Ác Mộng Chi Lăng

Chương 70: Dưới đáy vực


Đọc truyện Ác Mộng Chi Lăng – Chương 70: Dưới đáy vực

Ở một nơi tăm tối, ẩm ướt, chỉ có thể thấy được một chút tử sắc, hồng sắc đằng xa. Đó là một số loại thần bí thạch nhũ mà ở Thiên Sinh Thế Giới không có ghi chép tồn tại.

“Đây là lần thứ bao nhiêu ta ngất đi rồi?” Từ trong bóng tối im ắng vang lên một âm thanh than thở.

Dựa vào một chút ánh sáng từ thạch nhũ có thể thấy được hình bóng của Lâm Giang đang nặng nề nhấc chân đi từng bước.

Hoàn cảnh của hắn thật sự không tốt. Bị sinh vật kì quái cao quý một cánh hất văng hắn đi xa vô cùng, nơi rơi xuống lại là một vực sâu không đáy, bên cạnh 2 bờ vực lại có vô số sinh vật lạ lẫm mang theo kì dị, nhưng bất cứ một sinh vật nào đều mang cho hắn cảm giác khủng hoảng không thể chống cự. Không phải chỉ riêng về vấn đề giống loại khiến hắn kinh hoảng, mà còn là uy áp và lực lượng kinh hồn của nó mang lại.

Chỉ riêng sinh vật 6 cánh cao quý kia đáp xuống săn Thiềm Thừ làm thức ăn, chỉ một cú đáp Lâm Giang có thể thấy được sức phá hủy kinh khủng khiếp của nó, chỉ là săn mồi nhưng bình địa nó tạo ra có thể nhấn chìm hàng trăm cái Kim Vân Thánh Thành.

Ngay cả Lâm Giang mặc dù đã được tôi luyện tâm lý trong một thời gian vô cùng dài ngoài vô hạn không gian nhưng vẫn rất khủng hoảng, cảm giác bất cứ một sinh vật nào trong bọn chúng chỉ cần liếc nhìn cũng đủ hủy diệt Kim Vân Thánh Thành.

Còn tại sao hiện tại hắn có thể ở nơi này?

Lúc Lâm Giang rơi xuống đồng thời thu hút được khá nhiều sự chú ý của những sinh vật khổng lồ kia. Ngay lập tức có một số bay lên tiến về phía hắn rơi xuống, còn một số cũng định đi tới nhưng chợt dừng lại động tác của mình, như có kiêng kị gì đó.

Một sinh vật khổng lồ hình dáng giống một con Dực Long, sải cánh dài như muốn che khuất bầu trời, mỏ nhọn đầy răng sắc bén. Cả cơ thể được bao phủ bởi những đường nét giống như hình xăm huyết sắc trên cơ thể. Nó là kẻ đầu tiên lao tới giống như chuẩn bị đớp lấy được Lâm Giang thì đột nhiên.

Từ bên dưới vật sâu tăm tối xuất hiện một sinh vật khác xuất hiện, một con Hắc Sắc Ngô Công vô cùng khổng lồ nhẹ nhàng nuốt chửng Dực Long không để lại gì cả, sau đó bắt đầu tấn công những sinh vật bay vào vực sâu khác. Một con Dực Long chỉ nhỏ hơn sinh vật 6 cánh kia một chút nhưng ngay lập tức biến mất hoàn toàn, nhiêu đó có thể hình dung độ khổng lồ của Hắc Sắc Ngô Công.

Nó bò từ bên dưới vực sâu lên nhẹ nhàng giết chết Dực Long, cho dù như thế Lâm Giang vẫn không thể thấy được đuôi của nó ở đâu.

Cuộc chiến giữa Hắc Sắc Ngô Công và những sinh vật quanh bờ vực diễn ra, cả quá trình đều là tàn sát nghiêng về một phía, có một chút ít sinh vật nhanh nhẹn đã lui về kịp bên bờ vực, còn lại tất cả đều làm mồi cho Ngô Công.


Còn Lâm Giang bởi vì cuộc chiến diễn ra vô cùng kinh khủng hắn bị sóng xung kích thổi bay xuống vực sâu và ngất đi, khi tỉnh lại đã ở nơi này.

“Chưa bao giờ bất lực như thế” Lâm Giang ngồi trên một tảng đá nhỏ cười nhạt.

Mặc dù hắn không chết nhưng chân phải đã bị gãy xương, hiện tại chỉ có thể đi rất chậm chạp.

Bình thường thì gãy xương có lẽ cũng có thể chữa khỏi nhờ sử dụng Chữa Thương Đan cấp bậc cao, nhưng Lâm Giang không có gì cả, ngay cả trữ vật giới chỉ và Trấn Uy cũng không có ở nơi này.

Và hắn còn phát hiện, nơi này hoặc là bên trong khu rừng kia đều không hề có linh khí. Đúng là không hề có chút linh khí nào, vì thế cũng không thể vận Huyền Tinh Lôi Công.

