Đọc truyện 12 Chòm Sao Và Tình Yêu Tuổi Mới Lớn – Chương 47: Song vs Bảo
“Hôm nay trời mưa lạnh đó có nghe không?” Song tử giọng bực tức hỏi…
“Biết mà…” Bảo bình trả lời mắt nhìn đâu đâu…
“Vậy sao không chịu mặc thêm áo lại còn dọc nước nữa chớ hả?” Song tử đúng là tức giận thật rồi..
“Nè nè… sao quát lớn thế? Tui làm gì cần anh lo sao?” Bảo bảo hỏi giọng khó hỉu ngơ ngác nhìn mặt Song tử…
“Những việc tôi làm bấy nhiu ngày qua… em không hỉu chút nào sao?” Oh thì ra là người ta không xem cậu là cái gì cả nên cố tình không tiếp thu nên cố tình không biết…
“Anh làm gì cơ?” Bảo bình ngơ ngác hỏi! Cô ngay thơ dễ thương thế vậy mà sáng đã bị mắng mà người mắng lại là song tử nên cô vẫn khó hỉu…
“Anh không làm gì cả!” Song tử cười nhạt…! Quay lưng đi… (Song tử thường rất thông minh nên hỉu vấn đề rất nhanh còn cô bảo bình trong truyện hơi ngốc chứ hok phải cố tình âu nha…)
“Ơ cái người này… vậy mà cũng nói…” Bảo bình lại tiếp tục dọc nước… chả có để ý gì đến song tử… còn tử thì đang rất buồn! Mong muốn bảo bình hãy làm gì đó! Chạy lại cản trước mặt câu mong cậu đừng đi cũng được… nhưng mà cậu biết là sẽ không có vật cản đâu… và cậu nghĩ chắc đây chỉ là duyên thôi… người con gái ấy không phải là dành cho cậu…
Cậu cố gắn như thế chỉ để cô thấy và cảm nhận được tình yêu của cậu… nhưng không! Cậu chẳn có là gì chẳn có cái vị trí nhỏ nhoi nào trong tim cô cả…
————————————————–
Khi chơi đã đời rồi bảo bình nhận ra nơi này đã tối… song tử thì không có ở đây… nếu có co đã không sợ!
Hôm trước cô coi 1 bộ phim ma từ dưới mặt hồ trồi lên nắm chân kéo xuống nên làm cô sợ lập tức tránh xa cái hồ nước….
“Làm sao đây? Ra khỏi chổ này…”
——————————————-
“Mình tạm chia tay nhau nhé em
Để ta biết đc có yêu nhau không?
Mình tự cho nhau hai lối đi
Để xem quãng đường của ai xa hơn…
Thời gian sẽ nói lên tất cả
Nếu ta còn yêu sẽ quay trở về…
Thì lúc đó hai ta sẽ cùng mở rộng trái tim…
Và cùng cho nhau….”
(Yêu lại từ đầu… của ai đó quên rồi)
“Alo sáng sớm ai gọi không biết nữa…”
“Tử hả con?” Oh thì ra là mẹ của bảo bình…
“Dạ còn tử nè bác!” Tử ngáp 1 cái…
“Bảo bình có qua chổ con không? Tối qua không về bác lo quá…” mặc dù qua điện thoại như vẫn đủ để song tử tin bác ấy nói thật!giongj bác run run lo lắng…
“Dạ không có ở chổ con!” Tử nghe bảo không về liền lo lắng nhưng vẫn kiềm nén được và nói với giọng bình thường…
“Àk vậy chào con! Bác phải kiếm nó về..”
“Dạ con chào bác…”
Con nhóc này không biết đã đi đâu?
—————————————————-
“Song tử đáng ghét dám bỏ mình lại…” bảo bình nói! Gọi diện thoại cho song tử…
“Thuê bao quý khác hiện không liên lạc được xin vui lòng gọi lại sau….”
Đành kêu mẹ vậy….
Sau khi đã về nhà ngủ 1 giất thì lại đi qua nhà song tử đòi đi chơi…
Vừa đến cửa liền thấy tử đang âu yếm véo mũi 1 cô nàng… nói chuyện ngọt ngào… tự nhiên cô thấy mình là người thừa… liền quay lưng đi… cùng lúc đó tử ngước lên liền thấy dánh lưng quen thuộc cũng hiểu thì ra cô ấy hiểu nhầm! Nhưng cậu coi đó như là thứ làm cho cậu có thể rời xa và nhanh quên cô hơn…
(Yêu tâm tg sẽ làm cho 2 ng này dính lại liền! *đi mua keo 502*)
“Anh ơi! Anh nhìn gì thế?” Cô gái ngước nhìn…
“Không gì cả em gái… em gái thích kem không? Đi ăn với anh”
Đây là em họ của anh nhưng anh luôn xem là em gái ruột…
“Dạ thôi ạ! Em muốn đi luyện võ! Bye anh! Cám ơn về bữa sáng…”
“Con gái gì đâu mà thích bạo lức quá trời… ”
—————————————
“Anh ấy có bồ rồi! Không còn thích mình nữa! Không để ý đến mình nữ! Mình sắp bị bỏ rơi cơ…” cô buồn rầu ủ rủ ngồi trên ghế đá…
“Sao chị buồn thế?” Bảo bình ngước lên thì ra là cô gái lúc nãy đứng chung với song tử…
“Àk không có gì đâu!”
“Chị buông vì em với anh ấy chứ gì?”
“Ơ… không không phải..”
“Chị còn chối… em với anh ấy là anh em họ hàng với nhau thôi à…” cô bé cười tươi nói…
“Ơ… em … chị xin lỗi đã đã hiểu lầm em với song tử…”
“Hihi 2 anh chị đang giận nhau àk? Em sẽ làm lành cho! Em có kế hoạch rồi…”
——————————————–
“Chị chị! Anh anh tử tới òi! Nhập vai nào!” Cô em gái họ của song tử nói…
“Ok sẳn sàng rồi!”
Tử vừa vào! Hôm nay anh rảnh muốn ghé vào chổ em gái đang luyện tập! Thì thấy 1 bóng dáng quen thuộc đang đánh nhau với em họ của anh….
Càng thấy cậu càng sót! Định lên can ra mấy lần… nhưng nghĩ lại đây là trận đấu… nên thôi…
Ngay lúc đó bảo bình khá vui khi thấy mặt của song tử ngày càng tối! Mà không lo uýnh! Bị em ấy gạt chân té cái đụi…. ui da….
Song tử không ai hết là ngườu chạy lên trước! Mọi người chạy lên sau để kéo tử xuống!
Từ sự viết hôm đó! Có hơi đau nhưng cô vẫn biết được! Tử vẫn yêu cô… 1 ngày không xa cô cũng sẽ nói cho tử biết tình yêu của cô đối với tử….
The End
Cám ơn đã theo dõi!
Xin chào…