Abo Hướng Tới Bình Minh

Chương 42: Gặp Nạn


Đọc truyện Abo Hướng Tới Bình Minh – Chương 42: Gặp Nạn


Trên trung tâm quảng trường Berlin rộng lớn, hai người khổng lồ bằng thép một đỏ một xanh cao hơn mười mấy mét sừng sững đối diện nhau.
Chiếc cơ giáp bên trái có màu đỏ rực như ngọn lửa, phần thân thuôn dài được sơn họa tiết các thiên thạch bay vàng.

Cơn Bão Đỏ III mới được phát triển và thử nghiệm này thuộc dòng cơ giáp cấp A và dựa trên thế hệ ii nguyên bản.

A số lượng lớn các cải tiến đã cải thiện đáng kể hiệu suất của nó.
Cơn Bão Đỏ III giữ nguyên thiết kế nhẹ nhàng và linh hoạt của thế hệ máy trước.

Trên cơ sở giữ lại móng vuốt hợp kim và dao phóng ở vai và đầu gối, các dao phóng khuỷu tay được thay thế bằng tên lửa khuỷu tay và điểm nhấn lớn nhất là súng điện từ trong khoang bụng được nâng cấp lên pháo lựu đạn plasma, các hạt ion tích điện do khẩu pháo plasma này phát ra có thể xuyên thủng áo giáp của kẻ thù và đốt cháy máy bên trong với sức mạnh đáng kinh ngạc.

Sự cải tiến này khiến đời cơ giáp này giữ được khả năng cận chiến vốn có, đồng thời tăng cường sức mạnh cho khả năng tấn công ở cự ly tầm trung và tầm xa.

Chẳng trách nó được nâng từ cơ giáp cấp B lên cấp A.
Không khó tưởng tượng, nếu cỗ máy giết người mạnh mẽ này được sử dụng trong chiến tranh quy mô lớn thì sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn thế nào đến Liên Bang!
Tuy nhiên, hiện tại Arthur không nghĩ nhiều thế được, dù đây chỉ là một trận đấu để trình diễn, nhưng khi đối mặt với một cao thủ như Francois, y không dám lơ là cảnh giác.
Arthur liên kết với Thanh Điểu bằng tinh thần lực, chỉ nghe giọng nói vui vẻ của Thanh Điểu vang lên bên tai:
– Báo cáo chủ nhân, cánh tay bằng hợp kim đao, đại bác điện từ ở bụng dưới, khiên kim loại ở khuỷu tay, đại bác năng lượng nhỏ, lớp áo giáp kép bên ngoài đã được kiểm tra hoàn tất, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ đợi quánh nhau thôi á!
Thanh Điểu đã nhiều năm không chiến đấu, nên chỉ cần được quánh nhau là đã bừng bừng nhiệt huyết, cho dù đối mặt với chủ nhân cũ cũng không có chút áp lực nào, có khi còn chẳng thèm nương tay với người ta ấy chứ.

Arthur nhủ nhầm: “Coi vậy chứ ngốc cũng có chỗ tốt!”
Lúc này, giọng nói bình tĩnh của Francis phát ra từ máy truyền tin:
– Arthur, dù lát nữa chỉ là trận đấu biểu diễn, em cũng phải dốc toàn lực và biểu diễn thật tốt, có biết chưa?
Arthur vừa nghe đã hiểu, chẳng trách Francois muốn lên sân khấu giao thủ với y, hắn đang cho y cơ hội lộ diện trước mặt binh lính đế quốc ư? Y làm bộ cảm động đáp:
– Dạ, thuộc hạ tuân lệnh!
Francois dặn dò một lần nữa:
– Mặc dù lớp giáp kép bên ngoài của Thanh Điểu về cơ bản đủ để chống lại pháo lựu đạn plasma, nhưng nếu đứng quá gần thì phần phía trong máy vẫn sẽ bị đốt cháy; vì vậy phải chú ý tránh nó.


Ngoài ra cũng phải nhớ, không được phép tuỳ ý dùng Kiếm Hoàng Kim.
Kiếm Hoàng Kim là vũ khí hạng S.

Cơn Bão Đỏ III không có lớp giáp dày như Thanh Điểu, chắc chắn không đỡ nổi uy lực của Kiếm Hoàng Kim.

