Đọc truyện Ác Nữ Trùng Sinh Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia – Chương 41: Chữa Trị Cho Thái Hậu Hạ
Nàng có được sự sủng ái của hoàng thượng và cả thái hậu, đến cả Thiên Dạ cũng không hiểu, sự sủng ái của hoàng thượng và thái hậu cho nàng giống như nàng là con ruột của họ, các hoàng tử trừ Thiên Xích Viêm cũng không ai nhận được sủng ái như vậy.
Thiên Dạ nhếch lên khoé miệng, trong mắt là một mảng thâm độc.
Bên trong phòng, Mặc Nguyệt cầm lấy một gốc Hoàng Mai Thảo cho vào đan lô, ngọn Hoả Vân Lưu Ly Diễm bao phủ lấy đan lô, tỏa ra nhiệt độ ấm áp.
Để luyện chế Tâm Tan Đan cần Hoàng Mai Thảo, Thủy Ly Hoa, Liên Hoán quả,…..Mặc Nguyệt đặc biệt rút từ trong Y Tháp Đan Tháp ra một đoá Bát Điệp Tuyết Liên, tuy rằng Bát Điệp Tuyết Liên và Thủy Ly Hoa đều là dược thảo đại bổ, rất chân quý, nhưng không thể cùng luyện chế, nếu cho vào luyện chế cùng nhau chúng sẽ gây nổ lò, mà Ngọc Thanh Nhã có nói chúng có thể dung hợp được.
Như vậy sẽ làm tăng chất lượng cho đan dược, người sử dụng đan dược sẽ tăng được tuổi thọ, cơ thể sẽ bài xích với độc dược, trăm ngàn điều có lợi.
Nhưng…từ trước đến nay ngoại trừ Diệp Lăng Bạch, e rằng chưa ai có đủ khả năng luyện chế được Bát Điệp Tuyết Liên và Thủy Ly Hoa để tạo ra đan dược.
Những người từng cố gắng không bị nổ banh xác thì cũng là đứt tay đứt chân, nói đúng hơn là cơ thể không còn nguyên vẹn !
Nhớ lại lời của Ngọc Thanh Nhã, Mặc Nguyệt có chút rùng mình, nếu nàng không luyện chế được sẽ bị nổ banh xác, còn liên lụy đến những người trong phòng, Mặc Nguyệt lắc mạnh đầu, nàng nhất định sẽ thành công !
Ngọc Thanh Nhã truyền âm từ Đan Tháp đến nàng, căn dặn :
-” Chủ nhân, khi người cùng bỏ Bát Điệp Tuyết Liên và Thủy Ly Hoa vào, cần phải ổn định hoả diễm, Tinh thần lực phải hoàn toàn bao phủ đan lô, nếu không nhất định sẽ nổ lò.”
Tay Mặc Nguyệt có chút run run, chỉ luyện chế đan dược cấp ba mà còn nguy hiểm hơn cả đan dược cấp bốn Tẩy Tủy Đan, luyện chế đan dược quả nhiên đúng là hao tổn tinh thần mà.
Khi Bát Điệp Tuyết Liên và Thủy Ly Hoa cùng được cho vào đan lô, một mùi hương dược thảo thơm dịu bày ra, làm những người ở ngoài phòng thấy tinh thần sảng khoái, tâm của bọn họ nhộn nhạo không ngừng, dùng ánh mắt tò mò nhìn vào trong phòng, hận không thể đạp đổ cánh cửa mà đi vào xem đan dược…
Hồ Tô Lệ ánh mắt sáng ngời, sùng bái nhìn Mặc Nguyệt, miệng liên tục ca ngợi :
-” Tông chủ quả nhiên lợi hại, có thể dung hòa hai thứ dược thảo Bát Điệp Tuyết Liên và Thủy Ly Hoa.
Thật là thiên tài a…thiên tài a…”
Hồ Tô Lệ thân là một trong tứ trưởng lão Đan Môn, vốn trải qua các cuộc khảo thí gay gắt mới tiến vào trở thành một trong những trưởng lão, nên kiến thức của Hồ Tô Lệ căn bản không thấp, đối với những dược thảo như Bát Điệp Tuyết Liên và Thủy Ly Hoa lại hiểu rõ.
