Bạn đang đọc Ai Bắt Nạt Ai ?: Chương 29
Về đến nhà, tôi mệt mỏi nằm vật xuống giường, nhìn lên trần nhà màu trắng, than thầm tên khốn nào đó trong lúc tôi đang lấy hết can đảm để đưa bức thư tình kia cho Hoàng Quân thì hắn ta không thương tiếc dựt phắt lấy, đã vậy lại còn nhả ra một câu rất kinh hồn bạt vía
“Cậu đã thích thầm Hoàng Quân thì cứ tiếp tục thích thầm đi, nói với thằng đó để làm cãi gì? Bộ mạt cậu chưa đủ độ dày hay sao? Cậu bảo cậu thích thằng Quân ý hả? Liệu nó có thích cậu hay không? Trong hàng vạn đứa con gái liệu nó có thèm để ý tới cậu. Đã ngu ngốc thì chớ bốc đồng, tính khí không tốt thì ở nhà rèn luyện, não đã ngắn thì cần nối cho dài,..haizz,cậu đi dọc mảnh đất chữ S này cũng không kiếm nổi người nào vừa đẹp trai, vừa ga lăng, thông minh, tài giỏi vô độ như tôi đâu.Dù sao mẹ cậu cũng nhờ tôi quản lí cậu, với trách nhiệm của mình, tôi thấy chi bằng thôi thiệt thòi bị cậu dày vò hằng đêm trong mộng,cậu bổ tim cậu ra nhét tôi vào một ngăn là được. Tính tình tôi xấu nhưng không xấu bằng Hoàng Quân, cho nên, thay bằng việc cậu tốn nơ ron thần kinh viết thư tỏ tình cho hắn, ngay hôm nay, cậu phải nộp ngay cho tôi một bức thư tình gửi cho tôi, rõ chưa, bằng không tôi sẽ tối giác với mama đại nhân nhà cậu”
Đã thế hắn còn phát ngôn một câu rất buồn nôn “Fan hâm mộ của tôi nhiều tới mức có thể xếp hàng từ đầu đến cuối của cầu Thị Nại, tôi cũng không ngần ngại thu nạp cậu là Fan hâm mộ của tôi đâu. Cho nên, bắt đầu từ bây giờ, ngoài tôi ra cậu không được hâm mộ bất cứ ai hết, bất quá thì tôi cho cậu làm Fan hâm mộ độc nhất của tôi”
Hừ, ai mà thèm làm fan của cậu, tôi đâu thần kinh như mấy con nhỏ khoa xã hội. Dù gì thì tôi cũng từng học giáo dục công dân nha, tôi không thể để cậu chèn ép mãi như vậy được
Tôi phẫn nộ với hắn “Việc quái gì phải làm fan hâm mộ của cậu, sao cậu không thử làm fan hâm mộ của tôi xem? Hừ, tưởng có fan là ngon đấy hả?”
Hắn cười,mắt đột nhiên lóe sáng “Như vậy đi, chỉ cần tôi làm fan hâm mộ của cậu thì sau này cậu không được nghĩ đến bất cứ ai khác ngoài tôi, tôi cũng sẽ không nhớ tới bất cứ ai, ngoài cậu. Ok?”
Cả buổi hôm đó, không biết tôi trúng tà gì mà mấy câu nói của hắn cứ chạy vòng vòng trong đầu. Đã vậy, cả đêm hôm đó giấc mơ của tôi bị tên khốn đó chen chân vào
Cuộc đời thật lắm chông gai, cớ sao tôi lại bi ai thế này?
Tôi đưa mắt cú vọi, thất thần nhìn ra cửa sổ
Bầu trời màu đen, đất màu đen, đến mặt ông cậu bỗng trở nên đen ngỏm. Một ngày xúi quẩy!
