Ai Bắt Nạt Ai ?

Chương 39


Bạn đang đọc Ai Bắt Nạt Ai ?: Chương 39

Có ai biết được ước mơ của tôi
Khi tình yêu còn nhiều điều gian dối
Ai có hay có hiểu nỗi lòng tôi
Khi tình em nay gieo bao dối lừa
Chẳng ai biết ai yêu ai thật lòng
Mà chỉ thấy dòng đời nhiều đổi thay
Ai có hay đươc trái tim tình em
Khi mình em phải ngậm ngùi đắng cay
Hãy cho anh biết anh là ai trong trái tim em
Mà trái tm em quá nhiều vách ngăn
Dòng tình chảy qua không bao giờ giữ lại
Mà tình yêu em là gian dối
Giờ em đã biết bao ngày qua chỉ là lấp trống vắng
Khi anh đang thiếu vắng hình bóng ai
Em biết chia ly sẽ mãi là đắng cay vẫn xin chấp nhận

Xin chúc anh trọn giấc mơ bên người
Lời bài hát ngân vang, Gia kỲ mệt mỏi xoa hai bên thái dương. Mấy ngày hôm nay, anh thể nào ngủ được, chỉ nghĩ đến người nào đó đã mất tích một năm trời không có dấu vết, lòng anh đau như ngàn vạn dao đâm
Tại sao, 5 năm quá ít ư, ông trời, ông định thử thách lòng kiên nhẫn của anh đến bao giờ
Bốn năm nhìn người con gái anh yêu chịu khổ đau nằm bất tỉnh trên giường, tỉnh lại rồi lại mất một năm để tìm cô
Anh cũng từng đọc mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình mà cô cho là hay, anh mới nhận ra, có lẽ, anh không chịu đựng được như mấy nam chính kia. Có đôi khi, ảnh hoảng sợ bản thân mình quên mất hình bóng của người con gái kia
“Kỳ cọ cọ”
Anh ngước lên nhìn người trước mặt, nhân tiện ném luôn chiếc bút máy vào người đó, cảnh cáo
“Chú Thành, chú có thể thôi ngay cái ngữ điệu chết người kia không?”
Ông chú nào đó mặt lém lỉnh như hồi xuân, xum xoe giảng đạo “Ta không gọi là được chứ gì, Cò kỵ kỵ!”
Anh”…” chú có tin cả sấp tài liệu này bay thẳng vào mặt chú không?
“Thôi thôi” Tô Thành dơ tay đầu hàng , liếc qua anh một cái, vui vẻ bảo “Nghe giang hồ đồn thổi, gần đây có một cô em xinh tươi, thân hình gợi cảm, chẹp chẹp, lên giường thì thôi rồi”
Anh lườm cảnh cáo “….” Không nên gieo rắc AV vào đầu con trẻ
Ông chú nào đó bỏ mặc cái nhìn chối chết, hồn nhiên nói tiếp “Gia Kỳ ngoan, con cho ta mượn BMW chút, bao giờ chú chết thì chú trả cho”
Hừ, chết thì hết nợ, chẳng lẽ đào một chú lên để đòi BMW à?
“Dẹp đi, con không hứng thú!” Anh lạnh lùng cúi xuống xem tài liệu trên bàn