Đối với Hồ Tô Lệ tông chủ của nàng chính là thiên tài, là yêu nghiệt….
Thời gian dần trôi qua _
Những người ở ngoài phòng vốn dĩ đã không kiên nhẫn chờ đợi nổi nửa, thật nếu không phải kiêng kị ba cường giả hộ vệ, bọn họ sớm đã xông vào rồi.
Bát hoàng tử Thiên Thiền sớm đã không nhịn được, tiến lên muốn mở cửa mà vào, bỗng bị Thiên Dạ lập tức chặn lại :
-” Bát đệ, Tô Lệ trưởng lão đã nói không thể vào, đệ đây là muốn làm gì ?”
Thiên Thiền bị chặn lại, nổi cáu hét lớn :
-” Thất ca huynh mau tránh ra cho ta !”
Hai người không ai nhịn ai liền tranh cãi, Thiên Thiền muốn vào bên trong xem tình hình, Thiên Dạ lại chặn không cho vào, lấy lý do nếu chọc giận trưởng lão Đan Y Tông thì nhất định sẽ không có chỗ tốt.
Thấy hai người cãi nhau sắp đánh lên, một nam tử tuấn mỹ liền bước lên, y một thân bạch y tao nhã, gương mặt ôn nhu tươi cười dịu dàng, tay phe phẩy quạt xếp.
Đôi mắt đen trong suốt không dính bụi nhìn hai người, giọng nói ấm áp như dòng suối nóng chảy qua lòng người :
-” Thất đệ, ta thấy bát đệ nói đúng, thời gian đã qua gần bốn canh giờ rồi, hay chúng ta vào xem thử đi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì……”
-” Tam ca !”
Thiên Dạ cắn răng, nếu khiến Hồ Tô Lệ phật lòng, y muốn mượn sức Đan Y Tông quả thực rất khó.
Nam tử ôn nhu như ngọc không giận, thay vào đó tươi cười trên môi càng sâu, ánh mắt thâm thúy bắn về phía Thiên Dạ :
-” Thất đệ…à không tân thái tử, ngươi nên hiểu đối với phụ hoàng thái hậu cực kỳ quan trọng, nếu những người bên trong không phải Đan Y Tông thì ngươi tính sao ?”
Nghe hai từ thái tử Thiên Dạ tâm tình liền trở lại bình ổn, không nhanh không chậm đáp trả :
-” Vậy tam ca nói xem, thế lực nào có thể đào tạo ra Nguyên Anh kỳ cường giả ?”
Nam tử được gọi là tam ca đó ánh mắt xẹt qua tia thâm độc, y không trả lời Thiên Dạ, chỉ chăm chú nhìn căn phòng đóng kín.
Không khí đột nhiên trở nên thật nặng nề.
Thay vì bên ngoài đang gương cung bạt kiếm, bên trong phòng Mặc Nguyệt cũng không tốt hơn là bao, mồ hôi chảy đầm đìa làm y phục nàng thấm ước, lộ ra đường cong hoàn mỹ.
Hồ Tô Lệ và Như Mộng cùng ba hộ vệ sắc mặt tái mét, e là bị doạ cho sợ hãi.
Lúc nãy khi nàng luyện chế, đan lô bỗng vang lên một tiếng rắc , một khe nứt nhỏ xuất hiện trên đan lô, doạ cho mấy người họ nhảy dựng lên, cứ tưởng đan lô sẽ nổ, ai ngờ sau đó không có chút phản ứng, Hoả Vân Lưu Ly Diễm vẫn cháy bình thường, trong Đan Lô phát ra tiếng….
Phanh
Phanh phanh….
Ba viên đan dược bày vào trong tay của Mặc Nguyệt, nàng thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy xuýt chút nàng bị hù chết rồi.
Nàng ném ba viên đan dược cho Hồ Tô Lệ nói :
-” Cho thái hậu một viên đi !”
Hồ Tô Lệ cấp tốc đút cho thái hậu một viên.
Hiệu quả quả thực rất nhanh, thoáng chốc thần sắc thái hậu chuyển tốt, làn da trở nên hồng hào, nhịp thở cũng trở nên đều lại.
Tác dụng thật nhanh !