Ác Nữ Trùng Sinh Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia

Chương 140: Phượng Thiên Tử Mạc 1


Đọc truyện Ác Nữ Trùng Sinh Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia – Chương 140: Phượng Thiên Tử Mạc 1


Trong Đan Tháp Y Tháp, Kỷ Nhất Xuyên giả chết nằm bẹp trên đất, chỉ sợ nó vừa ngẩng đầu lên là bắt gặp ánh mắt như muốn băm nó thành từng mảnh nhỏ, đương nhiên người muốn băm nó thì chỉ có Ngọc Thanh Nhã !
Nó có chút hối hận khi chỉ cho Mặc Nguyệt cách dung hợp dị hoả, may mà có y phục làm từ vảy của Hoàng Kim Thánh Long nếu không thì nó gây ra đại hoạ rồi !
-” Kỷ Nhất Xuyên, nếu ngươi không dậy thì đừng trách ta cho ngươi chết thật !”
Ngọc Thanh Nhã hung hăng nắm lấy cổ áo của Kỷ Nhất Xuyên xách lên, khuôn mặt non nớt đỏ bừng, tuy đáng yêu nhưng lại tràn ngập phẫn nộ và khí thế muốn giết người !
Tên ngu xuẩn này chẳng làm được việc gì có ích mà lại đi nói cho chủ nhân biết việc dung hợp hài loại dị hoả, đây là chiêu giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm, là một chiêu vô cùng nguy hiểm !
-” Đừng mà, ta biết sai rồi !”
-” Biết sai ? Chỉ bằng hai từ này của ngươi có đổi lại được tổn thương mà chủ nhân phải chịu ?”
Ngọc Thanh Nhã tàn bạo nắm lấy vai Kỷ Nhất Xuyên lắc lắc, hoàn toàn không giống một tiểu nữ hài ôn nhu dịu dàng.
Kỷ Nhất Xuyên bị lắc đến đầu toàn sao quay mòng mòng, cố gắng phun ra một câu phản bác :

-” Dù sao nếu không có…chiêu đó…sao chủ nhân có thể chiến đấu với lão già Thái Thượng Trưởng Lão kia ?”
-” Ngu xuẩn ! Lão già Thái Thượng Trưởng Lão đó có chừng có mực, lão chỉ muốn khảo nghiệm chủ nhân mà thôi !”
Nếu thật sự Thái Thượng Trưởng Lão muốn giết Mặc Nguyệt chỉ sợ dễ như trở bàn tay, cho dù nàng có dung hợp hài loại hoả diễm chưa chắc đã có thể đỡ được một chưởng đó.

Mà dị hoả Vô Diệm Tâm Liên vốn là bài danh thứ ba trên dị hoả bảng, thực lực siêu cường nhưng nó đã nhận Mặc Nguyệt làm chủ, mà Mặc Nguyệt tu vi còn quá thấp, không thể triệt để phát huy tối đa thực lực thật sự của Vô Diệm Tâm Liên.

