Ác Nhân Thành Đôi

Chương 194: Lời đồn nổi lên!


Đọc truyện Ác Nhân Thành Đôi – Chương 194: Lời đồn nổi lên!

Tháng sáu là lúc thời tiết thay đổi tất thường, một khác trước mặt trời vẫn còn gay gắt, một khác sau,một cơn mưa lớn đột nhiên đổ xuống, chỉ cần chậm một bước đã ướt như chuột lột.

Thời tiết đang nói lên.

Kinh đô gần đây đang xây lại rất nhiều tòa nhà, bụi đất trong không khí rất nhiều, một trần mưa trút xuống, không khí liền tươi mát hơn rất nhiều.

Tiếng vó ngực vang lên từ xa.

Tiểu binh mặc quân phục trên lưng ngựa đều khiến một người chú ý, người nào cũng biết tiền tuyếnđang giao chiến, vừa nhìn thấy tiểu binh, trong lòng mọi người khng6 khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ là tiền tuyến phát sinh chuyện gì.

Trang Thư Tình đầu tiên thấy người, đưa cho hắn một ấm nước uống nhuận họng, sau khi uống xong tiểu binh lập tức đem chuyện trình tấu lên trên.

Nhận lấy tấu chương.

Trang Thư Tình đọc xong nhanh như gió, ánh mắt nàng dần dần lạnh lẽo.

Trang Trạch Lương, ngươi thật khiến Trang gia mắt mặt, Trang Thư Đình cũng thực có vài phần bản lạnh, thế như khiến nàng tìm được chỗ của Trang Trạch Lương.


Cuộc đời này không thể thoát khỏi một nhà này, Trang Thư Tình từ đáy lòng cảm thấy chán ghét.

Trang Thư Tình lúc này liền biết một phong thư cho Từ Công Mậu, cho người nhanh chóng ra roi thúc ngựa truyền cho hắn, người kia, sớm đã không phải phụ thân của nàng và Thư Hàn.

Quả thật nàng không ngờ, chuyện này lại vẫn chưa kết thúc.

Qua bảy tám ngày sau, kinh đô liền nổi lên lời đồn.

“Trang tiểu thư tư thông với Cúc Quốc? Chuyện này sao có thể? Nàng cấu kết với Cúc quốc có thể được cái gì? hiện tại trừ ngôi vị hoàng đế là nàng chưa ngồi lên ra thì quyền hành tất cả không phải đều nằm trong tay nàng hay sao?” Người nói chuyện lén lút đè nặng giọng, “Ai nói không phải chứ? Nhưng chuyện chính là truyền ra như vậy, phụ thân của nàng đang làm quan ở Cúc quốc, nghe nói hoàng đế Cúc quốc còn phong tước vị cho hắn, hưởng hết vinh hoa phú quý.”

“Trang tiểu thư là người thông minh, chắc chắn nàng sẽ không làm việc ngốc nghếch như vậy, chỉ cần nàng có hơi chút lỏng tay, Trang gia không phải sẽ trở nên phú quý hay sao?Nhưng mà giống như cũngkhông nghe nói nàng có xếp người Trang gia vào triều đình, Đổng gia cũng chỉ có một tam lão gia có thể thượng vị. Những người khác đều bị đè nặng xuống, người như vậy khó có được.”

“…” Người đi truyền lời đồn nghẹn muốn phun một búng máu, hắn không phải muốn truyền đạt ý này a!

“nói không chừng cũng là bởi vì có an bày khác nên không cần đến Trang gia thì sao? Mặc kệ ngươi tin hay không. Dù sao ta nghe được chính là chuyện như vậy.”


“Ta vẫn là không quá tin tưởng Trang tiểu thư sẽ làm ra chuyện như vậy, tin tức của ngươi từ đâu đến? Lại đi hỏi thăm một chút đi, thôi, để ta tự mình đi.”

Lời đồn nào chỉ cần có liên quan đến Trang tiểu thư sẽ được truyền đi với tốc độc cực kì mau, chưa đến nửa ngày, cả thành đều biết.

