[abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt - Thiển Vô Tâm

Chương 6: Một Chùm Sáng Giữa Sân Khấu


Bạn đang đọc [abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt – Thiển Vô Tâm – Chương 6: Một Chùm Sáng Giữa Sân Khấu

Địa vị đã đạt đến độ cao như vậy, tiền tài đối với đối phương đã không phải là cái gì quá quan trọng. Nhà họ Hạ gia đại nghiệp lớn, tổ tiên truyền thừa đến nay thậm chí cũng có liên quan đến phương diện chính trị. Quyên tiền, mặc dù đối với viện mồ côi là khoản tiền kếch xù, nhưng đối với Hạ Tây Châu thì chỉ to hơn hạt vừng.

Hạ Tây Châu đã hoàn toàn thành quý tộc xã hội thượng lưu, đối phương vĩnh viễn đứng ở đỉnh cao nhất tại thành phố này, ánh mắt xuyên thấu qua cửa thủy tinh trong suốt nhìn xuống cả thành thị, đi máy bay tư nhân, bước chân sẽ chỉ xuất hiện ở câu lạc bộ tinh anh Wall Street.

Viện trưởng Trần đưa hắn ra nước ngoài du học, có lẽ đã dự đoán sẽ là kết quả này. Đối phương không phải là người bình thường chỉ ở trong phòng ấm được nuôi lớn lên tiếp thu an nhàn mà là người như Thẩm Tư Phi nhìn thấy lần đầu tiên, là một con sói hoang thương tích đầy mình nhưng trong mắt lại ẩn giấu vực sâu và dã tâm.

Thành phố S có một khu chung cư ven biển, thiết kế riêng cho người giàu, cảnh vật tuyệt đẹp, an ninh cũng rất tốt. Nhà họ Thẩm ở trong này.

Thẩm Tư Phi dừng bước lại trước hàng rào sắt, một lát sau, ông quản gia già đầu đầy hoa râm đi ra, mở cửa cho cậu, mời cậu vào.

Tiệc tối nhà họ Thẩm vẫn chưa kết thúc, hơn nữa còn đang tiến hành.

Ba Thẩm Thẩm Lương Bình để đũa xuống, khuôn mặt vẫn mơ hồ còn vẻ anh tuấn lúc còn trẻ, lộ vẻ bất mãn nhìn cậu: “Sao lại về muộn thế?” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Vợ kế của ba Thẩm tên là Lý Thiến, xuất thân gia đình giàu có, không nóng nảy, làm người không phạm pháp, chỉ là ích kỷ ác độc, ở bề ngoài đối với ba Thẩm là muốn gì được đó, nguỵ trang đến mức hiền lương thục đức.

Lý Thiến khuyên nhủ: “Anh đừng hung ác thế, Tư Phi cũng bận trong trường học, về trễ. Cũng là do em, quên bảo tài xế đi đón.”

Nói tới trường học lại khiến cho ba Thẩm nhớ đến lúc trước Thẩm Tư Phi phản nghịch ra sao, làm trái tất cả mọi sắp xếp của ông, cố tình đi học cái gì mà trường sư phạm, đi ra làm một thầy giáo phổ thông!

Ông cho là làm thầy giáo, quá cổ hủ, không phải việc con Thẩm Lương Bình ông nên làm.

Thẩm Tư Phi cười khinh bỉ một tiếng, cậu ở nhà họ Thẩm nhiều năm như vậy, nhìn thấu mưu kế của mẹ kế Lý Thiến từ lâu. Giúp cậu là giả, ý đồ dấy lên mâu thuẫn nhiều năm giữa cha con cậu mới là thật.

Hai đứa con khác nhà họ Thẩm, Thẩm Khiết và Thẩm Hoa Hạo cau mày nhìn qua, Thẩm Khiết nói: “Ba, cho anh vào đi.”


Ba Thẩm nổi giận nói: “Đứng ở cửa để người chế giễu à? Còn không mau cút vào ngồi xuống!”

