Đọc truyện Ác Quỷ Khát Máu – Chương 57
thu thảo
Thấy Băng Tâm bắt đầu chuẩn bị để máy bay cất cánh Kiệt cũng kiểm tra vị trí mình đang ngồi và đeo trang bị, thắt đai an toàn vào.
Hai người ngồi yên lặng không hề nói chuyện, cũng không để ta đến nhau. Nhưng thực ra lực chú ý của Lăng Kiệt vẫn luôn đặt trên người Tâm còn cô thì tiếp tục tập trung vào việc lái máy bay.
Trước mặt Tâm không phải bảng điều khiển thường thấy trên các loại máy bay quân dụng bình thường mà là một màn hình. Đột nhiên, màn hình trước mặt Băng Tâm hiện lên một chấm đỏ, rồi sau đó lại xuất hiện thêm ba chấm đỏ nữa.
Tâm vẫn luôn chú ý đến màn hình nên đã sớm thấy sự khác thường trên màn hình. Khi màn hình hiện lên ba chấm đỏ nữa thì cô nhướn mày mỉm cười. Đó là nụ cười dịu nhẹ che dấu chết chóc, xem ra có rất nhiều kẻ không biết chữ chết viết thế nào.
“Chuyện gì vậy?” Nhìn người con gái bên cạnh tươi cười như vậy khiến Lăng Kiệt cảm thấy lạnh hết cả sống lưng. Sau thời gian ở bên cạnh cô, anh phát hiện là nụ cười của cô càng đẹp thì những kẻ muốn khiêu chiến với cô càng có kết cục thê thảm.
“Có một vài con ruồi nghĩ mình là chim ưng muốn làm thịt chúng ta.” Tâm nói bâng quơ, tay thì bắt đầu điều chỉnh thông số máy bay sang chế độ chiến đấu.
“Có thấy cái cái nút xanh trước mặt anh không? Bấm vào đấy đi.”
“Cái gì đây?” Lăng Kiệt bấm vào và thấy từ trước mặt hiện ra một màn hình, ở giữa màn hình là một hình tròn giống như ống ngắm ở súng bắn tỉa, hai bên là hai hình tròn khác. Hình tròn ở bên trái có bốn mũi bên trong còn hình tròn bên phải thì không có. Nhìn sơ qua cấu tạo thì có lẽ đây là ống ngắm hiện đại trên chiếc máy bay này, nhưng mà chẳng lẽ trong này còn có súng máy sao?
“Anh đoán đi.” Tâm tiếp tục động tác trên tay mà không hề quay sang bên cạnh.
“Là súng máy hay bom sao?”
“No no no, anh nghĩ tôi thích dùng mất thứ bạo lực vậy sao?” Tâm nhướn mày, ngồi thẳng lại và coi như chưa phát hiện những chiếc máy bay kia, giữ vững tốc độ lái.
“Chẳng lẽ cô lại từ bi đến nỗi chỉ dùng khói để rồi làm bọn chúng lạc hướng thôi sao?” Lăng Kiệt dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cô.
“Anh nghĩ hay quá nhỉ.” Tâm cười trả lời.
“Vậy nó là cái quái gì chứ, chẳng lẽ tên lửa?” Kiệt nhíu mày.
“Đúng.”
“Cô đang bay trong địa phận các nước khác đấy.” Lăng Kiệt cảm thấy bất lực, cho dù anh là lão đại thì cũng không thể tự tiện dùng máy bay quân dụng gây chiến trên bầu trời nước khác mà chưa có dàn xếp trước với quân đội nước họ như vậy được. Cô gái này lại bình tĩnh như đây là chuyện cơm bữa vậy, đúng là đủ kiêu ngạo.
“Xử lý bọn họ xong rồi nói, tôi lái, anh ngắm bắn, OK.” Băng Tâm cũng lười nói với anh, thật ra là do Kiệt không biết cô chính là kẻ nổi tiếng phá hoại mà các nước khác không thể động vì bọn họ cần những nghiên cứu, bản thiết kế vũ khí của cô, điều quan trọng nhất là cô được các tổ chức quốc tế bảo vệ. Một khi bọn họ động vào cô là tương đương với việc đối đầu với các tổ chức lớn trên thế giới và quan trọng nhất là đất nước của họ có thể bị cô thanh lý sạch sẽ trong vòng một đêm chỉ với một quả bom sinh học chẳng hạn.