Buổi trình diễn này nhằm thể hiện sức mạnh của Cơn Bão Đỏ, nếu nó bị hỏng thì chẳng phải bôi tro chát trấu vào mặt à!
Đương nhiên, Arthur sẽ không tuỳ ý làm bừa, nhanh chóng đồng ý.

Francois thấy Arthur đã hiểu ý mình mới yên tâm ngắt liên lạc.
Buổi trình diễn đã bắt đầu, nếu mục đích chính là để biểu diễn chứ không phải so thắng thua thì đương nhiên show động tác là chủ yếu, kĩ thuật, động tác càng màu mè lợi hại càng tốt.
Cả Francois và Arthur đều là những cao thủ hàng đầu về thao tác cơ giáp, hai người có thể thực hiện nhiều động tác khó khác nhau mà không cần phí sức.
Arthur đã nhận được chỉ thị của Francois nên đương nhiên sẽ không khách sáo, vừa bắt đầu đã dùng hết sức tấn công.

Thanh Điểu giáng cánh tay nặng nề xuống, lưỡi đao hợp kim trên chiếc đao cuộn loé lên ánh sáng sắc lạnh, bổ thẳng xuống đầu Cơn Bão Đỏ.
Cơn Bão Đỏ đã phát huy hết đặc tính linh hoạt và nhẹ của nó, nhanh chóng nghiêng người, tránh khỏi đòn sấm sét, đồng thời nương theo lực xoay người, cơ giáp màu đỏ thẫm nhảy lên không trung, cơ thể khổng lồ quay 360 độ trên không; bàn chân khổng lồ đá thẳng vào thắt lưng của Thanh Điểu!
– Woa! Động tác xoay người 360 độ rồi tung cú đá trên không thật tuyệt!
– Ngài Nguyên Soái ngầu quá đi! Cố lên!
Những binh sĩ cơ giáp đặc chủng hoan hô ầm trời, không ngớt lời khen cho màn trình diễn tuyệt vời của Nguyên Soái.

Phải biết rằng cú đá xoay hông này là một trong những thao tác thường thấy của cơ giáp, nhưng rất khó sử dụng nó một cách thoải mái trong thực chiến.

Bởi vì độ khó của động tác này khá cao, nếu không khéo sẽ tự rước lấy nhục, những binh sĩ cơ giáp đặc chủng đang có mặt đều là cao thủ, đương nhiên đều là người có kiến thức về mảng này.
Không chịu thua kém, Arthur ngay lập tức nâng tinh thần lực của mình lên mức cao nhất, Thanh Điểu bỗng bật lên không trung mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào, tiếp đó y thực hiện một cú nhào lộn trên không trung, bay xa mười mét, dễ dàng tránh được cú đá cực mạnh của Cơn Bão Đỏ.Trong quá trình rơi xuống, Thanh Điểu giang thẳng hai tay, khẩu pháo năng lượng trên khuỷu tay bắn liên tiếp về phía Cơn Bão Đỏ.
Francois muốn thể hiện tính năng vượt trội của giáp bảo vệ nên không hề tránh loạt pháo năng lượng đang lao tới mà xông thẳng về làn mưa đạn của khẩu pháo năng lượng, rất nhiều đạn năng lượng dội thẳng lên ngực Cơn Bão Đỏ, nhưng cơ chế phòng ngự tuyệt vời của áo giáp trên Cơn Bão Đỏ được thể hiện rõ mồn một, dưới sự bảo vệ của lồng năng lượng, cơ giáp không hề bị tổn hại, động tác vẫn linh hoạt nhanh nhẹn như ban đầu.
Sau đó hắn mượn lực xông lên trước, cánh tay máy mở ra, đôi móng vuốt hợp kim sắc bén đâm thẳng về phía ngực Arthur.


Arthur không dám sơ suất, nhanh chóng khởi động khiên bảo vệ trên khuỷu tay, chặn cứng móng vuốt hợp kim lại.
Bốn cánh tay sắt nặng nề đâm vào nhau, những móng vuốt bằng hợp kim đập vào tấm khiên khiến tia lửa bắn ra tứ phía.