Quản gia đưa ghế tựa cho cậu, chuẩn bị bát đũa, Thẩm Tư Phi nhịn xuống, trầm mặc lại nghe lời ngồi xuống ăn cơm.

Lửa giận của Thẩm Lương Bình dường như đập phải miếng sắt, ông tức, đối phương lại tỏ ra không để ý chút nào, làm cho ông không có cách nào truy cứu tiếp, mình thì lại càng buồn bực, càng cảm thấy đứa con lớn nhất này không chịu nghe lời.

Thẩm Tư Phi nghiêm mặt ăn cơm. Cậu không ăn nhiều, Lý Thiến đằng kia lại không ngừng gắp thức ăn cho con mình, chỉ một mình cậu yên lặng, ở trên bàn cơm bị cô lập mắt trần cũng thấy được. Một khi so sánh, người tinh tường cũng nhìn ra được sự chua xót.

Lý Thiến bỗng nhiên dùng ngữ khí hiền lành hỏi: “Tư Phi, nghe nói năm nay con dạy lớp 12 hả?”

Thẩm Tư Phi: “Đúng thế.”

Lý Thiến cười, “Con dạy trường cấp ba trọng điểm, vậy con có thể phụ đạo Hoa Hạo không, năm nay nó thi đại học.”

Thẩm Hoa Hạo nghe vậy ngẩng đầu. Tướng mạo hắn giống ba Thẩm, ngũ quan đoan chính, gương mặt có vẻ anh tuấn của ba Thẩm khi còn trẻ, chỉ là còn mấy phần ngây ngô và ngông cuồng chưa trưởng thành. Hắn cau mày nói: “Mẹ đừng nói thế. Con không cần.”

Lý Thiến nghiêm nghị nói: “Tư Phi là anh con, con rảnh rỗi nên học hỏi nhiều chút.”

Ba Thẩm cũng gật đầu nói: “Thành tích của Tư Phi luôn luôn ưu tú, năm nay lại dạy lớp 12, tương đối quen thuộc đề thi đại học năm nay, có thể phụ đạo việc học của Hoa Hạo.”

Thẩm Tư Phi từ nhỏ thành tích rất tốt, Thẩm Hoa Hạo được nuôi chiều, lăn lộn với một đám bạn lông bông, sớm vứt việc học tập ra sau gáy. Ba Thẩm không thừa nhận cũng không được, con lớn nhất của ông thi lên đại học A, sau đó học nghiên cứu sinh, đúng là ưu tú.

Thẩm Hoa Hạo đập đũa xuống, lớn tiếng nói: “Ba, con nói con không muốn anh ta phụ đạo bài tập.”

Ba Thẩm trách cứ: “Cái thằng nhóc con biết cái gì, bằng cái thành tích kia của con, không cho anh con phụ đạo, con ngay cả thi đại học cũng không cần tham gia, đến thẳng công trường chuyển gạch đi. Làm sao, nhét con vào trường cấp ba thấy dễ, còn muốn chuẩn bị cho con vào đại học hả?”


Thẩm Tư Phi nhàn nhạt, rất có vẻ chẳng quan tâm hơn thua. Thẩm Hoa Hạo nhíu mày lại.

Hắn từ nhỏ được chiều chuộng, chỉ là vẫn hay bị người anh trai cùng cha khác mẹ này ngồi lên đầu. Vô luận hắn cố gắng thế nào, cũng không đuổi kịp người anh trai này. Đối phương chói mắt lại tự tin, ba Thẩm nhiều lần so sánh anh mình với mình, trong lòng Thẩm Hoa Hạo khổ sở lại căm ghét. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Thẩm Hoa Hạo đứng lên, đẩy ghế tựa một cái, xoay người lên lầu.

Ba Thẩm là lần đầu tiên bị con trai ruột không nể mặt, cả giận nói: “Cái thằng này, trời lật rồi.”

Lý Thiến lại vội vàng nói: “Lương Bình, Hoa Hạo lên lớp 12 rồi, áp lực lớn, anh thông cảm nó một tí. Lát nữa em khuyên một câu, nó nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe anh.”

