18 tháng quân ngũ của 1 đời trai...

Chương 7: Ma mới - ma cũ, đối mặt bọn vệ binh - vấn đề muôn thuở của đời lính...


Đọc truyện 18 tháng quân ngũ của 1 đời trai… – Chương 7: Ma mới – ma cũ, đối mặt bọn vệ binh – vấn đề muôn thuở của đời lính…

Lại nói đến vấn đề ma cũ – ma mới, vấn đề muôn thuở tưởng chừng như rất đơn giản và ít có thanh niên nào chưa nhập ngũ ngoài đời được biết… Thật ra trại lính cũng như 1 cái xã hội thu nhỏ nhưng chủ yếu là đàn ông với đàn ông thôi, đàn bà cực hiếm hoặc không có Những chú tân binh mới tập tọe bước vào sẽ bị ngay các lớp lính cũ đi trước ăn hiếp là điều hiển nhiên… Đi lính tính tuổi quân chứ không có tính tuổi đời, thằng nào vào đợt trước thì thằng đợt sau nghiễm nhiên phải gọi bằng anh, gọi ngang ngửa là tụi nó đập chết… Mà chỉ huy cũng ủng hộ tụi này, mượn chúng để răn đe lớp lính mới… Ví dụ có thằng sinh năm 93-94 đi đợt 1 năm 2013, thì thằng 89-90 đi đợt 2 năm 2013 vào phải gọi bằng anh, cho dù bọn nó nhỏ hơn rất nhiều, vì đó cũng là cách để “tôn trọng” người đi trước…


Lúc em mới vào, có mấy thằng sinh năm 90 mặt còn non choẹt mà suốt ngày anh này, anh nọ, làm mình cười khẩy, vì bọn nó cũng cỡ tuổi em mình mà thôi… Có thằng nọ, sinh năm 83, khi đi với mình đã kịch tuổi đi nghĩa vụ mà vẫn bị bọn phường đội ở nhà đẩy đi… Hắn phải gọi mấy thằng nhỏ hơn mình đến 5-6 tuổi là anh nên ức chế lắm, nên gọi là mày tao thẳng luôn… Hậu quả là tối hôm đó hắn đi ra nhà vệ sinh đánh răng, đang đánh thì bị một cái chăn úp kín đầu và bị đấm đá túi bụi mềm người luôn, thừa biết là bọn lính cũ đánh nhưng biết làm gì được, thân cô thế cô, mà kiến thì kiện củ khoai à Bọn mình cũng gọi 1 thời gian là quen… Sau này tại ngũ được 1 thời gian, đợt lính sau vào, mới thấy đúng là mình là người đi trước mà để bọn nó xưng ngang hàng, thấy cũng nhột nhột lắm các thím ạ .

Mình xin kể các thím nghe một câu chuyện vui nhưng có thật về tình trạng ma mới, ma cũ… Nói ra đến giờ mình vẫn còn buồn cười… Hôm nọ ngày nghỉ, mình khi đó cũng đã là lính cựu rồi, mò xuống căn tin làm tô mì tôm trứng lộn bổ dưỡng cơ thể tí, lúc đó mới nhận phụ cấp nên còn rủng rẻng lắm … Đợt đó cũng có 1 lứa lính mới vào được vài ngày, bọn này cũng như bọn mình lúc trước ăn cơm bộ đội lúc đầu chưa quen nên cũng lần mò xuống căn tin kiếm đồ ăn… Có 1 thằng tân binh nọ đầu tóc nhuộm vàng hoe, chắc 91-92 gì đó tướng đi cũng khệnh khạng ra vẻ lắm, ai đang ăn trong căn tin nhìn thấy cũng ngứa mắt… Mình thì thây kệ, nó cũng mới vào thì biết gì mà chửi nó… Nhưng có 1 cái bàn gần sát cửa ra vào, có mấy thằng lính đi đợt mình cũng ở 1 huyện nọ của Q.N, biên chế ở C17 công binh, mà bọn này thì quậy thôi rồi á hĩ, nhậu nhẹt đánh lộn suốt, đi “nhập kho” – ăn cơm cháy uống nước lã, đào hố, gánh phân, cầm sổ học… riết mà với bọn đó là thường rồi… Mình thấy bọn nó cũng đang ăn bánh uống nước rôm rả mà thấy thằng đó là im bặt, rồi nhìn thằng đó với 1 ánh mắt hình viên đạn là mình biết có biến rồi