Trang Thư Tình tất nhiên cũng nhận được tin tức.

Muốn nói là trong lòng không thoải mái tuyệt đối là không có khả năng, nhưng trừ bỏ trầm mặc ra, chuyện gì nàng cũng không thể làm.

Nếu như nàng làm nhiều chuyện như vậy, trả giá nhiều như vậy nhưng vẫn không bằng một lời đồn vô căn cứ, nàng nghĩ, nhưng mệt mỏi khổ sở mấy ngàu qua, nàng thật sự là nhận không.

Quốc gia nàng dùng hết tâm tư để bảo vệ này, không đáng để nàng trả giá nhiều như vậy.

“Trang tỷ tỷ!” Chu Tri Tiếu nhanh chóng chạy vào, hơi thở có chút gấp, phía sau là Thư Hàn, chắc là hắncũng nghe được lời đồn đãi, sắc mặt vô cùng khó xem.

“Trang tỷ tỷ, nhưng lời này ta không tin, cho dù tất cả mọi người trên đời nói ngươi phản quốc ta cũng sẽkhông tin, đây là quỷ kế của Cúc Quốc!”


Trong lời nói còn mang theo lo lắng, ấm áp khiến lòng Trang thư Tình cảm thấy thoải mái hơn rât nhiều. “Các người cũng nghe được? thật là, việc tốt ra không tới cửa, việc xấu truyền ngàn dặm.” Trong mắt trang Thư Tình mang theo ý cười, “Cho nên các đệ cứ vậy bỏ mặc Tô thái phó chạy đến đây?”

Chu Tri Tiếu cũng cảm thấy hắn hành động có chút lỗ mãng, trên mặt lộ ra đỏ ửng.

“Nhưng mà ta rất vui.” Trang Thư Tình cười tủm tỉm nhìn hắn, “Vô cùng, vô cùng vui vẻ, những người khác có tin ta hay không cũng không quan trọng, nhưng người thân cận với ta nếu không tin, ta sẽthương tâm.”

Chu Tri Tiếu nhanh chóng đáp lại nàng, “Tan tin, Trang tỷ tỷ.”

Trang Thư Tình cười nhìn đệ đệ vẫn luôn tầm mặc, “thư Hàn, không cần để ý những người không liên quan, Trang Trạch Lương đã sớm không còn quan hệ gì với chúng ta.”

“Nhưng mà hắn lại khiến tỷ tỷ thêm phiền toái, lại còn khiến tỷ mất mặt, hắn muốn đưa tỷ vào chỗ chết.” Trang Thư Hàn mím môi, trên mặt thiếu niên vẫn chưa có góc cạnh, nhưng lại lộ ra một ít lãnh khốc, hận ý mất rất lâu mới có thể nguôi ngoai nhưng vừa nghe thấy lời đồn lại bùng lên từ tro tàn, Trang Trạch Lương, sao hắn có thể! hắn có biết rằng tỷ tỷ phải vất vả như thế nào hay không, có biết rằng để có được nagy2 hôm nay tỷ tỷ phải trả giá như thế nào hay không!

hắn muốn đâm chết bọn họ! Muốn mạng của bọn họ!Bọn họ sống sẽ chỉ mang đến phiến toái cho tỷ tỷ, chỉ có chết, tỷ tỷ mới có thể thoải mái!

Đúng, cứ làm như vậy, hắn muốn đến đó, muốn tận mắt nhìn bọn họ tắt thở! không tận mắt thấy, hận ýkhông lòng hắn không thể giải!

Trang Thư Tình đứng dậy tiến đến, ôm lấy thiếu niên đang không ngừng phát run, giống như an ủi mộtđứa nhỏ, nhẹ nhàng vỗ về lưng hắn, từng trên xuống dưới từng chút, từng chút một.

