Bạn đang đọc A Thousand Words – Một Nghìn Từ: Chương 22: Một mình anh
T/N: Yề
Nhiều phép thuật
Chương 22: Một mình anh
Khi sáng hôm sau Draco đến tầng bảy, tầng cao nhất ở Bộ, anh có tâm trạng tốt một cách khác thường. Thường thì ý nghĩ dính dáng đến Lời nguyền Không thể Tha thứ làm anh lạnh sống lưng, nhưng thay vào đó anh lại đang nghĩ về cuộc gặp với Hermione ngày tới và lá thư anh nhận được từ Starlight. Cô ấy đã hẹn thời gian vào chủ nhật này lúc 7 giờ tối.
‘Chào buổi sáng, Malfoy,’ một giọng nữ vang lên lúc Draco đẩy cánh cửa gỗ sồi nặng nề vào căn phòng trông bé tẹo chật hẹp với những bức tường trống trơn.
Thực ra Draco đã bước vào căn hầm rộng trần cao lạ thường – Sảnh Huấn Luyện, khu vực giới hạn cho những cuộc luyện tập kĩ năng thể chất của Bộ. Hôm nay, những bức tường àu đồng bắt chéo với sàn nhà, chia Sảnh Huấn Luyện thành những căn phòng nhỏ hơn cỡ lớp học, mỗi phòng ứng với những bước khác nhau của khóa huấn luyện. Căn phòng Draco bước vào cho phép khách đến chọn khóa học họ muốn: bên trái là cánh cửa gỗ đề ‘Pháp sư Thủ tiêu’, bên phải là cánh cửa đề ‘Thần Sáng’.
‘Bà khỏe chứ Ackerman?’ Draco nói, gật đầu với phù thủy mập mạp tóc xám vừa chào anh. Bà đang dựa lưng vào bức tường xa xa của căn phòng nhỏ và nhai kẹo cao su, vẻ chán ngán cực độ.
‘Tốt, tốt,’ Marilla Ackerman đáp, xoay đũa phép giữa những ngón tay làm nó phát ra những tia sáng màu cam chóe. ‘Hôm nay tôi phải làm hướng dẫn.’
Draco gật, đi qua cánh cửa phía bên trái. Anh băng qua vài phòng huấn luyện riêng lẻ trước khi đến căn phòng lớn hơn trải dài dọc chiều dài của Sảnh Huấn Luyện. Vì sử dụng Lời nguyền Không thể Tha thứ là một trong những kĩ năng đòi hỏi ở cả Pháp sư Thủ tiêu và Thần Sáng nên những phòng huấn luyện riêng biệt của Draco và Hermione được hợp thành một.
Hermione đang đứng đợi khi Draco đến. Cô nhìn lên trước tiếng cánh cửa đóng lại phía sau anh.
‘Chào buổi sáng,’ cô nói, mỉm cười yếu ớt.
‘Cô ổn chứ?’ Draco lãnh đạm hỏi. Anh rút đũa phép, đánh bóng nó bằng vạt áo chùng.
‘Không,’ cô ta đáp ngắn gọn.
Draco nhìn lên. ‘Ý cô là gì, “Không?”’ anh bực dọc hỏi. ‘Nếu cô không khỏe thì tốt nhất nên đi –‘
‘Không phải vậy,’ cô vội vã cắt lời. ‘Tôi chỉ không thích phần ý tưởng này của khóa huấn luyện thôi. Ý tôi là… bảo họ cố tình dùng Lời nguyền Không thể Tha thứ(*)… hết lần này đến lần khác…’
‘Họ sẽ phải cảm ơn chúng ta khi gặp một Tử thần Thực tử trong hẻm tối và chỉ sống sót nhờ một trong những lời nguyền ấy,’ Draco nhàn nhạt nói. Anh cũng đoán được Hermione sẽ không thích phần này của khóa huấn luyện; cô ta luôn luôn quá yếu mềm.
‘Có lẽ với anh phóng ra chúng thì dễ, nhưng với tôi thì không,’ Hermione đáp trả.
‘Thậm chí ý nghĩ khiến những con bọ cánh cứng đáng thương chịu Lời nguyền Tra tấn tôi cũng không kham được.’
Cô buồn bã nhìn lọ thủy tinh to đặt đối diện mình. Trong lọ chứa một lượng lớn những con bọ cánh cứng đen béo mẫm. Chúng bay điên cuồng, liên tục nảy đập vào thành lọ như thể biết điều sắp xảy ra và cố tìm đường trốn thoát.
