Bạn đang đọc Ai Bắt Nạt Ai ?: Chương 12
Từ trước đến nay, chị em tôi cũng không buồn vì chuyện bố mẹ li thân bởi chúng tôi biết, nhất định có một ngày bố tôi sẽ ra Hà Nội để xin lỗi mẹ tôi..nhưng vấn đề là thời gian. Mười mấy năm qua, không có một tin tức về bố, chị em tôi cũng lo lắng không biết có chuyện gì với bố hay không thì khi có quyết định sang Mĩ du học của chị Tiểu Mai, tôi mới biết là suốt khoảng thời gian qua bố tôi vẫn cho người theo dõi cuộc sống của mẹ con tôi, chuyến đi Mĩ của chị là do bố bỏ tiền ra. Biết chuyện, mẹ tôi cũng không nói lời nào chỉ gật đầu cho chị sang Mĩ học thôi
Bây giờ, nghĩ kĩ một chút thì tôi lại thấy bố tôi là người rất yêu mẹ, bố hiểu tính mẹ nên bố mới không ra Hà Nội để đón mẹ về nhà. Có lẽ, bố tôi đang chờ..chờ mẹ tôi cho ông ấy một cơ hội
Người ta nói, vợ chồng là mối duyên nghiệp từ kiếp trước, nên dù thế nào, papa đại nhân của tôi cũng sẽ không bỏ rơi mama đại nhân, chạy theo một cô nàng nào đó trẻ hơn mẹ tôi như mấy bộ phim đâu
Thỉnh thoảng, mama đại nhân rảnh rỗi không có chuyện gì làm, tôi tranh thủ ton hót đòi nhổ tóc trắng thì mama đại nhân mắng rằng “Ta chưa già tới mức có tóc bạc!”
Vâng, thưa mama, người không già, không hề già, người mà già thêm chút nữa chắc mấy chú ở văn phòng đều thổ huyết, hận không thể sinh ra trước người mà thôi!
Suy cho cùng, nếu tôi với mama đại nhân đi dạo phố,người ta vui tính bảo rằng “Úi chà, chị thật trẻ nha, vậy mà tôi tưởng đây như hai chị em”
Tôi mừng ra mặt, được thế thì còn gì bằng, nhưng vô cùng đáng tiếc, mama đại nhân thì tính đã thẳng thắn lại khi nói chuyện với người khác chẳng cong tẹo nào, người bất đắc dĩ ôm trán than thở “Ôi, tôi mà có đứa em như nó chắc tôi không già thì cũng hóa ni cô từ lâu”
Cam đoan, mama đại nhân xem phim cổ trang Trung Quốc quá liều
Có lần, thấy đôi nam nữ trên tivi diễn màn chia tay trong màn mưa sầu khổ, tôi tò mỏ hỏi mama
“Ngày trước, khi quyết định bỏ papa đại nhân trong Nam, papa đại nhân có nói mấy lời này để giữ người không?”
Mama đại nhân chỉ lạnh lùng bảo “Ôi dào, con nghĩ ta với bố già của con lại thích thú với mấy cảnh cải lương thế này sao, bảo chia tay là đi luôn, có muốn nói cũng không kịp. Nghĩ lại, hối hận muốn nói chuyện với ta nhưng ta đâu có cho cơ hội. Thôi, cứ để bố già của con suy nghĩ cho chính chắn một chút, dù sao ông ta còn đống giấy tờ phải lo, hơi đâu mà quản mẹ con ta”
Cũng đúng, thường ngày papa đại nhân bận tới vậy, làm gì có thời gian ngoại tình, làm gì có thời gian lo ẹ con tôi
Đợt đó, ở rạp chiếu phim quốc gia có chiếu bộ phim “bố già”, tôi thích thú đi xem thì mama đại nhân bảo rằng
“Con định khơi mào chiến tranh thế giới đấy à, khôn hồn đưa ngay vé đây!”
Giấc mộng “bố già” từ đấy tắt ngấm, cơn sốt một số hàng Việt Nam giảm giá, tình yêu nước trong tôi lại bùng lên mạnh mẽ. Tôi gọi điện liền cho papa đại nhân, cầu cứu chiến phí. Biết chuyện, mama đại nhân giận đến mức mặt mày tím bầm, mấy bữa bỏ ăn, tôi cũng sốt ruột lo lắng, từ đấy, không dám có ý nghĩ gọi điện cho papa
Con nào con chẳng muốn có tình thương của bố, nhưng thôi, tôi cũng rất thông cảm với tình thương ba la không cập bến của papa, mama đại nhân đã nói “không” thì tuyệt nhiên chẳng có chuyện “bao giờ”
Sau này, khi mama đại nhân chịu giảng hòa, tôi có đến nói chuyện với papa, hỏi papa không thương tôi sao, sao không gọi điện hay bất cứ thông tin gì với tôi, mọi thông tin đều cắt đứt, muốn nói chuyện cũng không được. Papa tôi chỉ lắc đầu, cười khổ “Papa cũng muốn nhưng mama của con không muốn, nên ta cũng đành chịu..”
Ôi, chuyện của người già với nhau, tốt nhất con nít như tôi không nên bình phẩm làm gì,phương án hữu hiệu nhất có thể thực hiện chỉ là đứng từ xa, xem phim tình cảm trực tuyến!