Đọc truyện Ác Nữ Trùng Sinh Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia – Chương 134: Tới Phượng Thiên Tông 1
Mặc Nguyệt xem nhẹ đám người Như gia, tiến vào trong Đan Y Đường, tất cả mọi người đều nhìn nàng với ánh mắt sâu kín, có thể đươc hai vị tông chủ bảo hộ, tuyệt đối không phải người có thân phận bình thường.
Mặc Nguyệt mở cửa bước vào một căn phòng, kéo ghế ngồi xuống.
Như Mộng và Liễu Nham cũng bước vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Như Mộng rút ra một tờ giấy được quấn tròn từ ống tay áo, đưa lên cho Mặc Nguyệt, nàng nói :
-” Tiểu thư, đây là toàn bộ tư liệu của Phượng Thiên Tông từ khi thành lập đến nay.”
Mặc Nguyệt nhận tờ giấy, chỉ chỉ ghế đối diện :
-” Ngồi đi.”
Như Mộng và Liễu Nham không khách khí ngồi xuống, Liễu Nham nói :
-” Phượng Thiên Tông là một tông phái lớn, vốn dĩ đã bị Tứ đại Tông phái hợp sức xoá bỏ, chiếu lý sẽ không thể còn tồn tại.”
-” Và nó vẫn tồn tại, chỉ là thu hẹp phạm vi quản lý cả vùng Phía Tây đại lục thành Phượng Thiên thành.”
Một thành trì không hề nhỏ, tuy không như cả một vùng của đại lục, nhưng cũng phải gọi Phượng Thiên thành là rất lớn.
Dưới sự công kích của Tứ đại Tông phái chỉ bị rớt khỏi vị trí vốn có mà thôi, trong báo cáo mà Như Mộng viết đã điều tra ra được, ngoại trừ phụ mẫu nàng, Phượng Thiên Tông không mấy tổn thất như trong lời Thiên Huyết Tô, tổn thất lớn nhất vẫn là Tứ đại Tông phái.
-” Phượng Thiên Tông tự nguyện rút ra khỏi Tứ đại Tông phái, chuyện gì đây ?”
Sao nàng cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng.
Thiên Huyết Tô rõ ràng đem Phượng Thiên Tông tình trạng kể vô cùng thảm thiết và tổn thất nặng nề, bị đá khỏi Tứ đại Tông phái, sao trong bản báo cáo điều tra lại trái ngược như vậy ?
-” Đây là chuyện quái gì vậy ? Sao lời kể của hoàng thượng và điều tra của các ngươi không khớp với nhau ?”
Mặc Nguyệt ánh mắt khó hiểu dò xét Như Mộng và Liễu Nham, Liễu Nham không rối loạn đáp lời :
-” Chủ nhân, đây là tất cả những gì có thể tra được, tất cả đều là sự thật.”
-” Ý ngươi muốn nói hoàng thượng gạt ta ?”
Mặc Nguyệt sắc bén quét qua hai người, Thiên Huyết Tô nói dối, bịa chuyện lừa nàng ? Nếu không chẳng lẽ Như Mộng tra không ra, điều tra bị sai lệch?
Từ khi nào thám tử Đan Y Tông đều tuyển chọn từ Kim Đan kỳ lại tệ hại như vậy, tra cũng tra sai ?
Như Mộng vội vàng lên tiếng giải thích :
-” Tiểu thư, thật sự không tra sai.
Đây là thông tin nội bộ, tuy nhiên những thông tin này chỉ có những bậc cao tầng của Phượng Thiên Tông biết, Phượng Thiên Tông canh phòng nghiêm ngặt rất khó thu được thông tin, vả lại nguyên do chính để Phượng Thiên Tông còn có thể chống lại Tứ đại Tông phái chính là do có mấy lão quái vật tồn tại, thực lực e rằng còn cao hơn Linh Tịch….”
Cao hơn Linh Tịch ?