Draco thấy bụng quặn lại không mấy dễ chịu. Anh vô thức xoa một trong số những vết sẹo. Tất nhiên, làm kẻ hầu cận của Chúa tể Hắc ám khiến anh cũng có chút kinh nghiệm với những Lời nguyền Không thể Tha thứ… nhưng Lời nguyền Tra tấn…
Tuy vậy bên ngoài anh lại khịt mũi cười. ‘Không hiểu tại sao cô lại làm Thần Sáng nữa Granger.’
‘Ờ đó, tôi chỉ thích nghĩ đến những khía cạnh tích cực hơn của nghề Thần Sáng thôi,’ Hermione gắt gỏng. ‘Ví dụ như cứu người chẳng hạn. Ngoài ra,’ cô ta thêm, như thể vừa nghĩ ra điều gì, ‘Tôi ngạc nhiên là anh lại ủng hộ việc này đấy; nếu tôi nhớ chính xác thì anh khá hứng thú với bọ cánh cứng mà đúng không Malfoy?’
‘Phải,’ Draco nói. Anh ngờ rằng Hermione sẽ không bao giờ buông tha vụ rắc rối với Skeeter. Anh nhìn đũa phép xem còn bất cứ dấu vân tay nào không, không thấy gì, nhét nó lại vào trong túi. ‘Vậy bao giờ họ đến?’
Hermione kiểm tra đồng hồ đeo tay. Trước khi cô ta kịp trả lời câu hỏi của Draco, giọng nói được phú phép khuếch âm của Ackerman đã vang vọng cả căn hầm huấn luyện. ‘Xin hãy vào vị trí và đến căn phòng đầu tiên khi tiếng chuông cất lên.’
Năm giây sau, tiếng chuông réo ầm ĩ.
‘Khoảng một tiếng nữa,’ Hermione nói. Cô ta bắt đầu đi tới đi lui.
Draco quan sát Hermione vài phút, thích thú bởi sự hồi hộp của cô và thấy chính anh cũng hơi lo lắng. Mỗi bước của khóa huấn luyện kéo dài đúng 10 phút, và trong 10 phút đó, mỗi Thần Sáng và Pháp sư Thủ tiêu tập sự phải thực hiện một loạt yêu cầu mà phù thủy hoặc pháp sư phụ trách giao cho. Sau mỗi yêu cầu, thực tập sinh sẽ có 1 điểm hoặc 0 điểm, tùy theo họ có hoàn thành chúng thành công hay không.
Draco liếc nhìn cái lọ bọ cánh cứng. Không như của Hermione, những con bọ trong lọ của anh thờ ơ một cách bất thường. Anh thở dài, tự hỏi không biết sẽ thế nào nếu đầu tiên phải chịu Lời nguyền Độc đoán, sau là Lời nguyền Tra tấn và cuối cùng bị kết liễu bằng Lời nguyền Giết chóc.
Một tiếng nhanh chóng trôi qua khi Draco và Hermione thảo luận thêm về vụ Malkin.
Cô bảo anh mình đã lấy danh sách và lướt qua nó tối qua. Tuy nhiên vì cô không giải quyết bất cứ vụ người sói tấn công nào gần đây nên cô không thể thu hẹp danh sách xuống. Draco ngạc nhiên khi thấy bản thân thoải mái làm việc cùng cô và thậm chí còn giảm bớt những câu chế nhạo mà anh thường trốn đằng sau, chỉ một chút thôi.
Cuối cùng, Ackerman thông báo, ‘Mời đi tiếp đến căn phòng tiếp theo sau hồi chuông.’
Cái chuông reo lên và cánh cửa phòng của Hermione và Draco bật mở tung. Hai nhóm phù thủy và pháp sư mặc áo chùng thực tập màu tím lập cập đi vào, nhếch nhác thấy rõ.
Draco dẫn khoảng 20 người về phía mình xếp thành một hàng lộn xộn. Nhiều người trong số ấy bị xây xát và các vết cắt rớm máu, nhưng Draco cũng chẳng chú ý nhiều – đây là một phần của quá trình huấn luyện.
‘Được rồi,’ anh mạnh mẽ nói khi người cuối cùng bước vào. ‘Ở ngoài đó vui vẻ chứ mọi người?’
Những tiếng rền rĩ nhất loạt vang lên và vài tiếng lầm bầm ‘không một tẹo nào’ nhưng hầu hết tất cả còn quá bận lấy lại hơi để trả lời.