Dựa vào Thực Tại Chi Nhãn, Lâm Giang có thể nhìn trong bóng tối, ngược lại nếu nơi này không có linh khí thì Lâm Giang lại phát hiện mình có thể tự do sử dụng Thực Tại Chi Nhãn.

Nhưng có lẽ chỉ để nhìn đường thôi, bởi vì khi hắn nhìn vào bất cứ vật nào cũng đều là – (!). Ngay cả một hòn đá, Lâm Giang cũng không thấy được thông tin của nó.

Và đặc biệt hơn nữa, Lâm Giang phát hiện điều đặc biệt ở nơi này. Một đấm toàn lực của Lâm Giang không thể phá hủy được tảng đá nơi này. Trọng lượng của nó cũng không quá khác biệt nhưng độ cứng thì vô cùng lớn.

“Rồi nơi này là nơi nào đây?” Vứt bỏ suy nghĩ của mình, Lâm Giang ngước đầu lên cao nhìn, nơi đó không hề có một chút ánh sáng nào, chỉ thấy có một khe nứt nhỏ ở rất cao phía trên, còn xung quanh thì giống như là một hang động. Lâm Giang đoán mình là rơi từ trên khe nứt đó xuống dưới này.

Tức là trên đó sẽ còn có một mặt đất nữa, tuy không biết tổng thể như thế nào nhưng hiện tại có thể rút ra là Lâm Giang có lẽ không ở đáy của vực sâu mà là sâu hơn nữa, ở một nơi không biết được.

Lâm Giang khi chứng kiến quá trình chiến đấu của Hắc Sắc Ngô Công và những quái vật phía trên, hắn cũng đoán được tại sao bản thân lại có thể sống sót được tới tận bây giờ.


Vòng sáng trong suốt chính là vòng sáng đã bảo vệ hắn trong một thời gian dài trôi nổi giữa vô tận không gian. Hiện tại nó cũng góp phần bảo vệ Lâm Giang tránh khỏi vô cùng lớn sát thương, chỉ cho Lâm Giang chịu đựng những vết thương trong một khoảng nhỏ. Còn lại đều sẽ được nó xóa bỏ, nhưng Lâm Giang vẫn bị các hiệu ứng như bị thổi bay, bị bắt lấy,…

Nhưng cái làm Lâm Giang có một suy đoán đáng sợ nhất đó chính là việc những sinh vật kia nhìn thấy được Lâm Giang.

Nếu vòng sáng trong suốt bảo vệ Lâm Giang hiện tại chính là vòng sáng bảo vệ hắn khi trôi nổi trong vô tận không gian thì tại sao những con quái vật kia lại có thể nhìn thấy Lâm Giang. Tại sao Lâm Giang lại bị ảnh hưởng bởi các tác động bên ngoài mà không phải xuyên qua.

“Trong suốt quá trình trôi nổi giữa vô tận không gian chỉ có 3 “thứ” là thấy được Lâm Giang: tiểu cầu sáng, bàn tay khổng lồ và lão nhân đứng ở rìa vũ trụ kia. Cũng chỉ có một thứ là có ảnh hưởng tới hắn, là con sông hoàng sắc được tạo ra do sự hủy diệt của một mảnh hỗn độn”

Nói tới đây Lâm Giang cũng không ngăn được suy nghĩ của mình về những sinh vật ngoài kia và vùng đất này.

“Có chút đáng sợ!” Lâm Giang rùng mình.

Hiện tại Lâm Giang cũng coi như là ổn định lại được. Hắn sẽ không bất cẩn như lần trước, lần trước Lâm Giang quá ỷ lại vào cảm giác của mình, thậm chí để con Thiềm Thừ khổng lồ kia đứng phía sau một đoạn lâu cũng không biết.

Lần này hắn hiểu ra, không nên quá ỷ lại vào cảm giác của mình, sinh vật ở đây không bình thường như ở Thiên Sinh Thế Giới hoặc Trái Đất. Cũng may mắn là hắn có thể lần nữa cảnh giác, sửa chữa sai lầm.

Từ khi tỉnh lại tới giờ, mặc dù nhìn có vẻ như là nhàn nhã ngồi suy nghĩ, nhưng không lúc nào hắn không cảnh giác nhìn xung quanh chú ý mọi thứ.

“Không đi lên phía trên đâu” Lâm Giang lướt nhìn phía khe nứt ở trên sau đó lại nhìn về phía bóng tối.


Mặc dù đây chỉ là ý thức của hắn nhưng tới đây đã là một bí ẩn, Lâm Giang không muốn liều mình chỉ để thử nghiệm một cái gì đó. Hắn không muốn gặp lại con Hắc Sắc Ngô Công kia hay bất cứ con nào như thế.

Lâm Giang kéo chân gãy đi về phía bóng tối, nhờ Thực Tại Chi Nhãn mà hắn cũng thấy được lối đi.