Đợi đến khi thân thể hắn thả lỏng, thở cũng không gấp như trước, Trang Thư Tình mới nói: “Tỷ tỷ biết đệ hận hắn, tỷ cũng hận hắn không kém gì đệ, nhưng tỷ không thể bởi vì hận hắn mà khiến bản thân khôngthoải mái, đệ xem, vào lúc trời nóng chỉ cần có một cơn gió mát thổi qua đã là chuyện rất hạnh phúc, lúc đói bụng co` thể ăn được đồ ăn mình thích cũng sẽ cảm thấy thỏa mãn, nhớ tới những chuyện vưởng bận sẽ chỉ khiến cho bãn thân lo lắng, có tưởng niêm, con người mới cảm thấy ngột, khi kết giao đượcmột vị bằng hữu hợp tâm ý, khi biết được có một người lặng lẽ trả giá vì mình, khi người khác thật tâmnói lời cảm ơn với mình, khi cảm giác được người khác cần mình, rất nhiều nữa, cũng đã là một sự hạnh phúc.”


“So sánh với thời khắc tốt đẹp này, hận ý có là gì chứ? Dựa vào cái gì mà ta không thể thường xuyên nhận được những thứ tốt đẹp này, mà lại để hận ý bao rùm bản thân? Nếu thật sự hận hắn, thì phải khiến bản thân sống tốt hơn hắn, cho dù là bất kỳ phương diện nào cũng có thể đè nặng hắn không chỉmột, mà mấy cái đầu, khiến hắn cả đời dù không sống trong nghèo cũng nhưng so ra vẫn kém đệ, hắnchỉ có thể ngưỡng vọng đệ, Thư Hàn, đây mới là trả thù, hủy đi bản thân mình để trả thù người khác, đó là việc làm ngốc nghếch, bởi vì kẻ thù sẽ không đau lòng khi đệ hủy đi bản thân, người đau lòng là người quan tâm đến đệ, người đau lòng đệ tuyệt đối sẽ không khiến đệ vùi lấp bản thân mình, đệ xuất sắc như vậy, mới mười một tuổi đã có thể đỗ ba giải nguyên, đệ là niệm kiêu ngạo của tỷ tỷ, đệ nhất địnhsẽ không đảnh lòng thấy tỷ khổ sở, có phải hay không?”

Trang Thư Tình dùng sức ôm chắt lấy tỷ tỷ của hắn, bây giờ nàng đã thấy hơn hắn một ít, dùng sức đem những giọt nước mắt bốc đồng của hắn chôn trong cổ của tỷ tỷ.

Chu Tri Tiếu hâm mộ nhìn Thư Hàn đang ôm lấy Trang tỷ tỷ khóc rống, hắn dụng tâm nhớ kỹ những lời này trong lòng, hắn muốn khắc sâu vào tâm trí, để lúc nào cần hắn có thể lấy ra nghiền ngẫm, coi chúng thành… những lời khuyên giải của Trang tỷ tỷ dành cho hắn.

Tô Văn đứng ở ngoài cửa không tiến vào.

hắn cũng không lo lắng thái tử điện hạ, hắn vẫn một mực dẫn đường, hơn nữa có ảnh hưởng từ Thư Tình nên lời đồn này căn bản không nhắc lên sóng gió gì.

hắn lo lắng là tiểu đệ tử này của hắn.

Cũng mà là trước đến giờ Trang Thư Tình vẫn vô cùng để bụng vị đệ đệ này, luôn luôn dẫn đường chohắn.

Haiz, chỉ là, nếu như nàng khổ sở, không biết ai tới để an ủi nàng.

Lúc nhìn thấy hắn đến, Ôn công công liền thi lễ với hắn, sau đó rời đi, hai tay dựng trên hành lang củahắn buông thõng xuống, trước kia hắn cảm thấy hoàng thượng quá nhân từ, hiện tại lại cảm giác may mắn hoàng thượng nhân từ, tuy ngài không hợp làm một hoàng đế, nhưng là một trưởng bối, hoặc là nóilàm một thái thượng hoàng lại rất phù hợp.

May mắn, số phận của Chu Quốc chưa tận.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.