Tôi than thầm không hiểu lí do gì tên khốn kia lại thần thông quảng đại chui vào giấc mộng của tôi làm loạn, đáng ghét! Không biết kiếp trước tôi có nợ gì hắn hay không mà kiếp này hắn ám tôi như cô hồn không tan
Tôi không thèm để ý đến sắc mặt ai, cứ thế nhảy bổ lên ghế sô pha,chân trái vắt lên bàn,ngồi ung dung cắn hạt dưa
Mẹ kiếp! Cuộc đời đúng là nhạt toẹt như hạt dưa, chẳng ngon chút nào!
Tôi quăng luôn đĩa hạt dưa vào thùng rác, miệng phì phì mấy tiếng, chửi thầm “Khốn nạn thật,cả đêm mất ngủ vì một thằng thần kinh, đời đúng là nhạt!”
Chị Mai đi lướt qua tôi,lườm “Con gái co đứa chửi thề ít thôi may ra sau này còn có thằng nó rước!”
Hừ, em cũng muốn biết thằng nào đủ cam đảm để rước em đây?
Chị Mai liếc xéo tôi một cái, ôm một tập giấy đặt lên bàn.Những con chữ loằng ngoằng trên giấy khiến tôi vô cùng khó chịu, tôi nhăn mặt với chị
“Chị à, chị không thể lười biếng một hôm hay sao?”
Chị nhìn tôi kinh bỉ “67% phụ nữ chăm học đều có vòng một đẹp. Chị thấy em nên chăm học đi,chẹp, nhìn vòng một sân bay Nội Bài của em kìa!”
“…” Ặc,chỉ có tư duy bác học của chị mới nghĩ đến cái đó, chứ em thì chịu
Tôi không thèm phản kháng, chỉ nói mát “ôi, chị cứ nhìn ngực cô chủ nhiệm lớp em đi, ngực còn nhỏ hơn em. Em chắc chắn ngày xưa khi đi học, cô ấy chắc toàn bị phạt đứng xó vì tội lười học nên mỗi khi em không làm bài, cô ấy toàn phạt em đứng xó”
“…” Chị Mai
Ông cậu đang thất thần nhìn ra cửa, nghe tôi nói vậy liền quay ngoắt sang phía tôi, hóng chuyện
“Cậu không cho rằng ngực của Như Tố nhỏ đâu, chí ít thì sau này có thể bồi dưỡng thêm”
“…” mặt hai vạch đen
Tôi nói “Ông cậu, không phải là ông cậu bị bố dượng thiên lôi đánh cho tơi bời,bộ nhớ CPU có chút trục trặc nên mới đem tình yêu vứt cho ác quỷ đấy chứ
Ông cậu ho khan mấy tiếng, thâm ý bảo “Con nít biết gì mà nói, đó là tình yêu, là tình yêu”
Cậu mà cũng biết đến tình yêu hay sao? Không lẽ cậu mới viết thêm hai chữ đó vào từ điển
“Ông cậu à, lúc người tay trái ôm em Nguyệt Nguyệt tay phải ôm em Ái Ái, sao con không thấy cậu nói đến tình yêu.Òa, bây giờ con mới biết ông cậu phong lưu của con lại biết yêu,đã thế lại còn đi yêu bà cô khó tính đó”
“Cái đó gọi là trong hàng nghìn hạt cát mới tìm được viên ngọc quý, con thì biết cái gì. Thôi, nói với con thà nói với Kỳ Kỳ cho xong”
Kỳ Kỳ, mới chẳng Kỳ Kỳ, tên ôn thần không biết trời cao đất dày đó, không biết hắn đang làm gì mà mất tăm mất tích mấy hôm nay. Đã vậy, một cuộc điện thoại cũng không thèm gọi cho tôi. Đã vậy, báo hại tôi suốt đêm nơm nớp, chỉ sợ đêm này tên ác ôn đó lại nhảy vào giấc mơ của mình
Nghĩ đi nghĩ lại,nếu Gia Kỳ không phải xấu xa thì mọi tên tội đồ của thế giới cũng chẳng tồn tại
Nếu Gia Kỳ mà bá đạo thứ hai thì chẳng ai dám vỗ ngực, tự ình bá đạo thứ nhất
Nói Gia Kỳ biến thái, quả nhiên hắn biến thái hơn bất kì ai
Vậy mà,có lúc trong tư tưởng của tôi, tôi cũng từng nghĩ hắn là người tốt. Suy cho cùng, những hành động hắn làm với tôi , chung quy đều nhờ công mama đại nhân dạy dỗ *ôm trán* ôi trời ạ,không lẽ tôi lại thích tên đó???