Ông chú nào đó vẫn mặt dày hơn bê tông, ra sức lôi kéo “Cháu ngoan, cháu không hứng thú nhưng ta hứng thú. Ta đây đã già rồi, ta cần phải có người làm ấm giường sau này chứ. Gia Kỳ, con thương ta một chút, giúp ta lần này đi”
Anh thở dài, bao nhiêu lần rồi vẫn phải đầu hàng với vị tiền bối này
“Được rồi, nhưng con phải biết người đó là ai ?”
Ông chú nhanh như chớp dáo dác nhìn xung quanh, chạy ra đóng cửa như sợ phát hiện ra điều gì đó. Ghé sát vào tai anh, rì rầm
“Nghe nói giang hồ đồn thổi chủ nhân Hắc đảo đang chiêu phu, nghe nói đảo chủ đó là một nữ nhân nhan sắc hơn người, hoa nhường nguyệt thẹn,chỉ cần vượt qua được thử thách của đảo chủ, người đó nghiễm nhiên trở thành đảo vương, vừa cưới vợ đẹp lại được cả một hòn đảo, tội gì không đi”
“Ông chú ơi, không lẽ cô đảo chủ đó lại dễ dáng lấy chú sao? Hơn nữa, nói như vậy còn rất nhiều người muốn cưới được đảo chủ, không lẽ, chú đấu lại được họ”
“Ôi dào, Lâm Tô Thành ta đây đẹp trai sái, tuy tuổi tác không bằng ai nhưng kỹ thuật giường chiếu hơn người, ta không tin ta không thể đấu lại bọn người kia. Hơn nữa, muốn qua của phải bước qua lửa, Gia kỳ, con thông minh như thế, con có thể..”
“Tuyệt -đối- không !”
“Kỳ cò cọ..Kỳ kỳ..kỳ, giúp ta” nghĩ ngợi một chút “Dù sao con cũng nên ra ngoài cho thông thoáng đầu óc, biết đâu giữa dòng bôn ba như trong tiểu thuyết, côn lại bất ngờ gặp lại Tiểu Khuê của ta thì sao? Cò kỳ kỵ à, kỳ kỳ”
Người nào đó dơ tay đầu hàng “Được, con đi, con đi!”
Anh thề rằng, anh sẽ đánh cho tên khốn nào tung tin có người đẹp truyền thuyết trên Hắc đảo phù mỏ
Ông chú này quả nhiên rất mê gái, nhiều lần dì Nhã đã khuyên nhưng không nọt tai. Ông bố, bà mẹ của ông chú này đang ở Bắc Kinh chắc thổ huyết khi hnieets con trai mình trăng hoa đến không tưởng
Chờ cho ông chú này ngọ nguậy ôm ôm, ấp ấp mấy em Mận , Đào, anh tranh thủ gọi điện cho vị mẹ vợ tương lai nào đó
“Dì Nhã, lần này vệc công ty phải nhờ đến chú Phong, con có chuyện nên cần đi Hắc đảo một chuyến”

Đầu dây bên kia có chút nhốn nháo”Kỳ ơi, con không thể bỏ ta mà đi, no..no,..no, ta không muốn”
Có giọng phụ nữ vang lên “Ông xã, anh còn không ngậm cái mồm thối của anh lại thì tối nay liệu mà ngủ phòng khách”
“…” người nào đó ấm ức, nghẹn tới mức khôn nói nổi
Hòa Nhã lên tiếng “Yên tâm đi, có cho lão già kia mười lá gan cũng không dám không nghe. Con đi đi”
Rụp!
Người nào đó bi ai kêu la thẩm thiết, nhân tiện cái tay không ngoan ngoãn ôm chặt lấy eo vợ
“Bà xã, anh không muốn!”
Đồng chi phu nhân nào đó lườm cháy mặt, không khỏi mỉa mai “Trước kia anh mê việc hơn mê vợ cơ mà, sao giờ lại phản đối”
Đồng chí ông xã nào đó mặt mày mếu máo, oan ức nói “Ngày trước là ngày trước, bây giờ là bây giờ. Năm năm qua anh đâu dám tạo phản, giờ em cho anh tạo phản, anh ngại”
Người nào đó hừ mũi, gõ vào đầu chồng “Anh mà biết ngại? Vậy, tối nay chịu khó ngủ phòng khách nhé!”
Người nào đó mặt đần hơn khỉ, ôm trán “Được rồi, chỉ cần đêm nay không phải ngủ phòng khách, việc gì cũng xong” cười nham hiểm, vòng tay ôm người nào đó vào lòng, dịu dàng vuốt ve “Còn bay giờ, vào phòng ngủ..”
Phụt!
(Phíp! Phíp! *cảnh báo,cảnh báo*, em hiện nay chưa đủ 18 tuổi nên không thể viết H, trân thành cảm ơn)
Trên du thuyền cao cáp,bạn nhỏ Gia Kỳ đang khổ sở không khác gì bị tra tấn, thế mà có người nào đó vẫn dửng dưng như không hề quen biết, ôm ấp các em xinh tươi, nhân tiện hào phóng tặng thằng cháu kia mấy em, coi như bồi dưỡng
Bạn nhỏ Gia Kỳ từ 5 năm trước đã ăn chya, niệm Phật, dĩ nhiên, thấy sắc, người nào đó kiềm chế không nổi, tức tối đuổi cổ mấy em kia ra ngoài. Rất tiế, mặt dày như Gia Kỳ còn có người mặt dày hơn!
“Tránh ra!” Gia Kỳ tức giận nói
Cô em xinh tươi kiên quyết không nghe, nũng nịu chạm bộ phận nhạy cảm trên người vào cơ thể bạn nhỏ khiến bạn nhỏ mặt mày đỏ tía, căm phẫn thét lên

