Bạn đang đọc A Love Story Of Teen – Chương 7
Cô gái cười hiểm độc:
_Em là vợ chưa cưới của anh, anh đi đâu, em phải theo đấy chứ….
Bây giờ thì nó đã hiểu ra tất cả…Cô gái đó và Thường Khánh có hôn ước với nhau nhưng vì
không có lấy một chút tình cảm với cô gái ấy nên Thường Khánh đã âm thầm chuyển
trường, nhưng cô gái ấy biết được zà tức tốc rượt theo….
_Thôi đi, cô tưởng tôi chấp nhận cuộc hôn nhân vớ vẩn này ak? Mẹ tôi đính ước cho tôi chứ
gi`….thì bà ấy đi mà lấy, tôi chưa bao giờ đồng ý chuyện này cả!-.Thường Khánh cắt đứt
dòng si nghĩ của nó.. Hắn nhìn zị hun phu = cái nhìn lạnh lùng
Nếu nó là cô ả thì bi giờ nó đã khóc & chạy đi rồi, ai đời bị HOÀNG TỬ” “dứt tình” phũ
phàng như thế mà còn đứng đó đc, mà cài bản mặt zẫn hok hề rung chiển mới pro chứ,
mặt dày thí sợ (ả này chắc có làn da dày 2 mét). Học sinh của trường pu lại xem đông còn
hơn là cái lần the first kixx của nó bị hắn tước đoạt.
Nụ cười zẫn trên môi, nhỏ đó nói:
_Anh không bjk suy nghĩ ak, anh có thể làm được tất cả sao, không có chuyện đó đâu baby
ạ!
_Cô….-Thường Khánh thật sự nổi sung lên, nhưng vì là con zai nên anh chàng hok nỡ cho
cô ả ăn tát. Vừa lúc phim đang gây cấn thì Mạnh Khoa & mấy đứa con zai lớp tui lao ra
cản hắn lại.Chắc là sợ to chuyện. Mạnh KHoa vỗ vỗ lên zai hắn, nói thầm:
_Thôi đc rồi…bình tĩnh….-Rồi anh chàng đẩy Thường Khánh vào lớp.
_Hix ha`, đang hay tự dưng ….-Một đứa đứng xem, nói.
Nhỏ đó phá lên cười sằng sặc (hok bjk bị chạm cấp mấy nữa, zậy mà còn cười được!) rồi
nhỏ đi zề lớp mình. Thường Khánh với đôi mắt đỏ ngầu, hừng hực lửa làm nó cũng run, vội
ngồi nép wa bên con Lam. Buổi học hôm đó kết thúc ,nó bảo đảm là cả buổi hắn hok thèm
nghe giảng bài ( cả buổi hắn cúi gằm mặt xuống, tia nhìn như muốn thiêu cháy tờ giấy, mô
phật mô phật ) nhìn hắn bi giờ sao sao ý.
* * *
Tối hôm đó, sau khi ăn cơm và thực hiện nghiã zụ rửa chén, nó liền 3 chân 4 cẳng chạy
lên lầu học pài (để tối coi phim). Đang nghiền ngẫm mấy công thức Hóa học cứng nhắc thì
bài hit The Foolish love/Pabo Sarang cũa ” thần tượng đẹp zai” vang lên từ cái iPhone bé
bỏng của nó. Nó nhìn vào,lẩm bẩm “Số ai lạ hoắc? ” rồi nó bắt máy :
_Alo^, ai đấy ạ?