Bạn đang đọc A Little Love Tình Yêu Bé Nhỏ – Chương 15: Uy hiếp
_Không ngờ lại được nhìn thấy cảnh này..- giọng nói gian tà này,không phải là….Tôi cố mở to đôi mắt nhìn kẻ trước mặt…không phải là ảo giác,,,đích thị là tên chết tiệt kia
Tách !!!
_Cậu …cậu làm gì thế…..? tôi hét lớn khi thấy hành động của tên Phong chết tiệt.Hắn dám chụp hình của tôi ư? Láo ,láo hết chỗ nói,chưa được sự cho phép của tôi mà đã ngang nhiên chụp hình vậy sao ?
_Trả …trả đây – Tôi cố dùng hết tất thảy mọi sức lực,nhảy như con choi choi cố mà giật lại cái điện thoại .Hức,tiếc là hồi bé tôi không chăm uống sữa nên vẫn lùn hơn hắn một cái đầu.Oh my god..nếu để bộ dạng này lọt ra ngoài,chắc tôi chết mà không có chỗ chôn mất!!!
_Ừm..- Hắn tay chống cằm,nhìn tôi ra chiều nghĩ ngợi- Nếu tấm ảnh này được up lên forum trường thì…
_Không thể nào!!! – tôi hú hét như một người điên,bất kể thế nào cũng phải lấy lại tấm hình đó…Chết..chết mất thôi.Tôi đuổi theo tên Phong,chạy loanh quanh nhà mình.Hic hic,cái nhà bé bằng lỗ mũi của tôi ,bây giờ sao mà rộng quá vậy …Bố mẹ cũng không giúp tôi,còn đứng cười …
Hình ảnh một con bé với cái đầu tổ quạ,mặt mũi tèm nhem,sợ còn có cả nước dãi…hiện lên trên trang chủ của trường với cái tít giật gân:hot…hot..hot làm tôi bỗng xanh hết da chân da tay(tất cả chỉ là tưởng tượng..)
_Bạn Phong….!!! – tôi chuyển giọng,đến mình còn thấy sợ mình,ghê quá , nhưng với tên Phong này,chỉ còn cách ngọt ngào,dịu dàng như vậy thì hắn mới tha cho tôi.
_Gì vậy bạn Lan….- hắn dừng lại,đáp trả bằng cái giọng còn ngọt hơn tôi trăm lần,hết sức ẻo lả….
_Làm ơn xóa giúp mình tấm ảnh đi….- tôi năn nỉ,vẫn cố với lấy cái điện thoại,ta mà ta bắt được,ta i nát bươm ra coi!!!
_Ừm…Cái này đẹp như vậy,đưa ra cho người ta ngắm có phải hay hơn không?
_Cậu…cậu..- tôi trừng mắt,nhưng chợt nhận ra mình là kẻ đi xin nên cố gắng trở lại vẻ nhu hiền,bị khống chế..
_Nếu muốn tôi xóa tấm ảnh này…-tôi đang nhìn hắn với ánh mắt của mèo Đi – hia- cũng dễ thôi – hô hô ,hắn chịu chừa đường sống ình sao ?- làm nô lệ của tôi một tháng…!!!
_Cái gì???? – điên,đúng là hắn điên mất rồi,bảo tôi làm nô lệ của hắn,còn trong một tháng…never!!! mơ đi !!!!
_Không thì thôi…- hắn nói vẻ bất cần..- vậy thì ngày mai tấm ảnh này sẽ được nằm ngay trang chính forum trường…- mắt tôi long lên sòng sọc trong khi hắn thì cứ bình thản như không có chuyện gì..-chà,sẽ có nhiều chuyện vui lắm đây..
_Cậu …cậu…- tôi chả nói được gì ngoài từ ấy,tức điên lên mất
_Hai đứa xuống ăn sáng- có tiếng mama vọng từ nhà dưới (chúng tôi đã leo tọt lên tầng rồi )
Hắn lại cười,đã bao nhiêu lần tôi muốn dẫm nát cái mặt đáng ghét đó,nếu được,tôi sẽ dùng dao xẻo từng miếng thịt của hắn áu bắn ra,sau đó cho cả bầy kiến tới mà dày vò hắn.đã đã quá đi mất…ha ha(ác độc quá)
_Cười gì vậy,định không xuống đấy à? – một chân tên Phong đã chạm đầu cầu thang,tôi đành ngúng nguẩy theo sau hắn,lại thêm một bộ mặt ngây ngô bị hắn thấy rồi .
_1 tuần,1 tuần đi!! – tôi đang năn nỉ tên Phong,chưa bao giờ thảm như vậy.
Hắn chỉ lắc đầu,cái vẻ đắc chí lộ rõ.Ông trời ơi,sao ông nỡ để cho tên đáng ghét này xuống mà đày đọa con thế này??? _cháu chào hai bác,cháu về ạ…- tên Phong cố ra vẻ lễ phép,cái đồ “lưu manh giả danh trí thức”,đồ khỉ đột thối tha,giả dối..-tôi rủa thầm trong bụng.
_chàu cậu,hẹn mai GẶP LẠI…- nghe đến đây tôi bỗng thấy lạnh hết xương sống.Tôi chẳng thèm nhìn thêm,chạy nhanh lên phòng,úp mặt xuống gối…hu hu..ngày mai,chắc chắn sẽ là ngày bắt đầu của sự cực khổ….