“Cút!”
Cô ả kia khinh bỉ nhìn Gia Kỳ, nhếch môi cười đểu với Tô Thành “Hắn bảo em cút, ag, em cút. Hắn bảo em quay lại, xin lỗi nhé, cút rồi”
Ông chú Tô Thành ngơ ngác nhìn thằng cháu bị dày vò, tội nghiệp lên tiếng “Mô Phật, người ta là sư, đạo hạnh 5 năm ,các em nên nhẹ nhàng một chút, bằng không cháu của ta chịu không nổi đâu, ha ha”
Bạn nhỏ nào đó bị bức tới cáu, phẫn nộ hét ra lửa “Lâm-Tô-Thành”
“Có mặt!” Ông chú Tô Thành chấp tay kiểu thi lễ của cảnh sát, không quên cười to “Đồng chí Gia Kỳ, cháu không thể thế được, nam nhi đại trượng phu thấy gái thì phải ôm, thấy người đpẹ phỉ hôn, thấy nóng bỏng thì một phát..lên giường” Ôm trán bất đắc dĩ “Cháu làm ta cực kì thất vọng”
Gia Kỳ “…” Tức không nói lên lời
Ông chú nỳ, mấy năm nay tính tình không chịu sửa đổi lại còn dạy anh toàn kiến thức giường chiếu, đã vậy, có lần đag trong lúc họp cổ đông, ông chú nào đó thiện tình cầm điện thoại, hô to rằng “Giường phải hơn hai mét, đệm phải mềm mới dễ hành động” Khiến vị giám đốc như anh không biết dấu mặt vào đâu
Đã vaayju, ông chú còn mặt dày bảo rằng “Con trai lớn mà không có kinh nghiệm giường chiếu là không được. Ta thấy, cháu không ưng đàn bà, yên tâm, ta đã chuẩn bị cho cháu máy anh cao to, đen hôi rồi, đảm bảo cả đêm sung sức.Đã không!”
Người nào đó đang uống cà phê vội phụt nhổ, không ngờ Bắc kinh có thể tồn tại loại động vật khan hiếm này
Cô thư kí của Gia Kỳ nghe xong, nước mắt như mưa, ấm ức khóc lóc với mấy người bạn mà than rằng “Ôi, sếp của tớ đẹp trai lồng lộng như thế mà chỉ thich đàn ông, hu hu”
Một đồn mười, mười đồn nghìn,tin Gia Kỳ không phải đàn ông thực thụ khiến toàn bộ nhân viên nữ trong công ty khóc ròng vài ngày . Có người can đảm đem quà tới thăm hỏi thì bị Gia Kỳ hung hăng ném bỏ,
Quả thật, tin đồn không hề sai. Đau lòng quá!
Chỉ có vị giám đốc trẻ Gia Kỳ vẫn ngu ngơ không biết chuyện nên thái độ vẫn dưng dửng càng khiến mọi người tin là thật
Hôm nay, ông chú Tô Thành này muốn cảm ơn công lao to lớn của thằng cháu nên đã sai vài em xinh tươi đến chăm sóc, kết quả vẫn thất bại
Ông chú đau lòng than vãn, Gia Kỳ, cháu là Gay sao, ôi, Tiểu Khuê bé nhỏ của ta phải làm sao?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.