Nói thế nào Mặc Nguyệt vẫn không thể chống đỡ được trước Thái Thượng Trưởng Lão, nhưng Thái Thượng Trưởng Lão chỉ muốn thử sức nàng, sẽ không hạ sát chiêu, cho nên Mặc Nguyệt không cần thiết phải dung hợp dị hoả, cùng Thái Thượng Trưởng Lão cá chết lưới rách.
-” Các ngươi ồn ào đủ chưa ? Không tính để bản tôn ngủ một giấc sao ?”
Không biết từ khi nào Vô Diệm Tâm Liên hồng y rực rỡ đã đi đến bên cạnh Kỷ Nhất Xuyên và Ngọc Thanh Nhã, dùng hai tay nhẹ nhàng xách hai đứa lên, cho dù Vô Diệm Tâm Liên chỉ ở hình hài một thiếu niên thân hình mỏng manh, thoạt nhìn yếu đuối nhưng thực chất khí lực lại vô cùng mạnh, xách hai tiểu hài tử lên thì không thành vấn đề.
-” Vô Diệm đại ca, cứu mạng !”
Kỷ Nhất Xuyên như vớ được cọng rơm cứu mạng, lao vào liều mạng ôm chặt đùi của Vô Diệm Tâm Liên không buông, chỉ sợ buông ra thì Ngọc Thanh Nhã sẽ xuống tay với nó.
-” Cút !”
Vô Diệm Tâm Liên trên trán rơi xuống vài đạo hắc tuyến, xung quanh người đột nhiên nhiệt độ tăng cao.
-” Nóng nóng….nóng quá !”
Kỷ Nhất Xuyên vội vàng buông Vô Diệm Tâm Liên ra, ôm người lùi về phía sau, sợ hãi khóc rống lên :
-” Oa…oa…Vô Diệm Tâm Liên bắt nạt người, ta phải nói với chủ nhân !”
-” Câm mồm !”

Vô Diệm Tâm Liên không kiên nhẫn rống lên.

Cái tên nhóc này rốt cuộc không thể câm miệng được sao ?
_____________________
Nhìn Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong điều tức chữa thương, Thái Thượng Trưởng Lão cứ đi qua đi lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Phượng Thiên lão gia tử nghiêng đầu, tò mò hỏi :
-” Thái Thượng Trưởng Lão, người có việc gì lo lắng sao ?”
Thái Thượng Trưởng Lão thở ra một hơi, vẻ mặt u oán, lão nói :
-” Không sao !”
Phượng Thiên lão gia tử nhìn chằm chằm Thái Thượng Trưởng Lão, cái vẻ mặt u oán đó của lão mà không sao ? Có quỷ mới tin ! Chắc chắn là đang tìm cách lừa gạt ai đó rồi.

Thái Thượng Tứ Trưởng Lão trong môn phái nổi tiếng là lão hồ ly, hay đi lừa gạt đồ tốt từ người khác, trong khắp tông phái, Thái Thượng Tứ Trưởng Lão chính là người có nhiều kỳ chân dị bảo nhất, lần này chỉ sợ lão lại đánh cái chủ ý không tốt gì rồi.

Thái Thượng Trưởng Lão làm sao có thể nói ra mình đang âm mưu lừa đan dược từ một tiểu cô nương ? Mà tiểu cô nương đó còn là chắt nhi của mình, nói ra thì mặt già của lão để đi đâu ?
Lão đã đoán ra, nàng có thể lấy ra hai viên đan dược tứ phẩm mà không nháy mắt đau lòng một chút nào, huống hồ trên người nàng còn thoang thoảng mùi thơm của dược liệu, nàng có thể là một Luyện Đan Sư, còn là một Luyện Đan Sư Tứ cấp.
Luyện Đan Sư Tứ cấp, đây là khái niệm gì, đến cả đám người của Tứ Đại Tông Phái kia cũng chỉ có Luyện Đan Sư Nhị cấp đỉnh mà thôi ! Nếu đem người chắt nhi này ra ngoài khoe, đám người kia còn không đạp sập cửa Phượng Thiên Tông mà cướp người ?
Vết thương của Mặc Kinh Phong khá nhẹ, chỉ cần điều tức một chút là có thể chữa trị khỏi các vết thương, thậm chí còn giúp hắn đạt đến bình cảnh đột phá Kim Đan Kỳ.

Mặc Nguyệt lại không tốt như vậy, vết thương của nàng khá nặng, phải mất một thời gian để vết thương lành hẳn.
Mắt thấy Mặc Kinh Phong mở mắt, Thái Thượng Trưởng Lão lập tức tiến lại gần, không vòng vo lập tức nói vào chuyện chính :
-” Quân tử không nói tiếng lóng, tiểu chắt nhi, tổ gia gia muốn đổi đan dược với các ngươi, bảo bối của lão phu tùy các ngươi chọn !”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.