Mình không có thiết bị, bạn đành ráng nghe nhé.”

Yêu cầu của AS-MR đối với thiết bị tương đối cao, không phải nói chất lượng thiết bị, mà là…… Ít nhất phải có một micro. Nhưng Lư Ninh hiện tại không có gì cả, trên căn bản làm không ra hiệu quả.

…… Bất quá đơn thuần sợ tối không dám ngủ, đối với hiệu quả yêu cầu hẳn không quá cao đi.

“Hiện tại, xin mời từ từ nằm thẳng, buông lỏng thân thể, đặt điện thoại của bạn xuống…… tập trung lực chú ý tới trên câu truyện mình kể.”

Lư Ninh một bên nói một bên lướt màn hình điện thoại, sau khi lướt tới một chỗ dừng lại, sau đó dùng ngữ khí nhẹ nhàng chậm chạp đọc: “Rất lâu trước đây, dưới đáy biển có một tòa cung điện to lớn, nơi đó ở một đám……”

Cậu đọc tới đây trên giao diện livestream đột nhiên nhảy lên một cái: “Nàng tiên cá?!?!?!?!?!”

Lư Ninh nhìn chằm chằm chuỗi “?!” không rõ ý tứ kia cơ hồ cười phun, bất quá cậu vẫn là cố gắng giữ vững ngữ khí nghiêm túc vô tội: “Muốn nhanh ngủ chút cũng đừng có mở mắt ra nhìn điện thoại, được không? Bản thân câu truyện là không có ảnh hưởng, bạn chỉ cần thanh tĩnh lại, để cho mình ngủ là được rồi.”

“Em gái nhỏ” đạt được phục vụ đặc biệt của Lư Ninh lại lần nữa trầm mặc, Lư Ninh liền cầm điện thoại lên tiếp tục đọc truyện: “Nơi đó ở một đám mỹ nhân ngư, thống trị tòa cung điện này chính là lão mẫu thân của Hải vương……”

Lư Ninh đối với kỹ xảo phát thanh vẫn nhớ rất rõ ràng, mặc dù đổi thân thể, đổi thanh âm, cậu vẫn là biết như thế nào mới có thể làm cho dây thanh của mình phát ra thanh tuyến nhu hòa nhất, làm cho những người nghe sinh ra cảm giác thoải mái.

Cậu lúc làm việc rất nghiêm túc, một câu truyện đọc xong, giao diện livestream đã không xuất hiện đối thoại mới nữa, không biết đối phương có phải đã ngủ hay không. Lư Ninh cố ý dừng lại, 10ph trôi qua, đối phương cũng không có lại phát thông báo mới, thông báo cuối cùng nhắn lại trên giao diện là — bạn vẫn vậy…… rất thú vị.

Lư Ninh nhìn chằm chằm bọn khí tin nhắn để lại bị mười mấy cỗ Ferrari vây quanh, không biết làm thế nào, mạc danh sinh ra một loại cảm giác quen thuộc, giống như đối diện màn hình máy tính thật sự là một người bạn cũ biết cậu đã lâu.

Cậu một lần nữa sống lại tới nay, vẫn là lần đầu tiên có loại thực cảm mình vẫn ở nhân gian — ít nhất là Dư Ôn trong trí nhớ người này, là Lư Ninh, mà không phải Ninh Kinh Hồng hiện tại, bất kể người kia là fan trung thành hay KY chết tiệt, cuối cùng vẫn còn có người nhớ tới cậu.

Lư Ninh nhịn không được câu lên khóe môi, nhẹ nhàng nói xong kết thúc quen thuộc của cậu: “Livestream hôm nay tới đây, cảm ơn mọi người kiên nhẫn theo dõi, ngủ ngon.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.