Thằng tân binh đó vừa bước vào gần đến bàn mấy thằng lính cựu nọ thì bọn nó kêu: “Ê! Thằng kia, lại đây bọn anh bảo này!” Thằng đó thấy bọn này toàn thứ bặm trợn, cao to đen hôi, vai u thịt bắp, cơ sô body đều đặn (công binh mà) nên chắc cũng “ca-mơ-run” lắm, nó lại gần nói :”Dạ… mấy anh kêu gì em ạ ?” “Nghiêm!” Một thằng mang quân hàm 2 sao 1 vạch vàng (trung sĩ-a trưởng) đột nhiên đứng dậy và hét, thằng nhỏ giật mình đứng nghiêm, 2 chân khép vào ngay ngắn… “Đồng chí chưa kéo phéch mơ tuya quần nhé!” Thằng at’ đó hô tiếp, thằng nhỏ giật mình nhìn xuống giơ tay định kéo khóa quần lại, nó tưởng nó quên “đóng cửa sổ”, cơ mà nó có quên kéo đâu, thằng kia nó troll thôi Cả căng-tin cười ầm ầm như bão, mình lúc đó đang húp những giọt thơm ngon cuối cùng của tô mì mà cũng cười suýt sặc luôn Tội thằng nhỏ, mặt đỏ bừng vì quá xấu hổ phải đứng im trước bàn bọn nọ, trong căn tin gần cả trăm người ai cũng cười sằng sặc như điên trong đó có mình. Nhưng đó chưa phải là hết, thằng at’ nọ tiếp tục cái giọng điệu nghiêm nghị giống như đang lúc giao nhiệm vụ vậy: “Đồng chí tân binh chó vàng hoe, à quên tóc vàng hoe, đồng chí lập trường không vững vàng, tư tưởng dao động, nói chung là mất lập trường… Phải tự tin lên chứ, thôi, yêu cầu đ/c chấp hành hình phạt là quay về đơn vị tiếp tục công tác, giờ khác mới được xuống căn tin !!!” Cả căn tin cười ầm lên lần nữa Thằng nhỏ giận run người, mặt đỏ bừng, tay nắm chặt lại đứng yên đó nhưng nó có thể làm được gì? “Nghiêm, đằng sau… quay! Bước đều bước!” Thằng at’ lại hô lên, công nhận thằng này đóng kịch giỏi vãi, troll mà nó mặt lạnh lùng như không ?! Thằng nhỏ tóc vàng nọ cun cút làm theo, quay đầu rồi cúi mặt đi luôn…


Nói thật chứ ai trong tình huống đó cũng phải làm như vậy thôi, chứ bật lại với lính cũ là thiệt thân, xác định luôn đừng mong là được sống yên ổn suốt thời gian sau… Mà thằng nhỏ đó đã k chú ý mình là ai và mình đang ở đâu, tác phong đi lại phải như thế nào…? nó sai rõ mồn một, nếu nó phản kháng thì nguyên cái bàn khoảng 5-6 thằng lính đó và mấy bàn bên kia hội đồng nó 1 trận thừa sống thiếu chết luôn rồi ấy chứ Vì bật lại với lính cựu là một cái tội, mà bọn lính cựu cũng sắp ra quân nên cấp chỉ huy cũng chẳng làm gì bọn nó, và có khi còn dùng bọn nó để răn đe bọn lính mới ấy chứ… Sống trong môi trường quân ngũ, biết điều là cái điều cần thiết nhất cho mình để có 1 hoàn cảnh thoải mái nhất! Sau này mình làm trực ban nội vụ tiếp bọn lính mới vào, nghe thằng nào lớn hơn nhỏ hơn kêu mình anh, anh và anh everywhere nghe cũng khoái lắm chứ