Thẩm Tư Phi hơi cúi đầu, cũng ăn không vô nữa, khuôn mặt hờ hững, dường như hết thảy chẳng có liên quan gì với cậu.

Lý Thiến bỏ qua việc này, khuyên nhủ ba Thẩm, lại có ý riêng: “Đúng rồi, Khiết Khiết, hôm nay con cũng có chuyện muốn nói với ba phải không?”

Thẩm Khiết là một đứa con gái khác của Lý Thiến, nhan sắc không tệ, cô cười nói; “Đúng ạ, con đỗ phỏng vấn thực tập, thứ Hai này con được đến tập đoàn Hạ thị đi làm rồi.”

Thẩm Tư Phi khẽ liếc mắt.

Ba Thẩm cũng sững sờ, lộ ra mấy phần vui vẻ bất ngờ và thưởng thức: “Hạ thị nào? Làm chức vụ gì?”

“Làm kế toán.” Thẩm Khiết nói, “Thì là… Hạ thị ai ai cũng biết ấy ạ.”

Nhà họ Hạ lập nghiệp bất động sản, tổ tiên tòng quân, cũng dính líu đến giới chính trị, leo lên bảng phú hào, theo sát trào lưu thời đại làm tập đoàn lớn, tập trung vào tài chính, điện tử, truyền thông mới, giải trí đa phương tiện, đến nay sừng sững không ngã, là quý tộc xã hội thượng lưu danh xứng với thực.


Tập đoàn Hạ thị cũng có chi nhánh ở thành phố S, Thẩm Lương Bình cũng nghe nói con trai độc nhất của nhà họ Hạ kia, gia chủ đương thời từ nước ngoài trở lại.

Đây là một cơ hội hiếm có. Bất kể là ở trong đại tập đoàn này học được bao nhiêu, còn từ giữa tiếp xúc được với ai, thậm chí là kết bạn với vị chủ tịch Hạ thần bí kia, đều là cơ hội tốt không thể bỏ mất.

Thẩm Lương Bình mừng rỡ trong lòng, cười ha ha nói: “Khiết Khiết làm rất tốt, có tiền đồ, không hổ là con gái yêu của ba.”

Ông móc một tấm thẻ từ trong túi tiền ra, đẩy về phía trước, “Lấy đi mua một ít quần áo và mỹ phẩm, đừng làm nhà ta mất mặt, ba mong chờ biểu hiện của con.”

Thẩm Khiết sáng mắt lên, biết trong thẻ tất nhiên có không ít tiền, nhất thời mừng rỡ như điên nhận lấy, ngọt ngào nói cảm ơn.

Thẩm Tư Phi nửa khom người xuống, trầm mặc ngồi một bên, sống lưng gầy gò, hoàn toàn như là người ngoài cuộc xa lạ.

Ăn cơm xong, Lý Thiến cùng ba Thẩm lên tầng, Thẩm Tư Phi trở về phòng. Lúc rời đi, Thẩm Tư Phi còn nghe được Lý Thiến thấp giọng nói: “Nhà họ Hạ kia lợi hại lắm phải không?”

Thẩm Lương Bình nói: “Đương nhiên là lợi hại. Nếu có thể kết giao leo lên nhà họ Hạ, dù có thể được một chút chút che chở ưu ái, cũng có nghĩa là lợi ích khổng lồ, anh làm gì còn cần phải lá mặt lá trái mọi cách lấy lòng muốn hợp tác với nhà họ Dư nhà giàu mới nổi kia chứ?”

Thẩm Tư Phi cười khinh miệt một tiếng trong lòng.

Nhà họ Dư ở đây cũng coi như là phú hào, nhưng xuất thân nhà giàu mới nổi, mọi người hoặc nhiều hoặc ít có chút xem thường. Có tiền tài nhất định, tất cả mọi người lại so đấu tổ tiên nhà ai có ngọn nguồn hơn.

Nhà họ Thẩm này, trước kia cũng xuất thân nhà giàu mới nổi.