“Được.” Dù sao Kiệt cũng rất muốn thử vũ khí bên người cô vì anh biết, những thứ cô chế tạo ra uy lực mạnh đến mức nào.
“Anh chỉ cần điều chỉnh vòng tròn bên trái để xác định vị trí còn vòng trong bên phải thì để hắn, hình tròn ở giữa sẽ hiện lên hình ảnh phía sau khi anh chạm tay vào hai hình tròn bên cạnh, anh chỉ cần ngắm chuẩn là được. Tiện thể cho tôi hỏi luôn một câu được không?” Tâm vừa lái máy bay vừa chỉ dẫn, cuối cùng lại đặt một câu hỏi chẳng liên quan đến hoàn cảnh.
“Em muốn hỏi gì?” Chẳng lẽ hỏi anh có biết ngắm bắn không chắc?
“Anh có chịu nổi việc cả người bị lộn vòng, đảo lộn không?” Cũng không thể trách cô hỏi vậy được bởi vì trước kia khi cô lái máy bay chiến đấu thử nghiệm cho Đoàn Tuấn, nào ngờ còn chưa được mấy vòng anh ta đã ói khắp cái khoang lái của cô. Từ đó cô quyết định không bao giờ cho Đoàn Tuấn lên máy bay của mình nữa, lần này cô hỏi chỉ là để tránh bị kịch lập lại mà thôi.
“Không vấn đề.”
“Tốt rồi, vậy thì bắt đầu thôi.” Cô thở phào nhẹ nhõm, lập tức xoay tay rồi cầm chặt vào cần điều khiển.
Chiếc máy bay này vì đã được cô cải tạo lại nên rất dễ sử dụng, hơn nữa khoang lái rất rộng rãi thiết kế thích hợp để một người lái, một người công kích đối phương. Các thiết bị được cải tiến giúp khoang lái rộng hơn so với máy bay thông thường. Vì thiết kế tinh vi nên cả chiếc máy bay gần như nhìn giống như máy bay bình thường nhưng thực ra nó bao gồm tất cả các thuộc tính ưu việt của máy bay chiến đấu….
Cân nhắc kỹ tình hình của đối phương, chờ khi bọn họ lọt vào tầm ngắm thuận lợi nhất cô lập tức di chuyển. Máy bay lập tức bị cô lái vòng một vòng cung sang phía bên trái, cùng lúc này Lăng Kiệt đã nắm được cách sử dụng thiết bị hiện đại trước mặt lập tức ngắm bắn.
Ở phần đuôi máy bay đi chuyển khối kim loại mở ra để một tên lửa kích thước nhỏ lập tức nhắm thẳng vào chiếc máy bay dẫn đầu. Tốc độ tên lửa lao ra khỏi máy bay không hề sai lệch với thời gian Băng Tâm chuyển hướng. Có thể thấy hai người kết hợp vô cùng ăn ý như là có thể hiểu được suy nghĩ trong lòng nhau.
“Đẹp đấy.” Băng Tâm vừa khen vừa tiếp tục căn cho chiếc máy bay bay theo hình vòng cung ra sau ba chiếc máy bay còn lại.
“Quá khen.” Lăng Kiệt cũng rất vui vẻ nhận lời khen của cô nhưng tất cả lực chú ý vẫn tập trung vào màn hình trước mặt.
Cùng lúc này anh cũng đã thành thạo sử dụng thiết bị ngắm bắn để bắn trúng mục tiêu. Lần này là ba cú bắn liên tiếp, điều anh không ngờ là cả phần thân máy bay cũng có tên lửa nên việc máy bay bay ngang là điều kiện vô cùng thuận lợi để xử lý mục tiêu.
Từ thân máy bay lần lượt bay ra ba chiếc tên lửa có kích thước nhỏ nhưng lực công phá lại rất lớn. Ba chiếc tên lửa cũng tuân theo một đường bay đẹp mắt theo thứ tự trước sau đến với ba chiếc máy bay kia.
“Sức công phá mãnh liệt thật.” Vừa bắn xong, Lăng Kiệt cũng có thời gian ngẩng đầu lên nhìn. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn anh đã lập tức cản thấy choáng váng vì sức công phá quá mãnh liệt của loại tên lửa này.