Tấm khiên bị nứt sâu vài đường.

Arthur cảm thấy cánh tay mình bị đập đến tê dại, không khỏi cảm thán trước sức mạnh ghê gớm của đối phương.
Thanh Điểu giận dữ ngoác miệng:
– Thật quá đáng! Dám đập chiếc khiên dễ thương của người ta thành như vậy, nhanh tay nào, đừng đánh cận chiến nữa, lùi ra xa, dùng pháo nổ chết nó liền đi!
Arthur cũng cảm thấy như vậy.

Cận chiến là thế mạnh của Cơn Bảo Đỏ, trên phương diện này, Thanh Điểu không có chút ưu thế nào, tốt hơn hết là chuyển sang tấn công tầm xa.

Vì vậy, y bay lên và nhanh chóng kéo dài khoảng cách.

Đồng loạt kích hoạt pháo điện từ trên vùng bụng và pháo trên khuỷu tay, bắt đầu tấn công mạnh mẽ bằng đạn pháo!
Nào ngờ bước này lại vừa hay trúng ý Francois, hắn đang lo không có cơ hội trình diễn vũ khí mới nhất của Cơn Bão Đỏ đây!
Chỉ thấy cơ giáp màu đỏ thẫm nhảy thẳng lên cao, khởi động tên lửa trên khuỷu tay, tiếp đó, hai tiếng “ầm ầm” vang lên, hai mũi tên lửa như rồng ngâm lao thẳng về phía Thanh Điểu; cùng lúc đó, vũ khí bí mật được giấu kín trong vùng bụng – sáu nòng pháo lựu đạn Plasma từ từ được đẩy ra…
Arthur ngồi trong Thanh Điều nhìn chằm chằm vũ khí cực mạnh trong truyền thuyết, nín thở, không dám lơ là, chỉ đợi đối phương nổ pháo là sẽ tránh thoát bằng tốc độ nhanh nhất.
Tuy nhiên, sau vài giây chờ đợi, Arthur phát hiện ra có điều gì đó không ổn, động tác của Cơn Bão Đỏ như bị chậm lại và sáu nòng pháo lựu đạn plasma đã được thiết lập, nhưng mãi mà chưa phóng ra.
Lúc này, sắc mặt Francois đang ngồi trong buồng điều khiển của Cơn Bão Đỏ trở nên nghiêm trọng.

Tuy kết nối tinh thần lực không có vấn đề gì, nhưng khẩu pháo vẫn chẳng có phản ứng gì dù hắn đã phát lệnh bắn, chẳng lẽ cơ giáp có trục trặc gì chăng?
– Có chuyện gì vậy? Bộ điều khiển hỏa lực pháo bị trục trặc ư? – Francois hỏi trí thông minh nhân tạo của Cơn Bão Đỏ.
– Nguyên soái, tôi cũng không biết, lệnh bắn pháo không gửi được, có thể là do…!kho đạn pháo có vấn đề.

– Gì cơ? – Francis sửng sốt: – Ai đã động vào kho đạn pháo của cậu?
Cơn Bão Đỏ nhớ lại rồi nói:
– Đêm qua, tôi có nghe nói rằng đích thân Nguyên Soái sẽ điều khiển cơ giáp trong lễ duyệt binh hôm nay.

Nên vì đảm bảo an toàn, một người thợ bảo trì cơ giáp đã đến và kiểm tra cho tôi.
Francois ngay lập tức nhận ra có trá.