Nãy giờ chưa nói đến bọn vệ binh… Các thím cứ đi ngang qua bất kỳ doanh trại quân đội nào cũng thấy trước cổng có 1 trạm gác có 1-2 thằng bộ đội quân phục chỉnh tề, nai nịt gọn gàng, giày dép đầy đủ đeo trước ngực khẩu AK hoặc AK báng gấp, đội mũ kê-pi và thằng nào cũng đẹp zai, cao to trắng trẻo (chứ không có đen hôi như vozer ) thì chính là bọn vệ binh đấy… Trong lính tụi mình ít khi gọi là vệ binh mà toàn gọi là bọn “chó săn”… Bọn này có nhiệm vụ gác cổng, gác các khu vực tường rào quanh doanh trại, bảo vệ chỉ huy, và là lực lượng tay sai của chỉ huy để kiếm soát-trấn áp bọn lính giống như 1 lực lượng cảnh sát trong xã hội thu nhỏ là cái doanh trại quân đội ấy Bọn này được tuyển mộ lên 1 cái đơn vị nhỏ gọi là trung đội vệ binh 23 ở gần trụ sở làm việc của trung đoàn, khoảng 2-3 chục thằng gì đấy với 1 tay chỉ huy…


Vệ binh toàn chọn thằng cao to khỏe mạnh, tầm 1m75 trở lên, cân nặng ít nhất phải là 65-70kg và phải khá đẹp trai trở lên, vì là bộ mặt của quân đội mà… Khi đó em khá đẹp zai (không chém, và đc mấy em học sinh trường gần đó kết lắm ) mỗi tội ốm quá, giống như cây sào, 1m75 mà có 55kg chứ mấy, lão chỉ huy đơn vị tân binh định xin cho lên làm vệ binh mà ở trển ko nhận, bảo em đứng gác lỡ gió thổi bay mất thì sao (hồi đó mà được như giờ là được nhận chắc rồi, giờ 82kg lận mà ). Bọn này phải nói là rất sướng, cả ngày éo phải học tập, lao động gì cả, chỉ ôm AK đi gác theo ca, mỗi ngày 3 ca, mỗi ca 4 tiếng thôi… Hết ca về ngủ hay đi ăn chơi gì đó thì kệ… Mà bọn này lại rất kiêu ngạo, là anh em lính với nhau nhưng lại là chó săn của chỉ huy, suốt ngày cầm dùi cui, đeo AK đi rình bắt lính sử dụng điện thoại hay nhậu rượu gô cổ về cho chỉ huy xử lý… Các thím cứ hình dung bọn chúng giống như mod, được smod và admin cấp trung đoàn bảo kê nên cứ đi truy lùng và áp giải member phạm tội về trụ sở, có thể ra đảo K.I.A là trại giam nhập kho vài ngày hoặc áp dụng chế độ M.I.A về đơn vị mà gánh phân-ôm sổ đứng học… Đêm nào em đi báo quân số trên trung đoàn cũng thấy bọn chó săn đó áp giải vài anh lính với bịch rượu, hoặc điện thoại về trụ sở cho lão trợ lý tác chiến xử… Rượu thì lão tịch thu, xong thì về đơn vị ăn phạt em nhé (tịch thu xong chắc trưng dụng luôn quá ) còn điện thoại loại xịn xịn thì lão sẽ kêu chỉ huy đơn vị lên đưa về cất lúc ra quân trả cho chiến sĩ, theo lời lão nói… Nói thế chứ trong đó đào quái đâu ra điện thoại xịn, toàn 1200-1110i cục gạch chèn lốp xe, toàn bắt được loại này không à, lão kiểm tra điện thoại xong tra hỏi tên tuổi – đơn vị của thằng đó, xong lão sẽ a lố cho tay chỉ huy đơn vị đó lên, đứng chứng kiến lão lôi cái búa đóng đinh chuyên dụng ra, đập nát cái điện thoại và bẻ gãy cái sim làm 2, rồi bắt thằng chiến sĩ đó đem về… Về đơn vị thế là ôm sổ ra đứng học, gánh phân-đào hố rác nguyên tuần nhé em

