Đọc truyện Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản – Chương 30: Anh không phải thích đàn ông sao?
Lời nói của Lâm Khả Tâm nhất thời làm cho Tư Đồ Viêm dừng động tác , anh chau mày .. đã tới nước này cho dù xem cũng có thể nhìn ra chuyện này là thật đi?
“Tôi đương nhiên biết cô là phụ nữ , ở trên giường ngoại trừ tôi sẽ chỉ là phụ nữ , tôi còn có thể mang đàn ông về nhà sao?” Tư Đồ Viêm thậm chí hoài nghi , cô có phải doạ anh không .
“A?” Lâm Khả Tâm cảm thấy có chút hỗn loạn: ” Không đúng, anh không phải thích đàn ông sao?”
“Khụ , khụ khụ. . . . . .” Nghe được Lâm Khả Tâm nói vậy , Tư Đồ Viêm thiếu chút nữa sặc nước miếng rồi .
Sau đó , anh không vui nhìn cô: ” Nói , ai với cô là tôi thích đàn ông?” Lời nói này nói ra kèm theo sắc mặt nghiêm túc của anh , làm cho cô sợ hãi
Vì sao anh đột nhiên tức giận vậy? Chẳng lẽ anh không muốn người khác biết giới tính thật của anh sao? Trời , trờ , hiện tại cô phát hiện ra bí mật của anh rồi không biết anh có đem cô giết người diệt khẩu không?
Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm bật miệng nói: “Anh đừng hỏi tôi , tôi không biết gì
đâu”
Tuy rằng ngoài miệng phủ nhận nhưng biểu tình của cô đã rõ ràng nói cho anh biết là cô nói dối .
“Nói ——” Tư Đồ Viêm cảm thấy mình không còn kiên nhẫn , nếu như cô không nói ra thì anh cũng muốn “Nghiêm hình bức cung”.
Bị anh quát vào mặt , Lâm Khả Tâm nhất thời ngoan ngoãn nói: ” Thì ai bảo. . . . .
.Ai bảo anh tuyển thư kí là đàn ông làm chi , anh không thể vì tôi phát hiện ra bí mật của anh mà giết tôi diệt khẩu , dù sao những gì anh làm cũng rõ ràng , khẳng định mọi người đều cảm nhận được , dù anh giết tôi cũng vô dụng. . . . . .” Lâm Khả Tâm một bên giải thích , một bên chạy tội cho bản thân , đem tội đổ ngược lại lên đầu anh.
Nhưng những gì cô vừa nói xong làm anh liền nhịn không được bật cười , a , anh còn tưởng đã xảy ra chuyện gì .. thì ra là vậy … xem ra về sau anh nên mướn một thư kí nữ mới được ..
Mà Lâm Khả Tâm không dự đoán được anh sẽ phản ứng vậy , vì ngoài ý muốn nên cô hoá đá tại chỗ .
“Thư ký của tôi là đàn ông . . . . . .đây là lý do cô rằng tôi bị gay?”
“Cũng không hẵn là tất cả. . . . . . nhưng dù sao điều kiện anh tốt như vậy , lại đi chọn tôi làm vợ , còn là một năm nữa … hơn nữa 「cái kia 」 của anh cũng không được , nên chỉ là vậy thôi.” Lâm Khả Tâm thành thật trả lời.
Nói xong , cô có chút chột dạ ngẩng đầu tò mò về biểu hiện của anh , thấy bộ dáng dở khóc dở cười của anh , cô không khỏi hoài nghi chẳng lẽ như cô nghĩ sao?
Tư Đồ Viêm ghé sát vào tai của Lâm Khả Tâm nói: ” Nếu vậy , thì tôi có lẽ nên dùng hành động để chứng minh mình không phải GAY.” Vừa dứt lời , bàn tay lại không an phận mà hành động.
“Không , không cần! Tôi tin anh không phải là Gay , không cần chứng minh nữa.”
Lâm Khả Tâm khẩn trương nói nhưng anh không tính cứ vậy mà đình chỉ , hay nói giỡn , vậy anh thế nào lại không cấp cho cô một cái 「chứng minh 」 tốt đi?