‘Ở thử thách này,’ Draco tiếp tục, ‘mọi người phải thực hiện lời nguyền Độc đoán, Tra tấn và Giết chóc, theo thứ tự, lên mấy con bọ’ – anh chỉ đũa phép vào cái lọ bọ cánh cứng – ‘đằng kia.’
‘Kiến thức vững chắc về các Lời nguyền Không thể Tha thứ mang tính chất quyết định trong một cuộc rượt đuổi. Rất nhiều mục tiêu không chần chừ ném nó về mấy người, và chúng ta phải chuẩn bị để làm điều tương tự – nhưng chỉ với mục đích phòng vệ. Nếu Bộ phát hiện ra có ai vô cớ dùng chúng lên một phù thủy hoặc pháp sư khác, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.’
‘Giờ, đếm đến 3, tôi sẽ hóa phép một con bọ bay đến chỗ mỗi người, và tất cả phải thực hiện Lời nguyền Không thể Tha thứ được chỉ định. Mấy người có một và chỉ một cơ hội duy nhất. Còn câu hỏi nào không?’
Nhóm người câm lặng nhìn Draco.
‘Tuyệt diệu,’ anh dài giọng. ‘Đối với Lời nguyền Độc đoán, tôi muốn tất cả phải khiến con bọ lộn 3 vòng trong không trung. Lời nguyền này rất hữu dụng khi đối mặt với những đối tượng không chịu hợp tác. Đũa phép sẵn sàng.’
Tất cả đều rút đũa phép. Vài người tỏ vẻ kinh hãi khi nghe hướng dẫn của Draco.
Một pháp sư trẻ tóc hung tay còn run run khi nâng đũa phép lên.
‘Một’ – Draco làm động tác xoay tròn đũa phép trong không trung và cái nắp lọ bị nhấc lên – ‘hai’ – anh giật nhanh đũa phép về sau; 19 con bọ cánh cứng trôi lơ lửng về phía hàng thực tập sinh – ‘ba.’
Những con bọ khựng lại giữa không trung. Ngay lập tức, 19 giọng nói khác nhau hét lên, ‘Imperio!’
Draco hờ hững quan sát xấp xỉ nửa số bọ quay vòng trong không khí. Nửa còn lại tiếp tục lười nhác lơ lửng tại chỗ. Nhiều Pháp sư Thủ tiêu tập sự gồng mình thấy rõ để khiến con bọ cánh cứng vâng lệnh mình. Draco chậc lưỡi thất vọng.
‘Hết giờ,’ anh nói vẻ sắc nhọn. Anh phẩy tay, làm những con bọ biến mất.
Lúc này, anh nghe thấy những tiếng ‘Imperio’ từ phía bên kia phòng của Hermione, anh nhìn qua. Nhóm cô nhiều hơn nhóm anh 3, 4 người và xét chung thì họ rõ ràng làm tốt hơn các thực tập sinh của anh.
‘Được rồi,’ Draco nói, cố lờ đi điều khó chịu kia. ‘Bây giờ, đối với… với Lời nguyền
Tra tấn.’ Họng anh đột nhiên khô lại. Anh hắng giọng to rồi nói, ‘Trong một cuộc truy bắt hoặc làm nhiệm vụ, Sở Thi hành Luật Pháp thuật không khuyến khích sử dụng Lời nguyền Không thể Tha thứ này. Tuy nhiên, chúng tôi thấy rằng các Pháp sư Thủ tiêu và Thần Sáng tương lai nên có khả năng thực hiện chúng khi cần. Đũa phép sẵn sàng.’
Draco lập lại quá trình đếm ngược trước đó. Ngay khi ‘ba’ rời khỏi môi, tất cả thực tập sinh của anh thét, ‘Crucio!’
Máu Draco đông lại. Từ ấy nghe quen thuộc đến đáng sợ… tất nhiên đây chỉ là những Pháp sư Thủ tiêu tay mơ vừa ra trường, không hề giống Chúa tể Hắc ám, nhưng dù vậy… anh rùng mình, cố tập trung vào nhiệm vụ trước mắt. Cả nhóm lần này có vẻ làm tốt hơn vòng trước nhiều. Điều này làm Draco bứt rứt gần bằng cảnh những con bọ quằn quại đau đớn.
‘Tốt lắm,’ anh rít, cố không để lộ sự kiệt sức của mình. ‘Cái cuối cùng. Cũng không cần phải giải thích gì thêm. Avada Kedavra. Tôi sẽ cho tất cả một lúc để trấn tĩnh lại.’