Nói chung là trên vệ binh nếu thằng nào gặp được đồng hương thì hên, nếu có bị bắt quả tang lỗi gì thì chúng nó sẽ châm chước bỏ qua còn gặp thằng nào lạ lạ là xác cmn định luôn… Nói chung anh em lính ai cũng căm bọn này kinh khủng, nhăm nhe úp sọt bọn nó… Bọn nó biết nên khi đi kiểm tra, đi trấn áp luôn xách dùi cui đi theo tập thể phải chục thằng trở lên, đi kiểm tra bắt bớ gì cũng có boss chỉ huy đi theo… Thế nên anh em tìm cách là đêm đến thằng nào gác ở vị trí nào đó thì đến hội đồng, cơ mà thâm thù quá mới phải dùng hạ sách như thế thôi… Vì trách nhiệm của bọn nó là phải như vậy, nếu được lòng anh em thì bị cấp trên phê bình, chửi trách… Mà làm theo lệnh cấp trên thì lại bị anh em căm thù… Cũng lẩn quẩn lắm các thím ạ


Nhớ có đợt lão trợ lý tác chiến dẫn cả chục thằng đi lùng bọn lính cựu uống rượu lúc sắp ra quân, phát hiện thằng lính nọ ở đại đội khác đi đợt trước em, sắp ra rồi đang ngồi nhậu với 2-3 thằng nữa dưới dàn bí vườn rau với mì tôm sống bóp vụn và vài lít rượu gạo… Nó thấy ánh đèn pin loang loáng, bước chân rầm rập là biết có biến, hô cho tất cả bỏ chạy… Thế là thằng khinh công qua rào, thằng phi qua vườn rau, bọn vệ binh dzí theo mà bắt không kịp, sót mỗi mình thằng lính nọ chạy vào đường cùng rồi, phía trước nó là 1 cái hào sâu và khá rộng, ngó mòi nhảy qua ko kịp… lão tác chiến lao đến, nó nhảy đại xuống té cái hự và nằm im 1 lúc, lão tác chiến soi đèn pin xuống định nhảy xuống tóm cổ, thì không biết từ đâu ra 1 nguồn sức mạnh vô biên mà thằng kia nhồm dậy, nhảy vút bám vào thành hào và hít lên, lồm cồm bò dậy chạy tiếp… Bọn vệ binh cũng khâm phục tinh thần quả cảm thằng đó hay sao mà chỉ đuổi cho có, không bắt được… Chứ em nói vụ đó lão tác chiến mà bắt được thằng đó cũng bị hạ quân hàm xuống binh nhì, mất cả mớ tiền ra quân chứ không ít Bọn vệ binh bị căm ghét như vậy nên đến khi ra quân bọn nó được cấp riêng cho 1 cái xe để đưa về quê, chứ đi chung xe với anh em chắc tụi nó ra bã quá

… Hôm nọ thấy bạn nào có cái bài review gì cũng ở trên voz này kể bạn ấy làm “kiểm soát quân sự” đi bắt lính, đập lính với giọng điệu tự hào lắm mà mình buồn cười, chẳng qua bạn được mấy tay chỉ huy bảo kê thôi mà phách lối vậy, thử đặt mình ở tình huống làm thằng lính rồi thử cảm giác bị mấy thằng vệ binh chơi như vậy rồi sẽ hiểu, và nếu chẳng may bị anh em úp sọt 1 lần rồi hồi đó mới thấy cái “vui” mà bạn đã kể


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.