Thẩm Lương Bình xuất thân tầng chót xã hội, cha mẹ là nông dân. Lúc học đại học tướng mạo đàng hoàng, anh tuấn phóng khoáng, dựa vào một bộ túi da đẹp và bản lĩnh ngụy trang, bởi vậy kết bạn với Thường Mân, cũng chính là mẹ ruột của Thẩm Tư Phi sau này.

Hai người bởi vì phát tình mà kết hợp, Thẩm Lương Bình lừa đối phương kết hôn, dựa vào nhà họ Thường giao thiệp tích lũy tài phú nhất định, sau đó dựa vào kỳ ngộ, nhảy một cái trở thành nhà giàu mới nổi, có không ít tiền. Sau lần đó Thẩm Lương Bình nhẹ nhàng lộ ra lòng muông dạ thú, bắt đầu dựng đế quốc thương nghiệp.

Sự nghiệp thuận lợi, Thường Mân mang thai, ba Thẩm ngoại tình.

Bệnh trầm cảm của mẹ Thẩm vì đó mà đến, Thẩm Lương Bình thậm chí vào lúc nhà họ Thường không rảnh bận tâm đến con gái cưng của họ mà còn quá đáng hơn, dẫn đến bi kịch cuối cùng.


Lý Thiến có thủ đoạn cao siêu cũng là một trong những nguyên nhân.

Thẩm Tư Phi tắm xong, nhìn khung ảnh ở đầu giường, trên ảnh mẹ Thẩm ôm một đứa bé, nụ cười của bà vừa ngọt ngào vừa sầu lo.

Alpha một đời có thể đánh dấu mấy Omega khác nhau, Omega cả đời chỉ có thể bị một Alpha đánh dấu vĩnh viễn.

Cậu bình sinh ghét nhất, một là Omega khuất phục bản năng phát tình, hai là, những tên Alpha này, toàn là móng heo bự không quản được nửa thân dưới.

Hạ Tây Châu cầm một tờ bản thảo, ngồi ở ghế trong hậu trường, thần sắc lười biếng. Mãi đến khi hiệu trưởng trường học xuất hiện, hắn mới đứng dậy nghiêm nghị.

Hiệu trưởng trường cấp ba trọng điểm của tỉnh kiêm Phó giám đốc Sở giáo dục bắt tay hắn, cười nói: “Vất vả chủ tịch Hạ đến diễn thuyết một chuyến với vai trò người thành công, cổ vũ học sinh cấp ba phấn đấu vì tương lai tốt hơn! Ngưỡng mộ đại danh chủ tịch Hạ đã lâu, tôi thay học sinh lớp 12 trường học của tôi cảm thấy vinh hạnh.” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hạ Tây Châu mỉm cười lễ phép: “Ngài quá khen, làm tôi nghe mà ngại.”

Hai người hàn huyên một lát, bên ngoài đã có học sinh lớp 12 ngồi đầy toàn hội trường, trường trọng điểm tỉnh không hổ là có Phó giám đốc Sở Giáo dục nhậm chức, hội trường vừa rộng lớn vừa quý phái, rất thích hợp tổ chức loại hoạt động cỡ lớn.

Thẩm Tư Phi mới vào từ cửa sau, còn chưa kịp tìm vị trí ngồi xuống, ánh đèn xung quanh đã tắt, chỉ chừa một chùm sáng chính giữa sân khấu.

Hạ Tây Châu mặc đồ Tây, không thấy rõ mặt mày, chỉ thấy hai chân thẳng tắp thon dài, khí chất hào hoa phú quý trầm ổn, giọng nói xuyên thấu qua microphone vô cùng gợi cảm trầm thấp, lại tự tin kiêu ngạo, lộ ra khí chất của đàn ông thành thục.

Giọng nói đó dường như nổ tung bên tai Thẩm Tư Phi.

“Chào các em học sinh, các thầy cô giáo đang ngồi ở đây, rất vui được tới đây diễn thuyết, ngày hôm nay…”

Tác giả có lời muốn nói: Thẩm: Kỳ thực tui mê giai đẹp 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.