Một ngày nắng nóng lại tiếp tục kéo dài, tính tình tôi cũng nóng theo thời tiết
Mấy hôm đi học, không biết bà cô Như Tố kia chịu áp lực gì mà mặt mày lúc nào cũng méo sệch,thỉnh thoảng răng nghiến ken két. Đã vậy, tôi là đưa luôn được ưu tiên gọi tên, thôi thì kiểm tra các kiểu con đà điểu
Nhịn không được, tôi lên tiếng “Cô Như Tố, rốt cuộc em làm cái gì mà cả ngày hôm nay cô tra tấn em ghê thế?”
Bà cô sầm mặt lại, không nói lời nào mà bỏ ra ngoài
Hu ra, không biết tôi đã đắc tội gì mà khiến bà cô này nhiệt tình đến vậy
Tôi uất khí, dồn toàn bộ công lực nhằm vào chiếc bút trên tay. Dĩ nhiên, một tiếng “rắc” vui tay vang lên, chúng bạn nhìn tôi với ánh mắt tràn đầy khâm phục
Tôi cười bỡn cợt “BÌnh thường thôi!”
Nhưng bình thường là đối với tôi còn bất thường thì..là bọn bạn tôi!
Chẳng biết trong bộ não của chúng đang suy tính cái gì, tôi chỉ biết ném cái bút gãy xuống thùng rác, kiên định nói”Bà mày đây mà phải chịu ấm ức như thế thì không đáng mặt làm phụ nữ!”
Cô bé có má núm đồng tiền xinh xinh, miệng đang nhai tóp tép thanh cao su, kinh hãi nhìn tôi
“cậu là phụ nữ?”
CMN, không lẽ nhìn tôi giống đàn ông!
Khốn kiếp!
Mẹ già ở nhà từng răn dạy “chửi có văn hóa, quậy phá có giáo dục” nên tôi không nghĩ mình nên chửi thẳng vào mặt con nhỏ đó như một kẻ vô học, cho nên tôi chỉ tươi cười, bàn tay tôi nắm thành quyền đập đánh “rầm” lên bàn, hồn nhiên hỏi
“Hay để tôi lột đồ cậu xuống , nếu tôi là đàn ông ,khi nhìn cậu khỏa thân chắc tôi cũng ngượng nghịu đỏ mặt, còn nếu tôi nhìn mà không chớp mắt, tôi dám khẳng định tôi là phụ nữ. Có cần tôi chứng minh một chút không nhỉ?”
Con nhỏ tím mặt, ấm ức không nói lên lời
Động vào ai thì động, động vào Giang Tiểu Khuê tôi thì cậu sẽ học được nên viết chữ “biến thái” như thế nào
Dĩ nhiên, tôi không phủ nhận, nếu tức lên thì tôi có thể hành động gì, nhưng ít nhất khi một lửa ác quỷ trong tôi đang chỗi dậy thì kẻ nào đó khôn hồn ngậm miệng lại, bằng không sẽ biết thế nào là “mặt tối của học đường”
A Men, con là một kẻ tội đồ thánh thiện!