Mỗi chiếc Cơn Bão Đỏ đều phải trải qua hàng chục cuộc kiểm tra nghiêm ngặt trước khi rời khỏi nhà máy, hơn nữa Hollier đã cho kiểm tra tất cả các cơ giáp tham gia duyệt binh vào ngày hôm trước, vậy tại sao hôm qua còn phải kiểm tra thêm một lần? E là có ai đó đã lấy cái cớ này để động chân động tay với chiếc cơ giáp này!
Chợt, hắn ngửi thấy một mùi khét, chuông cảnh báo trong lòng hắn vang lên, phản ứng đầu tiên của hắn là khởi động khoang thoát hiểm; nhưng hắn lại nghĩ: nếu đối phương đã ra tay với cơ giáp thì chắc hẳn khoang thoát hiểm cũng không còn an toàn nữa! Vậy hắn thoát ra ngoài kiểu gì giờ?
Mùi khét xộc lên mũi ngày càng nồng, đây là dấu hiệu kho đạn sắp nổ, không thể đợi thêm được nữa!
Francois ngay lập tức hét lên qua máy liên lạc:
– Arthur, cơ giáp của ta có vấn đề! Cậu lập tức kích hoạt Kiếm Hoàng Kim cắt mở buồng điều khiển của tôi ra, nhanh lên.
Arthur thấy Cơn Bão Đỏ không nhúc nhích đã đánh hơi được sự khác lạ, những người xung quanh cũng bắt đầu xì xào bàn tán, Arthur nhìn về phía đài cao thông qua đôi mắt của Thanh Điểu, chỉ thấy Joseph đang ghé tai Repin nói gì đó, tuy hai kẻ kia che giấu rất tốt, nhưng sự đắc ý trong đáy mắt đã bán đứng chúng.
Đây tám chín phần là âm ưu của Repin rồi, mặc dù y không biết kế hoạch cụ thể là gì, nhưng nó chắc chắn bất lợi với Francois.
Còn trong máy liên lạc ở đầu dây bên kia, Francois lạnh giọng lặp lại lần nữa:
– Arthur, em có nghe thấy không? Ta ra lệnh cho em dùng Kiếm Hoàng Kim tách khoang điều khiển của ta ra!
Trong ánh điện lập loè, lòng Arthur đã có quyết định, bất kể Repin có âm mưu gì, y muốn tự tay giải quyết kẻ thù của mình; cho nên lần này, y nhất định phải cứu Francois!
Thấy chủ nhân đang gặp nạn, Thanh Điểu đã đợi đến sốt cả ruột, sau khi nhận được lệnh của Arthur, nó lao về phía Cơn Bão Đỏ, lưỡi kiếm ở cổ tay ngay lập tức dài thêm ba mét, thanh kiếm vàng sáng rực chém thẳng về phía buồng điều khiển của Cơn Bão Đỏ!
Buồng điều khiển bị tách ra, Kiếm Hoàng Kim chém liên tục, ngay lập tức khoét một lỗ ở phía trước ngực cơ giáp.

Francois nhanh chóng bò ra, nhún người nhảy lên không, Thanh Điều nhanh chóng vươn cánh tay thép khổng lồ đón lấy hắn.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Cơn Bão Đỏ bắt đầu rung lắc dữ dội, khói dày cuồn cuộn, vang lên những tiếng ầm ầm ầm ầm, Arthur thấy không ổn bèn lệnh cho Thanh Điểu quay đầu rút lui, nhưng n vẫn không kịp!
- Ầm…ầm…ầm…
Một tiếng nổ kinh hoàng vang lên từ phía sau, làn sóng xung kích cực mạnh ập tới như sóng thần xô bờ.

Arthur cảm thấy cơ thể mình bị va đập mạnh, nhào về phía trước một cách mất kiểm soát.

Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, y xoay người trong vô thức, để Thanh Điểu ôm chặt Francois trong ngực, quay lưng lại với Cơn Bão Đỏ.
Khoảng cách giữa Thanh Điểu và Cơn Bão Đỏ chưa đầy hai mét.


Kho đạn của pháo lựu đạn plasma phát nổ, vô số hạt ion tích điện tỏa ra ánh sáng chói loà trong không khí, ập thẳng vào lưng Thanh Điểu như những bão táp mưa sa, kể cả khi Thanh Điểu có lớp giáp dày, nó cũng không thể ngăn cản một đòn tấn công ở khoảng cách gần như vậy, Arthur ở trong buồng điều khiển lập tức cảm thấy cả người như bị lửa thiêu đốt, cơn đau bén nhọn từ da thịt hệt như có kẻ cầm dao sắt y ra từng miếng, dù ý chí y kiên cường tới mấy cũng không chịu nổi mà bật lên tiếng rên đầy đau đớn.
Arthur chịu đựng cơn đau không thể tưởng tượng được, run rẩy kích hoạt khoang thoát hiểm.