Chỉ vừa ngẩng đầu lên Kiệt đã thấy rõ ba chiếc máy bay muốn tấn công nhọ cũng không phải máy bay quân dụng bình thường mà chính là SMDA 968. Đây là một trong số những loại máy bay quân dụng hàng đầu có khả năng tối ưu hoá mọi mặt, từ tính năng chiến đấu đến phòng thủ đều vô cùng mạnh.
SMDA 968 được xem là loại máy bay chiến đấu khó phá hủy nhất vì nó được chế tạo bằng một loại hợp kim đặc biệt, ngay cả bom có phát nổ trong SMDA 968 thì nó cũng không thể bị phá hủy hoàn toàn.
Nhưng mà điều trước mắt Kiệt lại là chỉ với một chiếc tên lửa kích thước nhỏ mà toàn bộ SMDA 968 huyền thoại bị nổ tan tành ngay cả một phần xác cũng không còn. Sau một luồng ánh sáng vàng chói của lửa chính là tất cả đều hoá thành bụi, hoàn toàn trở thành một đám bụi lớn trên bầu trời.
“Tất nhiên rồi, trong chiếc tên lửa vừa rồi có kết hợp một loại vi khuẩn đặc biệt do trung tâm nghiên cứu vũ khí sinh học của Thiên Đường nghiên cứu ra mà.” Băng Tâm nhếch môi cười rồi tiếp tục lái vòng quanh chỗ ba chiếc máy bay bị nổ kia để cho Kiệt có thể quan sát kĩ hơn.
Phải nói rằng vũ khí bình thường cho dù có sức công phá lớn đến mấy cũng không thể bằng một phần mười vũ khí sinh học. Nhưng đối với vũ khí sinh học, một khi tỷ lệ vi khuẩn được giữ ở mức độ hoàn hảo nhất thì sức công phá có thể gấp mấy lần bom nguyên tử.
“Thật sao? Chiếc tên lửa đó có cấu tạo như thế nào vậy?” Kiệt hứng thú nhướn mày, anh rất có hứng thú với những thứ vũ khí tốt như vậy. Đối với người buồn bán vũ khí như anh thì loại vũ khí càng mạnh thì càng làm anh mê mẩn.
“Những chiếc tên lửa vừa rồi được tạo như tên lửa bình thường, chẳng qua là kích thước của nó nhỏ hơn rất nhiều. Đường kính của nó khoảng 8 cm và dài 150 cm, có thể nói đây là loại tên lửa có kích thước gần như nhỏ nhất hiện nay. Mũi của chiếc tên lửa này được làm từ một loại đá cacbon được nung chảy ơn nhiệt độ cực cao rồi được thêm vào vài thứ khác với một tỷ lượng hoàn hảo nhất. Trong tên lửa được cấy thêm một loại vi khuẩn do trung tâm nghiên cứu của chúng tôi cấy vào, nhờ số lượng vi khuẩn kết hợp với chất nổ nên mới tạo ra sức công phá lớn như vậy. Hơn nữa loại vi khuẩn này có thể phá hủy và làm cho rất nhiều kim loại biến thành bụi chỉ trong vòng một giây.” Tâm cũng không ngại mà nói một hơi hết tất cả, tất nhiên là còn thiếu một số thứ cô lười nói thêm.
“May mà tôi không gây thù chuốc oán gì với em.” Lăng Kiệt thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến việc nếu mình đắc tội và bị cô ấy tìm tới tính sổ anh chợt cảm thấy lạnh hết cả cột sống. Người thời xưa nói đúng chứ không sai, tuyệt đối không nên đắc tội với đàn bà. Kiệt hơi liếc nhìn sang bên cạnh thầm nghĩ nếu không thể đắc tội vậy thì mang về nhà luôn vậy, trên đời này chắc cũng chỉ có anh là tình nguyện hi sinh cuộc đời tươi đẹp của bản thân thôi.
Tâm cũng mặc kệ người bên cạnh đang nhìn mình bằng ánh mắt rất kỳ lạ, nhưng mà nếu như cô biết được suy nghĩ của ai đấy thì chắc chắn là người kia sẽ lập tức bị cô đá ra khỏi máy bay mà không chần chừ.