Mặc Nguyệt nhíu nhíu mày, trên Nguyên Anh cường giả chính là Linh Tịch, nhưng trên Linh Tịch thậm chí còn những cấp bậc cao hơn.
Nói như vậy Phượng Thiên Tông này e rằng không đơn giản chỉ là một tông phái lớn.
Tin tức Phượng Thiên Tông tổn hại trầm trọng được truyền ra, chắc chắn chỉ là để che mắt người đời, thực chất là muốn giấu nhẹm đi sự tồn tại của những lão quái vật đó.
Đó là lý do Phượng Thiên Tông tổn hại, nhưng Tứ đại Tông phái không thể xoá xổ Phượng Thiên Tông, một khi bị bức đến đường cùng, rất có thể Phượng Thiên Tông sẽ tung ra còn át chủ bài này !
-” Chuyện của phụ mẫu ta thì thế nào ?”
Nhưng điều khiến nàng tò mò nhất…..
Nếu Phượng Thiên Tông đã cường đại như vậy, vì sao còn để con cháu đời sau chịu uất ức như thế, thấy phụ thân bị đánh trọng thương chẳng lẽ không ai ra mặt làm chủ cho người ? Sao còn để Tô gia chạy tới càn quấy ?
-” Chuyện phụ mẫu tiểu thư, năm đó khi phụ thân người đại chiến một trận với Tứ đại tông phái, bị đánh trọng thương, nếu không phải một trong những lão già đó ra mặt có lẽ đã….chết rồi….!Tứ đại Tông phái chính là kiêng kị những lão gia hỏa này mới không dám làm ra chuyện vọng động gì !”
Như Mộng có chút lúng túng nói.
-” Trong này còn viết vì nợ ân tình của tổ tiên Tô gia, Phượng Thiên Tông mới buông tha Tô gia và để Tô gia áp lên đầu, chỉ đành để phụ thân chịu ủy khuất mất thê ?”
Liễu Nham lại nói thêm :
-” Năm xưa khi tổ tiên Phượng Thiên gia vừa đặt chân vào Nam đại lục đã bị thương và nợ ân tình của tổ tiên Tô gia, dựa vào một phần ân tình này mới để Tô gia đạp lên đầu mình !”
Mặc Nguyệt càng đọc, mặt càng âm trầm, thậm chí có thể trích ra nước :
-” Và rất có thể phụ thân thậm chí còn không biết….bản thân có hai đứa con là huynh muội ta ?”
Như Mộng và Liễu Nham nhìn gương mặt âm trầm lạnh lẽo của nàng, mồ hôi trên trán không tự chủ được chảy xuống, một cơn lạnh từ chân lan lên tận đỉnh đầu.
Bọn họ nào có tội gì đâu, thám tử tra thế nào lại tra ra cái tin tức động trời này, cũng vì để tra ra tin tức mà đã thiệt hại mất một Kim Đan cao kỳ.
-” Chuyện này….chủ nhân….chuyện này cũng không chắc chắn, năm đó Tô đại tiểu thư Tô Thần Phù mang thai bỏ trốn, khi bị mang về lại không mang theo bất kỳ một đứa trẻ nào, Tô gia tung tin, nghe nói đã….sảy thai !”
-” Sảy thai ?!!!”
Phanh !
Mặc Nguyệt đập mạnh tay xuống bàn bật dậy.
Chuyện này xem ra ngoại trừ Tô Thần Phù thì không ai biết đến sự tồn tại của huynh muội nàng, đây là đang giỡn mặt sao ?
Nàng cứ ngỡ Phượng Thiên Tông ít nhất cũng phải có ai đó biết huyết mạch gia tộc đang lưu lạc ở ngoài chứ ? Vậy mà những người nàng coi là “người thân mới ” không ai biết nàng và huynh trưởng tồn tại.
Thiên Huyết Tô lại không nhắc đến chuyện này với nàng ?