Đọc truyện Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản – Chương 154
Tư Đồ Viêm nhìn Tần Hữu Minh hỏi: ” Anh có biết Tần Hiểu Linh cô ấy sẽ làm sao không?”
Tần Hữu Minh lắc lắc đầu: ” Này tôi cũng không rõ , thậm chí tôi không ngờ cô ta cư nhiên dám đánh lén người của tôi cướp Lâm Khả Tâm đi.”
Thành phố lớn như vậy nếu Tần Hiểu Linh muốn giấu một người cơ hồ sẽ khó tìm ra cho dù có thể tìm thì không biết lúc tìm ra Lâm Khả Tâm đã bị Tần Hiểu Linh làm gì rồi. . . . . .Vậy phải làm sao?
Chết tiệt , Tư Đồ Viêm không khỏi hối hận , đều do anh tức giận Lâm Khả Tâm mà trở nên u muội , sớm biết Tần Hiểu Linh điên cuồng trước anh sẽ không trêu chọc Tần Hiểu Linh .
Bỗng nhiên. . . . . .
“Đinh linh linh , đinh linh linh. . . . . .” Tiếng di động của Tư Đồ Viêm vang lên , anh nhìn màn hình , là một dãy số lạ.
Tư Đồ Viêm không định nghe nhưng nghĩ có thể là Tần Hiểu Linh gọi tới nên anh vội vàng nhấn hạ , chính là đối diện truyền tới âm thanh không phải của Tần Hiểu Linh.
“Alo , là Tư Đồ Viêm sao? Tôi là Cố Thiếu Kiệt” Vừa nghe là Cố Thiếu Kiệt , Tư Đồ Viêm nhất thời hụt hẫng , ngữ khí của anh cũng vì vậy mà trở nên không kiên nhẫn :” Nếu gọi cho tôi không có gì quuan trọng thì tôi cúp đây.”
Tư Đồ Viêm nói xong định cúp nhưng nghe bên kia là Cố Thiếu Kiệt lo lắng ngăn cản: ” Từ từ , tôi gọi là vì chuyện của Khả Tâm.”
“Khả Tâm? Cô ấy tìm anh sao?”
Tư Đồ Viêm kích động hỏi, cũng vì vậy mà lông mày giãn ra một chút , nhưng Cố Thiếu Kiệt trả lời lại làm anh thất vọng ” Cô ấy không tìm tôi nhưng. . . . . .” Cố Thiếu Kiệt ấp úng không dám dừng lại liền tiếp tục nói :” Tôi vừa rồi định đến
Công ty của Tần Hữu Minh , lúc ở dưới lầu tôi thấy một người vạm vỡ đè nặng Khả Tâm , bên cạnh còn có một người ôm đứa nhỏ cùng lên xe , vì vậy tôi theo sau họ , đi theo bọn họ tới một cái kho hàng.”
“Kho hàng đó ở đâu?!” Trong mắt Tư Đồ Viêm một lần nữa lại loé ra hy vọng.
“Ở ngoại thành B2 XX , có một đống kho hàng , kể lại tôi cũng không biết miêu tả làm sao , bất quá ra vẻ giống như là kho hàng của Tần Thị”
Nghe Cố Thiếu Kiệt nói vậy , Tần Hữu Minh một bên vội vàng nói: ” Tôi biết kho hàng nào tôi mang anh đi.”
Tư Đồ Viêm gật gật đầu: “được , Cố Thiếu Kiệt giúp tôi theo dõi , tôi bây giờ sẽ tới ngay.”
“Anh yên tâm , nơi này có tôi cam đoan mẹ con của Khả Tâm sẽ an toàn.”
Nghe Cố Thiếu Kiệt hứa hẹn , Tư Đồ Viêm ít nhiều thả lỏng tâm , anh liền theo Tần Hữu Minh lái xe đến địa phương mà Cố Thiếu Kiệt nói.
Bởi vì quá sốt ruột nguyên bản đáng ra phải chạy hơn nửa tiếng thì hơn 10 phút Tư Đồ Viêm liền chạy đến , sau khi xuống xe , Tư Đồ Viêm vội vàng liên hệ với Cố Thiếu Kiệt , với sự xuất hiện của Tần Hữu Minh , Cố Thiếu Kiệt không khỏi kinh ngạc nhưng nếu là Tư Đồ Viêm đã dắt tới phỏng chừng trong lòng của Tư Đồ Viêm đã có suy nghĩ nên anh cũng không nhiều lời .
Cố Thiếu Kiệt mang 2 người tới một bụi cỏ , chỉ chỉ vào cửa nói ” Hiện tại kho hàng có hai người vệ sĩ , bên trong cửa còn có một người vạm vỡ , chúng ta mà trực tiếp vọt vào thì sẽ nguy hiểm , phải thương lượng đã rồi hãy hành động”.
Đúng vì lo lắng 3 người vệ sĩ này nên Cố Thiếu Kiệt mới không vào cứu Lâm Khả Tâm , dù sao anh cũng không cường tráng , đánh nhau không phải anh không am hiểu , nếu liền xông vào phỏng chừng không thể cứu Lâm Khả Tâm mà chính anh còn bị đánh xỉu , đến lúc đó ai cứ Khả Tâm và đứa bé? Nên chẳng sợ , anh vẫn không thể không cầu cứu Tư Đồ Viêm .
Nhưng Tư Đồ Viêm bất chấp tất cả: ” Thương lượng thương lượng? Chính là Khả Tâm làm sao có nhiều thời gian chờ chúng ta thương lượng? Không được tôi phải vào cứu cô ấy”. Tư Đồ Viêm nói xong định sẽ chạy ra nhưng bị Cố Thiếu Kiệt và Tần Hữu Minh ngăn cản lại.
” Tư Đồ Viêm , nên bình tĩnh chút , cái vẻ gặp chuyện không chút hoang mang của anh chạy đâu rồi? Tôi tìm anh tới là trợ giúp không phải kêu anh đến quấy rối , nếu như một người có thể giải quyết việc này , anh nghĩ rằng tôi sẽ tìm anh đến sao? Anh phải biết rằng bây giờ mà tuỳ tiện hành động là chỉ có hại Khả Tâm thôi.”
“đúng vậy , lấy chỉ số thông minh của 3 chúng ta , thương lượng còn không mau? Anh không cần gấp gáp vậy.” Tần Hữu Minh một bên khuyên nhũ
Nghe hai người nói vậy , Tư Đồ Viêm cũng bình tĩnh một ít: ” Vậy được rồi ,
chúng ta nên làm thế nào?”
“Không bằng chúng ta như vậy. . . . . .” “Chính là nói như vậy có cái vấn đề. . . . . .”
“Kia như vậy chết sao. . . . . .Chết thì sẽ không có vấn đề. . . . . .” “Được , chủ ý này không tồi”
Quả nhiên dựa vào chỉ số thông minh của 3 người rất nhanh một kế hoạch được bàn xong
“Kia , kế tiếp nên hành động”, Nói xong , Cố Thiếu Kiệt tuốt đám cỏ trước mặt , mà Tần Hữu Minh cùng Tư Đồ Viêm đi đằng sau dùng âm thanh không lớn nói: ” Tư Đồ Viêm , tôi hiểu Tần Hiểu Linh có chút quá đáng nhưng dù sao cô ấy cũng là em gái nuôi của tôi hơn nữa những gì cô ấy làm cũng vì anh nên coi như tôi cầu anh , đi vào không cần làm tổn thương cô ấy, làm ơn.”
Suy nghĩ một chút , Tư Đồ Viêm thản nhiên trả lời ” Ừ , tôi sẽ cố hết sức”