Vào khoảnh khoắc trước khi hôn mê, y được đẩy vào trong khoang thoát hiểm kín mít, lao thẳng ra ngoài…
Khi tiếng nổ vang lên, Francois được bảo vệ kĩ càng bởi Thanh Điểu, cả người hắn ngã về trước theo cơ giáp.
Cả quảng trường rung chuyển, tiếng nổ rung trời khiến người ta gần như mất khả năng nghe! Kho đạn trong cơ thể của Cơn Bão Đỏ được kích nổ, mọi quả pháp lựu đạn plasma trong kho được phóng ra ngay lúc đó, không chỉ làm vỡ vỏ của Cơn Bão Đỏ, mà còn gây ra xung lực cực lớn, khiến mọi thứ trong phạm vi một ki-lô-mét đều bị ảnh hưởng.
Cũng may đám đông ở xa nên không ai bị thương, nhưng không ai dám lại gần đó trong khoảng thời gian ngắn.
– Ui trời ơi là trời! Đau chết mất, lưngngười ta nứt toác cả rồi nè!
Tiếng hét bằng giọng loli của Thanh Điểu nghe cực kỳ chói tai.
Ngay sau khi tiếng nổ dừng lại, Francis lập tức vùng ra khỏi vòng tay của Thanh Điểu, mặc kệ dáng vẻ chật vật của bản thân, cũng không quan tâm tới tiếng gào của Thanh Điểu mà xông thẳng về phía khoang điều khiển tìm Arthur.
– Arthur
Francois khàn giọng gào lên, nhưng không nhận được bất cứ phản hồi nào.
Khoang điều khiển của Thanh Điểu trống rỗng, Francois sững người một lúc, nhìn chung quanh và thấy một chiếc khoang nhỏ màu trắng nằm trên mặt đất cách đó hơn hai mươi mét.
Francois lao về phía trước, mở khoang thoát hiểm, trong khoang thoát hiểm nhỏ bé, quan vệ sĩ của hắn mặt mũi tái nhợt, toàn thân bê bết máu, nằm bất động, không rõ sống chết.
- Arthur
Francois cảm tưởng như trái tim mình bị ai đó siết chặt đến nghẹt thở.
Francois chưa từng sợ hãi như vậy, cho dù vừa rồi khi ở trong Cơn Bão Đỏ, biết mình trúng kế kẻ khác, có khả năng một giây sau sẽ bị nổ tan tàn, hắn vẫn có thể giữ bình tĩnh, nhưng giờ phút này, đầu óc hắn trống rỗng, không khống chế nổi sự run rẩy của bản thân, gần như không dám chạm vào Arthur.
Thanh Điểu cũng bị doạ cho đờ đẫn, chẳng màng kêu đau, chỉ lắp bắp hỏi:
– Arthur…!Arthur…!cậu ấy sao rồi?
Nghe Thanh Điểu nói vậy, Francois mới tỉnh táo trở lại, bàn tay run rẩy áp sát lồng ngực Arthur, phát hiện trái tim y vẫn đang đập yếu ớt mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Chỉ cần còn sống, dù chỉ thoi thóp hơi tàn thì kĩ thuật gien hiện nay vẫn sẽ cứu được, nhưng thấy y mất mất máu quá nhiều, trái tim Francois lại đau thắt.
- Trúc Long…
Fancois quát lớn.
Chiếc nhẫn màu đen tuyền trên ngón vô danh bỗng loé lên ánh sáng màu tím, đất trời bỗng chốc nổi gió, sấm chớp đì đùng, sinh vật lo lớn màu đen tuyền giáng xuống hệt như một vị thần.
– Trời ơi, đó là…!Trúc Long! Trúc Long kìa!
Nhiều binh sĩ nằm rạp xuống đất để tránh ảnh hưởng của pháo lựu đạn đồng loạt đứng dậy, nhìn lên đỉnh đầu bằng vẻ không thể tin nổi.
Trước khi mọi người kịp phản ứng, Francis đã ôm khoang thoát hiểm, cúi người đi vào khoang điều khiển của Chúc Long.

Sau đó, đôi cánh khổng lồ màu đen của Chúc Long giang rộng, ngâm một tiếng dài, đoạn bay thẳng lên trời, chốc lát sau đã biến mất phía đường chân trời….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.