Bỏ ra ngoài, tôi thấy một đám đông đang hí hoáy nghịch điện thoại. Nhìn bọn chúng đang cười sặc sụa, có đứa thỉnh thoảng còn vỗ đùi như tâm đắc
Chuyện quái gì thế, không lẽ lại có tiểu khủng bố trên trang web giáo viên?
Trường tôi từ trước đến nay, mỗi khi trang web nào đó của giáo viên bị tiểu khủng bố tấn công, bọn tôi liền không tiếc giờ học mà ngồi lên mạng, xem xem vị cao nhân phương nào đang tác oai tác quái
Tính tôi vô cùng tốt, mỗi tội hơi..tò mò, thành thử tôi cũng muốn xem nạn nhân của tiểu khủng bố là ai
Tôi lôi điện thoại ra, truy cập trang web của giáo viên. Tôi sững người khi đọc bảng tin
Sốc! Sốc như ốc!
“ Đã bao nhiêu đêm tôi nhớ, tôi mong, tôi chờ em
Đã bao nhiêu ngày tôi đứng đợi em ở công viên nước chờ em mà em không đến
Em ghét tôi, ok, tôi không phản đối
Em bực vì tôi suốt ngày gọi điện quấy rối em, em còn nói “nếu anh mà còn gọi điện nữa, tôi sẽ tố cáo anh tội quấy rối,tôi nói cho anh biết, anh họ tôi là cảnh sát!”
Tôi cười vì em cảnh cáo, em cảnh cáo tức là em đang quan tâm tôi
Tôi không biết một giáo viên dạy văn như em, dạy học sinh biết yêu, biết ghét, biết mở rộng tấm lòng, thế mà bản thân em lại cứng ngắc, không chịu mở lòng với tôi
Tôi thất vọng, rồi buồn, rồi thất vọng
Tôi không nghĩ em là một giáo viên thất bại, tôi nghĩ rằng tương lai của học trò sẽ lụt bại với tri thức em dạy chúng
Như Tố! Quả nhiên tính tình em như bão tố, mưa giông, tôi ngu ngốc nên không thể nào nắm bắt
Đứa cháu cưng của tôi bảo rằng em khó tính, em xấu xa và ác độc khi bắt phạt nó. Nhưng tôi cho rằng, em nên nặng tay, có như vậy mới mong nó tiến bộ
Tôi cũng mong em nặng tay với tôi,để tôi có thể tiến bộ hơn khi tỏ tình với em
Em hãy suy nghĩ xem rồi hãy trả lời tôi
Tôi không khoe khoang nhưng tôi nhiệt tình thông báo “anh họ em là cảnh sát phải không? Em không đồng ý làm bạn gái tôi thì ngày mai anh ta bị cắt chức? Em có tin không?”
À, quên, tôi chưa nói với em một điều “chị gái anh là cảnh sát, anh rể anh có thâm tình với xã hội đen.Anh không chắc rằng tòa nhà bố mẹ em đang ở liệu có bị đánh bom vào ngày mai không nhưng anh tin tòa nhà đó ngay ngày mai sẽ bị giải tỏa. Anh không điên như mấy thằng thằng chơi lựu đạn,axit hay xăng dầu vớ vẩn, anh chỉ điên khi khủng bố em trên trang web thôi. Tố Như, liệu mà làm, em nhé!”
Em có thể kiện tôi tôi khủng bố, nhưng em không có quyền kiện tình yêu tôi dành cho em
Ngay lần đầu tiên gặp em, nói chuyện với em, tôi biết em là định mệnh của tôi, là người phụ nữ duy nhất của Lâm Tô Thành này, cho nên, bất kể em có đồng ý hay không thì ngày mai tôi đợi em ở quán cà phê Lee Mountian, em liệu đường mà tới!
P/s: Đề nghị giáo viên hoặc học sinh nào đọc được dòng này xin hãy chuyển lời tới cô giáo tên là Như Tố rằng “Em không đến gặp tôi có nghĩa là em đồng ý!”. Cám ơn mọi người nhiều