Draco lợi dụng lúc này lén lút liếc qua vai nhìn Hermione. Anh tự hỏi cô ta trông thế nào. Anh không thể không có chút nhẹ nhõm khi thấy vẻ tái mét buồn nôn trên gương mặt cô khi quan sát các thực tập sinh của mình ếm Lời nguyền Tra tấn lên những con bọ cánh cứng. Ít ra anh không phải là người duy nhất thấy vậy.
Ngay trước lúc Hermione làm mấy con bọ rũ xuống biến mất, cô ngẩng lên. Đôi mắt chạm ánh nhìn của Draco. Cô mỉm cười mệt mỏi với anh. Anh quay đi trước khi cô thấy anh cũng đang run rẩy không kém.
‘Đến giờ rồi,’ anh thẳng thừng nói. ‘Đũa phép sẵn sàng. Và cô tóc nâu dài – đúng cô đó – thôi khóc đi. Nếu cô nghĩ điều này khắc nghiệt thì đợi đến khi cô phải đối mặt với một pháp sư cầm đũa phép thực sự đi.’
Cô gái gầy gò xanh xao Draco vừa nói trừng mắt nhìn anh.
‘Đừng có tỏ ra lố bịch như thế,’ anh cáu gắt. ‘Nếu cô muốn trở thành một Pháp sư Tập sự thì nuốt vào bụng và rút đũa phép ra.’
Draco không đợi cô gái đáp lại; anh không mong có câu trả lời nào. Anh biết nếu cô ta còn chút não thì sẽ không đáp trả.
‘Giờ, đếm đến ba…’ Draco lặp lại quá trình hóa phép di chuyển lần thứ 3. Lần này, tất cả giọng nói đều đồng thanh hét lên, ‘Avada Kedavra!’
Những tia sáng xanh nổ ra chói lòa đến nỗi Draco phải che mắt lại một hồi. Nhưng anh vẫn cảm thấy sự phấn khích tràn qua mình khi những Lời nguyền Giết chóc bay sượt qua. Anh nhận ra đó là lí do tại sao anh gia nhập lũ Tử thần Thực tử. Để cảm thấy mạnh mẽ và uy quyền… để biết rằng với hai từ ấy, anh có thể lấy đi một mạng sống khác… nhưng Draco lắc đầu đuổi những suy nghĩ đó đi; chuyện này luôn làm anh thấy phát mửa mỗi khi nghĩ đến.
Khi Draco lại có thể nhìn rõ ràng lần nữa, anh để ý, đúng như suy đoán, chỉ có gần ¼ số bọ cánh cứng rơi xuống sàn chết ngắc.
Anh lạnh lùng nhướn một bên mày. ‘Thảm.’
Với một động tác quét đũa phép, anh làm những con bọ biến mất rồi chậm rãi đến bên kia phòng nơi cuộn giấy da dài gắn trên tường. Anh gõ nó bằng đầu đũa phép và nhìn những cái tên thực tập sinh cùng 3 điểm số họ nhận được hiện lên bằng mực tím.
‘Trên đường ra,’ anh nói khi trở lại với đám Pháp sư Thủ tiêu tập sự lo lắng hồi hộp đang đứng chờ, ‘mọi người có thể ngó qua danh sách xem kết quả.’
Ngay lúc ấy, giọng Ackerman đột nhiên vang lên trong căn hầm lần nữa. ‘Mời đến căn phòng tiếp theo khi tiếng chuông cất lên.’
Vài người trong nhóm có vẻ sốt sắng ra khỏi nơi này, ngay khi nghe tín hiệu rời đi, họ lao ra khỏi cửa phía bên kia phòng mà không thèm liếc nhìn điểm số của mình.
Draco ngờ rằng những người đó là mấy tên tân binh rớt cả 3 lần ếm lời nguyền.
‘Cuối cùng cũng xong,’ anh lầm bầm, trượt xuống ngồi tựa lưng vào tường. Anh chống tay lên gối và nhìn qua phía Hermione.
Thực tập sinh cuối cùng của cô cũng vừa rời đi. Khi họ đã ra ngoài hết, cô đóng cánh cửa lại đằng sau rồi bước đến chỗ Draco đang ngồi.
‘Bên anh thế nào?’ cô hỏi, khoanh chân ngồi xuống trước mặt anh.
‘Chỉ ¼ có thể thực hiện Avada Kedavra,’ Draco đáp, đảo tròn mắt. ‘Lũ ấy còn thảm hại hơn cả cô đấy Granger.’