Càng đi Lâm Giang càng thấy rõ hơn, nơi này không hẳn là một cái đường hầm hay hang đá nào. Nó giống như một thế giới dưới mặt đất hơn, tuy tất cả đều là bóng tối, nhưng không gian đã rộng hơn rất nhiều, nhiều thứ khác cũng xuất hiện không chỉ đơn giản là đá như trước.

Lâm Giang đi đến một vũng nước nhỏ đọng lại trên mặt đất, định dùng nước tẩy rửa vết thương dưới chân.

Nhưng đột ngột Lâm Giang lại nhìn nơi đối diện với hắn qua vũng nước nhỏ, một sinh vật đang cuối đầu uống nước.

May mắn là lần này nó không khổng lồ như những sinh vật phía trên kia. Cụ thể hơn là một con Hắc Lang to chỉ hơn Tiểu Hắc một chút, nhưng trên lưng của nó lại lớp sừng gai chạy dài tới đầu, nhìn như là một bộ giáp của Hắc Lang.

Lâm Giang nhìn thấy nó, nó cũng nhìn thấy Lâm Giang, không đợi chờ để quan sát như hắn. Hắc Lang ngay lập tức vào vị trí chiến đấu, nhe răng, gầm gừ về phía Lâm Giang, cực kì hung bạo.

Tuy có chút bóng ma tâm lý về những con quái vật phía trên nhưng lần này Lâm Giang cũng không cảm thấy vô vọng mà chỉ là có chút nguy hiểm. Cũng có nghĩa hắn vẫn có thể đánh nhau với Hắc Lang.

Còn chưa đợi Lâm Giang hoàn thành suy nghĩ, Hắc Lang bổ nhào xuống dòng nước, phóng cắn về phía Lâm Giang.

Một dòng lôi điện xuất hiện bao quanh cơ thể nó, khiến nó tê liệt trong chốc lát.

“Tàn nhưng không phế nhé!”

Lâm Giang lao lên đánh nhau với nó, vì không có vũ khí nên hắn chỉ có thể dùng tay không. Hai tay bọc lấy tử sắc lôi điện bắt đầu đánh giáp mặt với nó.

Hắc Lang bị lôi điện làm tê cứng mặc cho Lâm Giang đánh đập. Nhưng rồi hắn phát hiện, lực lượng của hắn không gây được bao nhiêu sát thương cho nó, chỉ có lôi điện là làm tê liệt nó nhưng cũng không gây được bao nhiêu thương thế.


Hắc Lang nổi giận, hai chân trước đập mạnh xuống nước. Lâm Giang cũng như đoán được gì đó, nhảy lùi về sau, vị trí hắn vừa đứng xuất hiện một cột đá đâm xuyên lên, sau đó là liên tục những cột đá sắc nhọn mọc lên về hướng hắn.

Chân tuy gãy nhưng đột phá Linh Hải kỳ tốc độ cũng không chậm, Lâm Giang chạy xung quanh vũng nước, cố ý giữ nó nằm bên trong nước.

“Lôi Bạo”

Lôi điện xuất hiện càng dày đặc trên người Lâm Giang, mỗi bước chân bước xuống nước đều có một dòng điện tấn công về phía Hắc Lang, lôi điện cũng dần tích tụ trên hai tay.

Hắc Lang thấy bị công kích ngày càng nổi giận, nó lao thẳng về phía hắn. Móng vuốt hóa thành đá, đâm thẳng vào đầu Lâm Giang.

Bất ngờ là lần này Lâm Giang không tránh né, tay trái của hắn đón đỡ móng vuốt, nhìn rõ thì cánh tay đã hóa đen, phía trên còn có một lớp Ô Quy Giáp. Cánh tay đón đỡ móng vuốt, tay phải bọc lấy lôi điện đấm thẳng vào bụng của Hắc Lang.

Một vụ nổ nhỏ, thổi bay Hắc Lang đi, trên bụng nó lớp giáp mỏng cũng vỡ ra.

Thừa thắng xông lên, Lâm Giang lao thẳng tới Hắc Lang. Hắc Lang tiếp đất và rống lớn.

Một cột đá sắc nhọn lao lên khỏi mặt đất đâm thẳng vào Lâm Giang, nhưng cột đá lại đi xuyên qua thân thể Lâm Giang, Lâm Giang lần nữa xuất hiện đã là trước mặt Hắc Lang.

“Lưu Ảnh Thân Pháp” một nụ cười nhẹ trên môi hắn.

“Lôi Áp”

Tiếp tục là bàn tay phải đấm thẳng vào đầu Hắc Lang, một dòng điện cực lớn xuất hiện lan tỏa ra xung quanh cùng một vụ nổ lớn.

Lớp giáp trên đầu của Hắc Lang vỡ nát, cơ thể cũng bị tê liệt, máu me be bét. Tiếp theo chỉ là một tràn nắm đấm thẳng vào đầu Hắc Lang cho tới khi sinh cơ của nó mất hẳn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.