Hermione nhăn mặt. ‘Tôi ước gì họ đừng yêu cầu phải biết Lời nguyền Không thể Tha thứ. Bên tôi cũng dễ sợ lắm. Tôi thấy thật kinh khủng… nhiều người đã khóc; một hoặc hai người thậm chí còn không thể thốt ra câu thần chú. Nhưng tôi cũng không trách họ,’ cô vội vàng bổ sung.
‘Về sau họ sẽ cảm ơn chúng ta,’ Draco nhắc cô.
‘Tôi vẫn không nghĩ rằng việc này xứng đáng với điều đó.’
Draco nhún vai. Anh không có gì để đáp lại câu nói này.
‘Vậy,’ Hermione thở dài, duỗi chân cạnh Draco, ‘bởi anh đã giỏi giang và chuyên nghiệp khi dính đến chủ đề Lời nguyền Không thể Tha thứ rồi, có phiền nói tôi biết tại sao Lời nguyền Tra tấn lại khiến anh kinh hãi thế không?’
‘Ý cô là gì?’ Draco cay nghiệt nói. Anh thầm rủa Hermione vì đôi mắt sắc bén của cô. Sao cô ta lại có thể thấy nỗi sợ hãi của anh từ bên kia căn phòng chết tiệt chứ?
‘Anh không giỏi che giấu bản thân như mình nghĩ đâu,’ cô đơn giản nói. ‘Trả lời câu hỏi của tôi.’
Trong một phần giây, Draco thấy mình quằn quại dữ dội trên nền đá lạnh lẽo, gào thét khi cơn đau không thể chịu đựng nổi xé toang qua anh… anh nhớ lại sự đau đớn đến cực độ làm anh bắt đầu tự cào cấu bản thân, tuyệt vọng muốn được giải thoát khỏi chính thân thể mình…
‘Những vết sẹo của tôi,’ anh lạnh lùng nói. Những từ ấy lúng túng trên môi anh; anh chưa bao giờ thổ lộ phần quá khứ đó với bất cứ ai, và anh thoáng tự hỏi tại sao giờ anh lại làm vậy. ‘Đó là lí do tôi có những vết sẹo này.’
Hermione kinh ngạc. Rõ ràng cô không bao giờ ngờ tới mình lại là người đầu tiên được nghe bí mật được giấu kín nhất của Draco. ‘Như thế nào?’ cô khẽ khàng hỏi.
‘Cô đã bao giờ trải nghiệm thứ này chưa Granger?’
Cô chần chừ, rồi lắc đầu.
‘Cứ nói rằng cơn đau khó chịu đựng nổi đến nỗi khiến cô muốn làm bất cứ điều gì để thoát khỏi chính mình,’ Draco cay đắng nói. ‘Kể cả nếu đồng nghĩa với việc phá hủy bất cứ phần thân thể nào trong tầm với của cô.’
Hermione khiếp hãi trước lời phát biểu ấy. Một lúc sau, cô chỉ nhìn chòng chọc vào Draco vẻ không tin nổi. Rồi, cô thì thầm chầm chậm, ‘Và bởi chúng là những vết sẹo bị nguyền…’
‘… nên là vĩnh viễn, đúng vậy,’ Draco nói nốt.
Anh tức giận với chính bản thân. Anh không định tiết lộ nó cho bất cứ một người nào, và giờ anh ở đây, kể mọi chi tiết với Hermione Granger. Sao anh lại tin tưởng cô ta chứ? Cô ta có lẽ sẽ chạy đi rêu rao với những đứa bạn ngu ngốc của mình và Weasley sẽ có thêm một lí do nữa để chế giễu anh…
‘Malfoy,’ Hermione nhẹ nhàng nói, nhích lại gần anh với sự quan tâm ánh lên trong mắt, ‘Những lời tôi nói hôm trước là thật lòng đấy. Chúng không quá tệ đâu.’
Và lần này, Draco tin cô.
(*)Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ( Unforgivable Curses): Lời nguyền không thể tha thứ (Unforgivable Curse) là những bùa phép mạnh và tàn bạo nhất trong Nghệ thuật Hắc ám. Lần đầu tiên nó được phân loại “Không-thể-tha-thứ” là vào năm 1717. Chúng gây ra nỗi sợ hãi và kinh hoàng cho cả thế giới Phù thủy ở mọi thời đại. Bộ ba lời nguyền không-thể-tha-thứ đó là: Lời nguyền Độc đoán (The Imperius Curse), Lời nguyền Tra tấn (The Cruciatus Curse) và cái độc ác nhất, Lời nguyền Giết Chóc (The Killing Curse).
Zing Blog
Zing Blo